[Dịch] Đệ Cửu Kỵ Sĩ

Chương 92 :  Chương chín mươi hai Giết Nại Hà ngươi sẽ thành thần




Chương chín mươi hai: Giết Nại Hà, ngươi sẽ thành thần

"Ha ha, thú vị, đúng là một tổ hợp thú vị!" Khô Hồn gượng cười mấy tiếng, sau đó đưa tay kéo chiếc mũ trùm trên đầu xuống, để lộ ra khuôn mặt tiều tụy và một đôi mắt vẩn đục. Mắt hắn bình tĩnh rơi vào trên người Geriferry đã quỳ rạp xuống đất vô lực vùng vẫy, khi khóe miệng khô héo nhếch lên, dường như hắn đã hiểu rõ hết thảy.

"Đúng là không nghĩ tới, một kẻ có thể hấp thu và chuyển hóa năng lượng mặt trái là ngươi, một kẻ không tiếc hao phí linh hồn lực để tồn tại dưới dạng hư ảnh là cô ta, còn nữa, con mắt kì lạ của ngươi kia..." Dưới cảm giác linh hồn mạnh mẽ của Khô Hồn, tất cả bí mật trong thân thể Geriferry đều không thể nào giấu giếm.

Lẩm bẩm tự nói, hình như Khô Hồn không hề nóng lòng giết chết bọn họ. Hắn xoay người đưa lưng về phía Geriferry, tập trung toàn bộ tinh thần lực, dùng ý thức linh hồn phân tích linh hồn thể có thể thi triển ra phép thuật cắt xé linh hồn này. Cùng với ý thức linh hồn của hắn từ từ xâm nhập vào trong linh hồn Nại Hà, hô hấp của hắn càng ngày càng dồn dập, trên gương mặt khô vàng của hắn bất ngờ trở nên ửng hồng hiếm thấy. Cuối cùng, hắn hưng phấn bật cười ha ha thật lớn.

Đúng vậy, Khô Hồn tuyệt đối không nghĩ tới, không thể ngờ được hắn lại nhìn không thấu bản thể của linh hồn thể vừa tỉnh lại sau khi bị hắn dùng xiềng xích trói buộc này. Điều này nói rõ vấn đề gì? Khô Hồn đã không dám tưởng tượng nữa. Hắn có lí do gì để không mừng rỡ chứ? Vì theo đuổi trường sinh mà dấn thân vào phe phái tử linh, hắn vẫn đang tìm kiếm sự ảo diệu của linh hồn bất diệt. Còn tồn tại trước mắt hắn, không thể nghi ngờ, có hết thảy những gì hắn muốn biết. Thậm chí hắn có thể xóa đi ý thức trong linh hồn nàng rồi chiếm lấy bản thể của nàng...

Sau một hồi cười to, gã tử linh pháp sư hầu như đã trở nên điên khùng vì vui sướng này quay lại nhìn về phía Geriferry. Trong thời gian ngắn này, hắn đã hiểu được bí mật của việc hai người dựa dẫm vào nhau.

"Nhóc con, chúng ta có thể thương lượng một giao dịch!" Khô Hồn nói xong, thấy đầu Geriferry vẫn cúi xuống đất, không thèm quan tâm đến hắn, hắn cũng không tức giận, tiếp tục nói: "Ta hiểu sự huyền bí của thân thể ngươi, hãy nhớ là tất cả mọi bí mật. Luồng sức mạnh thần bí trong cơ thể ngươi có năng lực tái sinh rất mạnh, vừa vặn có thể triệt tiêu những tổn thương do ta gây ra, cho nên, không được giả chết trước mặt một tử linh pháp sư đã sống gần hai trăm tuổi".

Khô Hồn nói xong, đầu ngón tay hắn bắn ra một ngọn lửa màu tím, đây là ngọn lửa linh hồn, chuyên môn dùng để đốt cháy linh hồn.

Nghe vậy Geriferry cũng không thể giả chết nữa. Tinh thần lực đã khô kiệt, ban đầu hắn cho rằng mình phải chết, sau đó lại phát hiện sức mạnh bản nguyên tự động chữa trị vết thương cho hắn. Mà cứ chữa trị được một chút là "Thiên tai lao ngục" lại bắn một mũi lao xương tới đâm vào đúng chỗ đó. Như vậy, vừa có thể làm cho hắn không chết được trong một giờ nửa khắc, lại làm cho hắn duy trì trạng thái trọng thương không thể nào hành động.

"Thương lượng cái gì?" Geriferry vẫn quỳ rạp xuống đất, vô lực phun ra mấy chữ. Trước kia hắn cho rằng mình và Nại Hà hoàn toàn có thể đánh một trận với tử linh thánh ma đạo sư, bây giờ hắn mới biết mình ấu trĩ đến mức nào.

"Thương lượng về sức mạnh thần bí trong cơ thể ngươi, thương lượng về mắt phải của ngươi, thương lượng chuyện cô ta!" Khô Hồn nói, lại đầy mặt hưng phấn thoáng nhìn Nại Hà phía sau.

"Ngươi nói đi". Geriferry thấy đối phương chỉ rõ tất cả mọi bí mật của mình, nói thật, hắn cũng rất muốn biết là chuyện gì, chết cũng cần phải rõ ràng mới được.

"Trước hết nói về sức mạnh thần bí trong cơ thể ngươi, nó có thể vết thương của ngươi, nó có thể cải thiện thể chất của ngươi, nó còn có thể hấp thu, chuyển hóa hầu như tất cả mọi năng lượng mặt trái. Nhưng ngươi biết vì sao nó có thể làm được như vậy không?"

Nhìn dáng vẻ như đã biết hết mọi chuyện của Khô Hồn, lòng hiếu kỳ khiến Geriferry vứt béng chuyện sống chết ra sau lưng. Hắn vội lắc đầu cho tỉnh táo rồi tỏ ý sẵn sàng lắng nghe.

"Đáng tiếc là ta cũng không biết!" Khô Hồn mỉm cười như vừa trêu chọc Geriferry thành công.

Con bà thằng bệnh hoạn! Geriferry bị tấn công suýt nữa ngất đi. Có điều hắn cũng biết, Khô Hồn tuyệt đối sẽ không có lòng thanh thản đùa giỡn kẻ có thể chết bất cứ lúc nào như hắn, cho nên hắn cố bình tĩnh nghe tiếp.

"Ngươi không biết là bởi vì ý thức linh hồn của ngươi quá yếu, không thể nhận biết sự tồn tại của nó. Ý thức của ngươi có thể cảm thấy hết thảy những gì thuộc về ngươi như da thịt, tóc tai, ngươi có thể phân tích chúng, bắt chúng trưởng thành và phát triển. Nhưng ý thức của ngươi không thể phát hiện và phân tích bản chất của sức mạnh thần bí này, đó là bởi vì nó không thuộc về ngươi, nó thuộc về cô ta!" Khô Hồn nói, đột nhiên đưa tay chỉ về phía sau.

Ngươi đúng là thiên tài! Đây là tiếng lòng của Geriferry. Hắn không thể không thừa nhận Khô Hồn nói đúng, thậm chí hắn hoài nghi đối phương đã đọc được trí nhớ của hắn.

"Nhưng tinh thần lực của ngươi có thể cảm ứng được sự tồn tại của nó, ngươi còn có thể dùng tinh thần lực thúc đẩy sức mạnh này để sử dụng. Có phải ngươi cảm thấy rất khó hiểu không? Kỳ thực lý lẽ này rất đơn giản, cũng giống như ngươi có thể sử dụng một món thần khí, thậm chí ngươi có thể sử dụng tinh thần lực để khu động đặc tính nào đó của thần khí, nhưng ngươi vĩnh viễn không thể hiểu được bản chất của thần khí".

Khô Hồn hơi ngừng lại, sau đó hỏi với một loại khẩu khí rất mập mờ: "Ngươi hiểu ý ta không?"

Đúng vậy, nếu ai có thể dùng ý thức phân tích bản chất của thần khí thì mọi người sẽ có thể làm nhái hàng loạt, sau đó thần khí sẽ xuất hiện nhiều như rác trên đại lục. Nhưng điều này có quan hệ gì với sức mạnh bản nguyên trong cơ thể hắn?

Đợi đã... Đột nhiên Geriferry giật mình. Không thể phân tích bản chất, chỉ có thể sử dụng, đặc tính của sức mạnh bản nguyên trong cơ thể hắn và đặc tính của thần khí giống nhau như đúc, chẳng lẽ nói sức mạnh này cũng là thần khí? Không đúng, là thần lực?

Giờ khắc này, không biết Geriferry lấy sức mạnh từ đâu ra, đột nhiên hắn đứng dậy khó tin nhìn Khô Hồn.

Khô Hồn vội làm động tác giữ im lặng: "Không thể nói, cũng tuyệt đối không nói được. Xem ra ngươi rất thông minh, nhanh như vậy đã có thể nghĩ ra rồi".

Geriferry chỉ cảm thấy điều này quá hoang đường, có điều lý trí của hắn vẫn thừa nhận cách nói của Khô Hồn là đúng.

"Điểm bất đồng lớn nhất giữa loại sức mạnh này và thần khí chính là bất cứ người thường nào đủ mạnh mẽ đều có thể sử dụng thần khí, nhưng loại sức mạnh này lại sẽ không vĩnh viễn thuộc về người thường. Một ngày nào đó, nó sẽ bị chủ nhân thu hồi lại, cũng chính là cô ta!"

Khô Hồn chỉ chỉ Nại Hà lần nữa rồi nói tiếp: "Lúc đầu, cô ta đưa sức mạnh này vào trong cơ thể ngươi, đó là bởi vì cô ta không có thực thể, không thể sử dụng sức mạnh này. Cô ta kỳ vọng ngươi sẽ dùng loại sức mạnh này để trợ giúp cô ta trưởng thành. Còn sau khi cô ta trưởng thành đến mức độ nhất định, cô ta thu hồi sức mạnh này bất cứ lúc nào. Ngươi chỉ cần biết rằng, nó vĩnh viễn sẽ không thuộc về người thường!"

Câu này quả thực đã động chạm vào tâm khảm của Geriferry. Sau lần Nại Hà dung hợp với bản nguyên sức mạnh để sử dụng đấu khí thần thánh trước đây, hắn đã biết bản nguyên sức mạnh và Nại Hà chính là một, hắn cũng vẫn sợ hãi Nại Hà sẽ thu hồi bản nguyên sức mạnh bất cứ lúc nào. Như vậy hắn sẽ bị đánh về nguyên hình, không còn chỗ dựa dẫm nào. Bây giờ nghe Khô Hồn giải thích, hắn ngày càng xác định khả năng này có thể xảy ra.

"Vậy ngươi nói với ta những điều này là vì cái gì? Ta nghĩ ngươi chưa đến mức ăn no rửng mỡ không có chuyện gì, đến tìm một kẻ sắp chết đẻ khoe khoang học vấn của ngươi chứ?" Không đánh được hắn, Geriferry chỉ có thể chiếm chút lợi thế bằng miệng lưỡi.

Nội tâm vẫn đang trong tình trạng cuồng nhiệt, Khô Hồn hoàn toàn xem nhẹ sự châm chọc của Geriferry: "Ta đã nói rồi. Giao dịch!"

Ta thích giao dịch, Geriferry đáp trong lòng.

"Ta có thể tha cho ngươi một mạng, hơn nữa có thể khiến ngươi có sức mạnh này vĩnh viễn". Khô Hồn dụ dỗ.

"Đã là giao dịch, vậy ta cần làm gì?" Nói tới giao dịch, Geriferry lại khôi phục tỉnh táo.

"Rất đơn giản. Giết cô ta!" Trong đôi mắt mờ đục của Khô Hồn toát ra ánh sáng nóng bỏng.

Thì ra ngươi cũng giết không chết cô ta! Geriferry cười thầm trong lòng.

"Không sai, ta giết không chết cô ta!" Nhạy cảm nắm bắt được ý nghĩ của Geriferry, Khô Hồn thừa nhận rất sảng khoái: "Nhưng ta có thể giam cầm cô ta vĩnh viễn, dùng ngọn lửa linh hồn đốt cháy bản thể linh hồn của cô ta, từ từ phá vỡ lớp phòng ngự của bản thể cô ta, để rồi nhận được thứ ta cần. Có lẽ quá trình này cần vài chục năm, thậm chí mấy trăm năm, nhưng ngươi không được quên, ta là một tử linh pháp sư mạnh mẽ. Chỉ cần sẵn lòng, ta có thể chuyển hóa thành Lich bất cứ lúc nào, có đủ thời gian lâu dài..."

Nói đến đây, Khô Hồn thoáng nhìn Geriferry lần nữa: "Nhưng ta không muốn đợi lâu như vậy. Chỉ cần giết chết cô ta, ta có thể có bí mật linh hồn bất diệt của cô ta, còn ngươi thì có thể có loại sức mạnh thần bí này vĩnh viễn. Nếu như ta là ngươi, ta thật sự không nghĩ ra lý do gì đẻ từ chối".

Lần này Geriferry biết Khô Hồn nói dối. Lão Khuê Nô từng nói với hắn, cho dù một ma pháp sư thánh vực muốn chuyển hóa thành Lich, nếu như không có sự chỉ điểm của Lich tiền bối thì tỷ lệ thành công vẫn cực thấp. Cho dù có Lich sẵn lòng chỉ điểm thì tỷ lệ thành công cũng không đủ hai thành.

Đương nhiên, hắn sẽ không vạch trần điểm này: "Vậy ta nên làm thế nào mới có thể giết chết cô ấy?" Geriferry thật sự rất tò mò, làm sao có thể giết chết một thần linh? Hắn từng phỏng đoán thân phận của Nại Hà không chỉ một lần, tuyệt đối không nghĩ tới nàng lại là một thần linh. Cho dù bây giờ nàng chỉ là một mảnh vỡ linh hồn thần linh thì Geriferry cũng không dám nghĩ đến điều này.

"Rất đơn giản, phong bế vật chủ của bản thể cô ta trong thế giới này, cũng chính là mắt phải của ngươi. Nếu như để cô ta trở lại bên trong vật chủ, vật chủ của cô ta sẽ mang bản thể bay đi trốn tránh. Cho nên điều chúng ta phải làm là cắt đứt liên lạc giữa cô ta và vật chủ. Sau đó, cho dù ta thu hồi xiềng xích, cô ta cũng trốn không thoát lòng bàn tay của ta!" Khô Hồn vừa nói vừa làm động tác nắm tay.

Lời này khiến Geriferry nghe không hiểu, nhưng ít ra hắn cũng rõ ràng một việc. Đó chính là khi ở trong quán rượu, mỗi lần hắn ra ngoài rõ ràng nhìn thấy Nại Hà đang gặm đùi gà, nhưng bất kể hắn đi bao xa, Nại Hà luôn có thể lập tức chui ra từ trong mắt phải hắn thì ra con mắt này là vật chủ của nàng, chỉ cần nàng muốn, bất luận Geriferry đi đến đâu, nàng đều có thể lập tức trở lại trong mắt.

"Ta phả làm thé nào mới có thể cắt đứt được liên lạc giữa cô ấy và con mắt?" Hình như Geriferry đã động lòng.

"Dùng tinh thần lực của ngươi cảm ứng kĩ càng một chút, mắt phải ngươi thực ra là một thế giới khác. Điều ngươi cần phải làm là dùng tinh thần lực đóng lại tất cả những cánh cửa của thế giới này!" Thậm chí Khô Hồn đã nghĩ đến việc giết chết Geriferry, cướp đoạt con mắt phải đẻ tự làm, nhưng hắn không dám mạo hiểm, bởi vì những vật phẩm đặc biệt này đều có tấn số tinh thần đặc biệt với chủ nhân, ngươi có thể nhìn thấu không hề có nghĩa ngươi có thể thúc đẩy được.

Tinh thần lực vừa khôi phục một chút, thậm chí Geriferry còn không thể kích hoạt thuật tinh tường, vậy thì có thể cảm ứng cái quái gì chứ> hơn nữa, nếu có thể cảm ứng được cánh cửa thế giới gì gì đó thì hắn đã cảm ứng được từ lâu rồi. Rất hiển nhiên, Khô Hồn không hề nhìn thấu được tất cả như hắn tự cho là vậy.

Cơ hội thành thần đã bày ra trước mắt, Khô Hồn thật sự là sốt ruột. Muốn thành thần thì phải xóa đi ý thức của Nại Hà, hòa linh hồn của mình và linh hồn của Nại Hà làm một. Trước đó, hắn phải triệt hồi xiềng xích linh hồn trên bản thể của Nại Hà, như vậy ý thức linh hồn của hắn mới có thể đi vào bản thể của Nại Hà, xóa bỏ ý thức trung tâm của nàng.

Nói đơn giản một chút, bây giờ Khô Hồn coi như đã nhốt Nại Hà vào trong phòng kín, làm cho nàng không ra được, nhưng chính hắn cũng không vào được.

"Không được khảo nghiệm sự kiên nhẫn của ta, ngươi làm hay là không làm?" Thấy Geriferry lằng nhằng hồi lâu mà ba cánh cửa trong mắt phải hắn vẫn còn mở, Khô Hồn không thể không cao giọng dụ dỗ tiếp: "Giết cô ta, ngươi chính là thần!"

Geriferry tuyệt đối không dám nói ra chính mình căn bản không cảm ứng được cánh cửa chó má gì hết, việc đó và tìm chết không có gì khác nhau.

"Ngươi cũng biết đấy, trong lĩnh vực của ngươi, ta phải sử dụng quá nhiều tinh thần lực, bây giờ hầu như đã khô kiệt. Cho nên, muốn ta đóng cửa lại thì ngươi phải cho ta một chút thời gian để khôi phục". Việc Geriferry có khả năng làm được chính là kéo dài thời gian.

Nhưng hiển nhiên Khô Hồn cũng không dễ bị lừa. Theo hắn, một chút tinh thần lực trong cơ thể Geriferry vẫn quá đủ để hắn đóng ba cánh cửa trong mắt lại. Cho nên hắn co một ngón tay lại rồi búng ra, ngọn lửa linh hồn trên ngón tay chui thẳng vào trong thân thể Geriferry.

Geriferry lập tức đau đớn quay cuồng la hét trên mặt đất. Thực ra mọi người đều biết, sau 5 năm bị ngọn lửa thiêu đốt linh hồn, việc thiêu đốt linh hồn ở mức độ này chỉ là muỗi đối với Geriferry. Có điều hắn cũng đau thật, hắn phải lăn lộn để tỏ ra đau đớn, việc này lại động đến đống gai xương lao xương vẫn đang cắm trên người.

Thấy Geriferry vẫn không trả lời, ngón tay Khô Hồn lại búng ra ngọn lửa linh hồn thứ hai, sau đó là thứ ba, thứ tư...

Thấy tình thế không ổn, Geriferry vội khoát tay. Nói đùa à? thêm một ngọn lửa nữa là vượt quá khả năng chịu đựng của hắn rồi.

Quả nhiên Khô Hồn đã dừng tay, nhưng lại không dập tắt ngọn lửa linh hồn trong cơ thể Geriferry.

"Ngươi... dừng... dừng tay đã... Ta... thật sự... không chịu nổi nữa..." Sau khi Geriferry lắp bắp nói xong, Khô Hồn lập tức bóp tắt ngọn lửa linh hồn trong cơ thể hắn.

"Nhưng... Ngươi phải thu hồi cái lĩnh vực này..." Geriferry chỉ có một cơ hội như vậy, hoàn toàn không hiểu gì về lĩnh vực, hắn đang đánh cuộc, đánh cuộc Khô Hồn sẽ triệt hồi lĩnh vực. Bởi vì, rất hiển nhiên, Khô Hồn đứng bên ngoài lĩnh vực có thể tấn công hắn, còn hắn lại không thể dùng bất cứ thủ đoạn nào để tấn công Khô Hồn. "Chỉ có dùng tinh thần lực khóa chết cô ấy, ta mới có thể đóng cửa lại được".

Geriferry nói một câu nửa thật nửa giả, bởi vì chỉ khi Khô Hồn triệt hồi lĩnh vực, hắn mới có thể làm một chuyện, cũng chuyện duy nhất hắn có thể làm cho Nại Hà hiện nay.

Hiển nhiên Khô Hồn không hề biết đóng cửa vật chủ lại phiền phức như vậy, nhưng lĩnh vực của hắn quả thật có thể ngăn cách tất cả tinh thần lực qua lại. Hơn nữa cho dù hắn triệt hồi lĩnh vực, hắn thật sự không nghĩ ra Geriferry chỉ còn lại nửa cái mạng có thể tạo thành đe dọa gì đối với hắn.

Nghĩ như vậy, hắn vẫn cẩn thận lui lại mấy bước, lại bắn ra một ngọn lửa linh hồn để linh hồn Geriferry bị thiêu đốt, sau đó mới triệt hồi lĩnh vực.

Đúng lúc này, Geriferry dùng toàn bộ tinh thần lực khu động bản nguyên sức mạnh, rót sức mạnh bản nguyên vào cánh tay phải. Hắn muốn liều mạng một trận sao?

Không phải. Chút sức mạnh này của hắn cơ bản không thể nào phá vỡ phòng ngự của Khô Hồn. Hắn đưa tay móc mắt phải ra, vận toàn bộ sức mạnh ném vào dãy núi xa xa.

Lúc Khô Hồn giải đáp bí mật về thân thế Nại Hà, Geriferry đã biết mình tuyệt đối không có khả năng sống sót. Cho dù là người nào cũng sẽ không để một kẻ biết rõ bí mật của thần linh như hắn sống sót, kẻ cũng biết được bí mật thành thần là Khô Hồn lại càng không.

Cho nên việc duy nhất hắn có thể làm chính là tạo một cơ hội cho Nại Hà. Hắn ném mắt phải đi, cũng chính là vật chủ của Nại Hà. Hắn phải cho Khô Hồn đi tìm, tìm được hay không hắn không cần biết, hắn chỉ biết mình đã giành được một chút thời gian cho Nại Hà. Còn hắn, hắn sẽ bị Khô Hồn giận dữ hành hạ đến chết.

Nếu như Nại Hà thật sự là một thần linh thì biết đâu nàng có thể làm hắn sống lại... Đây là hi vọng duy nhất của Geriferry lúc này.

Hầu như ngay khi Geriferry ném con mắt đi, Khô Hồn đã bắn ra ba mũi lao xương mang lửa địa ngục đóng đinh Geriferry xuống đất. Sau đó hắn xác định quỹ tích bay của con mắt, kéo một quyển trục mở cánh cửa truyền tống. Đúng lúc hắn chuẩn bị bước vào cánh cửa ánh sáng...

Nại Hà vẫn nằm trên mặt đất đột nhiên mở mắt ra...

Đó là một đôi con ngươi hoàn toàn chỉ có màu bạc.

Không có sóng gió, không có tâm tình.

Chỉ có uy nghiêm.

...

Sau phút chốc, vầng sáng màu vàng đại biểu cho xiềng xích linh hồn trên người nàng biến mất, một đôi mắt bạc của nàng nhìn thẳng vào Khô Hồn: "Xiềng xích linh hồn!"

Lần này, kẻ bị khóa chặt là Khô Hồn.

Khô Hồn khó tin nhìn tư thế đã bước một nửa bàn chân vào cánh cửa truyền tống của mình. Đến lúc này hắn mới rõ ràng một lý lẽ, cho dù là một thần linh yếu đuối đến mấy cũng không phải một người thường có thể khinh nhờn.

Nại Hà lập tức dập tắt ngọn lửa linh hồn trong cơ thể Geriferry, tay nàng dán lên trán Geriferry. Dưới sự thúc đẩy của nàng, bản nguyên sức mạnh trong cơ thể Geriferry điên cuồng vận chuyển, gai xương lao xương cắm trên người hắn tới tấp bắn ra ngoài. Nàng lại kéo Geriferry đã bước một chân vào vòng tay thần chết quay lại.

Geriferry chậm rãi mở mắt ra nhìn Nại Hà lạnh lùng trước mặt. Cực độ suy yếu, trên gương mặt hắn miễn cưỡng nở ra một nụ cười: "Nại Hà, sau này không được chơi như vậy. Vừa rồi bố đã nhìn thấy mặt thần chết rồi".

"Lần này không phải chơi đùa, là thật sự". Nại Hà đáp lạnh như băng.

Nghe vậy, Geriferry hoảng sợ suýt nữa lại quay về với thần chết: "Làm sao ngươi có thể thoát ra khỏi xiềng xích linh hồn của hắn?"

Nại Hà không trả lời Geriferry, nàng đi tới bên cạnh Khô Hồn. Thời gian hoạt động của cửa truyền tống đã hết, Khô Hồn nhắm mắt lại ngã xuống đất. Nại Hà đưa tay đến chạm vào người Khô Hồn, đột nhiên quay lại nhìn Geriferry nhoẻn miệng cười.

"Ngươi muốn giết chết hắn thế nào?"

Đây mới là Nại Hà Geriferry muốn nhìn thấy, Nại Hà cười đùa quấy rối, chứ không phải Nại Hà lạnh như băng kia.

Hắn biết, đây là Nại Hà đang rút lấy ma lực của Khô Hồn. Bây giờ nàng có thể thi triển ma pháp rồi, cho nên mới hỏi Geriferry phải xử trí Khô Hồn thế nào.

"Máu thịt chia lìa!"

Geriferry dùng sức mạnh lớn nhất gầm ra bốn chữ.

"Máu thịt chia lìa!" Hắn vừa dứt lời, Nại Hà đã nhắc lại bốn chữ này.

Trong một đám máu thịt tung tóe, Khô Hồn chỉ còn lại một bộ xương. Nhưng hắn chưa chết, bởi vì linh hồn hắn còn bị giam cầm trong sọ não, cho nên hắn cảm nhận được rõ ràng cả quá trình đau đớn này.

Ngay sau đó, Nại Hà triệt hồi xiềng xích giam cầm linh hồn hắn, cầm linh hồn Khô Hồn, nàng lần nữa quay lại hỏi Geriferry: "Vừa rồi hắn dùng bao nhiêu ngọn lửa linh hồn đốt ngươi?"

Geriferry quả thực yêu Nại Hà chết đi được, nàng hiểu quá rõ ý nghĩ của hắn. Hắn vội đáp: "Bốn".

Thế là trong lòng bàn tay Nại Hà xuất hiện tám ngọn lửa linh hồn...

Không nên hỏi vì sao, bời vì nguyên tắc của Geriferry chính là: Người khác đánh ta một quyền, ta phải đánh lại gấp đôi.

Nại Hà thực hiện nguyện vọng của Geriferry một cách hoàn mỹ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.