[Dịch] Đế Bá

Chương 720 : Khúc nhạc dạo huyết đồ. (1)




Nhưng đoạn thời gian này Thần Nhiên hoàng tử hợp tác với đám người Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử, Thanh Kim Tử vân vân. Cả đám tay nắm tay, có nhiều đệ tử trẻ đại giáo cường quốc tụ tập lại, thực lực đoàn đội tăng vọt.

Bàn về thực lực, đạo hạnh, xuất thân, chưa chắc Thần Nhiên hoàng tử xứng với bốn người Thanh Kim Tử, Bách Gia Chư Tử, Quỷ Tăng. Nhưng đám thiên tài này cần tìm đột phá.

Bọn họ là thiên tài rất có thiên phú trong người trẻ tuổi U Thánh giới, đạo hạnh rất sâu. Tuy nhiên trên đầu bọn họ có Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử, có cái bóng truyền nhân đế thống tiên môn như Kiếm Huyền đè dầu.

Tương lai bọn họ muốn tranh phong với Cự Khuyết thánh tử, Quỷ Trùng Ma Tử là cực kỳ khó khăn. Bọn họ cảm thấy chẳng bằng đầu vào Đế Tọa, nếu sau này Đế Tọa thành tựu tiên đế thì bọn họ là dựng nước phong thần, có thực lực sánh ngang với truyền nhân đế thống tiên môn như đám Cự Khuyết thánh tử.

Bởi vậy cả đám hợp tác thành liên minh lớn.

Giờ đám người nhìn Lý Thất Dạ, có thể nói là oan gia ngõ hẹp gặp nhau. Mắt Thần Nhiên hoàng tử tóe lửa, gã hận không thể giẫm Lý Thất Dạ dưới chân ngay bây giờ. Nhưng Thần Nhiên hoàng tử biết Lý Thất Dạ cường đại, gã không ngốc lao qua ngay.

Ba thiên tài tuấn kiệt Thanh Kim Tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử nhìn nhau, hăm hở muốn thử. Bọn họ không định đấu đơn mà đánh hội đồng Lý Thất Dạ.

Bọn họ là thiên tài xuất sắc trong U Thánh giới hiện tại, đạo hạnh siêu lợi hại, mấy người hợp tác tràn đầy tự tin có thể khống chế một mình Lý Thất Dạ.

Mắt Thần Nhiên hoàng tử đỏ hồng, nghiến răng nói:

- Họ Lý, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi cứ xông vào!

Lý Thất Dạ lười biếng nhìn Thần Nhiên hoàng tử:

- Địa ngục? Địa ngục ở đâu? Bằng vào các ngươi cũng dám xưng địa ngục? Xem như là địa ngục thì ta vẫn sẽ đồ diệt tất cả, đạp nát dưới chân.

Quỷ Tăng niệm phật:

- Ngã phật từ bi.

Phật âm vang lên, người Quỷ Tăng toát ra hơi thỏ âm u như có từng pho âm phật từ dưới lòng đất bò lên, cười âm trầm khiến người rùng mình.

Quỷ Tăng nổi tiếng tàn nhẫn, trong U Thánh giới có biết boa người nhắc đến tên gã là sợ thót tim.

Quỷ Tăng cười âm hiểm:

- Lý thí chủ tự tin quá, nhưng ngươi đã đến nhầm chỗ. Nơi này là thiên hạ của quỷ tộc, một mình ngươi khó thể gây sóng gió gì.

Lý Thất Dạ nhướng mí mắt:

- Thiên hạ của quỷ tộc?

Lý Thất Dạ cười hỏi:

- Thiên hạ của quỷ tộc thì sao? Dù là thiên hạ của quỷ tộc thì ta vẫn sẽ đâm thủng trời!

Lý Thất Dạ sải bước đi hướng ốc đảo.

Đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử liếc nhau. Mấy trăm cường giả quỷ tộc trẻ vọt ra chặn lối vào ốc đảo, chắn đường Lý Thất Dạ.

Bách Gia Chư Tử ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Lý đạo hữu, ngại quá, chỗ này là địa bàn của quỷ tộc. Nếu Lý đạo hữu muốn vào sẽ phải trả giá.

Lý Thất Dạ liếc đám Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử chặn đường, lại nhìn mấy ngàn quỷ tộc trong ốc đảo, cười cười. Tu sĩ quỷ tộc phấn khởi, bọn họ đến từ đại giáo cường quốc, có là tiểu môn tiểu phái.

Bảo quang trong hồ nước càng lúc càng sáng, rất có thể kho báu sẽ xuất thế. Đám tu sĩ quỷ tộc đến từ khắp nơi rất phấn khởi, chờ được trổ tài. Nếu bọn họ lập công lớn thì chắc chắn đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử sẽ chia nhiều báu vật cho bọn họ hơn. Huống chi giết nhân tộc như Lý Thất Dạ là hành động giết gà dọa khỉ, răn đe tu sĩ trẻ tuổi tộc khác, bọn họ rất vui lòng làm điều đó.

- Vậy sao?

Lý Thất Dạ nhìn Thu Dung Vãn Tuyết, cười nói:

- Hôm nay tâm tình của ta tốt, bây giờ các ngươi còn cơ hội. Ngoan ngoãn thả người của ta ra, ta sẽ không so đo với các ngươi.

Thần Nhiên hoàng tử lạnh lùng cười:

- Lớn lối thật.

Thần Nhiên hoàng tử sắc mặt âm trầm nói:

- Muốn chúng ta thả nàng cũng không khó, miễn ngươi bó tay chịu trói là chúng ta sẽ cho nàng an toàn đi ngay.

Quỷ Tăng cười âm hiểm:

- Bần tăng có thể bảo đảm. Nếu ngươi bó tay chịu trói, ta bảo đảm Thu Dung thí chủ sẽ an toàn rời đi, hơn nữa không ai khó xử Tuyết Ảnh quỷ tộc. Nếu không thì khó nói, tuy U Thánh giới lớn nhưng không có chỗ cho Tuyết Ảnh quỷ tộc tồn tại.

Thanh Kim Tử lạnh lùng nói:

- Ta cũng bảo đảm điều này.

Thanh Kim Tử là một bộ xương vàng, nói chuyện không có tình người.

Bách Gia Chư Tử mỉm cười nói:

- Lý đạo hữu hãy suy nghĩ kỹ đi, chuyện này không chỉ liên quan bản thân Lý đạo hữu. Nếu Lý đạo hữu cứ quyết đối địch với quỷ tộc trong thiên hạ, chẳng những Lý đạo hữu chết không có chỗ chôn mà Tuyết Ảnh quỷ tộc cũng chịu liên lụy. Từ nay Tuyết Ảnh quỷ tộc không có nơi trú ngụ, thậm chí gặp tai họa diệt tộc.

Đối với đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử nếu Lý Thất Dạ chịu trói thì tuyệt vời. Tu sĩ trẻ tuổi quỷ tộc khác như hổ rình mồi, dù sao đây là cơ hội lập công hiếm có.

Tu sĩ trẻ tuổi các tộc dứng ngoài ốc đảo tim đập nhanh nhìn tình huống. Có thể nói quỷ tộc đang hùng hổ dọa người, nếu bọn họ hợp sức lại làm mọi người thấy nghẹt thở. Tu sĩ trẻ tuổi các tộc cho rằng Lý Thất Dạ không có đường lựa chọn, chỉ có đường chết.

Nếu đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử hợp sức chèn ép Lý Thất Dạ, Tuyết Ảnh quỷ tộc thì sẽ có nhiều quỷ tộc phụ họa.

Đôi với quỷ tộc một nhân tộc bình thường giết thì giết, Tuyết Ảnh quỷ tộc dù cùng là quỷ tộc nhưng tiểu tộc như vậy có mấy ai để trong lòng? Đại giáo vui vẻ nịnh nọt Thần Nhiên hoàng tử, bám chân Đế Tọa.

Lý Thất Dạ bị buộc vào đường cùng, hắn không có đường để đi.

Đám người Thanh Kim Tử, Thần Nhiên hoàng tử, Quỷ Tăng, Bách Gia Chư Tử muốn đẩy Lý Thất Dạ vào chỗ chết rõ ra mặt, nhân tộc như hắn dù cường đại đến mấy cũng không có sức một mình chống lại bốn cao thủ.

Huống chi đối địch với những vật khổng lồ Bách Cốt thánh tộc thì như Bách Gia Chư Tử nói, lúc đó Tuyết Ảnh quỷ tộc không còn chỗ dứng, thậm chí gặp họa diệt tộc.

Tu sĩ trẻ tuổi tộc khác thấy tội cho Lý Thất Dạ:

- Một con đường chết.

Trong tuyệt cảnh này Lý Thất Dạ chỉ có thể ngoan ngoãn chịu trói.

Đối địch với quỷ tộc trong tình huống này dù chống cự cỡ nào chỉ có đường chết, nếu buông xuôi có lẽ cứu được Thu Dung Vãn Tuyết, Tuyết Ảnh quỷ tộc.

Nhiều người lạnh lùng, quỷ tộc hùng hổ dọa người, hôm nay là Lý Thất Dạ, có lẽ ngày mai sẽ là bọn họ. Tu sĩ trẻ tuổi các tộc rất bất đắc dĩ, không còn cách nào. Trong U Thánh giới trừ Nam Dao Vân ra chỗ khác toàn là thiên hạ của quỷ tộc.

Lý Thất Dạ mỉm cười hỏi:

- Nói vậy ta không còn lựa chọn, chỉ có thể đầu hàng?

Bách Gia Chư Tử ngoài cười nhưng trong không cười nói:

- Lý đạo hữu vì mình hay vì Thu Dung tộc trưởng cũng thế, lúc này chịu trói là lựa chọn tốt nhất. Nếu Lý đạo hữu chịu trói chúng ta sẽ cho ngươi ra đi bình yên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.