[Dịch] Đế Bá

Chương 641 : Âm Dương đầm. (1)




Lý Thất Dạ tự nhiên tự tại mà nhìn nàng một cái, nói:

- Ngươi cảm thấy sư huynh đệ thân hay là vợ chồng thân hơn đây? Ta là là lão công của ngươi, không nên quên!

- Ngươi ít ở chỗ này nói hươu nói vượn!

Lý Thất Dạ nhất thời vừa thẹn vừa tức, nói:

- Muốn làm vị hôn phu của ta, kiếp sau đi, không, kiếp sau cũng không có cửa!

- Yêu, ngươi nói như thế, ta có phải hay không suy nghĩ thối lui?

Lý Thất Dạ cười nhẹ nhàng nói:

- Nếu như hiện tại ta thối lui, ta nghĩ Thiên Lý Hà các ngươi sẽ rất vui lòng đưa cho ta năm, ba kiện bảo vật, về phần hôn nhân đại sự của ngươi nha, sau này ngươi liền chầm chậm suy nghĩ đi.

- Ngươi dám!

Lam Vận Trúc bị tức đến mặt đỏ bừng, không khỏi chống eo, bộ dáng muốn nổi đóa.

- Nha đầu, ngươi còn chưa có gả tới, liền có một bộ thiếu phụ luống tuổi có chồng rồi, ngươi có phải thật sự rất muốn gả cho ta hay không đây?

Thấy Lam Vận Trúc chống eo, Lý Thất Dạ cười nói.

Lúc này Lam Vận Trúc mới phát hiện bộ dáng thất thố của mình, nàng mắc cỡ đến không thể thong dong, không khỏi hung hăng mà dậm chân một cái, buồn bực nói:

- Tiểu quỷ đầu, ta không để yên cho ngươi!

Nói xong liền vội vã chạy ra.

Sau khi Lam Vận Trúc rời đi, ngay cả Lục Bạch Thu cũng không khỏi nhẹ nhàng nói:

- Công tử, Trúc tiên tử là thích ngươi rồi!

Đối với lời như vậy của Lục Bạch Thu, Lý Thất Dạ chỉ là cười một chút, cái gì cũng không nói, hắn chỉ là nhìn nơi xa bên ngoài, bắt đầu trầm mặc.

Lục Bạch Thu thấy Lý Thất Dạ trầm mặc không nói, cũng vô thanh vô tức mà lui xuống, không quấy rầy hắn nữa.

Âm Dương đầm ở trên một hòn đảo chỗ sâu Thiên Lý Hồ, mà Âm Dương đầm cũng không lớn, chiếm diện tích hơn mười mẫu mà thôi, nhưng mà vị trí của Âm Dương đầm rất đặc thù, nó ở vị trí trung ương của Thiên Lý Hồ.

Ở Thiên Lý Hà mà nói, Âm Dương đầm tựa như Thiên Lý Hà, nó tràn đầy thần bí, tràn đầy không biết. Âm Dương đầm mặc dù không lớn nhưng mà sâu không thấy đáy, Thiên Lý Hà từng có Đại Hiền tự mình tiến vào Âm Dương đầm, muốn một hơi đi tới đáy đầm nhưng mà cuối cùng lại không thể.

Đứng ở trước Âm Dương đầm chỉ sợ bất luận kẻ nào đều nhìn không ra hồ nước trước mắt có chỗ nào không đúng, hồ nước chiếm diện tích mười mẫu đất thoạt nhìn trong suốt, cùng với hồ nước bình thường không có bao nhiêu khác nhau.

Nhưng mà thời điểm khi cường giả mở ra thiên nhãn nhìn kỹ sẽ phát hiện nước hồ của Âm Dương đầm nhưng thật ra là phân biệt rõ ràng, phải là cực dương thủy, trái là cực âm thủy.

Cự dương thủy thanh minh trong suốt, tựa mồ nó bị nung chảy hết tạp chất, mà cực âm thủy trong sáng đến băng linh, thoạt nhìn lưu động không phải là nước mà là băng.

Mà ở nơi cực dương thủy cùng cực âm thủy gioa hội lại với nhau thế nhưng tựa như nước sơn, như chất dính, hơn nữa còn toát ra hơi nước nhàn nhạt.

Từ mặt ngoài nhìn, cực âm thủy cùng cực dương thủy cùng với nước bình thường không có gì khác nhau, nhưng mà nếu như dính vào một giọt nước liền sẽ phát hiện cực âm thủy có thể trong nháy mắt đóng băng thân thể người, mà cực dương thủy có thể trong nháy mắt hòa tan thân thể người.

Chính là địa phương quỷ dị như vậy, ở chỗ sâu hồ nước thế nhưng thỉnh thoảng hiện lên từng phiến thủy thảo hẹp dài, nếu như nói mắt thường không phân biệt ra được cực âm thủy cùng cực dương thủy mà nói, như vậy có thể từ thủy thao di động ở chỗ sâu trong đáy đầm mà phân biệt cực âm thủy cùng cực dương thủy.

Thủy thảo trôi nổi ở Cực âm thủy chính là đen như huyền thiết, vừa nhìn thủy thảo là có thể cảm nhận được hàn khí mà nó phát ra, mà thủy thảo trôi nổi ở cực dương thủy là đỏ như hoàng kim, khi nó trôi nổi làm cho người ta có thể cảm nhận được nóng cháy của nó, làm cho ngời ta cảm thấy nó muốn hòa tan tất cả.

Hơn nữa càng thần kỳ chính là khi hai loại thủy thảo này trôi nổi đến nơi giao hội giữa cực dương thủy cùng cực âm thủy, ở trong nháy mắt này âm dương giao thái, hai gốc thủy thảo giao nhau thành một cỗ, thân thể sinh ra từng luồng pháp tắc, tán phát ra quang thái chói mắt, từng luồng pháp tắc thật nhỏ giao hòa ở chung một chỗ.

Thời điểm hai gốc thủy thảo này ở chỗ hai loại nước giao hội chung một chỗ, chính là hình thành bảo dược cực kỳ hãn hữu trân quý --- Âm Dương Tiên Quỳ.

Âm Dương Tiên Quỳ này nhưng là đồ tốt, nó có thể thay thế rất nhiều linh dược tiên thảo trân quý hiếm có, nó thậm chí có thể luện thành bảo đan kéo dài tuổi thọ.

Âm Dương Tiên Quỳ sinh ra ở trong Âm Dương đầm càng là ở chỗ sâu đáy đầm thì nó càng là trân quý, ở Thiên Lý Hà từng có lời đồn đãi cho là, ở dưới đáy Âm Dương đầm có Tiên Quỳ có thể sánh ngang với tiên dược trong truyền thuyết!

Ở một ngày này chư trưởng lão của Thiên Lý Hà đều tụ tập ở bên bờ Âm Dương đầm, cũng không thiếu đệ tử tham dự tràng khảo hạch này, lấy đó làm chứng.

Trên thực tế Thiên Lý Hà thường cách một đoạn thời gian đều sẽ có người chịu trách nhiệm xuống Âm Dương đầm bắt Tiên Quỳ, hơn nữa xuống Âm Dương đầm bắt tiên quỳ này phải là hai người mới có thể hoàn thành.

Lần này Bảo Quy đạo nhân đặc biệt phái hai vị hộ pháp ứng chiến Lý Thất Dạ, hơn nữa hai vị hộ pháp này đều là người bắt tiên quỳ lão luyện, thậm chí có thể nói là hành gia.

- Một tràng bắt tiên quỳ này lấy một ngày làm hạn thì như thế nào? Người nào bắt được nhiều hơn liền coi như người đó thắng.

Bảo Quy đạo nhân mở miệng nói.

Lý Thất Dạ nhìn Âm Dương đầm trước mắt, cười nói:

- Cái này bản thân ta không có ý kiến, một ngày thì một ngày!

Nhìn Âm Dương đầm trước mắt, hắn cũng không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt.

- Lý công tử nên biết, bắt Âm Dương Tiên Quỳ này phải là hai người mới có thể hoàn thành, không biết trợ thủ của ngươi là vị nào đây?

Bảo Quy đọa nhân nói.

- Nàng!

Lý Thất Dạ cười chỉ chỉ Lam Vận Trúc ở bên cạnh, nói:

- Hai người chúng ta liên thủ đi bắt Tiên Quỳ là được.

- Không được!

Lý Thất Dạ vừa nói ra, lập tức có đệ tử của Thiên Lý Hà phản đối, trên thực tế ngay cả một ít trưởng lão cũng phản đối, đặc biệt là Lâm trưởng lão, hắn lạnh lùng nói:

- Vận Trúc chính là đệ tử của Thiên Lý Hà, nếu như ngươi muốn tìm trợ thủ, tìm những người khác đi.

Lý Thất Dạ lười biếng mà nhìn thoáng qua Lâm trưởng lão nói:

- Lâm trưởng lão, Vận Trúc là đệ tử của Thiên Lý Hà thì không sai, nhưng đừng nên quên, nàng là vị hôn thê của ta!

Lam Vận Trúc vừa tức vừa giận, nhưng mà lại không thể làm gì, chuyện này cũng đã thành sự thật rồi! Về phần đệ tử Thiên Lý Hà ở tràng đều là trợn mắt nhìn nhau!

- Đợi ngươi thông qua được khảo hạch rồi lại nói cũng không muộn!

Lâm trưởng lão hừ lạnh một tiếng, ánh mắt của hắn rét lạnh, đồ đệ của hắn bây giờ còn nằm ở trên giường, hắn là sư phụ hận không thể hiện tại giết chết tên tiểu quỷ này!

- Cũng được, liền để cho Vận Trúc giúp ngươi một tay đi!

Bảo Quy đạo nhân gật đầu trầm giọng nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.