Tiểu bối, tới nhận lấy cái chết!
Vào lúc đó, Thiết Tiên Yêu Vương đứng trong đám mây nhìn Lý Thất Dạ, hắn có xu thế vô địch.
- Tốt, thú vị.
Lý Thất Dạ cười nói và xòe bàn tay ra:
- Phóng ngựa tới đi.
Ngay sau đó trong tay hắn tỏa ra sinh cơ dạt dào.
Chỉ trong nháy mắt, đại địa hồi xuân, trong thiên địa tràn ngập sinh cơ, mỗi tấc đất trong Thần Huyền tông tỏa ra sinh cơ bừng bừng, vô số hoa cỏ cây cối trong Thần Huyền tông tỏa ra ánh sáng màu xanh rực rỡ, thời điểm này cả Thần Huyền tông biến thành một biển màu xanh.
- Đây là cái gì!
Cảm nhận được sinh cơ bừng bừng, không biết có bao nhiêu đệ tử hít khí lạnh, cảm thụ được lực lượng sinh cơ như thế, nội tâm mọi người rất hưởng thụ.
Ngay sau đó, dưới chân Lý Thất Dạ xuất hiện chồi xanh phá đất vươn lên, trong nháy mắt đã sinh trưởng thành một cây nhỏ, cành lá xanh biếc như ngọc.
Dường như tiểu thụ chính là đầu nguồn tỏa ra sinh cơ bừng bừng, cũng khuếch tán khắp bát hoang, nó vốn có sinh mệnh lực khó có thể tưởng tượng, bàng bạc giống như biển cả vô tận.
Gốc cây nhỏ không ngừng trưởng thành, nó biến thành đại thụ che trời trong nháy mắt.
Tại trong khoảng thời gian ngắn, một gốc cây nhỏ trưởng thành thành một cây đại thụ, đại thụ khổng lồ che khuất Lý Thất Dạ, một cành một lá tỏa ra hào quang màu xanh rơi vào người Lý Thất Dạ, Lý Thất Dạ giống như sứ giả của màu xanh, hắn mang đến sinh cơ cho thế giới này, dường như hắn chính là hi vọng của cả thế giới.
Một gốc cây nhỏ biến thành đại thụ che trời trong tich tắc, rất nhiều đệ tử sợ hãi thán phục khi nhìn thấy kỳ tích này, bọn họ mở to mắt nhìn, đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
- Đây là cái gì?
Nhìn đại thụ bao phủ Lý Thất Dạ, ánh sáng màu xanh tràn ngập lực lượng, muốn bao phủ và cung cấp sức mạnh vô tận cho Lý Thất Dạ, dường như ánh sáng có thể che chắn mọi thứ trên thế gian
- Tiên Cổ Cửu Pháp chi —— Tiên Quế!
Nhìn đại thụ sinh trưởng trong nháy mắt, Thiên Thủ Bồ Vương sợ hãi thán phục nói một tiếng.
Thiên Thủ Bồ Vương tu luyện Tiên Cổ Cửu Pháp - Tiên Quế, hắn tu hành công pháp này cả đời, tu luyện hơn một ngàn năm, nhưng hạ bút thành văn như Lý Thất Dạ, hơn nữa Tiên Quế mọc ra từ bùn, dùng hình thái thực chất xuất hiện, đây là việc hắn không làm được, Thiên Thủ Bồ Vương xem ra, đây là chuyện làm người ta phải sợ hãi thán phục nhất.
- Giết!
Nhìn thấy Tiên Quế bao phủ Lý Thất Dạ vào trong, Thiết Tiên Yêu Vương thét dài một tiếng, hắn kết ấn và quát:
- Hổ phệ thiên địa!
Vừa dứt lời.
- NGAO...OOO…
Một tiếng tiếng hổ gầm vang vọng cửu thiên thập địa, Hổ Thần xuất hiện và há miệng như thôn phệ thiên địa, cũng bao phủ tất cả dưới cái bóng của mình.
Ánh sáng bị thôn phệ, thế gian như lâm vào bóng tối vĩnh hằng.
Bởi vì Hổ Thần thôn phệ tất cả tinh khí, đoạt đi tánh mạng, tất cả trở thành mỹ vị trong bụng Hổ Thần
Bị lực thôn phệ bao phủ, Tiên Quế bành trướng và ngăn cản lực lượng thôn phệ từ Hổ Thần.
- Phanh, phanh, phanh…
Tiếng nứt vỡ vang lên, lực lượng thôn phệ của Hổ Thần bị ngăn cản ngay lập tức, Tiên Quế đứt đi nhánh cây, đáng sợ nhất là, một khi bị lực lượng này dính vào, sinh cơ màu xanh dạt dào tỏa ra, ngay sau đó nhánh cây sẽ khô héo
Tiên Quế bị Hổ Thần thôn phệ phá hư rất nhiều nhánh cây, dường như Hổ Thần có thể phá hủy Tiên Quế trong nháy mắt..
Tất cả mọi người hít khí lạnh khi thấy điểm này, uy lực như vậy, thật sự quá cường đại, nhìn khắp toàn bộ Thần Huyền tông, chỉ sợ không có có bao nhiêu người có thể ngăn cản được một kích này, có lẽ Bình Thoa Ông là một trong số đó.
Nhìn thấy Hổ Thần thôn phệ, không biết có bao nhiêu người rùng mình lạnh buốt, cho dù là các trưởng lão cũng không ngoại lệ, vào lúc đó, mọi người cũng hiểu, trước đó Thiết Tiên Yêu Vương dám đối kháng với Bình Thoa Ông cũng không phải hắn tùy tiện làm việc, hắn thật sự có lực lượng và nội tình như thế.
Thời điểm Tiên Quế bị Hổ Thần thôn phệ phá hủy, chỉ thấy Tiên Quế bộc phát ánh sáng màu xanh rất mạnh, cùng lúc đó Tiên Quế như thiêu đốt, chỉ có điều nó phun ra không phải hỏa diễm, mà là ánh sáng màu xanh.
Ánh sáng phóng lên trời, giống như lửa lớn thiêu đốt thiên địa, ngay sau đó ánh sáng màu xanh tách lực lượng thôn phệ của Hổ Thần ra, Tiên Quế cũng sinh trưởng cực nhanh, càng ngày càng cao, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ Thần Huyền tông.
Trong khoảng thời gian ngắn, ánh sáng màu xanh đã ngăn cản “Hổ Thần thôn phệ” của Thiết Tiên Yêu Vương. Sau khi kết thúc, Lý Thất Dạ nhàn nhã đứng dưới Tiên Quế, hình như hắn căn bản cũng không tham chiến, hắn chỉ đứng đó nhìn tất cả mà thôi.
Thủ đoạn tác chiến như vậy làm cho tất cả mọi người nhìn thấy đều nghẹn họng nhìn trân trối, còn có thủ đoạn nào nhẹ nhõm hơn không? Hắn căn bản cũng không có xuất ra chút lực lượng nào.
- Như vậy cũng được.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ nhàn nhã như đang dạo chơi, các đệ tử ngây ngốc, bọn họ nghĩ mãi mà không rõ, vì sao Lý Thất Dạ có thể có có được thủ đoạn như thế.
- Giết!
Nhìn thấy ánh sáng màu xanh đang bộc phát, Hổ Thần thôn phệ không cách nào phá hủy Tiên Quế, Thiết Tiên Yêu Vương lại cầm Hổ Thần Đỉnh trong tay.
- Vạn Thú Thiên Hàng!
Thời điểm này, Thiết Tiên Yêu Vương gào lên, Hổ Thần Đỉnh trong tay nện mạnh xuống, oanh, chỉ thấy một con thần thú Bạch Hổ xuất hiện.
Sau tiếng nổ mạnh, cánh cửa không gian mở ra.
- NGAO...OOO…
Một tiếng gào điên cuồng rung chuyển thiên địa.
Ngay sau đó, tất cả mọi người không kịp phản ứng.
- Oanh, oanh, oanh…
Thiên địa dao động, chỉ thấy có ngàn vạn con thú xuất hiện trên không trung.
Ngàn vạn đầu thần thú, có Chân Long, có Thần Hoàng, có Huyền Vũ, có Quỳ Ngưu... Ngàn vạn đầu thần thú lao nhanh tới gần giống như thiên địa triều dâng, dường như có thể mở vạn pháp, diệt vạn vực.
Khi ngàn vạn thần thú lao nhanh, khí tức thần thú đáng sợ giống như sóng to gió lớn bao phủ tất cả mọi người, tất cả mọi người cảm thấy thân thể đông cứng.
- Trời ơi.
Đối mặt với lực lượng khủng bố, không biết bao nhiêu đệ tử sợ hãi hồn phi phách tán, hai chân như nhũn ra, bọn họ đặt mông ngồi xuống đất, qua thật lâu cũng không thể đứng lên được.
- Đây là thật sao?
Rất nhiều cường giả Thần Huyền tông nhìn thấy cảnh này, sắc mặt bọn họ trắng bệch, trăm ngàn vạn thần thú, đây là chuyện rung động nhân tâm ra sao, không bị dọa hai chân mềm nhũn cũng đã tốt lắm rồi.
- Một kích mạnh nhất của Hổ Thần Đỉnh.
Nhìn thấy dị tượng, thần thái của Thiên Thủ Bồ Vương ngưng trọng.
- Phanh, phanh, phanh…
Chỉ trong nháy mắt ngàn vạn thần thú xuất hiện và đạp diệt tất cả, chỉ thấy chúng trùng kích Tiên Quế, lực lượng đáng sợ không ngừng oanh kích Tiên Quế.
Sau một lúc, nhánh cây của Tiên Quế bị ngàn vạn thần thú giẫm nát, ngay sau đó vết nứt vỡ trên Tiên Quế càng ngày càng tăng, rốt cuộc nó không chịu nổi thần thú chà đạp.
Cuối cùng, Tiên Quế sụp đổ, mọi người nhìn rõ ràng, khi Tiên Quế bị trăm ngàn vạn thần thú chà đạp chỉ còn lại cao ba trượng, thân thể ba trượng ngắn ngủi đã bao phủ Lý Thất Dạ, nó đau khổ chèo chống.
- Phanh, phanh, phanh…
Tiếng nứt vỡ vang lên, trăm ngàn vạn thần thú trùng kích là việc đáng sợ cỡ nào, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ Lý Thất Dạ, muốn giẫm Lý Thất Dạ nát bấy.
- Sắp xong đời.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ sắp bị trăm ngàn vạn thần thú bao phủ, không biết bao nhiêu đệ tử sợ hãi.
- Keng!
Chỉ trong nháy mắt, một âm thanh vang lên, tiếng kiếm ngâm vang vọng Nam Loa phong, kiếm ngân vừa vang lên, thiên địa cũng kêu vang, ngay sau đó, tất cả bội kiếm trong Thần Huyền tông đều tự kêu vang.
Các đệ tử cầm kiếm đều có cảm giác kiếm của mình đang được triệu hoán.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Tại sao bảo kiếm của mình kêu vang, rất nhiều đệ tử sợ đến mức nhảy dựng lên, bọn họ cầm thật chặc bảo kiếm của bản thân, bọn họ sợ kiếm của mình bay ra khỏi vỏ