Cung Thiên Nguyệt không địch lại, nội tâm đệ tử Thần Huyền tông rung động, bọn họ cảm thấy lo lắng vì Cung Thiên Nguyệt.
- Cố gắng lên!
Lúc này, đệ tử Thần Huyền tông đều yên lặng động viên cho Cung Thiên Nguyệt, tuy bọn họ muốn hỗ trợ nhưng lại biết không thể làm gì.
Thực lực kém quá xa, cho dù các đệ tử xông lên, kể cả đám người Hoàng Kiệt cũng không thể giúp cái gì, thậm chí còn làm liên lụy tới Cung Thiên Nguyệt.
Lúc này, các đệ tử chỉ có thể cầu nguyện vì Cung Thiên Nguyệt.
Cung Thiên Nguyệt ổn định huyết khí, thần thái của nàng ngưng trọng, không thể không thừa nhận, Thư thị huynh đệ đánh hợp kích rất mạnh, khi bọn họ hợp kích, thực lực hai người này sẽ tăng lên rất mạnh.
Trước đó, Cung Thiên Nguyệt dựa vào công pháp Thiên giai Thượng phẩm áp chế Thư thị huynh đệ, nhưng hiện tại Thư thị huynh đệ hợp kích, thực lực của bọn họ đã tăng lên rất nhiều.
Trong tình huống như vậy, ưu thế công pháp của Cung Thiên Nguyệt không còn sót lại chút nào.
Dù sao, công lực Thư thị huynh đệ còn mạnh hơn Cung Thiên Nguyệt, sau khi tới trình độ nhất định, công pháp Thiên giai Thượng phẩm rất khó tăng lên, muốn áp chế đối thủ cũng khó.
Trong tình huống như vậy, công lực của Cung Thiên Nguyệt không bằng nên ăn thua thiệt lớn.
Thư thị huynh đệ cho đồng côn và lưỡi liềm va chạm nhau, tia lửa bắn tung tóe, mặc dù bọn họ chiếm ưu thế rất lớn nhưng Thư thị huynh đệ cũng không có đắc ý.
Dù sao, bọn họ cùng xuất đòn sát thủ mới có thể ngăn chặn Cung Thiên Nguyệt, nếu như không phải có thuật hợp kích, chỉ đơn đả độc đấu, thậm chí bọn họ chỉ liên thủ, chỉ sợ hai huynh đệ bọn họ sẽ chết trong tay Cung Thiên Nguyệt, huống chi, bọn họ còn cao hơn Cung Thiên Nguyệt một lứa, thời gian tu luyện cũng hơn xa Cung Thiên Nguyệt.
Cho nên, đối với bọn họ mà nói, áp chế Cung Thiên Nguyệt cũng không phải chuyện gì đáng kiêu ngạo
- Viên Hầu Ma Tướng, quả thật danh bất hư truyền.
Cung Thiên Nguyệt ổn định huyết khí, ánh mắt ngưng tụ, khí thế ác liệt, cho dù bị Thư thị huynh đệ áp chế nhưng Cung Thiên Nguyệt vẫn không lùi bước, nàng vẫn không sợ hãi, khí thế ác liệt và thần thái như sương lạnh.
- Không dám!
Thư Tiến Kiều nói:
- Cung cô nương có Tiên Thiên Chân Mệnh làm chúng ta sợ hãi thán phục.
Nói đến đây, đôi mắt Thư Tiến Kiều phát lạnh, hắn chằm chằm vào Cung Thiên Nguyệt, nói:
- Chúng ta không có ý đấu sinh tử với Cung cô nương, Cung cô nương và đệ tử Thần Huyền tông muốn toàn thân trở ra, chúng ta chỉ có hai yêu cầu, một, lưu lại Huyết Nhân Sâm; hai, lưu hắn lại!
Nói xong, hắn chỉ về phía Lý Thất Dạ.
Nghe Thư Tiến Kiều nói thế, rất nhiều người ở đây nhìn về phía Lý Thất Dạ, tuy, rất nhiều đệ tử Thần Huyền tông đều có cảm giác là lạ.
Thư Tiến Kiều nói là tình hình thực tế, mặc dù hắn có ý gây khó dễ với Thần Huyền tông nhưng hắn thật sự không có ý đấu sinh tử với Cung Thiên Nguyệt trong đầu.
Không nói trước với tư cách Tiên Thiên Chân Mệnh, Cung Thiên Nguyệt dốc sức liều mạng nguy hiểm cỡ nào.
Đồng thời trọng yếu nhất là, Cung Thiên Nguyệt chính là đệ tử Bình Thoa Ông, cũng là truyền nhân của Thần Huyền tông, một khi nàng chết trận, chắc chắn sẽ sinh ra sóng to gió lớn.
Năm đó Tô Húc chết trận, Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đã liều đến ngươi chết ta sống, liều đến máu chảy thành sông!
Nếu hiện tại Cung Thiên Nguyệt chết trận, chuyện như vậy không phải huynh đệ bọn họ làm chủ, huynh đệ bọn họ không cõng nổi cái nồi này.
Cho nên, Thư Tiến Kiều chọn trúng Lý Thất Dạ, bởi vì Lý Thất Dạ chỉ là Đồng Cân Nham Thân, lại là người ra lệnh, hắn muốn lưu Lý Thất Dạ lại, thăm dò phản ứng của Thần Huyền tông như thế nào.
- Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng nói:
- Có ta ở đây, các ngươi chết tâm này đi! Hôm nay, hoặc là các ngươi cút ra khỏi địa bàn của Thần Huyền tông, hoặc là bước qua thi thể của chúng ta!
- Quá bi quan.
Thời điểm Cung Thiên Nguyệt nói ra lời này, Lý Thất Dạ lắc đầu, nhàn nhạt nói:
- Trảm bọn họ là được.
- Khẩu khí thật lớn, không biết trời cao đất rộng!
Lý Thất Dạ nói như thế, Thư Hữu Hữu quát lớn.
Thư Tiến Kiều lạnh lùng nhìn sang, hắn nhìn chằm chằm vào Lý Thất Dạ trong chốc lát, sau đó nói với Cung Thiên Nguyệt:
- Cung cô nương, lựa chọn trong tay ngươi, không nên sai lầm, ngươi không phải đối thủ của chúng ta, huynh đệ chúng ta hợp kích, ngươi tất bại.
Thư Tiến Kiều nói năng đầy khí phách, đệ tử Thần Huyền tông rung động, dù sao thực lực còn đó, Thư thị huynh đệ hợp kích thực lực tăng vọt, có thể trảm Cung Thiên Nguyệt, các đệ tử Thần Huyền tông ở đây cảm thấy tuyệt vọng.
- Vậy sao?
Ánh mắt Cung Thiên Nguyệt lạnh lùng, thần thái ác liệt.
- Cung cô nương, đây không phải lời đe dọa, cho dù ngươi dốc sức liều mạng một kích cũng không làm gì được chúng ta.
Thư Hữu Hữu cũng khuyên bảo:
- Cho dù Cung cô nương không suy nghĩ vì mình cũng phải suy nghĩ vì đệ tử Thần Huyền tông một chút.Thư Hữu Hữu nói có tính uy hiếp rõ ràng, cũng muốn Cung Thiên Nguyệt buông tha ý niệm liều mạng, dù sao, một khi Cung Thiên Nguyệt dốc sức liều mạng, bọn họ có thể tốt hơn sao?
Thư Hữu Hữu nói như vậy, đôi mắt Cung Thiên Nguyệt lạnh lẽo.
- Trảm bọn chúng có gì khó.
Đúng vào lúc này, Lý Thất Dạ hời hợt nói:
- Kinh Vũ kiếm!
Cung Thiên Nguyệt giật mình, nàng phục hồi tinh thần lại, cũng không nghĩ nhiều, nàng thu hồi trường kiếm của chính mình, Kinh Vũ kiếm nơi tay.
Ông!
Kinh Vũ kiếm nơi tay, thần uy Đạo Quân tỏa sáng trong tay Cung Thiên Nguyệt.
Thần uy của Đạo Quân làm thân thể mọi người đông cứng, chỉ trong nháy mắt trong lòng mọi người xuất hiện thân ảnh Đạo Quân, áp lực lớn đến mức bọn họ không thở nổi.
Dưới uy áp của Đạo Quân, không ít đệ tử rùng mình lạnh buốt, trong nội tâm hoảng sợ, thậm chí có đệ tử bất tranh khí hai chân đã run rẩy.
- Binh khí Đạo Quân!
Nhìn thấy Kinh Vũ kiếm của Cung Thiên Nguyệt, Thư thị huynh đệ biến sắc, hắn lui về phía sau vài bước.
Các đệ tử Tam Chân Giáo các ở đây biến sắc, bọn họ liên tục lui về phía sau, binh khí Đạo Quân vừa xuất hiện, bọn họ cảm thấy bị uy hiếp.
- Kinh Vũ kiếm!
Nhìn thấy Kinh Vũ kiếm trong tay Cung Thiên Nguyệt, đệ tử Thần Huyền tông cũng quát to một tiếng, giọng nói của bọn họ hưng phấn.
Kinh Vũ kiếm, binh khí Đạo Quân vô song, nếu Cung Thiên Nguyệt chém ra một kích vô địch, nói không chừng sẽ chém đầu Thư thị huynh đệ.
Kinh Vũ kiếm, Nam Loa Đạo Quân lưu lại binh khí đã từng quét ngang bát hoang, kiếm trong tay Cung Thiên Nguyệt ra khỏi vỏ, uy áp Đạo Quân làm mọi người nổi da gà, thần uy của Đạo Quân làm người ta sợ hãi, như vậy ra tay một kiếm sẽ có uy lực đáng sợ cỡ nào?
Nhìn Kinh Vũ kiếm trong tay Cung Thiên Nguyệt, Thư thị huynh đệ nhìn nhau, bọn họ cảm thấy nội tâm hơi bất ổn, bọn họ không xác định Cung Thiên Nguyệt có thể khống chế binh khí Đạo Quân hay không.
Cuối cùng, Thư Tiến Kiều thở dài, nói:
- Kiếm của Đạo Quân thật sự rất cường đại, nhưng không thể hù dọa chúng ta, Cung cô nương cũng không cách nào khống chế uy lực của nó.
- Ngươi chỉ có Tiên Thiên Chân Mệnh mà thôi.
Thư Hữu Hữu bổ sung một câu, nói:
- Mà không phải Tiên Thiên Đạo Thân!
Trên thực tế, vào lúc này, Thư thị huynh đệ đã thật sự sợ hãi Cung Thiên Nguyệt có thể khống chế binh khí Đạo Quân, một khi Cung Thiên Nguyệt thật sự điều động Kinh Vũ kiếm, khi đo sẽ nguy hiểm.
Binh khí Đạo Quân nơi tay, một khi có thể phát huy ra một kích của Đạo Quân, như vậy bọn họ không thể vượt qua được, bọn họ sẽ bị chém giết.
Dù sao, bằng vào thực lực của bọn họ, bọn họ không thể ngăn cản một kích của Đạo Quân, bọn họ sẽ tan thành mây khói.
Cung Thiên Nguyệt không nói gì, ánh mắt lăng lệ, nàng chỉ cầm Kinh Vũ kiếm trong tay mà thôi, kiếm nơi tay nhưng không ra khỏi vỏ.
Trên thực tế, vào lúc đó, các đệ tử Thần Huyền tông cũng khẩn trương, các đệ tử cũng ngừng thở, bọn họ cảm thấy trái tim treo lên cao cao.
Bọn họ cũng không biết Cung Thiên Nguyệt có thể khống chế Kinh Vũ kiếm hay không, dù sao, Cung Thiên Nguyệt đạt được Kinh Vũ kiếm không lâu.
Quan trọng hơn là, đạo hạnh của Cung Thiên Nguyệt hiện tại chỉ là Tam Muội Chân Thân mà thôi, trong tu sĩ, muốn khống chế binh khí Đạo Quân Thiên giai Thượng phẩm cần phải đạt tới cảnh giới Vạn Tượng Thần Khu.
Nếu không, trừ khi có thiên phú Tiên Thiên Đạo Thân, bằng không chẳng ai có thể khống chế binh khí Đạo Quân.
Lúc này, đệ tử Thần Huyền tông khẩn trương nhìn binh khí Đạo Quân trong tay Cung Thiên Nguyệt, bọn họ cũng biết, thắng bại đều dựa vào một kích này, nếu như Cung Thiên Nguyệt không thể khống chế Kinh Vũ kiếm, như vậy bọn họ sẽ thảm rồi.
- Cung cô nương, xem ra ngươi không thể vãn hồi thế cục.
Nhìn thấy thần thái Cung Thiên Nguyệt như vậy, Thư thị huynh đệ nhìn nhau, bọn họ thở ra một hơi, vào lúc đó, bọn họ cũng biết, Cung Thiên Nguyệt còn chưa khống chế được Kinh Vũ kiếm.
Chỉ cần Cung Thiên Nguyệt không cách nào khống chế Kinh Vũ kiếm, đối với Thư thị huynh đệ mà nói không đáng sợ.
- Chưởng khống binh khí Đạo Quân mà thôi, có gì khó?
Thời điểm Thư thị huynh đệ buông lỏng một hơi, Lý Thất Dạ cười nhạt, ông, chỉ thấy trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện một đạo kiếm quang, kiếm quang sáng ngời, kiếm triện hiện ra.
- Kiếm triện!
Nhìn thấy kiếm triện trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ, đệ tử Thần Huyền tông hô lớn.
Bọn họ biết rõ lai lịch của kiếm triện, là Lý Thất Dạ đạt được khi leo lên ba trăm Thiên giai, đây là Nam Loa Đạo Quân lưu lại kiếm triện.
Keng!
Lý Thất Dạ vung tay lên, chỉ thấy kiếm triện như lạc ấn khắc vào trong cơ thể của Cung Thiên Nguyệt.
Chỉ trong nháy mắt, Cung Thiên Nguyệt tỏa ra uy thế Đạo Quân, giống như Đạo Quân nhập thể.