Ưng Sầu Giản, nơi này là hiểm địa nằm ở ranh giới Thần Huyền tông, ở nơi này có hung thú qua lại, có khí độc tràn ngập, phàm nhân tiến vào sẽ chết.
Cho dù Ưng Sầu Giản là một hiểm địa, nhưng, đệ tử Thần Huyền tông và những tiểu tông môn dưới trướng Thần Huyền tông đều thường xuyên tiến vào Ưng Sầu Giản.
Lúc này Lưu Lôi Long mang bọn nhỏ Lưu thôn đi ra lịch lãm rèn luyện, sau cùng bọn họ lựa chọn Ưng Sầu Giản, Lưu Lôi Long cũng biết nơi này là một hiểm địa, nhưng đây là nơi rèn luyện rất tốt.
Lúc này, vận khí đám người Lưu Lôi Long không tệ, thời điểm rèn luyện tại Ưng Sầu Giản không gặp được hung vật, lại ngắt không ít bảo dược, làm cho đám người Lưu Lôi Long hưng phấn là, bọn họ ngắt được Huyết Nhân Sâm năm mươi vạn năm.
Sau khi ngắt được linh dược Huyết Nhân Sâm năm mươi vạn năm, đám người Lưu Lôi Long vô cùng hưng phấn phấn.
Huyết Nhân Sâm năm mươi vạn năm, tác dụng của nó to lắm, nếu cầm nó làm thuốc có thể bồi nguyên cố thể, cũng có thể trị thương, đồng thời cũng có thể kéo dài tuổi thọ.
Bọn nhỏ Lưu thôn cần làm vững trụ cột, nếu có một cây Huyết Nhân Sâm như vậy tẩm bổ khí huyết, bọn họ sẽ tu hành làm chơi ăn thật.
Cho nên, sau khi hái được Huyết Nhân Sâm năm mươi vạn năm, Lưu Lôi Long tính toán cắt miếng Huyết Nhân Sâm chế luyện, sau đó cho bọn nhỏ Lưu thôn ăn.
Nhưng bọn họ đang cao hứng thì phiền toái lớn.
Thời điểm Lưu Lôi Long ngắt lấy Huyết Nhân Sâm, đột nhiên giết ra một Trình Giảo Kim, hai hán tử trung niên mang theo một đám đệ tử ngăn cản đường đi của bọn họ.
- Huyết Nhân Sâm chính là chúng ta phát hiện ra trước, các ngươi hái trộm bảo dược của chúng ta.
Thời điểm đám người Lưu Lôi Long vừa hái Huyết Nhân Sâm, đám người Lưu Lôi Long cũng bị đám người kia ngăn cản.
Hai hán tử mang theo mười mấy đệ tử, xem bộ dáng đều là tinh nhuệ, mỗi đệ tử tràn ngập khí huyết, còn mạnh hơn bọn nhỏ Lưu thôn không biết bao nhiêu lần.
Hai hán tử mang theo mấy mười đệ tử, tất cả đều mặc đạo bào, đạo bào của bọn họ không bình thường, bọn họ mặc đạo bào ba màu, ba màu giao nhau nên có ý vị độc nhất vô nhị.
Trên thực tế, đạo bào ba màu có tiếng tăm lừng lẫy tại Bắc Tây Hoàng, nhìn thấy người mặc đạo bào ba màu, ai cũng biết đó là đệ tử Tam Chân Giáo.
Tam Chân Giáo chính là Đạo Quân truyền thừa, do Tam Chân Đạo Quân sáng chế, Tam Chân Đạo Quân xuất thân tu đạo, ghét ác như thù, cả đời khu yêu trảm ma vô số.
Tam Chân Giáo cũng kế thừa phong cách của Tam Chân Đạo Quân, thậm chí càng thêm cực đoan, cho nên Tam Chân Giáo đến nay có thành kiến và địch ý rất sâu với tông môn Yêu tộc như Thần Huyền tông.
Chính vì như thế, Tam Chân Giáo cùng Thần Huyền tông từng bộc phát chiến tranh rất lớn, chỉ mới hòa bình cách đây vài chục năm.
Hiện tại Tam Chân Giáo đột nhiên xuất hiện, từ đó Lưu Lôi Long không kịp trở tay.
Ưng Sầu Giản nằm ở biên giới Thần Huyền tông, có một bộ phận thuộc về Thần Huyền tông, có một bộ phận thuộc về Tam Chân Giáo, huống chi, hiện tại Lưu Lôi Long đang ở khu vực Thần Huyền tông quản lý.
Hiện tại đột nhiên bị người Tam Chân Giáo vây quanh, Lưu Lôi Long cũng chấn động.
Lưu Lôi Long nhận ra hai hán tử này, hai hán tử là hai đường chủ của Tam Chân Giáo, là Thư thị huynh đệ, đại ca là Thư Tiến Kiều, tiểu đệ là Thư Hữu Hữu, bọn họ đều là cường giả nổi danh trong Tam Chân Giáo, cũng đã đạt tới cảnh giới Tam Muội Chân Thân.
Đối mặt cường giả như thế, Lưu Lôi Long rùng mình.
- Lưu thị đạo huynh, Huyết Nhân Sâm chúng ta hái ở nơi này, tại sao biến thành bảo dược của các ngươi?
Đối với lời của Lưu thị huynh đệ, đương nhiên Lưu Lôi Long không cho là đúng.
Dù sao, một cây Huyết Nhân Sâm rất trân quý.
- Chúng ta phát hiện nhân sâm trước, triệu tập sư huynh đến ngắt lấy, nhưng các ngươi thừa dịp ta không có mặt trộm đi Huyết Nhân Sâm, chính là ăn trộm.
Đám đệ tử do Lưu thị huynh đệ dẫn đầu đi ra, một tên hùng hổ dọa người nói.
Tên đệ tử này khí vũ phi phàm, thực lực thập phần cường đại, hắn là người nổi tiếng trong thế hệ trẻ.
Tên đệ tử này tên là Trần Trần, chính là đại đệ tử Thủ tịch hộ pháp của Tam Chân Giáo, hắn là đệ tử thập phần kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Tam Chân Giáo, là đệ tử được Tam Chân Giáo bồi dưỡng trọng điểm.
Bọn chúng là người hái Huyết Nhân Sâm, hiện tại bị người Tam Chân Giáo vu oan ăn trộm, từ đó bọn nhỏ Lưu thôn thập phần phẫn nộ, song phương xung đột ngôn ngữ, tranh chấp như thế làm song song giương cung bạt kiếm.
Phát sinh tình huống như vậy, Thư thị huynh đệ có thực lực Tam Muội Chân Thân không chỉ không có ngăn cản, ngược lại còn bỏ mặc cho phát triển, thậm chí Thư thị huynh đệ còn có xu thế động thủ.
Nhìn thấy cảnh này, Lưu Lôi Long hiểu rõ đại sự không ổn, chuyện này không có đơn giản như vậy nên phát tín hiệu cầu cứu.
Chung quanh có không ít đệ tử của Thần Huyền tông chạy đến, chạy tới trước tiên là Hoàng Kiệt, hắn cách Lưu Lôi Long rất gần, lập tức mang theo một đám đệ tử đến đây trợ giúp, ngay sau đó chính là đệ tử Thiên Yêu phong, Nộ Hổ phong chạy tới, kể cả Hoàng Trữ, Chiến Hổ.
Trong khoảng thời gian ngắn, Thần Huyền tông tụ tập mấy trăm người tại Ưng Sầu Giản, từ nhân số, Thần Huyền tông không hề nghi ngờ là chiếm ưu thế.
Nhưng thực lực không tính như vậy, bởi vì Thư Tiến Kiều và Thư Hữu Hữu có thực lực Tam Muội Chân Thân, Hoàng Kiệt có thực lực Chân Nhân Bảo Thân, Lưu Lôi Long gần đây cũng đột phá Chân Nhân Bảo Thân, Chiến Hổ cũng như thế, hơn nữa Hoàng Trữ cũng có thực lực Chân Nhân Bảo Thân.
Cho dù nhân số Thần Huyền tông hơn xa Tam Chân Giáo nhưng từ thực lực thì Thần Huyền tông vẫn không phải là đối thủ.
Cho nên sau khi xung đột ngắn ngủi, đám người Lưu Lôi Long ăn thiệt thòi lớn, chỉ có thể lui giữ một bên, ngưng chiến thời gian ngắn.
Bởi vì lần lịch lãm này nằm trong phạm vi Thần Huyền tông, Thần Huyền tông không phái bao nhiêu cường giả đi cùng, cũng không có cao thủ Tam Muội Chân Thân, thực lực mạnh nhất chỉ là đám người Hoàng Kiệt, bọn họ có thực lực Chân Nhân Bảo Thân.
Hiện tại nhìn thấy Thư thị huynh đệ thực lực Tam Muội Chân Thân, đám người Hoàng Kiệt biết rõ sẽ ăn thiệt thòi lớn.
- Các ngươi đừng quên, Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đang có hiệp nghị hòa bình, các ngươi muốn xé bỏ hiệp nghị hòa bình khai chiến với Thần Huyền tông hay sao?
Lúc này đám người Lưu Lôi Long lui giữ một góc, Hoàng Kiệt lạnh lùng quát.
Thư thị huynh đệ, đại ca Thư Tiến Kiều mỉm cười mang theo lãnh ý, nói ra:
- Chúng ta cũng không có tuyên chiến với Thần Huyền tông, nhưng gốc Huyết Nhân Sâm này là vật của Tam Chân Giáo, phải do chúng ta mang đi, hơn nữa, các ngươi hái trộm Huyết Nhân Sâm, phải xin lỗi Tam Chân Giáo chúng ta.
- Nói hưu nói vượn!
Lưu Lôi Long rất phẫn nộ, hắn tự mình dẫn đội ngắt lấy Huyết Nhân Sâm, làm sao lại thành bọn họ hái trộm Huyết Nhân Sâm của Tam Chân Giáo, dựa vào cái gì bắt bọn họ xin lỗi Tam Chân Giáo.
Cho nên, Lưu Lôi Long quát to:
- Ít nói lời chó má, nơi này là địa bàn Thần Huyền tông quản hạt, đừng khinh người quá đáng.
- Lưu Lôi Long, nơi này là địa bàn của ai thì chờ hai phái đạt thành hiệp nghị nói sau, nhưng hôm nay chúng ta phải mang đi Huyết Nhân Sâm, nếu không, chúng ta sẽ không khách khí.
Thư Hữu Hữu cũng cười lạnh một tiếng, hắn hùng hổ dọa người.
- Đây là Huyết Nhân Sâm chúng ta hái được, dựa vào cái gì phải cho các ngươi mang đi.
Bọn nhỏ Lưu thôn cũng rất tức giận.
- Chỉ bằng chúng ta mạnh hơn các ngươi.
Trần Trần tư cách đại đệ tử Thủ tịch hộ pháp Tam Chân Giáo cười nói, hắn liếc mắt nhìn nhiều đệ tử chung quanh, lạnh lùng nói:
- Nắm tay người nào lớn, người đó nói là đạo lý.
Trần Trần nói câu này không chỉ làm bọn nhỏ Lưu thôn phẫn nộ, các đệ tử Thần Huyền tông chung quanh cũng tức giận.
- Huyết Nhân Sâm thuộc về ai phải thương nghị, nhưng chuyện xin lỗi, nếu như Thư Hữu Hữu có ý kiến, vậy thì nên đưa ra yêu cầu với tông môn ta đi.
Lúc này Hoàng Trữ trầm giọng nói.
Chiến Hổ cũng gật đầu, lạnh lùng nói:
- Huyết Nhân Sâm việc này, có thể thương nghị, nhưng, xin lỗi việc này tuyệt đối không được! Trừ phi Tam Chân Giáo các ngươi có bằng chứng có thể chứng minh Ưng Sầu Giản là địa bàn của các ngươi!
- Tốt, Huyết Nhân Sâm do chúng ta mang đi.
Thư thị huynh đệ nhìn nhau, cuối cùng Thư Tiến Kiều lạnh lùng nói:
- Nhưng, việc này Tam Chân Giáo chúng ta sẽ can thiệp với tông chủ các ngươi.
- Không được!
Đối mặt yêu cầu như vậy, Lưu Lôi Long còn chưa nói xong, Hoàng Kiệt đã cự tuyệt.
Hoàng Kiệt lạnh lùng nói:
- Ta tuần tra ranh giới, nơi này là ranh giới của Thần Huyền tông chúng ta, chúng ta biết rõ hơn Tam Chân Giáo các ngươi, nơi này là ranh giới của Thần Huyền tông, từng ngọn cây cọng cỏ ở đây đều thuộc về Thần Huyền tông, gốc Huyết Nhân Sâm này cũng thuộc về Thần Huyền tông, cho nên, các ngươi chớ có mong mang Huyết Nhân Sâm đi!
Hoàng Kiệt một câu cự tuyệt, sắc mặt Thư thị huynh đệ lạnh lẽo.
Hoàng Trữ và Chiến Hổ nhìn nhau, cuối cùng Hoàng Trữ nói:
- Hoàng sư thúc, chúng ta tạm thời lui một bước, trước giao ra Huyết Nhân Sâm, sau đó thương lượng với nhau.
- Tình thế bất lợi với chúng ta.
Chiến Hổ cũng gật đầu, nói ra:
- Hai phái còn chưa tới tình trạng nước lửa với nhau.
Trong khoảng thời gian ngắn, đệ tử Thần Huyền tông cũng nhìn sang đám người Hoàng Kiệt, Chiến Hổ, tình thế bất lợi với bọn họ, thực lực Tam Chân Giáo mạnh hơn bọn họ, nếu cứ dâng Huyết Nhân Sâm cho Tam Chân Giáo, đối với Thần Huyền tông bọn họ mà nói lại không được, dù sao, Tam Chân Giáo đang khinh người quá đáng, đang lấn lên đầu Thần Huyền tông bọn họ.
- Nếu như các ngươi muốn dùng vũ lực giải quyết, chúng ta tùy thời phụng bồi.
Thư Hữu HỮu cũng cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Nhưng các ngươi động thủ trước, đó là Thần Huyền tông các ngươi xé rách hiệp nghị hòa bình của hai phái, cũng không có quan hệ với chúng ta.
- Tam Chân Giáo chớ có ngậm máu phun người.
Lưu Lôi Long quát một tiếng, hai mắt phun ra lửa, bởi vì Tam Chân giáo đang hùng hổ dọa người.
Phải biết rằng, năm đó Thần Huyền tông và Tam Chân Giáo đại chiến, song phương tổn thất rất thảm trọng, năm đó thiên tài Tô Húc của Thần Huyền tông cũng vẫn lạc trong trận chiến, mặc dù nói, cuối cùng Tam Chân Giáo và Thần Huyền tông đạt thành hòa bình hiệp nghị.
Nhưng Lưu Lôi Long và Tô Húc có giao tình huynh đệ, cho nên việc này là cái gai trong lòng Lưu Lôi Long.