Chương 99: Ma Bối Lĩnh (thượng)
Theo cách nghĩ của nhiều đại giáo cổ phái, thánh môn và cương quốc, Ma Bối Lĩnh chính là một vùng đất cất chứa nhiều bảo vật. Nơi này có rất nhiều thần kim, linh dược, đan thảo vô tận, Thiên Thú rống vang, Thọ Tinh sống thành từng bầy đàn.
Mặc dù Ma Bối Lĩnh còn không thể nào sánh bằng Táng Địa hay Cựu Thổ trong truyền thuyết, nhưng nơi này vẫn có nhiều bảo vật hiếm có, không thể nào đo đếm được.
Hiện nay không có người nào hiểu biết rõ ràng về lịch sử cụ thể của Ma Bối lĩnh, có người truyền rằng Ma Bối Lĩnh chính là một mảnh đất trời cao ban cho, cũng có người nói rằng Ma Bối Lĩnh từ thiên không xa xôi đến, ngoài ra còn có lời đồn rằng đó là bảo vật của chư thần.
Ba vạn năm trước, Ma Bối Lĩnh thuộc về Tẩy Nhan Cổ Phái, thậm chí trong ký ức của nhiều người, Ma Bối Lĩnh vẫn là vùng đất do Tẩy Nhan Cổ Phái nắm giữ. Cho đến thời điểm cách đây ba vạn năm, Thánh Thiên Giáo đại chiến với Tẩy Nhan Cổ Phái, Tẩy Nhan Cổ Phái đại bại, mặc dù môn phái này đã kiên cường cố thủ, nhưng cuối cùng vẫn phải vứt bỏ Ma Bối Lĩnh.
Năm xưa, có thể nói Ma Bối Lĩnh là bảo địa của Tẩy Nhan Cổ Phái, không ai dám nhúng tay vào. Mặc dù thần kim bên trong Ma Bối Lĩnh nhiều không đếm nổi, bất cứ ai nhìn thấy cũng phải thèm thuồng, nhưng vẫn không có ai dám có ý đồ với chúng cả.
Cho đến khi cách đây ba vạn năm, Tẩy Nhan Cổ Phái thảm bại, lui về cầm cự ở một góc, Ma Bối Lĩnh mới trở thành vật vô chủ. Cũng vào năm đó, mặc dù Thánh Thiên Giáo đã đánh bại Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng Ma Bối Lĩnh lại là bảo địa luôn được toàn bộ Đại Trung Vực hoặc hầu hết các đại giáo khắp thiên hạ nhòm ngó, nên Thánh Thiên Giáo không dám một mình chiếm lấy Ma Bối Lĩnh, mới tuyên bố rằng để nơi này cho cả thiên hạ.
Cứ mỗi trăm năm Ma Bối Lĩnh sẽ mở một lần. Gần đây có đại nhân vật của đại giáo suy tính được lần mở lần này của Ma Bối Lĩnh sắp xảy ra, dài thì trong vòng một năm, ngắn thì trong vòng ba tháng.
Cho nên, các đại giáo cương quốc đã phái đệ tử của mình lên đường tới Ma Bối Lĩnh trước, nhìn xem có thể có đại cơ duyên đoạt được báu vật trong truyền thuyết hay không.
Bảo Thánh Thượng Quốc với tư cách là chủ nhà cũng đã sớm phái đệ tử của mình canh giữ cửa vào Ma Bối Lĩnh, ngoại trừ nghênh đón các đệ tử đại giáo, cương quốc từ khắp ơi đến, mục đích khác chính là phân biệt môn phái hoặc tu sĩ có tư cách tiến vào Ma Bối Lĩnh.
Mặc dù nói rằng Ma Bối Lĩnh là nơi cả thiên hạ cùng hưởng, nhưng sự thật chính là môn phái có tư cách tiến vào Ma Bối Lĩnh, nếu không phải là đại giáo cương quốc cũng chính là đại nhân vật tài trí mưu lược kiệt xuất có tiếng tăm từng lẫy. Còn những tiểu phái hoặc là tu sĩ bình thường, cũng không thể mong đợi tiến vào nơi này được.
Thật ra Ma Bối Lĩnh cách không xa Tẩy Nhan Cổ Phái, tối đa cũng chỉ hơn mười vạn dặm. Nếu như nói vùng đất tổ tiên của Tẩy Nhan Cổ Phái là một con ốc biển, vậy Tẩy Nhan Cổ Phái hiện giờ đang ở đuôi con ốc biển, mà Ma Bối Lĩnh lại là miệng con ốc biển. Như vậy trên hành trình đi tới Ma Bối lĩnh, đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái phải đi qua những nơi đã từng thuộc về môn phái mình.
Tính toán thời gian một hồi cũng đã gần đến lúc Ma Bối Lĩnh mở ra, Lý Thất Dạ muốn phải đến nơi này trước lúc nó mở ra.
Những đệ tử được tuyển chọn đã chuẩn bị kỹ càng. Hiện giờ, Ngưu Phấn nhanh chóng biến thân, hóa thành một con ốc sên khổng lồ. Bởi vì số lượng đệ tử của Tẩy Nhan Cổ Phái lần này không ít, nên Ngưu Phấn đã hóa thân lớn hơn, trông như một tòa núi cao.
Các đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái cũng trợn tròn mắt, bởi vì từ lúc bé đến giờ, đây chính là lần đầu tiên họ nhìn thấy một con ốc sên khổng lồ như vậy.
- Xuất phát!
Tuân theo lệnh của Lý Thất Dạ, Ngưu Phấn mang theo các đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái tiến về phía trước. Chúng đệ tử ngồi trên lưng Ngưu Phấn, vừa cảm thấy hưng phấn, vừa cảm thấy mới mẻ.
Lần này đi tới Ma Bối Lĩnh, Lý Thất Dạ mang theo khoảng một ngàn đệ tử. Ngoại trừ ba trăm đệ tử ở Tẩy Thạch Cốc ra, còn có Khuất Đao Ly và Mạc hộ pháp mang theo các đệ tử khác, đồng hành còn có đại trưởng lão Cổ Thiết Thủ và Đồ Bất Ngữ. Bốn trưởng lão khác ở lại tông phái để canh chừng.
Thân làm kiếm thị của Lý Thất Dạ, Lý Sương Nhan đương nhiên cũng được đi theo. Ngoài ra, Lý Sương Nhan là một chiến lực chủ yếu của Lý Thất Dạ, nên Lý Thất Dạ nhất định phải mang nàng theo.
Nam Hoài Nhân luôn bám theo Lý Thất Dạ tất nhiên không thể bỏ qua được, mà cảm nhận được sự trung thành của tiểu tử này, nên nếu có chỗ tốt Lý Thất Dạ cũng không quên Nam Hoài Nhân.
Trước khi Tẩy Nhan Cổ Phái bắt đầu cho đệ tử của mình xuất phát, đã có người tới canh giữ cửa ra vào Ma Bối lĩnh từ một tháng trước.
***
Cửa vào Ma Bối Lĩnh tọa lạc tại một nơi trong hơn mười vạn dặm của vùng đất tổ tiên trước kia của Tẩy Nhan Cổ Phái, đó chính là một dãy núi to lớn. Dãy núi to lớn này tựa như một con rồng khổng lồ nằm dài trên mặt đất, như muốn phân cách trời và đất ra thật xa.
Cửa vào Ma Bối Lĩnh nằm trên một sườn núi ở ngay trước dãy núi to lớn này, có bề rộng đến mấy trăm vạn dặm, chỉ cần đứng trên sườn núi rồi nhìn ra bên ngoài, người ta sẽ cảm thấy bốn phương thật tám hướng thật nhỏ bé.
Sườn núi có cửa vào Ma Bối Lĩnh tọa lạc có thể nói là ngọn núi cao nhất ở đây, cực kỳ hùng vĩ, đương nhiên đây chỉ là cửa vào Ma Bối Lĩnh thôi, còn Ma Bối Lĩnh thật sự lại rộng lớn đến mức khiến người ta khó tưởng tượng được.
Nhóm người đầu tiên tiến đến Ma Bối Lĩnh chính là đội ngũ do Bảo Thánh Thượng Quốc phái đến. Ngoại trừ nhiệm vụ tiếp đón đông đảo đệ tử từ các đại giáo cương quốc đến đây, đội ngũ của Bảo Thánh Thượng Quốc còn có trách nhiệm phân biệt tư cách tu sĩ hoặc môn phái được tiến vào Ma Bối lĩnh.
Đội ngũ của Bảo Thánh Thượng Quốc do chính Trấn Uy Hầu tự mình mang đến. Trấn Uy Hầu là một trong những vương hầu cùng thời đại với Tử Sơn Hầu, điều đáng nhắc đến chính là gia tộc của Trấn Uy Hầu và Đổng gia vốn có quan hệ khá tốt. Đồng thời, quan hệ giữa Trấn Uy Hầu và Đổng Thánh Long cũng khá sâu đậm.
Trước khi đội ngũ của Bảo Thánh Thượng Quốc tiến đến, đã có không ít tu sĩ đến trước cửa vào Ma Bối Lĩnh, đặc biệt là những tán tu hoặc tiểu tu sĩ sống gần nơi này.
Các tán tu cũng như tiểu tu sĩ nhất định không có tư cách tiến vào Ma Bối Lĩnh, nhưng mà bọn họ cũng muốn làm người nhân nước đục mà béo cò, xem thử có thể xen lẫn vào một số người mà tiến vào nơi thần kỳ này hay không. Cho dù không thể tiến vào Ma Bối Lĩnh, cũng có thể nhân cơ hội này mà đứng từ xa ngắm nhìn các đại nhân vật của các cương quốc đại giáo. Nếu như có cơ hội nhìn thấy phong thái của Chân Nhân hay Cổ Thánh, như vậy cũng không uổng công đến đây.
Đến khi đội ngũ của Bảo Thánh Thượng Quốc chính thức trú đóng ở cửa vào Ma Bối Lĩnh, các tán tu cũng như tiểu tu sĩ này lập tức rời xa chỗ đó. Bọn họ còn không ngu đến mức gây chuyện với những kẻ này.
- Hỗn Nguyên Hầu đến.
Khi Trấn Uy Hầu vừa mới đến không bao lâu, liền thấy có một vị vương hầu cưỡi một con Giao Mã chạy tới. Từ người vị vương hầu này tản phát khí huyết cuồn cuộn, khiến các tiểu tu sĩ cảm thấy run rẩy.
- Hỗn Nguyên Hầu thật khó lường, phong hầu chưa đến năm mươi năm, nhưng đã được Chiến Hoàng bệ hạ đặc ban, cho phép tiến vào Ma Bối Lĩnh.
Thấy Hỗn Nguyên Hầu từ xa đến đây, có không ít tiểu tu sĩ tỏ ra hâm mộ, thốt lên.
Hỗn Nguyên Hầu đến, Trấn Uy Hầu phụ trách nghênh đón cũng chỉ là ôm quyền thi lễ, không tỏ ý chiêu đãi, mà Hỗn Nguyên Hầu cũng không dám tự tung tự tác, chỉ tùy ý ngồi xuống.
Tiếp đấy có vài vị vương hầu của Bảo Thánh Thượng Quốc có tư cách tiến vào Ma Bối Lĩnh cũng đến, tuy nhiên, đa số các vương hầu này chỉ có thể một mình đi vào.
- Tử Hà Quan đến!
Không bao lâu sau, có một số đệ tử của các đại giáo cương quốc bên ngoài Bảo Thánh Thượng Quốc tiến đến.
Có thể dễ dàng nhìn thấy Tử Hà Quan đang đứng trên một áng cầu vồng trên bầu trời đi đến, vắt ngang qua cả dãy núi to lớn. Khi đệ tử của Từ Hà Quan đến, Trấn Uy Hầu vội phân phó đệ tử ra nghênh đón.
Đám đệ tử của Tử Hà Quan thật sự bất phàm, khí huyết cuồn cuộn như cầu vồng, người tinh mắt vừa nhìn liền biết phần lớn các đệ tử này đã bước vào cảnh giới Thiên Nguyên.
Thân làm đệ tử mà có thể bước vào Thiên Nguyên, thật sự rất tài giỏi, phải biết rằng trong hơn mười năm nay, Thiên Mệnh ngày càng hủ bại, tinh khí thiên địa khô kiệt, tu hành ngày một khó hơn xưa.
- Phi Giao Hồ cũng đến rồi! Thật khó lường đấy, thật không ngờ Phi Giao Hồ lại do chính thiếu chủ của bọn họ dẫn đầu. Nghe nói thiếu chủ Phi Giao Hồ vốn là một con trăn yêu tu đạo, có thể trở thành Yêu hoàng.
Có người cất tiếng nói.
Phi Giao Hồ đã đến, tiếng rồng ngâm vang lên khắp nơi, một con thuồng luồng to lớn xuất hiện trước mặt mọi người. Trên lưng con thuồng luồng này có hơn trăm đệ tử, mỗi một đệ tử đều không giống người bình thường. Phần lớn các đệ tử của Phi Giao Hồ đều là yêu tộc đắc đạo, tướng mạo dị hình, có đệ tử là đầu ưng thân người, cũng có đệ tử là đầu trâu, cũng có người mọc cánh ở sau lưng.
Khi các đệ tử đại giáo, cương quốc bên ngoài Bảo Thánh Thượng Quốc tiến đến mỗi lúc một nhiều, sườn núi này trở nên náo nhiệt vô cùng. Có thể nói rằng tất cả các đại phái, tu sĩ ở Đại Trung Vực có tư cách tiến vào bên trong Ma Bối Lĩnh đều sẽ không bỏ qua cơ hội trăm năm một lần này.
- Sao chưa thấy vị Cổ Thánh nào xuất hiện nhỉ?
Nhìn thấy các đại giáo, cương quốc tiến đến, có vài tu sĩ không hiểu biết nhiều bỗng nhiên tò mò hỏi.
- Ngươi đúng là không biết chuyện. Theo truyền thuyết, Ma Bối Lĩnh là vùng đất để các đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái tiến vào lịch luyện, ban thưởng cho các đệ tử trẻ tuổi mạnh nhất. Cho nên, muốn tiến vào Ma Bối Lĩnh thì tu vi của ngươi phải từ Cổ Thánh trở xuống, nếu không, một khi mạnh mẽ tiến vào, sẽ bị tiên uy vô địch trấn áp!
Có lão tu sĩ trả lời.
- Mà hiện tại, Cổ Thánh sẽ không dễ dàng xuất hiện, thời đại Đạo Gian đã khiến mọi người phải đau khổ hơn ba vạn năm. Phần lớn những đại nhân vật có thể đạt đến Chân Nhân đều là người của ba vạn năm trước. Trong ba vạn năm nay, cho dù là Cổ Thánh hay là Thánh Hoàng đi nữa, phần lớn đạo hạnh của họ đều không thể tăng lên, vì thế những cường giả này rất ít khi xuất hiện trên nhân thế. Nếu như là những Cổ Thánh của ba vạn năm trước, hoặc là thọ nguyên đã tận hết, hoặc là dùng phương pháp áp huyết đình thọ, trốn tránh không muốn xuất hiện.
Theo truyền thuyết, ba vạn năm trước, Hắc Long Vương đột nhiên nổi giận, đại chiến với Đạp Không Tiên Đế, muốn cướp lấy Thiên Mệnh của Đạp Không Tiên Đế. Một trận chiến này khiến thần khóc quỷ sầu, nghe nói rằng cuối cùng Thiên Mệnh đã bị xé rách, từ đó trở đi, tinh khí trời đất cạn khô, khiến tất cả tu sĩ phải đau khổ hơn trong ba vạn năm.
Trong hơn ba vạn năm này, bởi vì tinh khí trời đất cạn khô mà đạo hạnh của nhiều đại nhân vật đã thành tựu Chân Nhân, Cổ Thánh đều giậm chân tại chỗ.
Thời gian dài như vậy đã khiến không biết bao nhiêu Chân Nhân, Cổ Thánh phải chết già, ngay cả Thánh Hoàng nghe nói có thể siêu thoát trời đất cũng phải áp huyết đình thọ, né tránh thế gian.