[Dịch] Đế Bá

Chương 75 : Binh lâm thành hạ (Thượng)




Chương 75: Binh lâm thành hạ (thượng)

Tin tức Liệt Chiến Hầu đến Tẩy Nhan Cổ Phái tạo ra rung chuyển không nhỏ, thoáng chốc đã lan truyền trên khắp Bảo Thánh Thượng Quốc. Nhất thời khiến không ít môn phái truyền thừa phải đưa mắt trông mong tình hình.

Liệt Chiến Hầu được chính Nhân Hoàng của Bảo Thánh Thượng Quốc đích thân phong tặng danh hiệu, là một vị chiến tướng của nước này, gã gần như có thể đại biểu cho ý chí của Bảo Thánh Thượng Quốc và Thánh Thiên Giáo.

Giờ đây Liệt Chiến Hầu thân chinh, chẳng lẽ Thánh Thiên Giáo rốt cục đã muốn động thủ với Tẩy Nhan Cổ Phái?

- Có khả năng Tẩy Nhan Cổ Phái đã hoàn toàn xuống dốc, không còn cách nào xoay chuyển tình thế, Thánh Thiên Giáo cuối cùng cũng nhấc lên đồ đao hướng về phía Tẩy Nhan Cổ Phái rồi.

Có nguyên lão một môn phái lên tiếng.

Cũng có những lão quái vật hiểu biết chút ít về trận chiến năm đó đặc biệt lưu tâm đến Tẩy Nhan Cổ Phái khẽ than:

- Xem ra Liễu Tam Kiếm đã chết thật rồi, Thánh Thiên Giáo rốt cục cũng muốn động thủ!

Uy danh của Liễu Tam Kiếm năm đó rất hiển hách. Theo truyền thuyết, ông là một thiên tài không tầm thường. Có người còn nói ông ta là đồ đệ của Tẩy Nhan Cổ Phái - Mục Thiếu Đế, cũng có người nói ông là đồ tôn của Mục Thiếu Đế. Đồn rằng ở một trận chiến cách đây ba vạn năm, Liễu Tam Kiếm tự mình chủ trì đại cục, đối đầu với lão tổ của Thánh Thiên Giáo. Mặc dù sau đó Tẩy Nhan Cổ Phái thảm bại, nhưng do Thánh Thiên Giáo kiêng kị Liễu Tam Kiếm nên một mực không dám đánh vào hang ổ của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Liệt Chiến Hầu thân chinh Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến rất nhiều môn phái truyền thừa phải vắt óc mà suy nghĩ. Tẩy Nhan Cổ Phái dù sao cũng là tiên môn đế thống, được Minh Nhân Tiên Đế truyền thừa lại nhiều Đế thuật, Đế bảo. Chỉ cần có một môn Đế thuật hay một kiện Đế bảo nào đó lưu lạc nhân gian, đều khiến thiên hạ thèm đến đỏ mắt.

Mặc dù lời đồn đại rằng rất nhiều Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái đã thất truyền có từ rất lâu rồi, nhưng hiện tại Tẩy Nhan Cổ Phái vẫn có Đế thuật cùng Đại Hiền chi thuật, những thứ này vẫn khiến vô số môn phái khao khát mãi không thôi.

Lúc này rất nhiều đại môn phái đang âm thầm thảo luận, Liệt Chiến Hầu hiện giờ thân chinh không chừng là vì Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái, thậm chí có thể là vì Thiên Mệnh Bí Thuật của phái này.

Chiến thuyền ngừng ở bên ngoài Tẩy Nhan Cổ Phái, khiến trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều biến sắc. Nhất thời không khí trở nên khẩn trương tới cực điểm, từng đệ tử Tẩy Nhan Cổ Phái đều ở trong trạng thái chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.

Lúc này trong chiến thuyền có một người đứng lên, đây là một người đàn ông trung niên, dáng người hắn khôi ngô hùng tráng, toàn thân chỉ thấy chiến giáp, tựa như là một vị tướng quân xuất chinh.

Người này eo báo lưng hùm, mắt lộ hung quang, khí thế bức người, khi hắn vừa đứng lên tựa như núi vàng trụ ngọc, huyết khí không hề tiết chế, như sóng lớn phóng lên trời, huyết hoàn đáng sợ cứ chìm nổi quanh người hắn, cả người hắn đứng nơi đó, tựa như một con Huyết Báo, chuyên nhằm vào người khác mà hấp phệ, từ phía xa xa đã người ta đã ngửi thấy mùi máu tanh.

Liệt Chiến Hầu, chiến tướng của Bảo Thánh Thượng Quốc, hung thần dưới trướng Nhân Hoàng của thượng quốc này. Gã không chỉ là một vị Vương Hầu cao thâm, mà còn là một cường giả khát máu.

- Ha ha, Cổ huynh, nghe đồn quý phái chính là tiên môn đế thống, bổn tướng luôn ngưỡng vọng đối với Đế thuật. Nghe đâu quý phái có được Đế thuật vô song, trong lòng bổn tướng không khỏi cảm thấy ngứa ngáy. Cho nên hôm nay ta đặc biệt ghé thăm để lĩnh giáo, tiện thể chiêm ngưỡng phong thái Đế thuật vô địch của Minh Nhân Tiên Đế luôn!

Liệt Chiến Hầu đứng trên chiến thuyền cười ha hả, khí thế cực kỳ khinh người.

Liệt Chiến Hầu đi thẳng vào vấn đề, nói thẳng xin lĩnh giáo, khiến sắc mặt mọi người trên dưới Tẩy Nhan Cổ Phái đều khó coi tới cực điểm. Khí thế khinh người như vậy quả thực là quá đáng, đây giống như xem Tẩy Nhan Cổ Phái như chỗ không người.

Về phần rất nhiều tu sĩ các môn phái khác vừa chạy đến thì đều âm thầm liếc mắt nhìn nhau. Lời nói mở đầu của Liệt Chiến Hầu chính là lĩnh giáo Đế thuật, xem ra kẻ này vốn là vì Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái mà đến.

- Oanh ...

Trước sự khiêu khích từ phía Liệt Chiến Hầu, Đại trưởng lão còn chưa ứng chiến, Tào Hùng đã nhảy ra ngoài quát:

- Oắt con họ Liệt, chớ có ngông cuồng, Tẩy Nhan Cổ Phái ta không cho phép ngươi làm càn, hôm nay bản tọa sẽ giáo huấn ngươi. Lời vừa dứt, chỉ thấy Mệnh Cung của Tào Hùng lăng không, chân khí lơ lửng trên đầu, một bước thẳng tiến vào trong chiến thuyền.

Tào Hùng ứng chiến đầu tiên khiến chư lão của Tẩy Nhan Cổ Phái đều thấy ngạc nhiên liếc mắt nhìn nhau.

Thấy hắn nghênh chiến, Liệt Chiến Hầu chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi khinh thường nói:

- Chỉ là Hào Hùng cũng dám huyênh hoang trước mặt ta, cút!

Lời vừa dứt, huyết kỳ xuất hiện trên đầu của Liệt Chiến Hầu liền chém thẳng xuống.

Huyết kỳ vừa xuất, lập tức trải ra vạn dặm, lá cờ trong không trung tựa như biển máu che trời, trong huyết kỳ là vô số khô lâu chìm nổi, thanh âm kêu rên kinh động tới ngàn dặm, cũng không biết huyết kỳ này đã giết bao nhiêu người, thôn phệ bao nhiêu tính mạng tu sĩ nữa.

- Huyết kỳ, Chân khí của Liệt Chiến Hầu!

Vừa thấy lá cờ máu này chém thẳng xuống, không ít người biến sắc, run rẩy thốt lên.

- Mở ...

Tào Hùng rống lên một tiếng, Chân khí tỏa khắp trời, nghênh tiếp huyết kỳ.

- Oanh ...

Một âm thanh thật lớn vang lên, dù cho Tào Hùng đã mượn thiên địa tinh khí, vẫn không địch lại một kích của Liệt Chiến Hầu.

Hắn bị một kỳ đánh bay, phun ra một ngụm máu tươi, liên tục thối lui. Mặc dù đạo hạnh Tào Hùng không thấp, có thể nói là cao thủ đứng thứ hai ở Tẩy Nhan Cổ Phái, nhưng so sánh cùng Vương Hầu thì chênh lệch vẫn còn quá xa.

- Một Hào Hùng nho nhỏ, sao đủ thành đạo, sâu kiến cũng dám vọng ngôn, tự tìm đường chết!

Liệt Chiến Hầu lạnh lùng liếc nhìn chung quanh, khinh thường nói.

- Thằng oắt họ Liệt kia, bản tọa liều mạng với ngươi!

Tào Hùng bị đả kích đến mức sắc mặt đỏ bừng, tức giận quát.

Nhưng lúc này Cổ Thiết Thủ đã cản lại hắn lại rồi phân phó các trưởng lão khác:

- Hộ tống Tào sư đệ trở về chữa thương. Tào sư đệ, ngươi không phải đối thủ của hắn, chuyện này hãy để vi huynh lo thôi!

Tào Hùng còn muốn chiến tiếp, nhưng bị các trưởng lão khác khuyên ngăn nên đành hậm hực trở về.

Lúc này, Cổ trưởng lão lạnh lẽo nhìn Liệt Chiến Hầu, ánh mắt mãnh liệt.

- Oanh ...

Một tiếng kêu thật lớn, trong chớp nhoáng, huyết khí của ông ta như biển động cuồn cuộn không ngừng, từng đạo phù văn vây quanh thân, đáng sợ hơn là trên đầu Cổ trưởng lão xuất hiện Côn Bằng lơ lửng, nó gào to một tiếng rồi vọt với thiên không như muốn lập tức ép diệt thiên không.

Lúc này Côn Bằng bễ nghễ bát phương, bao quát sinh linh, khí tức khủng bố vô song nghiền ép hết thảy địch nhân. Côn Bằng, được xem như sinh linh mạnh mẽ nhất thế gian, từng luồng khí tức đều có thể áp sập Thiên Địa.

Đối mặt cường địch, Cổ trưởng lão không giữ lại chút gì, trực tiếp bộc lộ thực lực Vương Hầu của mình.

- Côn Bằng Lục Biến ...

Thấy Côn Bằng áp sập bầu trời, trong lòng rất nhiều cường giả tu sĩ đi theo đến cũng không khỏi run lên.

Đế thuật chính là Đế thuật, tuyệt thế vô song, thậm chí nếu Đại Hiền thuật có cường đại thế nào đi nữa cũng không thể so sánh với Đế thuật.

Giờ đây Côn Bằng áp thiên, tất cả mọi người đều cảm thấy hít thở không thông, uy lực của một Đế thuật hoàn chỉnh được thi triển từ một vị Vương Hầu thật là khủng bố. Tu sĩ có cùng cảnh giới Vương Hầu, nếu như không tu luyện Đế thuật, chỉ có nước nhượng bộ lui binh.

- Ngươi muốn chiến, lão phu chiến cùng ngươi!

Lúc này Cổ trưởng lão cũng bá khí ngút thiên, là truyền nhân của đế thống tiên môn, dù cho thiên phú không tốt lắm nhưng tuyệt đối không phải kẻ hèn nhát.

Vừa dứt lời ông ta đã bước đến trước mặt Liệt Chiến Hầu, sắc mặt Liệt Chiến Hầu biến đổi lớn, hét lên một tiếng, huyết kỳ mạnh mẽ bổ xuống. Một kỳ này đánh xuống xé rách hư không, biển máu vô tận như muốn bao phủ Cổ Thiết Thủ, muốn luyện hóa ông ta.

Côn Bằng nhảy lên trời lập tức như cá vẫy đuôi, tựa như một con cá lớn nhảy ra biển cả.

- Phanh ...

Cái đuôi lớn hất lên, dễ dàng đánh nát biển máu Liệt Chiến Hầu tạo ra rồi lại đập vào phía trên huyết kỳ, khiến Liệt Chiến Hầu liên tục thoái lui.

- Giết ...

Liệt Chiến Hầu sắc mặt trở nên khó coi, tức giận rống lên một tiếng, huyết kỳ tế lên, phất lên liên tục, nháy mắt huyết ảnh trùng điệp, lần lượt từng người khổng lồ từ trong huyết kỳ bước ra, mỗi tên cao đến vạn trượng, điên cuồng gào thét, kinh thiên động địa.

- Đồ đằng Huyết Cự Nhân!

Vừa thấy Huyết Cự Nhân xông ra, đạp nát Thiên Địa, sắc mặt tất cả mọi người đều đại biến. Đây là Đồ Đằng Chân Khí của Liệt Chiến Hầu, uy lực tuyệt luân. Không biết đã có bao nhiêu Vương Hầu bị một thức này của gã chém giết.

- Mở ...

Nhìn từng tên khổng lồ đạp nát Thiên Địa vọt tới, Cổ Thiết Thủ không hề cố kỵ, thi triển Côn Bằng Lục Biến, Côn Bằng hét dài một tiếng rồi đáp xuống, cái đuôi cá ở dưới thân của Côn Bằng cũng đập xuống, không có gì có thể kháng cự, cái đầu to lớn của nó va đụng khiến từng tên Huyết Cự Nhân vỡ nát, còn móng vuốt của Côn Bằng giằng xé Huyết Cự Nhân tựa như bọn chúng là một tờ giấy vậy.

- Uỳnh!

Côn Bằng dễ dàng đánh nát Đồ Đằng Chân Khí của Liệt Chiến Hầu, khi cái đuôi cá của Côn Bằng quét xuống, Liệt Chiến Hầu căn bản không thể ngăn cản được, lập tức phun ra một ngụm máu tươi, cả người đều bị đánh bay ngàn dặm.

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh. Tẩy Nhan Cổ Phái trên dưới nhận được sự cổ vũ tinh thần, hưng phấn hoan hô liên tục.

- Đế thuật, thật là đáng sợ, Cổ Thiết Thủ ngay cả Chân khí cũng chưa xuất ra, chỉ nhờ vào Đế thuật mà đã đánh bại Chân khí của Liệt Chiến Hầu, điều này, điều này quá khiếp người!

Tu sĩ chứng kiến cuộc chiến, bất luận là chúa tể một phương hay là đứng đầu môn phái, cũng đều kinh hãi biến sắc.

- Côn Bằng Lục Biến, truyền thuyết là hạch tâm Đế thuật mạnh nhất mà Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo, uy lực quả thực đáng sợ!

Nhìn một màn này, không biết bao nhiêu người phải kinh hoảng.

Hôm nay bọn họ rốt cục đã thấy được uy lực của Đế thuật, khi mọi người biến sắc, tim cũng đập thình thịch. Đế thuật a! Thứ này thật sự là đồ vật nghịch thiên vô cùng!

- Ngươi còn chưa xứng!

Giờ đây Cổ trưởng lão bá khí ngất trời, trong nháy mắt đã đuổi kịp Liệt Chiến Hầu, Côn Bằng biến hóa ra bàn chân, hung hăng đạp lên người Liệt Chiến Hầu.

- Thu ...

Vừa lúc đó, Liệt Chiến Hầu gào to một tiếng, tế ra một bức Thần đồ. Thần đồ vừa bay ra, nháy mắt hóa thành sơn hà vô tận, thoáng cái đã thu Cổ Thiết Thủ vào trong đó.

Thần đồ hóa sơn hà, chỉ thấy hoàn toàn mờ mịt, tiếp theo là thanh vang ầm ầm lên, trong sơn hà mênh mông ẩn ẩn có thể thấy được Cổ trưởng lão nhảy lên trời, Côn Bằng tung hoành Thiên Địa, trên đầu ông ta treo chân khí, quét ngang bát phương, mấy lần Cổ trưởng lão muốn thoát khỏi sơn hà này nhưng lại bị trận thức trấn áp xuống.

- Đã vào trong Dương Thủ Sơn Hà Đồ của ta, để xem ngươi có thể lật ra sóng lớn gì?

Liệt Chiến Hầu hừ lạnh một tiếng, nháy mắt hắn cũng bước vào trong sơn hà, chấp chưởng trận pháp, đại chiến với Cổ Thiết Thủ bị hãm vào bên trong Thần đồ.

- Dương Thủ Sơn Hà Đồ ...

Vừa thấy trận đồ này vây khốn Cổ trưởng lão, không ít người thầm giật mình, có vị chưởng môn đang xem trận chiến bật thốt lên:

- Từng nghe nhà họ Liệt có một vị Cổ Thánh khó lường tinh thông trận pháp, từng tìm hiểu một môn cổ trận, luyện ra một bức Thần đồ tên là Dương Thủ Sơn Hà Đồ. Nghe nói nếu trận đồ này có thể phát huy mười phần uy lực, đừng nói là Cổ Thánh, nó thậm chí có thể luyện hóa cả Thánh Hoàng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.