[Dịch] Đế Bá

Chương 68 : Tử Dương Thập Nhật Công (hạ)




Chương 68: Tử Dương Thập Nhật Công (hạ)

- Có thể đối chứng thử một lần xem sao.

Lúc này, người nhỏ nhất trong sáu vị trưởng lão, Ngô trưởng lão đột nhiên lên tiếng:

- Để Thất Dạ tu luyện một môn Đế thuật mạt kĩ khác, xem hắn có thể kêu gọi người trong mộng kia đến chỉ dạy hay không? Nếu như hắn có thể tiếp tục viết ra một môn Đế thuật trọng tâm khác, điều đó đủ để chứng minh đây đúng là thụ đạo trong mộng.

- Phương pháp này có thể thực hiện.

Tiền trưởng lão cũng đồng ý:

- Nếu quả thật như thế, chỉ sợ điều Thất Dạ vừa nói đúng là sự thật.

Loại thuyết pháp này quá hoang đường, không chỉ các trưởng lão, cả đám hộ pháp cũng không thể nào tin được. Nhưng cái thuyết pháp hoang đường này lại làm đám trưởng lão và hộ pháp của Tẩy Nhan Cổ Phái như thấy được luồng ánh sáng rạng đông.

Tẩy Nhan Cổ Phái bây giờ suy sụp, các môn phái lớn khác nhìn chằm chằm như chó sói, sự suy sụp của Tẩy Nhan Cổ Phái giống như là đàn dê béo trước mặt đàn sói đói vậy. Đối với đám người của Tẩy Nhan Cổ Phái mà nói, giờ đây thứ họ cần là một điều kỳ tích, một kỳ tích để chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái. Nếu như Tổ sư Minh Nhân Tiên Đế có linh, vẫn che chở cho Tẩy Nhan Cổ Phái, nói không chừng thực sự sẽ báo mộng cho môn hạ đệ tử.

Lúc này Tào Hùng cũng đành phải nín nhịn một chút, cuối cùng trầm giọng nói:

- Nếu như hắn nguyện ý chứng minh thực tế một lần, ta cũng không có gì dị nghị!

- Ngươi có bằng lòng hay không?

Cổ Thiết Thủ nhìn Lý Thất Dạ, trầm giọng hỏi. Là Thủ tịch trưởng lão, ông ta đã thấy qua vô số sóng gió, đương nhiên biết chuyện như vậy thật sự là quá vô lí, quá hoang đường. Thế nhưng Cổ trưởng lão là người gánh vác trách nhiệm của Tẩy Nhan Cổ Phái, trong lòng đặc biệt khát khao có một cái kỳ tích như vậy xuất hiện - kỳ tích Tổ sư báo mộng!

- Trưởng lão, cây ngay không sợ chết đứng, bất luận trưởng lão khảo nghiệm như nào ta cũng không sợ!

Lý Thất Dạ ưỡn ngực thẳng lưng hùng hổ tuyên bố, thái độ này của hắn lập tức lấy được hảo cảm của các trưởng lão và hộ pháp ở đây.

Việc sau đó là chọn công pháp. Chư vị trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Tiền trưởng lão đề nghị:

- Theo ta, nên chọn Tử Hà Công. Ở phương diện này, chỉ có Tôn sư đệ có nghiên cứu sâu nhất.

Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái có thể nói là ít đến đáng thương hại, Đế thuật trọng tâm hoàn chỉnh chỉ có Côn Bằng Lục Biến, đây cũng là Đế thuật truyền thừa mạnh nhất trong Tẩy Nhan Cổ Phái. Ngoại trừ Côn Bằng Lục Biến hoàn chỉnh kia ra, còn có hai môn Đế thuật trọng tâm khác, có điều hai Đế thuật này đều không còn nguyên vẹn lắm. Một trong số đó là Tử Dương Thập Nhật Công, nó so với Đế thuật còn lại tốt hơn một chút.

Dẫu vậy, những trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái cũng không dám xem thường mà tu luyện hai Đế thuật không hoàn chỉnh này, bởi vì sự không hoàn chỉnh này làm chúng hết sức nguy hiểm, có sai lầm gì lập tức sẽ tẩu hỏa nhập ma, thế là cả đời tu hành ném xuống sông xuống bể. Cho nên các trưởng lão đành quay về tu luyện Đại Hiền công pháp.

Công pháp nhập môn tu luyện của Tôn trưởng lão chính là Tử Hà Công, công pháp này đối với ông ta mà nói rất trọng yếu. Trước kia Tôn trưởng lão vẫn muốn tu luyện bằng được Tử Dương Thập Nhật Công không trọn vẹn, vì vậy nên ông ta bỏ ra rất nhiều tâm huyết để nghiên cứu và tìm hiểu nó. Nhưng cuối cùng Tôn trưởng lão phát hiện ra Đế thuật không hoàn chỉnh này quá nguy hiểm, không thể nào tu luyện tiếp được. Cuối cùng ông ta đành phải từ bỏ giữa chừng, quay lại tu luyện Đại Hiền công pháp.

Giờ đây muốn khảo nghiệm Lý Thất Dạ, chỉ có thể chọn một trong hai Đế thuật kia, mà trong đó, Tôn trưởng lão lại nghiên cứu Tử Dương Thập Nhật Công kỹ càng nhất. Vì thế, sau khi đã trải qua thảo luận, các trưởng lão đều nhất trí quyết định để Lý Thất Dạ tu luyện Tử Hà Công.

Sau khi quyết định xong, Lý Thất Dạ lại trở về Cô Phong. Sáu vị trưởng lão tự mình tọa trấn Cô Phong để canh chừng Lý Thất Dạ. Đối với sự kiện này, dù là sáu vị trưởng lão hay là các hộ pháp khác cũng đều coi trọng vô cùng.

Tào Hùng một lòng muốn trảm Lý Thất Dạ, hai tên đồ đệ của gã chết thảm trong tay Lý Thất Dạ, thù này không báo sẽ khiến Tào Hùng ăn ngủ không yên. Nhưng hiện tại chuyện này không phải là chuyện Tào Hùng có thể làm chủ được, mà trọng yếu hơn là hiện giờ gã đã có ý định khác, vì thế lại không sốt ruột lắm với việc trả thù Lý Thất Dạ cho đồ đệ mình.

Dưới sự đồng ý của sáu vị trưởng lão, bí kíp Tử Hà Công đã được truyền cho Lý Thất Dạ. Trong quá trình này, hắn không được rời khỏi Cô Phong, chỉ có thể yên ổn mà ở đây tu luyện Tử Hà Công.

Tử Hà Công, Đế thuật mạt kĩ, nó chỉ là một phần nhỏ trong Tử Dương Thập Nhật Công mà thôi, nó là Đế thuật do Minh Nhân Tiên Đế sáng tạo. Uy lực của Tử Dương Thập Nhật Công tuy không thể so sánh với Côn Bằng Lục Biến, nhưng là Đế thuật trọng tâm, uy lực vẫn cực kỳ cường đại.

Lý Thất Dạ hiểu rõ hình thức ban đầu của Tử Dương Thập Nhật Công hơn bất cứ ai. Năm đó khi sáng tạo công pháp này, Âm Nha Lý Thất Dạ hắn từng mang theo Minh Nhân Tiên Đế vào hiểm địa, tận mắt nhìn mười mặt trời bay lên lặn xuống, diễn hóa đại đạo, về sau Minh Nhân Tiên Đế mới sáng tạo ra môn công pháp này.

Trong suốt quá trình đó, Lý Thất Dạ đưa ra không ít đề nghị cho Minh Nhân Tiên Đế, đã từng mấy lần giúp Minh Nhân Tiên Đế hoàn thiện Tử Dương Thập Nhật Công.

Cho dù sau khi ngủ say, ký ức về công pháp này đã phai nhạt đi, nhưng bây giờ nếu cho Lý Thất Dạ nghiên cứu và tìm hiểu Tử Hà Công kĩ hơn, tất cả áo nghĩa của công pháp sẽ lại một lần nữa hiện lên ở trong óc hắn, những ký ức bị xóa đi sẽ lại xuất hiện thôi.

Tuy Lý Thất Dạ đã tìm lại được ký ức về Tử Dương Thập Nhật Công, nhưng hắn cũng không sốt ruột nói cho đám trưởng lão Tẩy Nhan Cổ Phái biết sớm, cứ để mặc họ lo lắng suông từng ngày.

Ngày nối ngày, rồi lại tháng nối tháng, bây giờ đừng nói là những người khác, ngay cả chư vị trưởng lão cũng không khỏi dao động.

Trong nội tâm họ rất khát khao một kỳ tích, mặc dù loại chuyện này nghe rất hoang đường, nhưng họ thật sự mong có chuyện như vậy xảy ra, hi vọng Tẩy Nhan Cổ Phái có thể được Tổ sư che chở.

- Theo ta, nghịch súc kia đã dùng lời lừa bịp để gạt người mà thôi!

Tào Hùng lạnh lùng nói, bắt đầu châm ngòi thổi gió.

Tôn trưởng lão lập tức phản bác lại lời nói khiêu khích của Tào Hùng:

- Tào sư huynh, ngươi thật sự quá nóng lòng rồi. Chưa tới thời điểm cuối cùng mà cứ võ đoán kết qủa như vậy, có phải Tào sư huynh muốn đẩy Thất Dạ vào chỗ chết mới an tâm hay không?

- Tôn sư đệ, ngươi nói vậy là có ý gì? Ta chỉ cố hết sức để bảo vệ Tẩy Nhan Cổ Phái...

Sắc mặt Tào Hùng lạnh lẽo, trầm giọng nói.

- Tốt rồi, đừng cãi nhau nữa, chờ thêm một chút cũng không sao!

Đại trưởng lão lạnh giọng cắt đứt cuộc cãi vã của hai người.

Rốt cục ba tháng cũng đã trôi qua, Lý Thất Dạ chạy từ tiểu viện của mình ra, hưng phấn gào lên:

- Có rồi, có rồi, có rồi...

- Thật sao?

Vừa nghe thấy lời ấy, sáu vị trưởng lão đều không để ý thân phận, thoáng cái đã vọt vào trong. Dù là Tào Hùng cũng không ức chế được phần xúc động này.

Lý Thất Dạ viết ra một bộ công pháp, sau khi đưa cho Đại trưởng lão xem, hắn nói:

- Trưởng lão, đây là công pháp mà lão gia gia truyền thụ trong mộng cho ta, không biết có phải là Tử Dương Thập Nhật Công mà người nói hay không?

Cầm lấy công pháp, Đại trưởng lão kích động không thôi. Mà thực ra không chỉ riêng Cổ trưởng lão, mà các trưởng lão khác cũng kích động không kém. Tào Hùng cũng như thế, có điều, gã kích động là vì mục đích khác.

Cuối cùng, sáu đại trưởng lão tự mình chủ trì, lấy tâm pháp mà Lý Thất Dạ đã viết ra nghiêm túc thẩm tra, đối chiếu với phần Tử Dương Thập Nhật Công còn sót lại trong Tẩy Nhan Cổ Phái.

- Là sự thật! Đây là sự thật, đây là bộ Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh!

Sau khi đã trải qua thẩm tra và đối chiếu, Tôn trưởng lão vô cùng kích động thốt lên. Ông ta đã từng mộng tưởng tu luyện công pháp này nhưng vẫn chưa thành công. Không nghĩ tới, đời này ông ta còn có cơ hội nhìn thấy Tử Dương Thập Nhật Công hoàn chỉnh.

- Đây không chỉ là tâm pháp hoàn chỉnh, nó còn diễn dịch không ít áo nghĩa thâm sâu. Ta nghĩ, ngoại trừ Tổ sư báo mộng ra, bằng một đệ tử bình thường, không có khả năng tìm hiểu đến mức như thế! Cho dù có là kỳ tài ngút trời đi nữa, cho hắn tâm pháp hoàn chỉnh hắn cũng không có khả năng tìm hiểu ra những đạo nghĩa đó!

Tôn trưởng lão vô cùng kích động kết luận.

Lúc này, lại đến lượt những trưởng lão khác kích động, hưng phấn cùng rung động. Chuyện này xảy ra với họ quả thực như là một giấc mộng, thực là qúa hoang đường, không thể tưởng tượng nổi!

- Trời xanh có mắt, thương Tẩy Nhan Cổ Phái ta. Tổ sư có linh, không muốn nhìn phái ta diệt vong, cuối cùng cũng đã hiển linh rồi!

Có trưởng lão không kìm được kích động cảm thán.

Bây giờ ngoại trừ báo mộng truyền đạo ra, không có thuyết pháp gì đáng tin cậy hơn thế nữa.

Ánh mắt Tào Hùng lúc này cũng lấp loé không yên. Trong số các trưởng lão, gã là người duy nhất không tin tưởng thuyết pháp báo mộng thụ đạo hoang đường như vậy. Nhưng vạn nhất đây là sự thật thì sao? Điều đó làm Tào Hùng phải đau đầu suy nghĩ rất nhiều.

Cuối cùng các trưởng lão lại triệu kiến Lý Thất Dạ lần nữa, nhìn bộ dạng đang ung dung ngồi đó của hắn, trong nội tâm chư vị trưởng lão đều dâng lên một cảm giác không tên. Chẳng lẽ Tổ sư thật sự chọn trúng tên đệ tử bình thường mang Phàm Thể, Phàm Luân và Phàm Mệnh này ư? Nếu không thì trong này có quá nhiều điều khó hiểu.

Đám người Tôn trưởng lão lúc này đều cho rằng đạo nghĩa trong Bích Loa Tâm Pháp không phải do Lý Thất Dạ tìm hiểu ra, không chừng đó chính là do Tổ sư truyền thụ lại cho hắn.

Chuyện này có phải như thế hay không, đối với đám người Tôn trưởng lão mà nói, cũng không còn trọng yếu nữa. Bởi vì họ đã thấy được điều kỳ tích, hoặc cũng có thể Lý Thất Dạ sẽ trở thành điểm mấu chốt để chấn hưng Tẩy Nhan Cổ Phái.

- Trải qua sự xem xét của các trưởng lão, chúng ta tin lời ngươi nói, báo mộng truyền đạo là có thực. Cho nên ngươi đúng là không học trộm Côn Bằng Lục Biến. Đồng thời chúng ta quyết định, ngươi được phép tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công.

Cổ Thiết Thủ trầm giọng nói.

Đối với sự tình như thế này, dù Cổ Thiết Thủ đã sống hơn ngàn năm cũng cảm thấy như trong mộng. Thế nhưng đến mức độ như vậy, ông ta cũng không thể không tin. Cổ trưởng lão cũng hi vọng mọi chuyện xảy ra đều là sự thật.

Lý Thất Dạ cười tủm tỉm hỏi:

- Ta nghe chư vị trưởng lão nói, Tử Dương Thập Nhật Công trong môn phái vốn không trọn vẹn, hôm nay đệ tử tìm được bộ công pháp hoàn chỉnh này, có phải là đã lập được một đại công hay không?

Lý Thất Dạ đột nhiên nhắc tới công lao, làm cho sáu vị trưởng lão ở đây có chút trở tay không kịp, đưa mắt nhìn nhau hội ý.

- Có thể nói là một đại công lao!

Đại trưởng lão cũng không thể không thừa nhận. Ở Tẩy Nhan Cổ Phái, việc tìm về được Đế thuật trọng tâm thực sự là đại công động trời.

- Nói như vậy, ta có thể nêu một yêu cầu được chứ?

Lý Thất Dạ cười hắc hắc nói hỏi tiếp.

Các trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng Đại trưởng lão gật đầu đáp:

- Cho phép ngươi nêu một yêu cầu, chỉ cần trong khả năng của tông phái thì nhất định sẽ đáp ứng ngươi.

- Yêu cầu của ta rất đơn giản, nghe nói công pháp mà Nam Hoài Nhân và Mạc hộ pháp đang tu luyện chính là Tử Hà Công? Ta đã lập đại công, vậy ta yêu cầu tông môn đồng ý cho bọn họ tu luyện Tử Dương Thập Nhật Công. Thế được chứ?

Lý Thất Dạ gật đầu chậm rãi nói.

* Tiểu phẩm giải stress *

Cô giáo Thảo: - Em Yếu Bút Thư Sinh, em làm văn đầy hoang đường, ngôn ngữ kích động lan man, khiến cho cô cũng kích động chỉ muốn búng em một phát! Đề nghị em về đập đầu vào gối 1000 cái !!!

Yếm Bút Thư Sinh: - Ai em sơ ri, diu đừng híp à hép mi. Em cũng biết em bị bệnh câu chữ đầy hoang đường, nhưng chưa tìm được thuốc chữa, thành thật xin lỗi các bạn độc giả đang kích động, rung động, chấn động hàng ngày. Các bợn chưa đủ thành đạo!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.