[Dịch] Đế Bá

Chương 591 : Giết cho Tiên Đế Chân Khí phải đào vong




Chương 591: Giết cho Tiên Đế Chân Khí phải đào vong

Lúc này, hai vị lão tổ của Cự Khuyết Thánh Địa và Trùng Hoàng Đế Thống không thể trốn thoát nữa rồi, bọn họ dùng tất cả huyết khí còn lại, vung Tiên Đế Chân Khí che chở chính mình. Nhưng như thế vẫn chưa đủ, hai kiện Tiên Đế Chân Khí cảm nhận được uy hiếp của Thiên Diệt liền lập tức bộc phát thần uy vô cùng vô tận của Tiên Đế, pháp tắc của Tiên Đế hóa thành vô tận tiên chương như thác trời chảy xuống muốn ngăn trở một chiêu Thiên Diệt này.

"Ầm" một tiếng rung chuyển đất trời, hư không bị diệt, thời gian hỗn loạn, bầu trời bỗng tối sầm lại, tiếp theo có vô số ngôi sao nổ tung. Không ai dám tới gần khu vực khủng khiếp này.

Cuối cùng, tuy hai kiện Tiên Đế Chân Khí đã ngăn được Thiên Diệt, mà hai vị lão tổ kia vẫn lâm vào cảnh máu thịt be bét, cho dù có Tiên Đế Chân Khí bảo vệ tính mạng của bọn họ, nhưng nhục thể của bọn họ trên cơ bản đã bị phá hủy.

Tại giờ khắc này, hai kiện Tiên Đế Chân Khí thức tỉnh, hai hình bóng to lớn cao ngạo vô thượng hiển hiện, tựa như hai vị Tiên Đế đứng ở chỗ đó, khiến cho người ta phải phục bái.

Lý Thất Dạ lại khôi phục hao tổn huyết khí. Hắn đứng bình tĩnh trên không trung, nhìn lấy hai hình bóng kia, cười nhạt một tiếng rồi nói:

- Cho dù có Đế thần đi ra chăng nữa, ta cũng không sợ, trừ phi các ngươi có thể cường đại giống như chủ nhân các ngươi. Có muốn thử một lần không? Chỗ này của ta có mấy món binh khí vô địch cùng một đẳng cấp với các ngươi, ta có thể đánh ra đồng thời mấy cái Thiên Diệt một lúc. Cứ coi như các ngươi cũng có thể đánh ra Thiên Diệt đi, vậy liền xem xem cái nào sẽ vỡ nát trước. Từ vạn cổ đến nay, thật lâu rồi ta không có dịp lại hủy diệt Tiên Đế Chân Khí, hôm nay thật muốn nhìn tràng cảnh đó một chút!

Truyền thuyết nói rằng Tiên Đế Chân Khí cũng có trí khôn và linh tính, nó trải qua luyện hóa và uẩn dưỡng của Tiên Đế, cho nên có người còn gọi linh tính tồn tại bên trong Tiên Đế Chân Khí là Đế thần.

Ngay lập tức, sau lưng Lý Thất Dạ hiện lên Thiên Thủ Vạn Tí, một tay cầm Phàm Trần Kiếm, một tay cầm Đà Sơn Chung, một tay cầm Âm Dương Luyện Tiên Kính, một tay cầm Phong Thiên Ngũ Đạo Môn. . .

Với sức mạnh cường đại như vậy, Lý Thất Dạ rất có xu thế đồ diệt Cửu thiên, cho dù Chân Tiên giá lâm đi nữa cũng không thể ngăn trở quyết tâm của hắn.

Hai hình bóng vô địch kia không phát ra thanh âm nào, chúng như lâm vào suy nghĩ trầm tư vậy.

Lý Thất Dạ lại nhàn nhạt nói tiếp:

- Nếu các ngươi dám thề sống chết che chở bọn họ, ta hôm nay thực sự khát vọng có thể nhìn thấy cảnh tượng hùng vĩ đánh nổ hai kiện Tiên Đế Chân Khí!

Lời nói của Lý Thất Dạ vang lên vô cùng khí phách. Vạn cổ đến nay, đã có ai dám mở miệng uy hiếp đánh nổ Tiên Đế Chân Khí chứ? Trừ phi là chính bản thân Tiên Đế ra. Nhưng mà hiện tại Lý Thất Dạ trực tiếp uy hiếp Tiên Đế Chân Khí một cách trắng trợn, khiến cho người ta nghe mà sởn hết cả gai ốc vì sợ hãi.

"Ông" một tiếng vang lên. Cuối cùng, hai hình bóng cao ngạo vô thượng kia biến mất, trong chốc lát sau, hai kiện Tiên Đế Chân Khí tự bay vọt đi, vứt bỏ hai vị lão tổ. Cho dù Tiên Đế Chân Khí thức tỉnh đi nữa, nhưng bọn chúng cũng không nguyện ý đối mặt hàng loạt Thiên Diệt của mấy món binh khí vô địch kia. Trừ phi chủ nhân của bọn chúng phục sinh, trừ phi chủ nhân của bọn chúng tự đánh ra Thiên Diệt, bằng không chúng sẽ không thoát khỏi vận mệnh bị hủy diệt.

- Không!

Nhìn thấy ngay cả Tiên Đế Chân Khí của nhà mình đều lựa chọn bỏ chạy, hai vị lão tổ không cam lòng hét to một tiếng.

- Ta đã nói rồi. Hôm nay ta muốn giết tới khi hai cái Đế thống tiên môn của các ngươi cũng không dám hít thở một hơi nào!

Lý Thất Dạ thét dài một tiếng, đánh xuống Thiên Diệt.

"Aaaaaaaa", tiếng kêu thảm thiết đầy tuyệt vọng vang lên, dưới sức mạnh của Thiên Diệt, hai vị lão tổ lập tức tan thành tro bụi.

Một màn này làm rung động tất cả mọi người, ai nấy cảm thấy lạnh run toàn thân. Các vị lão tổ bị đồ diệt, ngay cả Tiên Đế Chân Khí cũng không dám che chở bọn họ mà trực tiếp bay đi, những chuyện này có thể nói đã đả kích mạnh mẽ sĩ khí và lòng tin của những kẻ đối địch với Lý Thất Dạ.

- Chúng ta nhất định phải liên thủ!

Sắc mặt thị vệ trưởng của Vệ Thần trở nên khó coi tới cực điểm, vội lên tiếng phân phó thành chủ của Tổ Thành:

- Ra lệnh cho tất cả lão tổ, toàn bộ liên kết lại, để cho những lão tổ của Đế thống tiên môn không tiếp tục che giấu nữa, tất cả các Đế khí được mang tới đều xuất ra hết!

Sau đó, thị vệ trưởng của Vệ Thần trầm giọng nói với vị lão tổ của Vạn Thế Cổ Quốc:

- Nếu lần này lão tiền bối có thể ra tay tương trợ, Thiên Thần đại nhân sẽ tuyệt đối không bạc đãi Vạn Thế Cổ Quốc.

Ở bên trên Vạn Thế Cổ Quốc khối đại lục này có một vị bất hủ tồn tại trấn thủ, kẻ được cho là mạnh mẽ hơn nhiều nhân vật cường đại trong truyền thuyết, cho nên thị vệ trưởng của Vệ Thần mới mời y ra tay.

Vạn Thế Cổ Quốc luôn có quan hệ rất tốt với Tổ Giới, có người còn cho rằng hai vị Tiên Đế của Vạn Thế Cổ Quốc cũng có quan hệ không bình thường với Tổ Giới.

- Được!

Lúc này, vị bất hủ tồn tại kia nghiêm nghị lên tiếng:

- Kẻ này không thể giữ lại được, nếu không, Quỷ tộc của chúng ta tai vạ đến nơi!

Tất cả mọi người đều biết, muốn đánh ra Đế Đồ hoặc Thiên Diệt là chuyện so với lên trời còn khó hơn, muốn đánh ra Đế Đồ hoặc Thiên Diệt, ngoại trừ muốn thực sự cường đại ra còn cần đạt được thừa nhận của Đế khí nữa.

Nhưng hôm nay Lý Thất Dạ đánh ra liên tục Thiên Diệt dễ như ăn cơm vậy, quả thực khiến người ta run rẩy sợ hãi.

Lý Thất Dạ quay trở lại chỗ mấy người Lam Vận Trúc đang đứng, hắn nhìn bốn cái tế đàn, liếc thoáng qua các cường giả ở đây, nói chậm rãi:

- Nếu các ngươi đã muốn bắt mấy trăm vạn phàm nhân của chúng ta huyết tế, như vậy hôm nay ta cũng không khách khí. Ta sẽ đồ diệt tất cả các ngươi, cái này gọi là lấy răng trả răng, lấy máu trả máu!

- Tiểu súc sinh, ngươi thật ngông cuồng, không thể để ngươi sống được nữa!

Thị vệ trưởng của Vệ Thần gào thét điên cuồng một tiếng, từ trên người gã lập tức bộc phát ra uy thế cường đại.

- Uỳnh, uỳnh, uỳnh…

Tiếp theo đó, Tổ Thành thành chủ cũng bộc phát ra Đế uy của một kiện Đế khí. Đám lão tổ của các Đế thống tiên môn khác nhận được mệnh lệnh cũng không dám do dự, vội lấy ra Đế khí của mình.

Trong một chớp mắt, tinh lực bộc phát vô cùng vô tận, tất cả các lão tổ ở đây đều thúc dục huyết khí cường đại nhất của bản thân, tung ra thần uy mạnh nhất như có thể. Hơn mười vị lão tổ liên thủ, muốn lấy một kích vô địch nhất chém giết Lý Thất Dạ.

Đặc biệt là vị cường giả trên khối đại lục thần bí của Vạn Thế cổ quốc kia, chỉ thấy một lưồng huyết khí vạn cổ bất hủ phóng thẳng lên trời, một kiện Tiên Đế Chân Khí lơ lửng giữa không trung, Đế uy đáng sợ bộc phát, tựa như Tiên Đế đang tự mình chấp chưởng cái Tiên Đế Chân Khí này vậy.

- Tồn tại bất hủ, gần như không có địch thủ! Ngoại trừ Tiên Đế hoặc vạn cổ cự phách, hoành thế vô địch ra, chỉ sợ chẳng ai có thể trấn áp được lão tổ ở đẳng cấp như thế này!

Nhìn luồng huyết khí cường hãn này, đám lão tổ của Huyết tộc bên trong vòng phòng ngự cũng bị dọa sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

- Cũng tạm được, xem ra hôm nay không tránh được một trận huyết chiến a.

Lý Thất Dạ một mình đối mặt trăm vạn địch nhân, vẫn ung dung như chẳng có gì to tát.

- Tiểu súc sinh, bây giờ ngươi đầu hàng còn kịp!

Thị vệ trưởng của Vệ Thần gào to một câu đầy hống hách.

Gã đã tụ tập tất cả lão tổ ở đây, liên hiệp lại vô số Đế Khí, chuẩn bị đánh một kích kinh động trời cao. Mặc dù Lý Thất Dạ có thể đánh ra Thiên Diệt, nhưng bọn hắn vẫn tự tin có thể tung ra một đòn sát thủ không ai đỡ được.

"Oooong!" một tiếng vang vọng, ngay tại thời khắc này, không gian đột nhiên rung lên, một người xông ra, tựa như bước xuyên qua không gian vậy.

Người xuất hiện là một nam tử có dáng người khôi ngô nhưng không có đầu. Nam tử này chính là người không đầu lâu ở chỗ sâu nhất bên cạnh cái ao trong Tử Đồ kia, đáng tiếc chỉ có mình Lý Thất Dạ biết điều này.

Vừa thấy người không đầu lâu này xông ra, hai mắt Lý Thất Dạ híp lại, lặng im theo dõi diễn biến.

- Là người nào dám giả thần giả quỷ ở đây?!

Tự dưng có một người không đầu lâu xuất hiện, thị vệ trưởng của Vệ Thần ngơ ngác một chút rồi lập tức quát lớn.

Nhưng người không đầu lâu kia cũng không trả lời gã làm thị vệ trưởng của Vệ Thần rất giận dữ. Gã luôn cho mình là một loại tồn tại cao vời, nên cũng không sợ kẻ không đầu lâu này có lai lịch ra sao, quát tiếp một tiếng:

- Để bản tọa bóp chết ngươi!

Gã vừa nói dứt lời, một bàn tay to lớn như muốn che trời xòe ra, chộp về hướng người không đầu lâu này.

"Phốc" một tiếng vang lên, thị vệ trưởng của Vệ Thần thoáng cái đã hóa thành huyết vụ.

Một màn này phát sinh quá đột ngột, không có một ai biết nó xảy ra như thế nào. Nhưng nó lập tức kiến mọi người ở chỗ này sởn hết cả gai ốc, vô ý thức lại lui về phía sau một bước, Tổ Thành thành chủ cũng tốt, lão tổ của các đại giáo cũng được, tất cả đều cảm thấy sợ hãi trong lòng.

- Không biết tôn giá là thần thánh phương nào?

Rốt cục, nhân vật cho rằng mình cường đại nhất mở miệng, chính là vị bất hủ tồn tại trên khối đại lục thần bí của Vạn Thế Cổ Quốc kia.

Nhưng mà, y vừa dứt lời, người không đầu lâu duỗi một tay ra, từng tiếng "uỳnh, uỳnh, uỳnh" liên tục vang lên, khối đại lục thần bí của Vạn Thế Cổ Quốc đang lơ lửng trên không trung bị đánh nát ngay lập tức.

- Giết!

Vị bất hủ tồn tại này cuồng hống một tiếng, vội ra Tiên Đế Chân Khí, đáng tiếc dưới bàn tay này, Tiên Đế Chân Khí cũng chỉ kịp vang "ooong" một tiếng rồi ảm đạm phai mờ, tựa như lửa đèn bị dập tắt.

Sau một khắc, sự tình đáng sợ vô cùng phát sinh, bất hủ tồn tại của Vạn Thế Cổ Quốc như một con gà con bị người không đầu lâu này tóm lấy, căn bản không có cách phản kháng. Về phần Tiên Đế Chân Khí, nó bị người không đầu lâu đập một phát rơi xuống, liền lập tức bỏ trốn đi thật xa.

Một màn này dọa tất cả mọi người ở đây sợ vãi linh hồn, lại một chuyện không tưởng tượng nổi đã xảy ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.