[Dịch] Đấu Y

Chương 27 : Hoa U




Chương 27: Hoa U

Tiểu Lan từ trước tới nay đều không khách sáo với Lâm Tiểu Đường, đừng thấy nàng dáng người nhỏ nhắn xinh đẹp, giống nữ nhi thuần chất, hơn nữa bộ ngực đã từng bước thành hình cũng rất có nổi bật, nhưng tính cách này lại tương đối giống nam tử, đồng thời xem Lâm Khiếu Đường là đại ca cũng biến bản thân thành đệ đệ mà không phải là tiểu muội, càng xem A Mãnh và Lão Tam Tử là huynh đệ, từ trước tới nay đều là không câu nệ tiểu tiết.

Theo lý thuyết lấy thân phận và tao ngộ của Tiểu Lan, tính cách này hẳn là tương đối thu liễm, nhưng nàng lại là ngoại lệ, có lẽ là lúc này tuổi còn nhỏ nên tính cách chưa hình thành.

Sau khi được Lâm Khiếu Đường mang vào Nhất Đao Môn, sự chăm sóc nhận được tương đối nhiều, hơn nữa thiên tư hơn người, Hoàng Nhất Đao cũng tương đối cưng chiều nàng, có chửi mắng A Mãnh và Lão Tam Tử đi nữa, cũng tuyệt đối không thể trút bực bội lên người nàng, kỳ thật Hoàng Nhất Đao phần nhiều cũng là sợ đánh không lại nha đầu này.

Heo rừng? gạo ngon? Lâm Khiếu Đường hầu như muốn phát điên, cấp bậc của thực phẩm này cũng quá cao rồi, bản thân mỗi ngày chỉ ăn một ít rau xanh gạo hẩm, ngẫu nhiêu cải thiện thực phẩm ăn một chút loại thịt kém chất lượng, phần nhiều là gia tướng của lâm gia đưa đến.

“Lão Đại, ngươi không phải không có tiền nữa chứ!” Tiểu Lan thấy sắc mặt của Lâm Khiếu Đường u ám bất định cả kinh hỏi

Lâm Khiếu Đường tiền còn thì còn có rất nhiều, nhưng cũng chịu nổi sự tiêu hao như thế của ba tên gia hỏa này, A Mãnh tiểu tử này trước đây khả năng ăn rất lớn, nhưng cũng không tới mức như bây giờ loại trình độ đáng sợ này, nhưng từ sau khi bắt đầu tu luyện quyển bí tịch Cuồng Cương đó, lượng thức ăn gia tăng gấp đôi, cũng không biết thức ăn nhiều như thế rốt cuộc chạy đến nơi nào rồi.

3 tháng ngắn ngủi, Lâm Khiếu Đường đã tốn mấy trăm tử tinh tệ, bởi vì ngoài Tiểu Lan ra, A Mãnh, Lão Tam Tử và mình đều đã qua giai đoạn trúc cơ tốt nhất rồi, để bù lại chỗ thiếu, Lâm Khiếu Đường chuyên xuống núi một chuyến đến nơi Hoa U giao dịch, tốn mất 400 tử tinh tệ cực kỳ đau lòng, mua về một số tăng nguyên đan bát cửu phẩm hạ giai, phần lớn đều cho A Mãnh và Lão Tam Tử uống, nếu không lấy tình hình của bọn họ làm thế nào có thể ba tháng liền có thể đạt được trình độ song tinh võ phó.

Chút tiền dành dụm trước đây càng ngày càng ít, trong túi nhỏ lại, đã trở thành nan đề làm đau đầu Lâm Khiếu Đường, tu luyện không có tiến độ, trong túi lại không có tiền, cuộc sống chẳng lẽ còn có chuyện gì làm cho người ta cảm thấy đau đầu hơn hai chuyện này sao!

Nghe xong lời của Tiểu Lan, Lâm Khiếu Đường đột nhiên cười lớn, “Ha ha, đương nhiên có tiền, nè, đây có 10 tử tinh tệ, cầm trước xài đi!”

Tiểu Lan nhận qua tiền mà hoài nghi hỏi, “Lão Đại, nếu không có tiền, huynh phải nói cho ta, ta xuống núi đi đánh hắc lôi đài, đấu một trận liền có 10 tử tinh tệ, nếu thắng một trận, tiền lấy được sẽ gấp 3 lần.”

Lời này xuất ra từ trong miệng một người thiếu nữ, nghe được bao nhiêu điểm quái dị, Lâm Khiếu Đường nghiêm mặt nói, “Xú nha đầu, không cho phép suy nghĩ lung tung,là Đại sư huynh của ngươi, ta còn nuôi không nối mấy đứa trẻ chết tiệt các ngươi sao!”

Lè chiếc lưỡi hồng nhỏ nhắn, Tiểu Lan làm mặt quỷ rồi chạy đi, vừa chạy vừa nói, “Lão Đại, lời là ngươi nói đó nha, chúng ta quả thật dựa ngươi rồi.”

Nhìn thân ảnh của Tiểu Lan bay nhảy, Lâm Khiếu Đường bất đắc dĩ lắc lắc đầu, làm công việc chủ nhà này quả thật không phải dễ làm như vậy a. bây giờ nghĩ đến, Hoàng Nhất Đao trái lại cũng không thoải mái, tuy nhân cách không phải là rất đoan chính, nhưng lão đầu này thật cũng không xem là xấu, đối với mấy cô nhi này vẫn chăm sóc.

Việc tu luyện là đánh bạc lên sinh mệnh đương nhiên vô cùng quan trọng, nhưng không có tiền, sợ là chống không đến ba năm sau mà phải đói chết trước, nếu chỉ là một mình, số tiền tích góp trên người Lâm Khiếu Đường tất nhiên là dư dả, huống chi bảo quản dược tra phòng cũng có thù lao, tuy không nhiều, mới chỉ mười ngân tệ mà thôi, nhưng tuyệt đối đủ một mình ăn uống rồi, nhưng bây giờ hơn 3 miệng ăn, trong đó một cái còn là lượng ăn như hà bá, hơn nữa việc tu luyện cần nhiều thứ, mỗi tháng tiêu pha kinh người, chờ sống bằng tiền dành dụm khẳng định là không đủ.

Chẳng lẽ lại đi làm việc sao? Nhưng bây giờ thời khắc quan trọng này, một khi ra tay sợ là lập tức sẽ bị phát hiện, tuy không biết mục đích chân chính của Vương gia, nhưng thật bị bắt được, sợ là không có kết quả tốt, suy nghĩ này rất nhanh bị Lâm Khiếu Đường bỏ qua.

Đánh Hắc Lôi! Lâm Khiếu Đường không ngừng suy nghĩ ba chữ này, từ rất lâu trước đây đã biết ở Tân La Thành có một tổ chức dưới đất như thế, nói trắng ra chính là chợ đêm quyền thuật.

Đây là do một trong tam đại thế lực ở Hiên Viên quốc lập nên, Hoa U khống chế lấy kiếm lời làm mục địch đấu võ làm cơ cấu.

Hoa U là một tổ chức cường đại mà rất thần bí, chủ yếu làm mậu dịch (bao gồm buôn lậu), gián điệp tình báo và các loại ám sát chuyện tình.

Hắc Lôi từ lúc đó bắt đầu xuất hiện, luôn luôn nhiệt liệt, không chỉ để hình thức đánh bạc nhiều hơn, cũng để rất nhiều người không có gia tộc hoặc gia tộc nhỏ có cơ hội chứng tỏ chính mình.

Người nào cũng đều có thể báo danh tham gia, chỉ cần thắng liền có thể phần thưởng rất lớn, còn có thể được một số thương nhân phú ông xem trọng tuyển làm bảo tiêu, hộ viện, thậm chí sẽ được một số tông phái vừa hoặc nhỏ hoặc gia tộc nhận làm tộc nhân.

Đúng lúc cũng để những ông chủ có tiền đó được chỗ giải trí vui chơi, ngay cả một số bình dân bá tánh ngẫu nhiêu cũng có thể tìm một chút kích thích, tóm lại thị trường là tuyệt đối không thiếu.

Đồng thời Hoa U cũng tung ra bảng giá mê hoặc người, nếu có thể liên tục thắng 30 trận, Hoa U sẽ giúp đỡ người thắng thực hiện một nguyện vọng, thần thông của Hoa U rộng lớn ở Hiên Viên quốc không người nào không biết không người nào không hiểu, hơn nữa danh dự tuyệt đối hạng nhất, chỉ cần có thể đạt được yêu cầu của Hoa U, sự hứa hẹn ưng thuận nơi Hoa U là tuyệt đối sẽ thực hiện, cho dù là đi ám sát hoàng đế của Hiên Viên quốc cũng không phải là không thể.

Có lẽ có chút thổi phồng, nhưng thành phần cấp trên của Hoa U luôn luôn là một bí mật, rất thần bí cũng rất cường đại, ngay cả thế lực của hai đại tông phái khác cũng phải kiêng kị Hoa U ba phần.

Người lên đánh Hắc Lôi từ trước tới nay chưa từng thiếu, quá nhiều người mang mục đích khác nhau lên Hắc Lôi dùng sinh mạng để đánh nhau.

Kỳ thật tuyể thủ đánh Hắc Lôi, nhiều nhất là cao thủ bình thường, thật sự cũng không thể xuất hiện người nào nổi tiếng cả, hoặc cao thủ siêu cấp, bởi vậy trọng tài mà Hoa U phái ra vẫn có thể khống chế được cục diện, xác suất trí mệnh ngược lại cũng không cao lắm.

Nhưng đây cuối cùng là một trò chơi nguy hiểm, rốt cuộc vẫn sẽ có người chểt trên lôi đài, còn người bị thương thế thì càng tính không hết rồi, tuyể thủ chết ở dưới đài còn nhiều hơn nhiều so với trên đài.

Những sự tình này chỉ cần là người Hiên Viên quốc đều thì từ công chúng sẽ biết được, Lâm Khiếu Đường tất nhiên cũng không ngoại lệ, nhưng hắn trước đây chưa từng muốn tiếp xúc với những thế lực này.

Nhưng bây giờ tình huống có chút khác nhau, một là để kiếm tiền, hai là nơi đó rất phù hợp với yêu cầu trên Đâu Luyện, có thể thường xuyên nhìn thấy giao đấu, gặp được vận may cũng không thể có tổn thất gì.

Đương nhiên, Lâm Khiếu Đường không phải là đi đánh Hắc Lôi, cho dù trên Hắc Lôi không có loại cao thủ vang danh đó, cho dù là cao thủ bình thường cũng tuyệt đối không phải là một tiểu gia hỏa vừa mới vượt qua giai đoạn trúc cơ như hắn có thể đối phó được, những việc không tự lượng sức mình đó Lâm Khiếu Đường tuyệt đối sẽ không làm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.