[Dịch]Đấu Phá Chi Thiên Hạ Vô Song

Chương 298 : Kết thúc đại hội (2)




Cuộc chiến giữa Vô Niệm cùng Trầm Côn tuyệt đối không hề công bằng gì, đây là một điều mà bất cứ một nhân vật nào cũng nhìn ra.

Thoạt nhìn cuộc chiến giữa Vô Niệm và Phi Điện kết thúc với thế thượng phong tuyệt đối Vô Niệm thậm chí trên thân thể Vô Niệm cũng chưa một lần dính vào vết thương nào tuy nhiên vấn đề ở đây là Nguyên Lực. Câu hỏi được đặt ra là liệu Vô Niệm còn lại bao nhiêu Nguyên Lực để sử dụng khi chiếu đấu với Trầm Côn.

Trầm Côn là quán quân của Tiềm Long đại hội hai khóa trước, nhờ việc năm nay thay đổi luật lệ khiến hắn một lần nữa ngồi trên võ đài này, Trầm Côn năm nay đã 25 tuổi trong khi Vô Niệm mới 20.

5 năm là một khoảng cách rất ngắn nhưng so với nhiều người dặc biệt là với các siêu cấp thiên tài trên đại lục thì 5 năm đủ dài để làm một số chuyện, rất nhiều khán giả thậm chí rất nhiều tuyển thủ đã suy đoán thực lực của Trầm Côn đã sớm không dừng lại ở Thiên Kiếp cảnh, hắn có lẽ đã bước vào Chân Tiên.

Một lợi thế nữa là đối thủ, không ai biết Vô Niệm còn con bài chưa lật nào không nhưng chắc chắn một điều thực lực của hắn đã lộ ra một phần khi đấu với Phi Điện còn Trầm Côn vẫn bảo toàn toàn bộ thực lực một cách hoàn hảo, tất cả mọi thông tin về hắn là bản thông tin của 5 năm về trước.

5 năm qua Trầm Côn chưa một lần xuất thủ, chưa một lần rời khỏi Hoan Hỉ Tông nội địa tuy vậy bất cứ ai cũng biết kẻ này đã đạt đến một trình độ đáng sợ vô cùng, ngay cả Vô Niệm cũng cảm thấy kẻ trước mặt mình quá mạnh.

Vòng ánh sáng màu vàng dần dần tan đi báo hiệu cho cuộc chiến giữa Vô Niệm và Trầm Côn bắt đầu, một Vô Niệm vừa trải qua một cuộc thảm chiến cùng một Trầm Côn suốt từ khi giải đấu bắt đầu còn chưa phải đụng chân đụng tay, cuộc chiến vào top 4 gay cấn nhất.

Vô Niệm ánh mắt biến thành sắc lạnh, hắn không còn sử dụng Vô Tận Hỏa Vực để chiến đấu nữa, thân hình Vô Niệm lao thẳng về phía đối phương, trong tay hắn chính là Tuyệt kiếm cùng Mệnh đao.

“Hỏa Quốc – Liệt Viêm Phá Nhật”.

Trầm Côn nhếch miệng nhìn Vô Niệm :”Vậy mà ta cứ tưởng ngươi lại lôi tuyệt học của Phi Thiên Kiếm Tông ra dùng”.

Trầm Côn vừa dứt lời thì thân ảnh Vô Niệm cũng mờ đi, chong phút chốc không chỉ còn có một Vô Niệm mà là hàng trăm Vô Niệm bao quanh Trầm Côn, vô số sóng kiếm khí ập tới.

Trầm Côn nhất một chân lên sau đó dẫm mạnh xuống :”Hoan Hỉ Phật – Thiên Nộ”.

Một cước của Trầm Côn tạo ra vô hình sóng khí, chỉ một cước dẫm xuống khiến toàn bộ mặt đất nát tan, tầng phòng ngự đầu tiên của võ đài trước mặt Trầm Côn không khác gì tờ giấy trắng cả.

Không cần quan tâm bao nhiêu phân thân, không cần quan tâm bao nhiêu Vô Niệm trước mặt chỉ một cước thôi toàn bộ bóng ảnh tan vỡ tuy nhiên Vô Niệm thật lúc này cũng đã áp sát được Trầm Côn, Tuyệt Kiếm cùng Mệnh Đao lập tức chém xuống, trên hai vũ khí này xuất hiện ngọn lửa rực đỏ như muốn đốt cháy tất cả.

“Tuyệt Kiếm Liệt Viên- Mệnh Đao Phá Nhật”.

Trầm Côn lập tức đưa hai cánh tay của mình nắm chặt lấy hai thanh hỏa kiếm đang chém xuống, trên người hắn lúc này vậy mà hiện lên từng tuồng kim quang lóng lánh, nước da của Trầm Côn không biết từ bao giờ đã đổi màu sắc, chỉ bằng hai cánh tay trần vậy mà có thể ngăn cản toàn bộ một đao một kiếm.

“Có gì thú vị hơn nữa không tiểu tử ?”. Ánh mắt Trầm Côn cực kỳ lạnh lùng nhìn Vô Niệm, bản thân Trầm Côn hắn ta cũng đâu có thích ngồi nhìn kẻ khác chiến đấu, Trầm Côn hắn cũng nhịn lâu rồi.

Vô Niệm gần như không thể tin được vào mắt mình nhìn Trầm Côn tuy nhiên hắn cũng rất nhanh biến chiêu, một đao một kiếm vậy mà liên tục xoay tròn trong chính bàn tay của Trầm Côn, Vô Niệm mỉm cười :”Có giỏi thì giữ lại cho ta xem nào – Hỏa Quốc – Thiên Hỏa Kích”.

Trầm Côn đương nhiên là giữ không nổi, hắn lập tức dùng chân đẩy lùi mình ra phía sau, hai bàn tay của Trầm Côn đã bị Vô Niệm xoáy nát, từng dòng máu chảy xuống trên mặt sàn đấu, đây là lần đầu tiên Trầm Côn bị thương trong giải nay.

Thiên Hỏa Kích của Vô Niệm không còn bị Trầm Côn ngăn cản lập tức cắm thẳng xuống mặt đất, ở nơi đó một lần nữa mặt đất bị hất tung lên, vòng bảo vệ đầu tiên của sàn đấu cũng dễ dàng bị Vô Niệm phá nát.

Vô Niệm tiếp tục mỉm cười :”Hỏa Quốc tuyệt học- Cửu Diệm Hỏa Long”.

Hai cánh tay của hắn run lên, Tuyệt Kiếm cùng Mệnh Đao một lần nữa lại bùng cháy thậm chí còn càng cháy mạnh mẽ hơn, mặt đất nứt toát, không khí xung quanh lập tức nóng lên một cách kinh khủng, lần này đến cả lớp bảo vệ thứ hai của võ đài cũng toàn bộ bị thiêu cháy.

Chín cột lửa từ dưới đất lao thẳng lên bầu trời tạo thành chín đầu hỏa long gầm thét trong thiên địa sau đó lao xuống vị trí của Trầm Côn, chín con hỏa long mở rộng cái miệng đỏ lòm như muốn thiêu cháy Trầm Côn thành cát bụi.

Trầm Côn mỉm cười, hai chân hắn thu lại cả người đứng thẳng như một cây cột, không tránh và cũng không né, không lo và cũng không sợ, trong ánh mắt lóe lên từng luồng kim quang :”Hoan Hỉ Tông- Bất Tử Kinh – Kim Cương Hộ Thể”.

Hoan Hỉ Tông là một trong những thế lực mạnh nhất Nam Địa, so về sức ảnh hưởng thì chắc chắn không bằng Bắc Băng Cung cùng Hỏa Quốc tuy nhiên nếu muốn đánh nhau sống chết thì ngay cả Hỏa Quốc hay Bắc Băng Cung cũng chưa chắc đã thắng được.

Hoan Hỉ Tông nằm ở cực đông của Nam Địa, Hoan Hỉ Tông có thời gian thành lập cực kỳ dài, nó đi theo suốt chiều dài lịch sử của của Nam Địa thậm chí Hoan Hỉ Tông hoàn toàn có thể coi là một trong những thế lực có lịch sử dài nhất thiên hạ.

Hoan Hỉ Tông tuyệt đối không đơn giản như nhiều người tưởng, theo truyền thuyết Hoan Hỉ Tông có tổng cộng 7 bộ kinh phật tuyệt học nhưng hiện nay chỉ còn lại 4.

Bất Tử Phật – Bất Tử Kinh.

Hoan Hỉ Phật – Hoan Hỉ Kinh.

Thiên Yêu Phật – Thiên Yêu Kinh.

Diệt Thế Phật – Diệt Thế Kinh.

Trước khi bước vào Chân Thần cảnh giới mà có thể mang được cả bốn bộ kinh này đạt đến đại thành thì sẽ trở thành tồn tại vô địch cùng cảnh giới, Tuyệt Vô Tình chính là nhờ bốn bộ kinh phật này tung hoàng khắp Nam Địa không có địch thủ, đừng nói là Hạ Vị Thần mà ngay cả Thượng Vị Thần nhìn thấy Tuyệt Vô Tình cũng lựa chọn quay đầu bỏ đi.

Đến ngay cả Đế Sư của Đế Sư Môn cũng từng đến Hoan Hỉ Tông để nhìn bốn bộ Kinh này, Đế Sư chỉ nhìn một lần duy nhất sau đó lập tức quay đầu không một lần quay lại Hoan Hỉ Tông thêm một lần nào nữa, Hoan Hỉ Tông tuyệt đối không đơn giản như những thứ mà nó thể hiện, ít nhất bằng vào những gì Hoan Hỉ Tông thể hiện bọn họ không bao giờ có tư cách đụng vào bốn bộ kinh đáng sợ này.

….......

Biển lửa ta đi, lộ ra trong đó là một thân ảnh ngạo nghệ mà đứng, hai tay vẫn đang chắp lại ánh mắt thản nhiên khẽ nhắm, trên người Trầm Côn vậy mà không có một vết thương nào, trên người hắn chính là được phủ một lớp kim cương, một lớp hộ thể mạnh mẽ vô cùng.

Khi Trầm Côn mở bừng mắt ra cũng là lúc lớp kim cương bên ngoài vang lên răng rắc, từng phần từng phần rơi trên mặt đất, bước ra từ biển lửa, bước ra từ những mảnh vụn xung quanh Trầm Côn mỉm cười nhìn Vô Niệm :”Còn gì để thể hiện không ?”.

Vô Niệm nhẹ nhàng thu cả Tuyệt Kiếm cùng Mệnh Đao vào sau lưng, ánh mắt nhìn Trầm Côn xuất hiện một tia kinh dị :”Tứ Đại Kỳ Kinh của Hoan Hỉ Tông ngươi nắm được bao nhiêu quyển ?”.

Trầm Côn mỉm cười : “Cứ coi như là ba quyển đi”.

Vô Niệm khẽ nuốt một ngụm nước bọt sau đó chậm rãi gật đầu :”Đáng sợ, không hổ là Vô Diện Phật – Thiên Thủ Tu La của Hoan Hỉ Tông”.

Nói xong câu này thân hình Vô Niệm lập tức mờ đi, cả người hắn biến mất khỏi không gian xung quanh chỉ còn lại một giọng nói vang vọng “Tất tay đi – Vô Tận Hỏa Vực – Hỏa Giới”.

Một biển lửa che trời một lần nữa lại hiện ra, thân hình của Vô Niệm như Vạn Hỏa Đế Quân thậm chí trên hàng lông mày của Vô Niệm còn xuất hiện ngọn lửa màu phấn hồng yêu dị.

Trầm Côn mỉm cười bước lên một bước :”Hoan Hỉ Tông- Bất Tử Minh Vương Ấn”.

Sau lưng Trầm Côn hiện lên từng tiếng phạn âm vang trời, sau lưng hắn một mặt trời màu vàng thậm chí dần dần xuất hiện, từng tôn đại phật vậy mà vì Trầm Côn hộ thể, trên bầu trời là màu đỏ rực của lửa còn dưới mặt đất lại ngập tràn kim quang.

Ở trên bình đài Vô Song cũng đã đứng bật dậy nhìn Vô Niệm, hắn không thể tin nổi những gì mình nhìn thấy nữa rồi, trong phút chốc khi Vô Niệm gọi ra Vô Tận Hỏa Vực thì trái tim của Vô Song nhảy lên một nhịp, nói đúng hơn là có một thứ im lặng đã lâu trên người Vô Song bỗng chốc động đậy -Phần Quyết.

Trên người Vô Niệm có một thứ làm Phần Quyết của Vô Song không tài nào bình tĩnh nổi, ngọn lửa màu phấn hồng kia, cảm giác như muốn tịnh hóa vạn vật kia không thể lẫn vào đâu được. Dị Hỏa Bảng bài danh thứ ba – Tịnh Liên Yêu Hỏa.

Vô Song từ khi tiến vào Nguyên Tố Thế Giới này cũng thực sự có đôi khi nghĩ đến dị hỏa nhưng lại không thể tìm thấy bất cứ thứ gì thậm chí Vô Song còn nghi hoặc không thôi.

Dị hỏa chắc chắn có tồn tại trong Thiên Mộ đây là điều chính Thiên đã nói, cho dù Vô Song không quá chắc chắn nhưng hắn vẫn tin tưởng Nguyên Tố Thế Giới này chính là một tòa Thiên Mộ khổng lồ, ở nơi này vẫn phải tồn tại dị hỏa. Cuối cùng hôm nay hắn đã nhìn thấy một đóa, đóa dị hỏa đầu tiên của thế giới này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.