[Dịch] Đấu La Đại Lục

Chương 46 : Thế mạnh của hồn sư hệ khống chế (hạ)




Đến thời khắc mấu chốt thì vai trò của khống chế hồn sư Đường Tam cũng thể hiện tác dụng trọng yếu. Hắn tránh khỏi đòn chủ động công kích trước mặt, lam ngân thảo nhanh chóng xuất ra, Tiểu Vũ theo sát phía sau, Chu Trúc Thanh bị hai gã hầu hồn sư truy đuổi cũng được hắn nhanh chóng kéo về bên cạnh, còn bức lui đối thủ của Đái Mộc Bạch, trong thời gian ngắn đã đem bảy người tụ lại một chỗ.

Trong chiến đấu, khống chế hệ hồn sư không chỉ là khống chế đối thủ mà còn phải khống chế cả thành viên trong đội,

Điều bất ngờ là sáu người bên Cuồng Chiến đội cũng không tiến hành công kích, yêu diễm nữ tử rít lên một tiếng, tất cả đều tụ tập bên cạnh nàng.

“ Các ngươi nhận thua đi. Nếu không, ta cũng không biết các ngươi sẽ bị tổn thương đến mức nào đâu.” Giọng nói của yêu diễm nữ tử thập phần dễ nghe, nhưng ngữ khí lúc này lại ít nhiều có chút bất đắc dĩ.

Mà các thành viên bên Cuồng Chiến đội bên cạnh nàng ai cũng không ngừng thở dốc, hồn lực ba động trên người tạo thành một áp lực rất lớn.

Đái Mộc Bạch lạnh giọng quát: “ Bảo chúng ta nhận thua ư? Đừng có nằm mơ. Có bản lĩnh thì đánh thắng chúng ta rồi nói.”

Tri Chu nữ hồn sư bĩu môi khinh thường, “ Nếu không phải có Thất bảo lưu ly hồn sư, ngươi nghĩ ta chịu nói nhảm với các ngươi sao? Đã như vậy, tiếp theo các ngươi có tổn thương gì thì ta chỉ biết nói xin lỗi thôi.”

Tiếng rít lần nữa lại từ miệng nàng vang lên, trạng thái cuồng nhiệt chỉ có ba phút, nàng không dám trì hoãn nữa, Cuồng Chiến đội đã thắng liên tiếp bảy trận, chỉ cần tiếp tục thắng nữa thì tiền lợi thu được không biết sẽ là bao nhiêu, dù đối phương có Thất Bảo lưu ly tháp hồn sư nhưng cũng tuyệt sẽ không buông tha.

Trong những cuộc chiến trước, sở dĩ Cuồng Chiến đội có thể liên tục đánh bại cường địch cũng là nhờ vào kỹ năng cuồng nhiệt này, mà cũng bởi đại đa số thành viên đều mất đi thần trí nên đối thủ của họ thường xuyên lâm vào tình cảnh thảm bại, thậm chí còn có kết cục tử vong.

Với vai trò là người chỉ huy, Đường Tam nhanh chóng quyết định, “ Mọi người bay lên.”

Cơ hồ trong miệng Sử Lai Khắc thất quái đồng thời xuất hiện mấy cây ma cô tràng hình thù quái dị. Ngay lúc Cuồng Chiến đội bay đến gần, thân thể bay người khẽ động, quang ảnh đột nhiên xuất hiện sau lưng phóng lên trời, trong nháy mắt đã bay lên cao hai mươi thước.

Đối thủ đột nhiên biến mất, các thành viên Cuồng Chiến đội đột nhiên mất đi mục tiêu, Tri Chu nữ hồn sư, người duy nhất tỉnh táo, cũng đại kinh thất sắc. Nàng như thế nào cũng không nghĩ tới đối thủ trước mặt mình ai nấy cũng đều có năng lực phi hành.

Sau khi bay lên không trung, Sử Lai Khắc thất quái lại ăn tiếp một cây khôi phục hương tràng để khôi phục thể lực và hồn lực của chính mình. Đường Tam không hề quan tâm đến đối thủ bên dưới. Cuồng Chiến đội đến một phi hành hồn sư cũng không có, cũng không am hiểu công kích tầm xa, khả năng khống chế của Tri Chu nữ hồn sư cũng không có khả năng khống chế đối thủ cách xa hai mươi thước như lam ngân thảo của hắn.

“ Tiểu Tam, bây giờ phải làm sao? Ma cô tràng chỉ có thể giúp chúng ta phi hành trong một phút, thậm chí Áo Tư Tạp cũng chỉ có thể phi hành được nửa phút mà thôi.” Đái Mộc Bạch dù không khiếp sợ đối thủ nhưng mắt nhìn toàn bộ Cuồng Chiến đội đều là hồn sư trên cấp ba mươi lăm, lúc này thực lực lại đại tăng khiến hắn không khỏi cảm thấy bất lực.

Đường Tam thì không hề bối rối, trầm giọng nói: “ Nếu ta đoán không sai, bọn họ sở dĩ thực lực đột nhiên tăng lên là do tác dụng của thiên niên hồn kỹ của tên phụ trợ hồn sư kia trước khi hôn mê đã phóng thích ra. Thực lực bọn họ trong nháy mắt tăng lên nhưng các người có để ý gì không, ngoại trừ Tri Chu nữ hồn sư kia thì những người khác đều mất đi thần trí. Theo tổng kết của sư phụ về khả năng phụ trợ của phụ trợ hồn sư, nếu ta đoán không sai thì bọn họ sẽ không thể duy trì tình trạng này lâu đâu. Tình huống này cũng giống như chuyện cung cấp ma cô tràng của tiểu Áo. Hơn nữa bọn họ sau khi mất đi trạng thái này nhất định sẹ chịu tác dụng phụ cực lớn. Nếu không vậy thì vũ hồn của phụ trợ hồn sư cũng ghê gớm như Thất bảo lưu ly tháp của Vinh Vinh sao?”

Mã Hồng Tuấn hỏi: “ Nhưng nếu thời gian của chúng ta hết trước khi bọn họ mất đi trạng thái đó thì phải làm sao?”

Đường Tam trầm giọng nói: “ Vậy thì phải đánh cuộc một phen. Chúng ta dĩ nhiên là rất muốn chiến thắng nhưng sự an toàn của mọi người càng quan trọng hơn. Với hiện trạng Cuồng Chiến đội bây giờ thì chúng ta không có khả năng chống lại. Tiểu Áo, ngươi có thể tạo thêm ma cô tràng không?”

Áo Tư Tạp đưa một cây cho Đường Tam. “ Hồn lực của ta không nhiều, lúc tham gia hai chọi hai cùng Đái lão đại đã cho hắn một cây. Vừa nãy đã đưa mỗi người một cây, đây là cây thứ chín. Ta nhiều nhất chỉ có thể tạo được thêm một cây thôi.” Đường Tam nói: “ Tốt, vậy ngươi tạo xong thì nhanh chóng đưa cho ta. Sau đó, khi năng lực phi hành của mọi người sắp chấm dứt thì toàn bộ hãy xuống đài.”

“ Tiểu Tam, để ta đi.” Đái Mộc Bạch lúc này đã hoàn toàn hiểu được ý tứ của Đường Tam, Đường Tam là muốn dựa vào thời gian phi hành dài mà đánh cuộc với trạng thái cuồng nhiệt của đối thủ. Càng muốn đánh cược xem đối phương có bị kỹ năng đó phản phệ sau khi hết tác dụng hay không.

Đường Tam nói: “ Không, để ta đi. Bây giờ mọi người đều tiêu hao không ít hồn lực. Đánh giáp lá cà thì ngươi không nhiều kỹ xảo bằng ta. Huống chi ta còn có thủ đoạn bảo vệ tính mạng, cho dù trạng thái cuồng nhiệt của đối phương thật sư lâu hơn ta dự đoán thì ta cũng có thể thoát ly chiến trường. Nếu đã để ta làm chỉ huy thì phải nghe lời ta.”

Thời gian một phút là hết sức ngắn ngủi, liếc mắt một cái đã hết thời gian mà ở phía dưới, trên người các thành viên Cuồng chiến đội vẫn không có dấu hiệu báo rằng trạng thái cuồng nhiệt sắp hết tác dụng.

Tri Chu nữ hồn sư sau khi giật mình trong một chốc đã tỉnh táo trở lại, cùng là Khống chế hồn sư, kinh nghiệm thực chiến của nàng cũng rất phong phú. Nếu bên Sử Lai Khắc thất quá chỉ có một hai người bay đi thì còn có thể giải thích vì bọn họ là phi hành hồn sư, đằng này bảy người cùng bay đi chứng tỏ đây là tác dụng của kỹ năng. Đường Tam đã đánh cược, liệu nàng có dám đánh cược thời gian phi hành của đối phương so với thời gian duy trì trạng thái cuồng nhiệt bên mình cái nào ngắn hơn không?”

Áo Tư Tạp sau khi tạo ma cô tràng thứ mười đưa cho Đường Tam thì cũng lập tức bay xuống dưới đài. Lúc này hồn lực của hắn cơ hồ đã hao tận, sặc mặt nhợt nhạt, cả người cảm thấy trống rỗng. Ngay lúc này tác dụng của ba tháng huấn luyện với ma quỷ đã bộc lộ, mặc dù cảm giác thân thể hư nhược vô cùng khó chịu nhưng hắn vẫn giữ được sự tỉnh táo, không khác mấy so với người bình thường. Tác dụng phụ do tiêu hao hồn lực quá độ cũng không biểu hiện ra nhiều.

Thời gian còn lại nửa phút, Sử Lai Khắc thất quái ngoại trừ Đường Tam đều nhất nhất ba xuống dưới đài, thoát ly khỏi cuộc chiến trên đấu hồn đài.

Tri Chu nữ hồn sư mắt nhìn bọn họ từng người một bay xuống, nhất là thấy Thất Bảo lưu ly tháp hồn sư rời khỏi sân đấu mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng sau khi quan sát lại không thấy Đường Tam, sắc mặt nàng không khỏi biến đổi, lúc này Đường Tam cũng đã ăn cây ma cô tràng thứ hai.

“ Ngươi còn không rời khỏi chiến trường sao?” Trên mặt Tri Chu nữ hồn sư hiện lên một nụ cười quyến rũ, nhìn Đường Tam đang ở trên không.

Đường Tam lạnh nhạt cười, “ Mặc dù chỉ còn lại mình ta, nhưng ai có thể nói, người chiến thắng cuối cùng không phải là chúng ta chứ?”

Lúc này người xem trên đài đã trở nên xôn xao.

Lúc Sử Lai Khắc thất quái bay lên không đã làm người xem được mở rộng tầm mắt, nhìn thấy cục diện giằng co giữa hai bên hình thành, trên đài đã rộ lên lời hoan hô cùng tiếng mắng chửi. Hoan hô là bởi cảnh tượng phi hành kỳ lạ, còn mắng chửi cũng bởi tình cảnh giằng co giữa hai bên không còn, mà mục tiêu mắng chửi chính là Đường Tam đang ở trên không.

Đường Tam cũng không để ý đến thái độ của đám khám giả, lúc này hắn đã dồn hết tinh lực bản thân vào việc quan sát đám người Cuồng Chiến đội. Tử quang trong mắt lóe sáng, Tử Cực Ma Đồng đã vận dụng

Trong lúc đám người Đái Mộc Bạch rời khỏi đấu hồn đài, Đường Tam đã thấy thân thể đám người bên Cuồng Chiến đội khẽ run lên, khí thế hơi giảm, hồn lực ba động cũng không hung mãnh như trước. Hắn đương nhiên không biết đấy là do hai trạng thái phụ trợ trước của Cuồng Chiến đội biến mất, lại nghĩ rằng đó là dấu hiệu trạng thái cuồng nhiệt sắp hết nên càng tin tưởng vào phán đoán của chính mình.

Các thành viên bên Cuồng Chiến đội đã mất đi thần trí không ngừng rống to ở bên dưới, ánh mắt Tri Chu nữ hồn sư thủy chung vẫn không rời khỏi người Đường Tam. Song phương đều đang chờ đợi, chờ đợi điều mà mình muốn thấy trên người đối phương.

Người mỉm cười cuối cùng chính là Đường Tam. Không lâu sau khi ăn ma cô tràng thứ ba, ngay lúc hắn chuẩn bị bỏ cuộc thì thân thể đội viên bên Cuồng Chiến đội run lên một trận, ngoại trừ Tri Chu nữ hồn sư thì vẻ cuồng loạn trong mắt năm người kia đều dần dần tiêu thất, vẻ mặt toát ra vẻ ngây thơ, quang mang trong mắt cũng dần trong suốt, mà hồn lực ba động trên người cũng nhanh chóng giảm xuống.

Thành công rồi! Đường Tam trong lòng hoan hỷ, nhưng lúc này hắn cũng không dám khinh thường. Hắn không hy vọng mình bị đối phương mê hoặc mà đi đến thất bại.

Tri Chu nữ hồn sư sắc mặt lại một phen biến đổi, thân thể nàng dù không run rẩy nhiều như các đồng đội nhưng hồn lực đã giảm đi hơn nữa, mới nhìn cũng thấy đã hư nhược đi rất nhiều.

Hiệu quả phi hành cấp tốc của ma cô tràng cuối cùng cũng biến mất, Đường Tam chậm rãi bay xuống mặt đất,nhờ hiệu quả của khôi phục hương tràng, lúc này thể lực Đường Tam đã khôi phục hoàn toàn, hồn lực cũng được khôi phục hơn bốn mươi phần trăm.

“ Quả nhiên như ta sở liệu, ngươi thủy chung không thể tiếp tục phi hành.” Tri Chu nữ hồn sư có vẻ rất tĩnh táo, cũng không hề nhìn đến sắc mặt tái nhợt mấy người bên cạnh bởi nàng biết họ đang chịu thống khổ sau khi thời gian kết thúc, nàng chỉ trừng trừng nhìn Đường Tam, khí thế vô cùng.

Đường Tam cười nhạt, “ Các ngươi không phải cũng giống nhau sao? Trạng thái vừa rồi cuối cùng cũng không thể duy trì trong thời gian dài. Nếu ta đoán không sai, cho dù tên phụ trợ hồn sư kia không hôn mê thì hắn cũng chỉ có thể phóng thích kỹ năng đó được một lần thôi.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.