[Dịch] Đan Vũ Càn Khôn

Chương 410 : Cuộc chiến Thần Tôn. (2)




- Khí Xông Viêm Dương.

Tại thời khắc này, kình khí quanh mình Tần Khải lập tức cứng lại, trường thương màu vàng trong tay hắn phát ra hào quang như là tiểu mặt trời!

Sau đó hắn hướng về Thái Tư quát một tiếng chói tai, lập tức bóng người của hắn cùng trường thương trong tay hợp nhất, dưới chân đạp mạnh, cực kỳ nhanh kích bắn về phía Thái Tư!

Thân ảnh kia của hắn thoạt nhìn thật giống như một đầu Hỏa Long toàn thân thiêu đốt Liệt Diễm, xẹt qua mặt đất, một mảnh cháy đen, trận trận thanh âm bạo phá ở đầu thương truyền ra, từng vòng năng lượng hỏa diễm vô cùng nóng bộc phát ra, để cho độ ấm trong phạm vi ngàn mét lên cao không ít!

Cái vũ kỹ này, Tần Phàm nhớ rõ Càn Kinh Tần gia Tần Hạo Dương ở triều thánh thí luyện chi địa, thời điểm vây giết Thiết Giáp Địa Long cũng từng sử dụng qua.

Khi đó một kích của Tần Hạo Dương, tạo thành không ít tổn thương cho Thiết Giáp Địa Long, xem như uy lực không tệ, nhưng hôm nay để cho Tần Khải này thi triển đi ra, mặc kệ trình độ khí thế hay kình khí cường hoành, so với Tần Hạo Dương thi triển cao gấp trăm lần không ngớt!

Những võ giả vây xem ở phía xa kia, vào lúc đó rốt cục cũng nhịn không được nữa, giống như là trốn chạy để khỏi chết, cực kỳ nhanh bỏ chạy về xa xa, những kẻ đi hơi có chút chậm kia, bị dư âm của năng lượng nóng rực kia ảnh hưởng đụng phải, lập tức phát ra tiếng kêu đau đớn như bị đoạt mệnh.

Dù là Tần Phàm, vào lúc này cũng cảm thấy toàn thân nóng rực khó chịu, toàn bộ nhờ vào năng lượng Thủy Nguyên ma chủng trong người vận chuyển mới cảm giác khá hơn một chút.

- Kiếm Phá băng hà!

Vào lúc này, nhàn nhạt liếc nhìn Tần Khải kích xạ mà đến, rốt cục Thái Tư cũng xuất thủ, trong tay hắn cầm một thanh trường kiếm tuyết trắng, lúc múa lên, không khí bốn phía trở nên đậm đặc, nương theo kiếm quang mà bắt đầu vũ động, thời gian dần qua, độ ấm chung quanh rốt cục bắt đầu cực kỳ nhanh hạ thấp!

Cực tốc hạ thấp!

Tựa hồ là từ trong mùa hè khốc nhiệt, trong nháy mắt tiến nhập mùa đông cực kỳ rét lạnh!

Theo khí kình băng hàn này xuất hiện, thậm chí có thể chứng kiến một ít bông tuyết màu trắng xuất hiện trên không trung, bị trường kiếm trong tay Thái Tư dẫn dắt, bắt đầu chuyển động, điên cuồng bay múa lấy.

Kiếm quang hẹp dài, sắc bén lạnh như băng, trường kiếm của Thái Tư vung lên, cũng lao về phía Tần Khải.

Một chiêu Kiếm Phá băng này hà, Tần Phàm cũng từng ở thời điểm triều thánh, trông thấy Thái Hiên sử dụng qua, khi đó Thái Hiên sử dụng, là đã tạo thành tổn thương mạnh nhất cho Thiết Giáp Địa Long, cũng có thể mượn nhờ khí tức lạnh như băng này, giảm xuống tốc độ của đối thủ rất lớn! Do Võ Tôn Thái Tư thi triển ra, tự nhiên là càng cường đại hơn! Cơ hồ có thể đông lại không gian!

Cứ như vậy, một hỏa một băng, một lạnh một nóng, hai cỗ khí tức cường đại ở trong không khí đối bính, người bị cổ hơi thở này bao phủ ở bên trong, ngoại trừ Tần Phàm cùng hai người đối chiến kia, đã không có người nào có thể đứng ở tại chỗ! Kể cả những Linh Vũ sư của Càn Kinh Tần gia!

Oanh!

Hai người Tần Khải cùng Thái Tư đối bính rốt cục chính diện hung hăng đụng vào nhau! Phát ra thanh âm vang vọng cả tòa Càn Kinh, đại địa chấn động, một ít đoạn gạch tàn ngói vẩy lên lập tức bị khí lực cường đại kia chấn thành bột mịn!

- Đây mới thực sự là thực lực Võ Tôn!

Trong nội tâm Tần Phàm âm thầm rung động, lúc này mới biết được lúc trước đối chiến Tần Húc, đối phương căn bản còn không có phát huy ra thực lực chân chánh của Võ Tôn! Nếu như không phải hắn gặp may mắn cùng Tần Húc một ít chủ quan, hôm nay hắn căn bản không có khả năng đứng ở chỗ này.

Rất lâu sau đó, một cổ thanh thế này mới thoáng bình tĩnh lại, sau đó hai người trong sân tách ra, xa xa mà kiêng kị nhìn đối phương.

Hai người tuy cùng là Thần Tôn của Chân Vũ Thánh điện, nhưng hôm nay lại là lần đầu tiên giao chiến!

Ngay tại vừa rồi giao đụng, bọn hắn đều phát hiện mình trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết làm sao được đến đối phương.

- Tần Khải, còn đánh tiếp như vậy, cái Càn Kinh Tần gia này của ngươi, chỉ sợ là sẽ phá hư càng lớn, ta nhìn ngươi vẫn là cùng ta trở về gặp mặt Thánh chủ, ta tin tưởng Thánh chủ sẽ cho Càn Kinh Tần gia ngươi một cái công đạo! Nhưng hôm nay ta là như thế nào cũng sẽ không để ngươi xúc phạm tới Tần Phàm.

Lúc này Thái Tư phủi phủi tro bụi, nhàn nhạt nói.

- Không được! Vô luận như thế nào, hôm nay Tần Phàm đều phải chết! Thái Tư, nếu như ngươi không để ý tới sự tình hôm nay, Càn Kinh Tần gia ta ngày sau sẽ sinh ý đem gia tộc cho ngươi một thành!

Lúc này Tần Khải cắn răng nhìn Thái Tư nói ra.

- Một thành sinh ý của Càn Kinh Tần gia?

Xa xa mọi người vây xem không khỏi hù dọa trận trận kinh ngạc, gia tộc khổng lồ giống như Càn Kinh Tần gia vậy, coi như là một thành sinh ý, cái kia cũng sẽ là số lượng vô cùng khổng lồ!

Ngay cả Tần Phàm vào lúc đó, trong nội tâm cũng ẩn ẩn có chút nghiêm nghị, không thể tưởng được Tần Khải này vì mình, vậy mà chịu trả giá lớn như vậy.

- Ngươi nguyện ý hay không?

Tần Khải thấy Thái Tư vẫn trầm mặc không nói, lần nữa trầm giọng hỏi. Chẳng qua hiện nay Càn Kinh Tần gia hắn coi như là không may. Không chỉ cường giả Võ Tôn trong tộc ở bên trong nhao nhao bế quan cùng ra ngoài lịch lãm rèn luyện, càng là vừa rồi, Võ Thánh Tần Quan bởi vì phải cứu trị Tần Hạo Dương cũng vừa mới tiến nhập trạng thái bế quan, bọn hắn cũng thật không ngờ Tần Phàm vậy mà thật sự dám tự mình giết tới cửa!

Nếu không ở thời điểm này, chỉ cần Võ Thánh ra tay, có thể chế trụ Thái Tư dễ dàng, không cần phải khổ chiến như hiện tại như vậy!

Hắn oán độc nhìn Tần Phàm xa xa, lúc này muốn lướt qua Thái Tư đi về phía hắn hạ sát thủ cỡ nào, nhưng Thái Tư một mực toàn lực ngăn cản, hắn lại không có cơ hội này!

Cho nên hắn mới ném ra ngoài cái mồi nhử này, về phần thực hiện hay không, cái kia chính là sự tình ngày sau!

- Thật có lỗi, ta không thể đáp ứng, ta vẫn là một câu nói kia, hôm nay Tần Phàm ta phải mang đi.

Thái Tư cũng liếc nhìn Tần Phàm, sau đó nhàn nhạt hồi đáp, trong mắt hắn, giá trị của Tần Phàm cũng không phải là tiền tài có thể cân nhắc, hơn nữa thật sự là hắn cũng không quá tin tưởng Tần Khải.

- Thái Tư, ngươi không nên khinh người quá đáng! Ngươi còn gian ngoan mất linh như vậy, ta chỉ phải mời cường giả bế quan trong Càn Kinh Tần gia, đến lúc đó chỉ sợ ngươi cũng khó có thể toàn thân trở ra!

Tần Khải thấy Thái Tư cự tuyệt lần nữa, người không khỏi giận dữ nói.

- Tùy tiện.

Thái Tư vẫn là nhàn nhạt nói.

- Ô…

Mà đang ở thời điểm hai người chuẩn bị giao thủ lần nữa, bầu trời truyền đến một thanh âm yêu thú kêu vang, mọi người ngẩng đầu nhìn lên, là hơn mười đầu phi hành giác ưng của Chân Vũ Thánh điện chuyên dụng!

- Chậm đã, Thần chỉ đến!

Một bóng người màu vàng ở trên bầu trời nhảy xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.