[Dịch] Đại Niết Bàn (Trùng Sinh Chi Đại Niết Bàn

Quyển 6-Chương 101 : Bố cục và đêm khó ngủ




Toàn hội trường yên tĩnh tới mức không có chút tiếng động nào.

Một hồi nghị luận rì rầm, như tiếng ngàn con ong đập cánh, không khí rất áp lực.

Hđqt không giận vì thái độ quá khích của hai chàng trai trẻ, bọn họ có góc độ cân nhắc vấn đề của mình, không vì mấy lời kích động mà thay đổi được.

Cuối cùng một thành viên HĐQT nhà trường bỏ kính xuống, đứng lên đọc:

- Tiếp theo tôi tuyên bố quyết định của HĐQT nhà trường, chúng tôi nhất trí rằng, yêu cầu của các em vượt khỏi quy định trường, chúng tôi không thông qua.

Phía dưới ồ lên thất vọng, lòng Tô Xán trầm xuống, Mark có hơi áy náy vì lời lẽ quá khích của mình.

- Nhưng, nhà trường có thể mời hai em sáng lập trang facebook của trường.

Sau này một người trong số bọn họ trả lời phỏng vấn nói :" Rất đơn giản, chúng tôi không muốn làm con rùa già."

Một tuần sau facebook của học viện Exeter được đưa lên mạng, học sinh toàn trường tranh nhau thử nghiệm trang web bọn họ trông đợi từ lâu.

Đó là trận đánh đầu tiên của Mark và Tô Xán, thành công này làm bọn họ có 500 người dùng, đã chiếm lĩnh chắc chắn thị trường 1.000 người của học viện Exeter, là bước tiến vững chắc đầu tiên của bọn họ.

Tháng thứ hai vậy là đã qua đi, ngày về nước của Tô Xán và Đường Vũ lặng lẽ tới gần.

Lên mạng tìm kiếm thông tin bạn học trở thành đề tài thảo luận hứng khởi ở học viện Exeter, học sinh chưa bao giờ nghĩ có thể liên hệ chặt chẽ với nhau như thế chỉ từ một mẫu đăng ký cơ bản.

Chuyện này cũng khiến trường học xung quanh chú ý, bọn họ thông qua internet kết nối với học viện Exeter, cũng mở trang web của trường, tiến nhập vào mạng xã hội này.

Trong trường cấm chỉ sử dụng di động, công cụ truyền tin online của học sinh hiện giờ còn chưa hoàn thiện, cho nên có facebook, không khác gì hình thức trao đổi với người thực, lập tức được ưa chuộng.

Chuyện học sinh tới trường vì không có kết nối chặt chẽ khiến lễ hoan nghênh bị bỏ lỡ không bao giờ xảy ra nữa.

- Nó khiến chúng tôi thấy được hòa nhập vào tập thể.

Một học sinh phấn khích khi trả lời phỏng vấn:

- Cám ơn nhé, người làm ra thứ này đúng là thiên tài mà, tuyệt vời.

- Tôi thích cách bọn họ thuyết phục trường học, rất đặc sắc, người cản trở thứ này là cản trở trào lưu, nó là thứ không thể ngăn cản.

Với Mark và Tô Xán mà nói, đây vẻn vẹn chỉ là bước khởi đầu trong kế hoạch to lớn không học sinh nào tưởng tượng ra được.

- Mức độ ủng hộ của học viện ngày càng lớn, việc chúng ta làm đã được chứng thực rồi.

Trong phòng trà ở nhà thể thao, Mark kéo ghế ngồi xuống bên Tô Xán, cách tấm kính xem trận đấu bên ngoài.

Đường Vũ đang gọi điện thoại về nước, kể cho cha mẹ cô sinh hoạt gần đây của mình. Tô Xán dựa lưng vào ghế giương tai lên nghe trộm, trước mặt đặt cốc cà phê bốc khói nghi ngút, tạo thành đối lập rõ ràng với thời tiết lạnh lẽo bên ngoài.

Mỗi lần Đường Vũ gọi điện cho cha mẹ là y lo ngay ngáy, chỉ sợ Đường Vũ nói “ Tô Xán, mẹ mình muốn nói chuyện với bạn.”, nhưng Mục Tuyền không hỏi gì tới y lại càng làm Tô Xán run run, vì không hỏi tới chứng tỏ Mục Tuyền giận mình rồi, hành vi của Tô Xán rõ ràng có ý chống đối.

Chưa có người phụ nữ nào khiến Tô Xán có cảm giác mình làm cái gì cũng sai như thế, đối diện với Mục Tuyền, Tô Xán có cảm giác gần như bất lực.

May Tô Xán là người lạc quan, tươi sáng, nên không để vấn đề này làm y bị ảnh hưởng.

Nghĩ tới bạn bè ở Dung Thanh và Hạ Hải lúc này đang cắn bút vùi đầu làm bài, Tô Xán khoan khoái cầm cốc cà phê lên nhấm một ngụm, trông rất phong cách, thực ra Tô Xán không hề biết thưởng thức cà phê.

- Cậu nghĩ rằng trường học ủng hộ chúng ta vì tán đồng quan điểm tư tưởng của chúng ta sao?

Mark rất có thiên phú của chuyên gia âm mưu, phân tích cho Tô Xán:

- Trường học này có 219 năm lịch sử, hiện có 1.000 học sinh, học phí, phí túc xá mỗi năm là 36.500 USD. Nhưng thực tế tiền trường học tiêu tốn cho mỗi học sinh là 65.500 USD, học phí chỉ đủ trả một nửa kinh phí giáo dục thôi.

- Trường học vận hành chủ yếu dựa vào các quỹ tài trợ, hiện quỹ này có tới 500 triệu USD, tức là bình quân mỗi học sinh có 500.000 USD. Nếu chia đầu người mỗi học sinh, học viện này đủ tiến vào danh sách 25 trường trung học đại học giàu nhất nước Mỹ.

- Thời báo New York đã từng phóng vấn chuyên đề về chuyện này, trường học yêu cầu học sinh sống ở trong trường, là muốn học sinh càng gắn bó hơn với trường học, loại tình cảm giống với gia đình vậy. Cho nên khi chúng ta ra đời có thành tựu, có thể báo đáp lại gia đình.

- Thu nhập của trường học tới từ các quỹ tài trợ và đầu tư chứ không phải là từ học phí, như vậy phải bảo vệ ưu thế lâu dài của mình, cần lựa chọn ủng hộ những người ưu tú nhất, mong bọn họ thành công, sau này báo đáp lại trường học. Nếu học sinh thu nhận không xuất sắc bằng trường học khác, sau này không được thành công như người ta, thì báo đáp lại trường cũng không bằng, lâu dần trường học mất đi sức cạnh tranh. Giống như chơi cổ phiếu là vì nhìn vào tiềm lực tăng giá của nó trong tương lai. Một học sinh nghèo rớt chỉ cần bỏ hơn 30.000 USD là kéo tới được, nhưng sau này mà thành Bill Gates thì coi như trúng số độc đắc rồi.

Cuối cùng chỉ thẳng vào vấn đề:

- Trường Phillips từ trước tới giờ luôn là đối thủ cạnh tranh lớn của chúng ta, năm ngoái tỷ lệ hồi báo của trường là 216%, thu nhập ròng hơn 100 triệu USD, còn trường Phillips 212% tỷ lệ hồi báo, bám đuổi rất sát, hai trường gần như đạt tới mức độ chiến tranh! Vì kéo dãn khoảng cách với trường Phillips, trường học không ngại nâng đỡ học sinh có tiềm năng lớn trong tương lai như chúng ta, lần này ủng hộ chúng ta cũng là để cho học sinh xuất sắc có lý tưởng khác thấy, một công đôi việc.

Lập luận của Mark rất có sức thuyết phục, làm Tô Xán hoài nghi thanh niên trước mặt thực sự chỉ mới 17 tuổi, hắn đúng là nhà chiến lược và âm mưu luận bẩm sinh. Cái gọi là cổ vũ học sinh tự sáng nghiệp, nói cho cùng bản chất là trải đường cho cơ nghiệp của trường học tron tương lai, tăng cường sức cạnh tranh hạch tâm của trường học.

Được phía trường học phối hợp, mọi thứ đều hết sức thuận lợi.

Tô Xán mân mê cốc cà phê nguội dần:

- Vậy bước tiếp theo là đồng bộ tiến hành ở 8 trường đại học thuộc Ivy League.

- Mark, thời đại internet trước đó trải qua hai giai đoạn, giai đoạn đầu là giao lưu một một, phương thức điển hình là e-mail. Giai đoạn hai là giao lưu một với nhiều người, đại biểu là các loại web portal trỗi dậy. Ở phương diện này, rất nhiều người đi trước chúng ta, bọn họ đại bộ phận là triệu phú CEO, trong nước tôi nhiều người dựa vào mô phỏng thành công của họ mà thành nhân vật lãnh tụ.

- Còn chúng ta bây giờ tiến vào giai đoạn ba, giao lưu nhiều người, thời đại trước chúng ta chỉ có thể nhìn theo lưng của các anh hùng. Thời đại này chúng ta nắm được mạch quan trọng nhất, đang đứng đầu ngọn sóng, đây sẽ là thời đại của chúng ta.

Mark nâng cốc cà phê lên chạm cốc với Tô Xán:

- Chúng ta không phải là anh hùng, chúng ta chỉ là nhà chiến lược, tôi hi vọng biến facebook thành nền tảng giao lưu tiêu chuẩn toàn cầu, đơn giản và phổ cập như điện thoại, nhưng có tính tương tác cao hơn điện thoại, công năng phong phú hơn. Id của bọn họ trên Facebook sẽ thành cánh cửa thông tới thế giới.

- Tô, cậu có thể không đi mà, chúng ta cùng nhau thực hiện nó, đây là sự nghiệp của chúng ta.

Mark thấy tiếc nuối, vì mỗi ngày qua đi là ngày Tô Xán về nước lại tới gần.

- Giai đoạn này cậu có chuyện bản thân cần làm, tôi cũng có chuyện mình phải làm, cậu mới là CEO của facebook, có facebook, chúng ta có thể giao lưu chặt chẽ.

Cuối cùng Tô Xán tìm được linh hồn cho thần khí của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.