[Dịch]Đại Ma Vương Và Huyết Quỷ Mang Số 13

Chương 19 : Hồ nước bí ẩn




Mọi người đều đã quay về Hoàng Lâm, đúng như Dạ Qua Thần nói, số 13 đã quay về từ trước, ở trong hoàng cung một mực tu luyện.

Vân Phong bận rộn sắp xếp cho Diệt Hồn Điện ở trong hoàng cung, Diệt Hồn điện ở trong hoàng cung một cách bí ẩn, không một ai hay biết.

Phủ đệ của hoàng cung thì nhiều không thể kể được, mất một thêm một cũng chẳng ai hay biết, chẳng ai quan tâm, cho dù là cung nữ hay thị vệ tuân tra đi nữa, thì cũng chưa bao giờ đi hết hoàng cung, dùng cả cuộc đời này cũng chưa chắc thuộc hết được đường đi trong cung, thuộc hết các phủ đệ trong cung.

- Nhược Y muội, mấy bữa nay ta không thấy muội a.

Dạ Nhược Y quay về hoàng cung thì lại là một con người màu đen, mái tóc và đôi mắt đều là một màu đen như con người bình thường.

- Thần ca, đi theo muội.

Dạ Nhược Y kéo Dạ Qua Thần đi ra phía sau của hoàng cung, phía sau của hoàng cung là một ngọn núi, hai người đi lên núi một lúc lâu, lên đến đỉnh núi, một hồ nước nóng sôi sục ở bên trên đỉnh núi.

Hồ nước này tuy sôi sục nhưng nước vẫn rất trong, trong đến mức có thể thấy rõ cả đấy, nếu như không phải vì nước sôi sục lên thì chưa chắc hai người đã nhận ra đây là một hồ nước, sẽ nghĩ rằng đây chỉ là một cái hố hết sức bình thường.

- Nhược Y muội, cái hồ nước này, rất kỳ quái. Nước cũng không có nóng lắm dù đang sôi sục như thế này, chỉ hơi ấm một chút mà thôi.

Dạ Thần ngâm tay ở trong nước, cảm nhận nguồn nước lên tiếng.

- Nó rất sâu đấy.

Nghe Dạ Nhược Y nói, Dạ Qua Thần giật mình, nhìn xuống đáy cứ nghĩ rằng cái hồ này chỉ sâu hơn năm thước một chút mà thôi.

Dạ Nhược Y nắm tay Dạ Qua Thần nhảy xuống nước, kéo Qua Thần xuống dưới đáy, đi xuống đáy Dạ Qua Thần tính cũng khoảng hơn ba trăm thước, áp suất của nước thật lớn, khiến cho Dạ Qua Thần phải biến vận chuyển ma pháp thủy giáp xung quanh để giảm đi áp suất của nước.

Áp suất nước đối với Dạ Qua Thần khi xưa có lẽ chẳng là gì, nhưng mà bây giờ thì sức mạnh chưa hoàn toàn hồi phục, bắt buộc phải sử dụng sức mạnh cao nhất của mình.

Ở dưới đáy hồ, có một vài tảng đá tròn, dủ cho một người ngồi, có mười tảng đá như vậy, Dạ Nhược Y tùy tiện ngồi lên một tảng đá, bắt đầu tu luyện.

Dạ Qua Thần thấy vậy, cũng tìm lấy một tảng đá ngồi xuống tu luyện, nồng độ huyền khí ở trong hồ thật sự rất đậm đặc cứ như cả hồ nước này là do huyền lực hóa thành, tuy huyền khí đậm đặc đến mức trở thành nước nhưng cũng không có tính cường bạo mà là nhu hòa, rất khó hiểu.

Thời gian Dạ Qua Thần tu luyện mất ba ngày.

Dạ Qua Thần mở mắt nhìn lên trời thấy ánh trăng sáng, ngón nhìn xung quanh cũng chẳng thấy Dạ Nhược Y liền rời khỏi hồ nước đi lên bờ.

Vừa lên bờ, Dạ Qua Thần nhìn thấy Dạ Nhược Y vừa mới thay đồ xong, mặt cậu có chút gượng đỏ, quay mặt lại hỏi:

- Ta tu luyện mất bao lâu rồi?

- Ba ngày. Thần ca có thể thở được dưới nước rồi nhỉ?

- Có thể, cũng đã đột phá đến Linh Huyền. Y muội biết tại sao nơi này lại có huyền khí đậm đặc như vậy không? Không chỉ vậy, cả hồ này nếy đều là huyền khí nhưng tại sao lại ôn nhu như vậy?

Dạ Nhược Y kéo Dạ Qua Thần lên khỏi hồ nước, đưa cho một bộ áo, rồi quay mặt lại giải thích:

- Cái hồ nước này là do Kiệt Khắc huynh ấy tìm giải huyền khí cuồng bạo đi đấy, huyến khí hóa thành nước lúc trước là rất cuồng bạo, nhưng vì do Kiệt Khắc đã cho một trận pháp ở dưới đấy hồ nên huyền khí dạng lỏng này mới có tính ôn hòa như vậy.

- Còn nữa, không phải ai cũng có thể ở nơi này tu luyện được, những người tu luyện này cần phải chịu đựng ba lại loại khí, thứ nhất là huyền khí, cái này hầu hết ai cũng có thể hấp thụ được. Thứ hai là ma sát khí, chính là cuồng bạo huyền lực bị trận pháp của Kiệt Khắc làm ra, nó có tính cuồng bạo, nên bắt buộc phải là những người có thể hấp thụ sát khí hoặc tu ma mới có thể hấp thụ được. Thứ ba là âm hàn khí, thuộc tính băng lãnh, đây chính là lí do tại sao nước dù sôi sục như chỉ ở mức độ ấm áp chứ không nóng.

- Thật ra là, đầu tiên muội đến đây là nước cũng sôi sục như lại lạnh như băng, nhưng nếu như muội đoán không lầm nó chỉ xảy ra vào ngày trăng tròn mà thôi.

Nghe được đến đây, Dạ Qua Thần quay lại quát:

- Chẳng phải đã gần một tháng rồi sao? Còn hai người nữa là đến kỳ trăng tròn rồi còn gì? Vậy có nghĩa là muội đã ở đây từ trước?

Dạ Nhược Y bịt một lỗ tai lại, giật đầu, giải thích:

- Đúng là muội đã phát hiện từ trước, muội phát hiện ra nó hơn ba tháng trước, khi phát hiện ra cái hồ này cũng không có nghĩ nhiều chỉ có việc nhảy xuống đó mà tu luyện thôi, muội tu luyện ở dưới được hai tháng thì đi lên nhờ Kiệt Khắc huynh ấy giảm bớt độ cuồng bạo để mọi người có thể tu luyện.

- Y muội, muội...đạt đến cấp mấy rồi?

- Thiên không đỉnh phong.

Nghe được lời này từ chính miệng của Dạ Nhược Y nói ra, đã khiến cho Dạ Qua Thần cứng đờ người, quay lại hồ nước:

- Huynh quay lại tu luyện.

- Tùy huynh.

Dạ Nhược Y biết rõ Dạ Qua Thần không muốn thua chính mình, dù có ngăn không cho hấp thụ cũng là vô dụng, nên chỉ có thể để Qua Thần ca ca muốn làm gì thì làm thôi.

Dù gì Dạ Nhược Y cũng không sợ sẽ có người phát hiện ra hồ nước này, dù có phát hiện cũng chưa chắc đã có thể hấp thụ được. Người hấp thụ được huyền khí trong hồ chỉ có nhóm Dạ Nhược Y mà, bọn họ là những vật thí nghiệm, việc hấp thụ những thứ đối với họ dễ dàng, huống chi sát khí chính là sở trường của nhóm Dạ Nhược Y.

Dạ Nhược Y quay về hoàng cung, sáng hôm sau, vừa có ý định ra ngoài khu phố dạo một chút, ra đến cửa cung nàng liền thấy Kiệt Khắc.

- Huynh định đi đâu sao?

Kiệt Khắc gật đầu đầu, đáp:

- Huynh định ra ngoài mua một ít linh dược.

Dạ Nhược Y không khỏi cảm thấy kì lạ, rõ ràng trong hoàng cung có linh dược cũng có luôn cả luyện dược đường, vậy tại sao Kiệt Khắc lại ra ngoài mua linh dược trong khi trong hoàng cung chẳng thiếu thứ gì?

Hiểu được ý nghĩ trong đầu của Dạ Nhược Y, Kiệt Khắc giải thích:

- Mọi linh dược của hoàng cung không phải 100% đều là ở trong cung mà có đâu, muội phải biết rằng trong cung dược điền chỉ có 30% mà thôi, khi thu hoạch thì linh dược chỉ có khoảng 26% trong kho dược, còn 74% linh dược còn lại là do bên ngoài cung cấp bào.

- Huynh cũng đã biết được nơi cung cấp linh dược thường xuyên cho hoàng cung khoảng 55% là ở đâu rồi, huynh đang định đến đó mua một ít linh dược. Muội phải biết rằng linh dược không phải loại nào cũng đều có thể bán cho hoàng cung đâu.

- Muội hiểu rồi.

Suy ngẫm một chút Dạ Nhược Y mới lên tiếng.

Trong cung thu mua linh dược thấp hơn giá của thị trường đến ba phần, chẳng hạn như một cây linh dược cấp một giá 10 kim tệ thì hoàng cung chỉ mua với giá là 7 kim tệ.

Nếu như một cây linh dược cấp bảy thì làm sao mà họ dám bán cho hoàng, có bán cũng chỉ là một phần vô cùng nhỏ. Một cây linh dược cấp giá thấp nhất là 1 vạn kim tệ, nhưng bán cho hoàng cung thì lại giảm đi hết 3000 kim tệ còn lại 7000 kim tệ thôi a.

Buôn bán thế này thì làm sao mà người khác sống được? Nên tốt nhất là bán ít lại hoặc không bán.

Chính vì cái lí do không bán hoặc bán ít lại mà Kiệt Khắc mới phải chọn cách ra ngoài mua, khi ra ngoài có thể còn có một vài loại dược liệu Vương cấp hay là Tông cấp cũng có.

- Muội theo huynh được chứ?

- Được được, rất hoan nghênh, rất hoan nghênh a.

Hai người đi ra ngoài khu phố, đế đô của một vương quốc quả nhiên rất phồng vinh và nhộn nhịp a, người người qua lại, mọi mặt hàng gì cũng đều có bán cả, thật khiến người ta cảm thấy vui vẻ trong sự nhộn nhịp này.

- Chúng ta gần đến rồi, phía trước chính là Hoàng Kim Đại Thiên, là nơi huynh sẽ mua dược liệu. Nơi này có tổng hợp ba loại ngành nghề là luyện dược sư, luyện khí sư và trận pháp sư.

- Muội nghĩ, muội sẽ đến luyện khí sư để luyện một loại binh khí mới được.

- Huynh giúp muội chọn nguyên liệu để luyện khí cho.

- Cảm ơn hynh.

Vừa đi vào bên trong Hoàng Kim Đại Thiên, nhiều người tụm lại với nhau không biết rõ xảy ra chuyện gì, hai người đi vào trong đám đông xem có chuyện gì xảy ra ở đây.

- Gọi Huyền đại sư ra đây mà nói cho rõ cho ta, Hoàng Kim Đại Thiên các người thật là quá đáng, nghĩ mình có danh tiếng liền sẽ dùng đan dược giả để gạt người sao? Hôm nay ta phải cho toàn bộ thiên hạ biết rằng các ngươi chỉ là bọn gạt người!

Một âm thanh oanh oanh liệt liệt vang lên trong đại điện Hoàng Kim Đại Thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.