[Dịch] Đại Ma Đầu

Chương 607 : Minh Vương Thối Thể Quyết (hạ)




- Không tốt, xảy ra sự cố.

Trong lòng Tiểu U hoảng hốt, vội vàng tiến lên, mắt thấy thân thể Lôi Động bành trướng vì không thích ứng với U Minh tinh hoa, sắp bạo thể mà chết. Tiểu U vội vàng mở hai tay, ôm chặt lấy hắn, áp vào bờ môi của hắn, thi triển một trong những thiên phú của nàng, Hấp Tinh Thuật, hút mạnh mẽ.

Cứ như vậy, nhưng lại giảm bớt sự bành trướng thân thể của hắn, nhưng mà, vẫn như trước, không cách nào có thể ngăn cản xu thế nổ tung của hắn.

Thần sắc của Tiểu U do dự, sắc mặt có chút ngượng ngừng, nhưng sau khi nghe được tiếng gào thét thống khổ của Lôi Động, nàng liền quyết tâm làm cái gì đó, khẽ chấn động một cái, nàng cởi bỏ chiếc váy dài màu xanh lá xinh đẹp kia, lộ ra ánh sáng lóng lánh, thân thể có thể nói là mềm mại lung linh, trong giây lát, đã ngã về phía Lôi Động, một cổ U Minh quỷ khí tinh thuần, bao bọc hai người thật chắc chắn.

- Ninh~

Một âm thanh tiêu hồn, kinh tâm động phách vang lên, phát ra trong miệng của tiểu U.

Kỳ thực lần đầu tiên Lôi Động huyết tế Tiểu U, hỏi qua nàng có các loại pháp thuật gì. Tiểu U đều thành thành thật thật trả lời. Thế nhưng, Lôi Động cũng không biết một chuyện, Tiểu U còn nói dối một chuyện. Nàng che giấu pháp thuật thiên phú hạng nhất của nàng, đó là một pháp thuật thiên phú kỳ quái, làm cho Tiểu U không dám nói ra khỏi miệng.

Hấp Tinh Thuật, đây là một pháp thuật thiên phú kỳ quái, khiến cho Tiểu U gần như tan vỡ.

Dùng phương thức hôn môi thi triển Hấp Tinh Thuật, tuy cũng có chút hiệu quả, nhưng chung quy không cách nào phát huy hết tác dụng của nó. Muốn thi triển Hấp Tinh Thuật hoàn mỹ nhất, mới có thể chân chính giúp Lôi Động thoát ra khỏi trạng thái sắp nổ tung này.

Nếu lúc này không phải quá đặc thù, thậm chí Tiểu U sẽ giấu diếm pháp thuật thiên phú này với Lôi Động cả đời. Pháp thuật thiên phú như vậy, thực sự quá mức mất mặt. Cho nên Lôi Động tới bây giờ, đều đối đãi với nàng như muội muội. Nếu như biết được nàng có thiên phú thần thông "dâm mỹ" như thế, không biết sẽ có cảm tưởng gì?

Nhưng vào lúc này, Tiểu U không cần thiết, cho dù trước mặt Lôi Động, nàng có mất hết tôn nghiêm, mặt mũi, cũng không thèm quan tâm. Hình tượng to lớn của Lôi Động ngăn cản trước mặt nàng để đối mặt với Thiên Quỷ Đế, đã khắc vào chỗ sâu nhất trong linh hồn của nàng. Cả đời này của nàng, cho dù là mấy ngàn năm sau, cũng vô pháp quên được.

Chỉ cần có thể cứu được Lôi Động, cho dù hi sinh cả tính mạng của nàng, cũng không tiếc. Đừng nói chỉ là thân thể.

Ở nơi này, đây là chỗ Cửu U thâm uyên sâu nhất trong U Minh Quỷ Vực, cũng có xuân sắc nảy nở. Cộng thêm có U Minh tinh hoa vô cùng vô tận, kinh mạch trong thân thể Lôi Động bành chướng, lưu chuyển trong thân thể Tiểu U, thân thể lung linh của nàng, chính là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, càng trở nên hồng nhuận. Mà thống khổ trên mặt của Lôi Động, cũng theo đó mà giảm bớt, thay vào đó, biến thành vui vẻ và si mê.

***

- U Minh lão quỷ, sinh mệnh lực của ngươi còn dài hơn tưởng tượng của ta a.

Mới mấy tháng qua đi, U Minh Quỷ Đế càng trở nên già yếu hơn trước, bởi vì U Minh quỷ khí bị ngăn cản, thân thể đã biến thành trong suốt. Ngay cả U Minh Hắc Sát Trận, cũng như ẩn như hiện. Cho dù là trận pháp phòng ngự, cũng cần U Minh Quỷ Đế, không ngừng vận dụng lực lượng duy trì, mới tiếp tục duy trì được. Tuy rằng tiêu hao không tính là quá lớn, nhưng liên tiếp mấy tháng, cũng làm cho U Minh Quỷ Đế sắp sụp đổ rồi.

Trên thực tế, nếu không có U Minh Quỷ Đế ở thời khắc cuối cùng, liên tiếp hai lần thi triển Minh Thần Chân Ngôn Thuật cứu Tiểu U và Lôi Động, cũng không rơi xuống hạ tràng này.

- Chư vị, trẫm đã sắp dầu hết đèn tắt rồi.

U Minh Quỷ Đế vẫn không nói lời nào, nhìn đám Đinh Uyển Ngôn, có chút áy náy nói:

- Chuyện trước kia đáp ứng Tiểu U, chỉ sợ trẫm không hoàn thành được. Hôm nay, trẫm còn dư lại một hơi thở, cũng càng ngạnh thi triển một lần Minh Thần Chân Ngôn Thuật, trợ giúp các ngươi tiến hành bỏ chạy lần cuối, sống hay chết, đều dựa vào chính các ngươi.

- Quỷ Đế tiền bối, mấy tháng qua, toàn dựa vào lão nhân ngài gia giữ gìn chúng ta, đối với chuyện này, vãn bối vô cùng cảm kích.

Đinh Uyển Ngôn chung quy vẫn là nữ tử có khí độ, thương thế của nàng lúc này, đã tốt hơn rất nhiều, đứng dậy, hướng U Minh Quỷ Đế khom mình hành lễ, chân thành nói:

- Tiền bối nếu có dư lực, xin tiền bối tự mình rời đi, vãn bối tình nguyện thay ngài ngăn cản Thiên Quỷ một chút.

- Không sai, Thiên Quỷ là tiểu nhân lật lọng, một ngày cho hắn làm Quỷ Đế, Minh vực chắc chắn sẽ đại loạn, ngay cả Âm Sát Tông ta cũng bị liên lụy vào.

Đông Phương Phức cũng đã khôi phục hoàn toàn, đứng dậy chậm rãi nói:

- Lấy tính cách của hắn, cho dù chúng ta thoát mạng, tuyệt đối sẽ lưu lại hậu hoạn không lớn. Còn nếu tiền bối tự mình rời đi, tương lai sẽ có thực lực báo thù thay cho đám vãn bối.

Thích Phỉ Phỉ đương nhiên cũng nói theo.

- Các ngươi đều là thê tử của Lôi Động? Hừ, tiểu tử kia đúng là hảo diễm phúc.

U Minh Quỷ Đế, cũng không ngờ mấy nữ tử này, lại có khí độ như thế này. Sắc mặt âm trầm, cũng dễ nhìn hơn rất nhiều, có chút thở dài nói:

- Nếu như ta sớm gặp được các ngươi, ta sẽ vô cùng thưởng thức các ngươi, cũng sẽ trông nom một hai. Đáng tiếc chính là, thiên đạo tuần hoàn, năm xưa U Minh ta làm quá nhiều chuyện sai lầm, thời điểm này là lúc trả giá. Nhiều lời vô ích, trẫm thấy các ngươi đều là long phụng trong loài người, tiền đồ tương lai rất lớn. Có thể giúp các ngươi trốn thoát lần này, cũng phải thử một lần.

- Ha ha, U Minh lão quỷ, đã nói di ngôn xong chưa?

Thiên Quỷ Đế thấy rõ trong trận kỳ, đã sớm không duy trì được mà tiêu thất. Mà phàm là trận pháp, khi xuất hiện vặn vẹo, uy lực đã yếu đi chín phần. Cho nên không kiềm nén được, đánh vào bên trong:

- Trẫm thấy lần này, còn có ai có thể cứu đám lão quỷ các ngươi.

- Thiên Quỷ Đế, uổng ngươi thân là nhất đại tông sư...

Đinh Uyển Ngôn nghe vậy cũng chính nghĩa quát mắng, nói:

- Làm việc như thế không có chút phong phạm của trưởng bối, chẳng khác gì phường lưu manh, lật lọng, hành vi của tiểu nhân.

Thiên Quỷ Đế cũng có chút hổ thẹn trong lòng, bị chửi cho nên thần sắc vô cùng khó coi. Nhưng mà, cũng không chịu giảm uy phong, cho nên hừ lạnh, nói:

- Đinh tiểu nương tử, miệng mồm của ngươi cứng rắn, phu quân Lôi Động của ngươi, từ lúc ba tháng trước đã bị trẫm đánh vào vòng xoáy, biến thành bột mịn.

Vào lúc Đinh Uyển Ngôn sắc mặt đại biến, một âm thanh lười biếng vang lên:

- Ai nói?

- Phu quân!

Đinh Uyển Ngôn còn chưa kịp đau thương, thì nàng cảm nhận được chuyện vui vẻ nhất mấy tháng nay, muốn nói Đinh Uyển Ngôn không có lo lắng cho Lôi Động thì đó đúng là chuyện chê cười, nhưng mà, trải qua thời gian dài, Lôi Động đã cho nàng một lòng tin kiên định, các loại chuyện bất khả tư nghị từ trước tới nay, cũng khiến cho Đinh Uyển Ngôn có lòng tin rất lớn với hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.