Thời gian càng lâu, nàng càng tuyệt vọng, đối với Thiên Âm Cung cùng Dạ Xoa Tộc tạo thành tất cả chuyện này, nàng hận thấu xương. Nhưng mà, tông phái không có thực lực khai chiến với Dạ Xoa Tộc, cho nên tất cả lửa giận của nàng, đều trút xuống Thiên Âm Cung, cùng với minh hữu của Thiên Âm Cung.
Thời điểm nàng xuất đạo, Vạn Quỷ lão tổ đã tự mình đi tới tổng bộ của tông phái, vì Đinh Uyển Ngôn mà lừa đảo, kiếm pháp bảo. Trên thực tế, không cần thiết hắn nói, Âm Sát Tông coi trọng đối với Đinh Uyển Ngôn, cũng không gì sánh kịp. Thứ nhất tư chất của nàng khó có được, chỉ phần tư chất này, tương lai nhất định có cơ hội thành tựu Nguyên Anh.
Thứ hai, ở bên trong hàng Thái Thượng trưởng lão của Âm Sát Tông có Âm Sát Ma Tôn.
Âm Sát Ma Tôn không phải chỉ lão yêu quái Nguyên Anh kỳ, chủ tu Âm Sát đại pháp, trọng yếu hơn hắn là Âm Sát Thể trời sinh. Âm Sát Thể cực kỳ khó được, càng khó bái nhập vào Âm Sát Tông, cũng vừa vặn tu luyện Âm Sát đại pháp. Nguyên nhân rất đơn giản, Âm Sát Thể không có biện pháp xác định, chỉ khi luyện Âm Sát đại pháp, mới nhìn ra được.
Hôm nay, trong Âm Sát Tông, chỉ vẹn vẹn có ba người có được Âm Sát Thể. Trừ Âm Sát Ma Tôn, Đinh Uyển Ngôn, còn một trưởng lão Kim Đan kỳ. Nhưng tên trưởng lão này tư chất thua xa Đinh Uyển Ngôn, Kim Đan kỳ đã là cực hạn của hắn rồi. Bởi vậy, Âm Sát Ma Tôn, cực kỳ coi trọng Đinh Uyển Ngôn, thường xuyên chỉ điểm, cũng thu nàng làm đệ tử.
Có Âm Sát Ma Tôn là đại hậu trường, Đinh Uyển Ngôn xuất đạo, trang bị làm sao đơn giản được?
Đi suốt trong vùng biển Đông Hải nửa tháng, hai gã thuộc hạ Kim Đan, rốt cục mạo hiểm đem tên chiến tăng Kim Đan của Kim Cương Tự bức bách trong vùng biển của Dạ Xoa tộc đi ra. Đã sớm truyền tin tức về cho Đinh Uyển Ngôn, để nàng đem người chặn đường, nhưng không ngờ lại gặp người của Thiên Âm Cung tới đây tiếp ứng, nổ ra đại chiến, Đinh Uyển Ngôn sát khí mười phần, tiêu diệt hai tên Kim Đan của đối phương.
Không thể không thừa nhận, dùng Âm Sát Thể tu luyện Âm Sát đại pháp, nếu không tinh tiến thần tốc, uy lực cũng tăng lên gấp đôi. Âm Sát đại pháp, vốn dùng quỷ dị, hung thần âm tàn làm chủ. Đây cũng làm cho Đinh Uyển Ngôn khi giết người, tốc độ rất nhanh, lại khó lòng phòng bị. Tuy tu vi của nàng hiện giờ, khoảng cách Kim Đan trung kỳ, còn một bước nhỏ, nhưng đối phó với tu sĩ Kim Đan cao cấp, cũng có có lực chiến đấu.
Đinh Uyển Ngôn tiếp tục chế tạo ra một hồi gió tanh mưa máu, rốt cục cũng dẹp loạn một chút cảm xúc nao núng bất an trong lòng xuống, thu chiến lợi phẩm quay về nơi đóng quân của Âm Sát Tông tại Đông Hải. Nhưng mà, còn không đợi nàng nghĩ ngơi, mấy ngày nay nàng rất mệt mỏi, một gã khách nhân làm nàng chán ghét không mời mà tới. Nhưng người này thân phận đặc thù, cho dù là sư tôn của Đinh Uyển Ngôn nàng, Âm Sát Ma Tôn cũng phải dùng lễ với hắn vài phần, không dám đắc tội với hắn.
Khiến cho trong nội tâm Đinh Uyển Ngôn chán ghét thì chán ghét, không thể không cường giữ vững tinh thần, ứng phó người này.
- Uyển Ngôn, nghe nói ngươi trong mấy ngày trước đó, lại đại khai sát giới? Quả nhiên không hổ là Huyết Tu La, Lý mỗ bội phục, bội phục ah.
Một gã thân hình cao lớn, thanh niên quần áo đẹp đẽ quý giá xuất hiện, đong đưa quạt xếp. Trống rỗng xuất hiện trong phòng khách, không gian rung động yếu ớt, hiển nhiên năng lực khống chế không gian của hắn rất mạnh. Khuôn mặt anh tuấn phối hợp với nụ cười, khí định thần nhàn, bộ dáng tiêu sái tự nhiên, nếu như hắn nhìn trúng sẽ có rất nhiều nữ tử vui mừng.
- Tiền bối quá khen.
Đinh Uyển Ngôn vẻ mặt lạnh lùng như băng, bộ dáng cự tuyệt người ngàn dặm, mặt ngoài cung kính nói:
- Không biết tiền bối lần này đến đây, có chuyện gì không?
- Ha ha, Uyển Ngôn ngươi không nên gọi ta là tiền bối.
Tên thanh niên họ Lý kia, không cho là đúng, lắc đầu nói:
- Lý mỗ chỉ hơi lớn tuổi hơn ngươi thôi, làm sao gánh được danh xưng tiền bối. Không bằng gọi tên Lý Diệu của ta đi, ngươi gọi tiền bối quá mức xa lạ.
Trong nội tâm Đinh Uyển Ngôn cười lạnh một hồi, trong lòng tên Lý Diệu này đánh chủ ý gì, nàng cũng không phải tiểu hài tử không hiểu sự đời, đương nhiên là biết rõ ràng. Nếu không phải trở ngại thân phận và thực lực của người này, đã sớm một cái tát chụp chết hắn. Nhưng mà, người này không thể dễ dàng vạch mặt với hắn, cho nên sắc mặt càng thêm lạnh lùng, nói:
- Vãn bối mệt mỏi,nếu như tiền bối không có chuyện gì khác, vãn bối muốn nghỉ ngơi rồi.
Lý Diệu mặt ngoài không có chút tức giận nào, vẫn tiêu sái cười cười như cũ, nói:
- Uyển Ngôn đã kiên trì, thì thôi vậy. Những ngày này ngươi tác chiến bên ngoài vất vả, Lý mỗ vừa vặn có mấy hạt Mỹ Kim Đan. Dùng tư chất của Uyển Ngôn và tu vi hiện giờ, cũng không mất bao lâu, sẽ có thể tấn cấp Kim Đan trung kỳ. Đến lúc đó, trong Kim Đan kỳ đã không có ai là đối thủ của Uyển Ngôn rồi.
Nhưng trong lòng thì cười lạnh, sống hơn một trăm năm qua, đã nhìn đủ loại nữ nhân. Chỉ cần bản thiếu gia vừa ý, chưa bao giờ không có được. Đương nhiên hắn đã sớm biết rõ Đinh Uyển Ngôn đã lập gia đình, phu quân chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Không nói trước tên Lôi Động kia đã chết vài chục năm rồi, cho dù không chết, cũng chỉ là một tu sĩ Trúc Cơ kỳ thôi, cho dù hắn đã là Kim Đan kỳ, còn không phải chỉ dùng một đầu ngón tay đã có thể nghiền chết hắn sao?
Trên thực tế, Lý Diệu đường xá xa xôi từ Đại Kiền châu mà đến đây, vốn tới làm một nhiệm vụ. Hôm nay nhiệm vụ đã sớm hoàn thành, nhưng mấy năm trước lúc tới gặp Âm Sát Ma Tôn, đột nhiên thoáng nhìn thấy nữ tử Đinh Uyển Ngôn này, làm cho tâm thần của hắn chấn động. Nàng chẳng những dung mạo, khí chất, thậm chí là tư chất, đều khó gặp, thuộc về nhân tuyển tốt nhất. Hắn có chút không dám tin tưởng, loại địa phương nhỏ như Khang châu, làm sao có thể có được nữ tử cấp bậc như thế này?
Đương nhiên, Lý Diệu cũng chỉ muốn chơi đùa một chút mà thôi. Hắn tin tưởng dựa vào hắn là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, xuất thân dòng chính tông phái cường thế của Đại Kiền châu, biểu hiện ra ngoài, phong độ, là dễ dàng đạt được nàng. Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ rằng, nàng đã từng có một phu quân, bộ dáng cực kỳ khinh thường với hắn, lạnh lùng như băng, bộ dáng cự tuyệt hắn ngoài ngàn dặm.
Kể từ đó, càng kích thích Lý Diệu nổi tâm tính chinh phục, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần đồ vật hắn cần, chưa bao giờ không chiếm được. Nhất là phương diện nữ nhân, Đại Kiền châu, có không biết nữ tử xinh đẹp tuyệt thế bị hắn chơi đùa đấy.
Nhưng mà, vài năm công kích mãnh liệt, hắn chẳng những không có được bất cứ thành quả gì. Ngược lại càng làm cho Đinh Uyển Ngôn càng thêm ghét hắn, hắn hoàn toàn có thể từ trong ánh mắt của nàng, đọc hiểu nàng khinh thường, chán ghét, lạnh lùng.
Những việc này, chẳng những không làm cho hắn buông tha, nhưng mà, thế công nhu tình thời gian dài như thế không có hiệu quả, đã mài hết kiên nhẫn của hắn. Nếu như thực sự không được, cho dù dùng phương thức bức bách, cũng muốn thu nàng vào tay.