Nếu lúc trước không phải trong không gian thí luyện, chỗ đó yêu thú Trúc Cơ đỉnh phong nhiều vô số kể, cộng thêm những yêu thú kia, đều là khí huyết hùng hồn, tận lực áp chế tấn cấp không phải yêu thú Trúc Cơ bình thường có thể so sánh. Lôi Động cũng nếm thử không xuất ra, đem lệ quỷ thực lực Trúc Cơ, tấn cấp Kim Đan.
Đổi lại bên ngoài, Lôi Động kiên quyết không nỡ hao phí tài nguyên mấy ngàn vạn làm ra loại chuyện này. Tài nguyên mấy ngàn vạn, nếu như thật sự cam lòng mà nện, cũng có thể nện ra hơn mười con Thượng phẩm linh quỷ.
Đương nhiên, từ trước tới nay, chơi Vạn Quỷ Phiên các loại, cũng không phải không có người thử qua. Nhưng trả giá quá cao mà thu hoạch quá kém, thực lực dưới Kim Đan, chơi Vạn Quỷ sẽ có uy lực, nhưng càng lên cao càng hạn chế. Huống chi cũng không phải tu sĩ Kim Đan nào có năng lực tài chính mạnh mẽ, mà dù có cũng không ai muốn chơi, bởi vậy, dần dà, không có ai đi theo hướng tinh anh mà thôi.
Nhưng Lôi Động lại không sao cả, dù sao tạm thời không thiếu tiền, huống chi đi theo lộ tuyến tinh anh, đối kháng với tu sĩ cao cấp đúng là có lợi. Bởi vậy hắn cứ như vậy mà chơi. Nhưng mà, hắn cũng đang cân nhắc, sau khi trở về, nhất định phải dồn sức làm ra Cực phẩm Vạn Quỷ Phiên mới được. Mà cái này, chính là tặng phẩm của sư tôn Vạn Quỷ lão tổ ban tặng.
Vừa nghĩ tới sư tôn, trong nội tâm Lôi Động nhịn không được mà cảm động. Nói thật, nếu không có sư tôn chăm nom mình. Mình không thể nào lăn lộn tại Âm Sát Tông được, cũng có thể bị người ta giết rồi. Nghĩ tới bộ mặt khác của lão nhân gia, bộ dáng cực kỳ bao che khuyết điểm, trong lòng Lôi Động vô cùng ấm áp.
Sau khi vượt qua nguy cơ, tàu cao tốc tiếp tục bay về mục tiêu lúc trước, nhưng lần này càng cẩn thận chú ý hơn. Bên trong sa mạc này, so với nguy hiểm trong quần đảo hỗn loạn, còn muốn nguy hiểm hơn, gây chuyện không tốt, tất cả mọi người sẽ chết.
Lôi Động từ trước đến nay đều không cho rằng, mạng của bản thân mình, không bao giờ có khả năng giống tiểu cường (tiểu cường là con gián, mà gián sống dai nổi tiếng ai cũng biết). Cũng may có địa đồ của Man tộc, cho nên vẫn có chút hiệu quả rất tốt, tránh đi rất nhiều nguy hiểm, đoạn đường này đi qua, mạo hiểm trùng trùng điệp điệp, thực sự miễn cưỡng có thể ứng phó.
***
Khang châu, Đông Hải, trên Quần Tinh hải vực.
Một chiếc tàu cao tốc hình thể khổng lồ, tạo hình nguy hiểm dữ tợn, đang rong ruổi trên biển, nhanh chóng lướt qua vùng biển này, đằng sau có hơn mười chiếc tàu cao tốc cỡ trung, các chiến hạm loại nhỏ.
Chỗ mũi tàu, một thân hình thon dài, thanh tú động lòng người đang lơ lửng, mặt như hoa đào, nữ tử lạnh lùng, chắp tay sau lưng, đôi mắt dễ thương nhìn vùng biển xa xăm. Một cổ âm sát khí như có như không, quanh quẩn bên cạnh nàng, phối hợp với bộ quần áo đen như mực của nàng, chiến giáp tràn ngập nguy hiểm, hiện ra khí tức chớ tới gần.
Phía sau nàng, có hai tên Kim Đan một nam một nữ trung niên, một thân áo đen đẹp đẽ quý giá, nhìn ra thân phận của bọn họ không thấp. Nhưng mà, trên mặt của bọn họ, lúc này vô cùng tái nhợt, giọt mồ hôi không ngừng lăn xuống, thần sắc thấp thỏm lo âu. Còn có hơn mười tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ, đang quỳ lạy trên mặt đất, không dám nhúc nhích, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
- Phế vật, các ngươi nhiều người như vậy, ngay cả một Kim Đan sơ giai cũng không ngăn lại được, còn để cho hắn trốn thoát?
Thần sắc nữ tử lạnh như băng, trong âm thanh tràn ngập lệ khí âm trầm khó nói nên lời.
- Khởi bẩm thống lĩnh đại nhân.
Nam nữ trung niên kia, sợ tới mức quỳ xuống, rung giọng nói:
- Bọn lừa trọc kia vô cùng xảo trá, hắn chạy vào phạm vi thế lực của Dạ Xoa Tộc...
Trong nội tâm bọn họ vô cùng sợ hãi, đổi lại lúc khác, thống lĩnh đại nhân sẽ mở một con đường cho bọn họ. Nhưng mà, mỗi khi tàu cao tốc lướt tới gần phạm vi thế lực của Dạ Xoa Tộc, tính tình của thống lĩnh đại nhân, sẽ đặc biệt táo bạo.
- Hừ, bổn tọa không muốn nghe các ngươi giải thích.
Sắc mặt nữ tử lạnh lùng, nói:
- Trong vòng một tháng, bổn tọa không thấy đầu của tên lừa trọc đó, chính các ngươi chạy trở về tổng bộ, tới Hình Đường nhận phạt.
- Vâng, thống lĩnh đại nhân.
Hai người cũng không dám tiếp tục giải thích, vội vàng nhận lời, lập tức phi thân lên chiến thuyền gần đó, xuất phát đi vào trong phạm vi thế lực của Dạ Xoa Tộc, truy sát người. Nhưng mà, trong lòng của bọn họ không dám có chút không phục. Tuy nàng còn trẻ tuổi, nhưng Khang châu hôm nay, nàng lại có đại danh đỉnh đỉnh, có danh xưng Huyết Tu La, thời gian xuất đạo chỉ vài chục năm ngắn ngủi, tu sĩ chính đạo chết trong tay nàng nhiều không kể xiết. Nhất là mấy năm gần đây, tính tình của nàng càng ngày càng tàn nhẫn, xuất đạo đến nay, ngay cả tu sĩ Kim Đan, chết trong tay của nàng cũng hơn hai mươi người. Một năm trước, nàng với tu vi Kim Đan sơ giai đỉnh phong, lực trảm một gã tán tu Kim Đan cao cấp mới gia nhập Thiên Âm Cung, mà tên tán tu này có danh vọng cực cao. Khiến cho thanh danh của nàng càng bộc phát, giống như mặt trời ban trưa, ma uy hiển hách.
Khiến cho đám người tu sĩ chính đạo kia, hận nàng thấu xương. Uy danh như thế, làm cho bọn họ vừa kinh vừa sợ.
Còn nữ tử kia, nàng lạnh lùng nhìn vào trong phiến hải vực này, trong nội tâm chỉ có một suy nghĩ, Dạ Xoa Tộc, Dạ Xoa Tộc, cái tên này, chính là đầu xỏ câu mất phu quân của ta, Đinh Uyển Ngôn ta, cuối cùng sẽ có một ngày, tàn sát Dạ Xoa tộc các ngươi.
Còn Thiên Âm Cung, các ngươi nên chờ đó cho ta.
Nữ nhân này, đương nhiên chính là thê tử mấy chục năm không gặp mặt của Lôi Động, Đinh Uyển Ngôn.
- Chị dâu, chị dâu.
Một thân ảnh nữ tử trẻ tuổi mặc áo giáp linh lung xuất hiện, từ trong chiến hạm bay ra, thanh tú động lòng người đến bên cạnh Đinh Uyển Ngôn. Thần sắc kích động nói lời an ủi:
- Chị dâu đừng lo lắng, ca ca hắn cát nhân thiên tướng, sẽ không có chuyện gì đâu.
Mặc dù nói thế, nhưng trên thực tế, nàng càng ngày càng không có lòng tin.
- Thanh Nhi, trong lòng ta biết rõ.
Đinh Uyển Ngôn thấy nàng, sắc mặt cũng hơi hòa hoãn xuống, thanh âm nhu hòa hơn rất nhiều:
- Trong khoảng thời gian này ngươi nên bế quan tấn chức Trúc Cơ hậu kỳ đi, không nên lăn lộn trên biển nữa, quay trở về Vạn Quỷ Quật bế quan cho tốt..
- Chị dâu, ngài cũng nên quay về với Thanh Nhi đi.
Lôi Thanh Nhi phi thường lo lắng nhìn hiện trạng của Đinh Uyển Ngôn, ôn nhu nói:
- Ta nghĩ, nếu ca ca trở lại, cũng không muốn nhìn thấy chị dâu như hiện tại đâu.
Đinh Uyển Ngôn mười mấy năm trước, những ngày Lôi Động vừa mất tích. Cũng kiên định cho rằng, Lôi Động không có chết. Không chỉ nguyên nhân vì lời nói của Thiên Ma, mà nàng cũng tin tưởng năng lực của Lôi Động. Nhưng mà, thời gian mất tích của hắn càng ngày càng dài, hơn nữa nàng biết rõ Dạ Xoa Vương bức bách Lôi Động và Đạm Đài Băng Vân, đi tiêu diệt cái gì là Hải Thần Chi Nộ, nàng tin tưởng càng ngày càng thấp đi.
Đinh Uyển Ngôn hôm nay, không bao giờ còn là nữ hài tử mới bước ra đời nữa. Thông qua đủ loại tin tình báo và tư liệu, đương nhiên nàng biết rõ uy lực của Hải Thần Chi Nộ, dưới sức mạnh hủy thiên diệt địa của nó, cho dù là tu sĩ Nguyên Anh cũng khó thoát khỏi cái chết. Đừng đề cập, phu quân của nàng chỉ là Trúc Cơ trung kỳ thôi.