Lúc ở ngoài ba bốn trượng, Lôi Động liền phóng xuất thần niệm của mình ra, chảy vào một cái lỗ nhỏ như lỗ kim trên người một tên Lệ Quỷ, thần niệm giống như thực chất chăm chú quấn quanh hắn. Miệng lẩm bẩm vận khởi pháp quyết, phối hợp với thần niệm bắt đầu tế luyện hắn.
Mà Dực thần kia thân là Linh nô, lại tự động nhận chủ nên chẳng những không có ý thức phản kháng mà còn chủ động buông bổn nguyên thần hồn của mình ra, để Lôi Động tùy ý tế luyện. Tuy nói hắn đã sớm bị luyện chế thành Hồn Nô nhưng dù sao thì lực lượng bổn nguyên hắn cũng cực kỳ cường đại, lực lượng thần hồn vô cùng chắc chắn.
Lôi Động dùng thuật luyện hồn, cố hết sức tế luyện. Cái này không kỳ quái, thuật luyện hồn vốn là như thế. Vài món cực phẩm linh khí của Lôi Động cũng là kết quả của luyện hồn. Ngày bình thường thì biến ảo vào bên trong thần hồn Lôi Động, cơ hồ dung hợp làm một thể. Sau khi luyện hồn thì giống như một bộ phận thân thể tính mạng. Mặc dù nói có thể dứt bỏ, nhưng phải trả một cái giá lớn mới làm được.
Đương nhiên, đối với thứ tốt thì dụng tâm luyện chế hoặc là dùng phương thức tế luyện thì cũng là chuyện nên làm. Thứ nhất là không bị người khác dùng các loại bí pháp cướp đi.
Thứ hai là sau khi tâm luyện qua thì về sau Pháp bảo Linh khí mới có thể phát huy uy lực lớn nhất, càng thêm thuận buồm xuôi gió. Hơn nữa, theo thần hồn không ngừng lớn mạnh thì uy lực của nó cũng càng lúc càng tăng lên.
Bất quá, tuy rằng Lôi Động tế luyện thành công rồi nhưng hắn vẫn có chút cảm giác kỳ quái đối với hạt châu này. Thằng này là một linh khí hay nô bộc của mình? Lôi Động dùng Quan thần chi thuật quan sát thần hồn của mình lơ lửng trong hạt châu kia thoáng một phát.
Chỉ cần ý niệm hơi động một chút thì hắn liền xuất hiện trước mặt mình, hóa thành một hồn nô đợi lệnh. Đương nhiên, Tứ đại kim đan dưới trướng cũng bao vây hắn vào giữa.
Lúc đó hạt châu kia liền biến thành bộ dáng Dực Thần. Lúc này, trong ánh mắt hắn nhìn Lôi Động lại toát ra vẻ tôn kính mãnh liệt. Lăng không quỳ lạy xuống, hô lên:
- Hồn nô Dực Không, tham kiến chủ thượng.
Lôi Động hơi buông lỏng một hơi, mặc dù hắn đã biến ảo trở lại hình người, nhưng Lôi Động cảm giác được mình có quyền khống chế tuyệt đối đối với hắn. Bất quá, hắn vẫn thử nghiệm thoáng một phát. Lôi Động liền xuất ra một ý niệm, lúc này Dực Không đang quỳ lạy run rẩy lên kịch liệt. Nhưng không có mệnh lệnh của Lôi Động thì hắn vẫn quỳ lạy như cũ, không có nửa điểm nhúc nhích.
- A!
Dực Không kêu lên thống khổ, chỉ một ý niệm của Lôi Động mà như xé hắn thành từng mảnh nhỏ. Nhưng hắn vẫn một mực không dám lộn xộn như trước, chỉ dùng phương thức trao đổi thần niệm, bất trụ hướng về Lôi Động cầu xin tha thứ:
- Chủ thượng, cầu chủ thượng tha cho lão nô, lực lượng lão nô đã cạn kiệt, nếu tiếp tục như vậy thì cũng sẽ tan thành mây khói.
Lôi Động lại hừ lạnh một tiếng, vẫn làm theo ý mình như cũ. Ánh mắt nhìn chăm chú lên người hắn, tiện tay bắn một khỏa Minh Hỏa Đạn ra, Minh hỏa thảm lục lành lạnh này chính là dùng linh hồn làm nhiên liệu. Linh hồn bất diệt thì sẽ vĩnh viễn thiêu đốt không ngừng nghỉ, còn có thể càng đốt càng mãnh liệt hơn.
Cánh của Dực Không bắt đầu bị đốt lên từng chút một, Minh hỏa kia cũng bắt đầu thiêu đốt hắn. Đương nhiên, Minh hỏa này có thể đốt cháy hết linh hồn, nhưng cũng không phải hoàn toàn có thể. Dùng chất lượng minh hỏa của Lôi Động hiện tại, muốn đốt cháy thần hồn một tu sĩ Nguyên Anh thì quả thật là nằm mơ nói mộng. Chỉ cần một ý niệm trong đầu thì người ta liền có thể diệt đi.
Mà hồn thể Dực Không cũng thập phần chắc chắn, ngưng thực. Nếu như hắn phản kháng thì chỉ cần một ý niệm trong đầu cũng có thể dập tắt minh hỏa. Nhưng hắn vẫn quỳ lạy như cũ, luôn miệng cầu xin tha thứ, không dám dập minh hỏa. Rất nhanh, Minh hỏa liền bùng nổ lên, thiêu đôi cánh sau lưng hắn thành tro tàn. Lúc này sắc mặt Dực Không cũng trở nên cực kỳ suy yếu, Lôi Động mới dùng thần niệm của mình dập tắt ngọn lửa này. Lôi Động cũng biết, với trình độ suy yếu của Dực Không hiện tại, nếu không dập tắt lửa thì không bao lâu nữa thì Dực Không sẽ tan thành mây khói. Hắn liền triển khai lực lượng thần niệm, dập tắt Minh Hỏa đi. Mà Dực Không thần sắc vô cùng thê thảm, nhưng vẫn trung thành quỳ lạy như cũ, không có chút cảm tình oán hận nào.
Phải biết rằng, hắn chính là vật Lôi Động tâm luyện ra, nếu có những ý niệm kia thì Lôi Động liền có thể cảm giác được ngay lập tức.
Lúc này Lôi Động mới thở dài một hơi trong nội tâm. Thoạt nhìn coi như có thể tin cậy Hồn Nô này, chỉ cần một ý niệm trong đầu mình thì có thể khiến thân thể hắn trực tiếp nát bấy. Mặc cho mình dùng Minh hỏa thiêu cháy như thế nào thì hắn cũng không dám phản kháng. Theo lý luận mà nói thì đã không còn sơ hở gì. Lúc này thanh âm của hắn trở nên có chút ôn hòa, nói:
- Ngươi đang bị thương, giờ phải làm như thế nào mới có thể khôi phục lại lực lượng?
Nhưng trong lòng hắn lại cảm khái, tông phái cổ đại này quả thật thập phần cường đại. Có thể luyện chế sinh vật sống sờ sờ trở thành hồn nô, quả thực Âm Sát Tông cường đại bây giờ căn bản không cách nào đánh đồng.
Bất quá đây cũng là chuyện bình thường, Ma Đế Tông kia đã tung hoành tại thời kỳ Thượng Cổ không biết đã bao nhiêu năm rồi. Mà Âm Sát Tông cũng chỉ là tiểu bối xuất hiện sau khi đại kiếp nạn phát sinh tại thời kỳ Thượng Cổ qua đi. Đến nay, lịch sử Âm Sát Tông bất quá chỉ mới hai vạn năm. Mà trở thành Tông phái đỉnh cấp cũng không quá đáng chỉ mới gần vạn năm. Cho nên khó có thể tưởng tượng được những vật quý hiếm cổ quái ở thời Thượng Cổ, thậm chí là Viễn Cổ.
Lúc này thần sắc Dực Không lại lộ ra một tia cảm kích, nói:
- Khởi bẩm chủ thượng, có hai phương thức có thể khiến Lão nô khôi phục. Thứ nhất, lão nô có thể tự mình hấp thu năng lượng trong thiên địa để khôi phục, nhưng tốc độ lại phi thường chậm. Dựa theo suy tính thì lão nô cần ít nhất ba năm mới có thể khôi phục lại thực lực Kim Đan hậu kỳ. Nếu như muốn đạt tới trạng thái đỉnh phong thì đoán chừng cần ba mươi năm. Thứ hai, chủ thượng có thể ban lực lượng cho lão nô, chỉ cần dùng thần niệm rót thần hồn chi lực vào trong thể nội lão nô là được. Nếu thần niệm chi lực của chủ thượng vô cùng vô tận thì không bao lâu sau, thực lực lão nô liền có thể khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Lôi Động híp mắt, cảm thụ những lời nói của hắn. Coi như cũng được, có lẽ hắn không nói sai.
Chỉ là bất kể là ba năm hay ba mươi năm. Lôi Động đều không cách nào tiếp nhận được. Như vậy hắn chỉ có thể thử rót một chút thần niệm chi lực vào.
Trong nội tâm ngược lại rất mờ ám, nếu như hồn nô Dực Không này thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, phải chăng có thể chống lại Bạch Cốt lão ma? Đối với kiện bảo bối trên người Bạch Cốt lão ma, Lôi Động vẫn là mắt thèm tâm động không thôi, đây chính là bảo bối có thể luyện chế Quỷ Chung.