Hắn bị bốn con yêu ma quỷ quái Kim Đan sơ kỳ vây đánh, trên mặt hắn đủ loại biến hóa, cũng đã tạo thành bi kịch. Ghê tởm nhất chính là Phệ Hồn Ảnh Hổ kia, nguyên vốn là khắc tinh của hết thảy linh hồn. Nếu là trạng thái thân thể thì hắn không có chút sợ hãi nào. Nhưng lúc này nói như thế nào thì hắn cũng đang ở trong trạng thái năng lượng linh hồn, cho nên bị uy áp của Phệ Hồn Ảnh Hổ khiến sâu trong linh hồn của hắn lạnh run. Phảng phất như gặp phải thiên địch.
- Không gì hơn cái này.
Lôi Động lại triệu hồi ra hai cái khôi lỗi vàng bạc, tuy rằng thực lực chúng chỉ bình thường nhưng cũng là vật Trúc Cơ hậu kỳ, cũng có thể gia tăng chút ít chiến lực. Khôi lỗi vàng bạc, phảng phất như đè chết tia kiên trì cuối cùng của hắn. Tên Dực Thần kia vốn có thể miễn cưỡng chèo chống liền lập tức không thể chống đỡ. Hắn liền muốn phá vòng vây, trực tiếp công kích bản thân Lôi Động.
Nhưng trong tứ đại Kim Đan dưới trướng Lôi Động có hai quỷ bộc yêu sủng bổn mạng. Không nói hoàn toàn tâm ý tương thông nhưng chỉ cần một ý niệm trong đầu thì liền có thể triệu hồi chúng trở về. Lôi Động bắt đầu thi triển ra phương thức chiến đấu ngự quỷ bí quyết, tứ đại Kim Đan dưới trướng không ngừng xoay quanh lên. Lúc này gã Dực Thần kia có thể công kích Lôi Động, nhưng trước tiên phải đón nhận sát thương của bốn con quái vật Kim Đan kia.
Huống hồ, tốc độ Lôi Động vốn không chậm. Nếu không thì lúc nguy hiểm hắn cũng còn có thể sử dụng cánh Tu La thuấn di đi vài chục trượng. Gã Dực Thần vốn đang yếu thế, lúc này lại bị ngăn chặn như thế, cơ hồ tức giận đến mức thổ huyết. Nói như thế nào đi nữa thì trước kia hăn cũng là cường giả Dực Thần Tộc trong truyền thuyết, vậy mà hôm nay lại bị một tên tiểu bối kém hiểu biết làm khó chịu như thế này.
Song phương giằng co chưa tới nửa canh giờ, rốt cục tên Dực Thần kia cũng không chịu nổi nữa, sức chiến đấu từ Kim Đan trung kỳ tụt xuống Kim Đan sơ kỳ. Lúc này hắn đâu còn là đối thủ của Tứ đại Kim Đan nữa. Phải biết rằng, chúng không giống với tên Dực Thần này, U Minh quỷ khí trên người Lôi Động không ngừng liên tục bổ sung cho chúng, càng đánh càng hăng. Mà Lôi Động thì lại có thể thông qua phục dụng đan dược mà khôi phục chân khí.
Cứ như vậy đủ để tên Dực Thần đang sống sờ sờ kia chết dần chết mòn. Lúc Lôi Động định thêm chút sức, trực tiếp giết chết tên Dực Thần này thì hắn lại bắt đầu toàn lực phòng thủ, đồng thời hét lớn lên:
- Truyền nhân Đế Ma chủng, ta đầu hàng, đầu hàng, ta nguyện ý trở thành nô bộc của ngươi.
- Nô bộc?
Lôi Động có chút kinh ngạc, cảm thấy tim đập thình thịch không thôi. Đây chính là một gia hỏa cực kỳ cường đại a. Nếu có thể thu hắn làm nô bộc, chẳng phải là... Nhưng chợt, Lôi Động nhíu mày lại, hừ lạnh nói:
- Nô bộc? Ngươi nói thật êm tai a, ai biết ngươi có làm phản ta hay không?
Gã Dực Thần kia nghe xong, trợn tròn mắt lên, thiếu chút nữa ngã từ trên không trung xuống, hắn liền nói ra:
- Truyền nhân Đế ma chủng, dù gì ngài cũng có khả năng rất lớn trở thành Ma Đế đời sau. Sao có thể nói ra lời ngu ngốc như thế này? Bị ngươi đánh bại tại nơi thí luyện này, ta đương nhiên có thể lựa chọn làm nô bộc của ngươi a.
Lôi Động khẽ động trong nội tâm, phảng phất như cảm thấy có chút không quá tầm thường.
Đôi mắt lạnh lẽo hắn nhìn qua gã Dực Thần kia, nói ra:
- Nói rõ ràng hơn một chút.
Thần niệm khẽ động, bốn yêu ma Kim Đan dưới trướng hắn liền đình chỉ công kích, nhưng vẫn quay chung quanh tên Dực Thần kia như trước, một khi hắn làm ra hành động gì dại dột thì sẽ tiêu diệt hắn không chút lưu tình.
Lúc này khí thế gã tên Dực Thần kia đã suy kiệt, đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Lôi Động, hắn biết rõ nếu câu trả lời của mình không làm hắn thỏa mãn thì bản thân hắn sẽ chết. Tuy rằng hiện tại đã là nửa người nửa quỷ, nhưng nếu quả thực không phải coi thường tính mạng bản thân thì hắn cũng không rơi vào kết cục hiện giờ. Hắn vô ý thức rụt cổ một cái, thành thành thật thật nói:
- Công tử ngài có chỗ không biết. Ma đế Tông các ngươi phân thân thể ta ra, luyện chế thần hồn ta thành Hồn Nô, phong ấn vào trong tế đàn này. Nguyên vốn là dùng để ban thưởng cho thiên tài cường thế trong tông. Một khi phá phong ấn, lại có thể đánh bại ta thì ta liền có thể lựa chọn nhận người ấy làm chủ. Đương nhiên, trở thành đó cũng là lựa chọn duy nhất của ta. Nhưng tiếc là ra đã đảm nhiệm chức vụ thủ hộ giả thủ hộ ở nơi này đã lâu, mà vẫn không có người nào có thể đánh bại ta.
Gã Dực Thần kia bình bình đạm đạm nói ra, nhưng lại khiến Lôi Động bành trướng lên trong nội tâm. Ma Đế Tông, cái gọi là Thần Miếu nguyên lai là Thượng Cổ Ma Đế Tông. Lôi Động có chút buồn cười, im lặng lại. Quả thực Thượng Cổ Ma Đế Tông này có duyên phận rất lớn với mình.
Lúc này gã Dực Thần kia lại có chút nghi ngờ, nói:
- Chỉ là không biết công tử thân là truyền nhân Đế ma chủng, như thế nào lại đến biên giới thí luyện này?
Thời đại gã Dực Thần kia sống, Ma Đế Tông chính là một trong những Tông phái nổi danh thiên hạ, uy danh hiển hách. Cho nên hắn cũng tự nhiên thập phần tinh tường đặc thù truyền nhân Ma Đế.
- Hừ, đây là việc riêng tư của bổn công tử, còn không đến lượt ngươi quản.
Lôi Động thu lại thần sắc, lạnh lùng nhìn hắn, nói ra:
- Hiện tại ngươi ngoan ngoãn trở thành Hồn nô của ta là được.
Lôi Động chưa từng nghe qua cái tên Hồn Nô này. Nhưng người Ma Đế Tông đã phong ấn hắn tại đây. Mà danh tự hồn nô này, tựa hồ như là một loại thủ đoạn khống chế nô bộc. Chắc có lẽ hắn sẽ không làm phản, huống chi cẩn thận một chút ngay từ đầu là được.
- Đó là tự nhiên.
Một chút lo lắng trong lòng gã Dực Thần kia đã triệt để tiêu tán. Lúc này hắn vô cùng nghiêm túc, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Lão nô hiện ra nguyên hình, kính xin công tử dùng thuật luyện hồn để tế luyện.
Vừa dứt lời, hắn liền vặn vẹo một hồi, biến ảo thành một hạt châu hơi mờ, có hai màu trắng đen giao nhau. Thành thành thật thật lơ lửng trên không trung, không dám có chút vọng động nào.
Mặc dù Lôi Động cũng đã tin hắn bảy tám phần. Nhưng cuối cùng hắn cũng không dám có chút chủ quan nào. Vạn nhất lão tiểu tử đó giở trò lừa gạt mình, giở trò tự bạo các loại thì chẳng phải kéo theo mình xuống mồ sao? Thần niệm khẽ động, hắn ra lệnh cho Phệ Hồn Ảnh Hổ, Quỷ Tướng và hai Lệ Quỷ Kim Đan kia biến ảo thành một vòng bảo hộ, một mực bao khỏa hắn vào trong.
Một khi hắn từ biến ảo thành hạt châu kia tự bạo thì lực trùng kích cũng bị hai Lệ Quỷ Kim Đan hấp thụ. Cùng lúc đó, Lôi Động lại khiến Quỷ Tướng và Phệ Hồn Ảnh Hổ và khôi lỗi chắn trước người mình, một khi xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì liền có thể lập tức hộ chủ. Cực phẩm linh khí bất diệt linh thuẫn, huyết sắc áo choàng của Lôi Động đã tiến vào trạng thái phòng ngự.
Cẩn thận mới không gây ra sai lầm lớn. Lúc này Lôi Động mới lệnh cho hai Lệ Quỷ kia đưa hạt châu đến bên cạnh mình.