[Dịch]Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2-Chương 84 :  Thiên phú bi vỡ nát




Thượng Quan Lãnh nhíu mày, sau đó nhìn Tinh Hồn nói. Tinh Hồn lùi lại, Thượng Quan Lãnh bước tới gần thiên phú bi, truyền nguyên lực vào thiên phú bi.

Vốn thiên phú bi đang bình thường thì lập tức tỏa ra ánh hào quang rực rỡ, trong giây lát từ màu đỏ chuyển sang màu cam.

Thượng Quan Lãnh thiên phú chính là Bá Kiếm Thể, xếp vào cấp bậc thiên phú thứ hai là Hậu Thiên trung đẳng thiên phú.

Bởi vì Thượng Quan Lãnh đã thức tỉnh trước đó rồi, thế nên sau khi hắn thu hồi lại nguyên lực thì thiên phú bi ánh sáng cũng tắt đi.

- Thiên phú bi vẫn bình thường.

Sau khi kiểm tra, Thượng Quan Lãnh nhìn những chấp sự tông phái khác và đưa ra kết luận, sau đó ánh mắt hắn dừng lại tại vị trí Tinh Hồn đang đứng, đồng thời vận chuyển thần thức để dò xét thân thể Tinh Hồn.

Tinh Hồn biết được ý định của Thượng Quan Lãnh, nhưng vì tránh rắc rối nên hắn hoàn toàn thả lỏng thân thể, mặc cho Thượng Quan Lãnh quan sát.

Một hồi sau thì Thượng Quan Lãnh thu hồi thần thức, hai hàng chân mày như lưỡi kiếm nhíu lại.

- Hoàn toàn bình thường, không có dấu hiệu của việc thức tỉnh thiên phú, thật kỳ lạ.

Vừa nói, Thượng Quan Lãnh vừa khoanh tay lại, chau mày nói.

Những người khác đồng dạng giống như Thượng Quan Lãnh, hoàn toàn không thể giải thích được hiện tượng kỳ lạ của thiên phú bi, bởi từ khi sử dụng thiên phú bi để phát hiện thiên phú của tiên giả, thiên phú bi chưa từng có hiện tượng kỳ lạ như lúc này.

- Ngươi thử kiểm tra lại xem thế nào.

Một chấp sự Tuyên Vũ Môn mở miệng, người này là một nữ tử, dung mạo rất xinh đẹp, giọng nói thập phần ngọt ngào, nhìn Tinh Hồn nói.

- Đúng vậy, ngươi thử kiểm tra lại, như vậy sẽ kết luận được thiên phú bi có vấn đề hay không.

Thượng Quan Lãnh và những người khác đồng thời chấp thuận ý kiến này.

Năm người đứng xếp thành một hàng nhìn Tinh Hồn, mà không chỉ năm người họ mà còn có vô số ánh nhìn đang hướng về phía Tinh Hồn. Dường như mọi hoạt động khác, bao gồm cả chín thiên phú bi còn lại đều không tiếp tục kiểm tra, bọn họ đều muốn nhìn xem, rốt cuộc Tinh Hồn là đại thiên tài cấp bậc thiên phú thứ bảy hay là do thiên phú bi có vấn đề.

Bên trong phủ thành chủ, Nhan Tư vốn đang lười biến nằm ngủ đột nhiên mở mắt ra.

- Thiên phú bi có vấn đề? Có chút ý tứ.

Người phụ nữ thần bí ngồi bên cạnh Nhan Tư đôi mắt đẹp liếc mắt nhìn y, nàng dường như đang nở nụ cười đằng sau tấm màng mỏng che mặt, giọng nói mị hoặc vang lên:

- Không ngờ việc này lại khiến cho thành chủ đại nhân hứng thú.

- Hắc hắc, chuyện này rất thú vị mà.

- Ồ, mời thành chủ giải đáp giúp ta.

Vừa cười cười, Nhan Tư bỗng chuyển tư thế, đầu gối lên cặp đùi mềm mại của nữ tử thần bí kia, hai lỗ mũi hít hà một hơi dài, tựa hồ như đang thưởng thức hương thơm ngọt ngào từ cơ thể của nữ tử này.

Mà nàng ta dường như không chút khó chịu nào cả, gương mặt thản nhiên như không có chuyện gì xảy ra.

Nhan Tư sau khi nằm gác lên đùi, vừa cầm một quả nho lên, nhưng y không ăn nó, mà cầm xoa nhắn, như đang quan sát kết cấu của quả nho, miệng vừa ngâm nga nói tiếp:

- Thiên phú bi, ta dám khẳng định không có vấn đề gì. Mà vấn đề là nằm ở chính bản thân của gã đó.

- Ngài làm sao chắc chắn điều này?

- Đoán thôi, hắc hắc…

Nhan Tư cười lớn, sau đó ném quả nho vào miệng mà ngấu nghiến. Còn nữ tử thần bí kia, khi nghe câu trả lời thì hàng chân mày như lá liễu hơi động đậy, không biết đang suy nghĩ điều gì. Nhan Tư thì vừa nhai quả nho, vừa nói tiếp:

- Nàng cứ chờ xem, thể nào cũng có chuyện hay xảy ra. Nhưng ta nghĩ không phải là bây giờ.

Nói xong, Nhan Tư lại bắt đầu đánh một giấc thật ngon trong sự nghi hoặc của nữ tử thần bí.

Trở lại thiên phú bí nơi Tinh Hồn đang đứng, hắn hít sâu một hơi, sau đó tiến đến gần thiên phú bi, đặt bàn tay lên mặt thiên phú bi, kế đó vận chuyển nguyên lực, truyền vào thiên phú bi một tia.

Lần trước thiên phú bi xảy ra dị tượng khiến người ta kinh hãi, nhưng lần này thì… qua năm hơi thở, thiên phú bi không hề xuất hiện thêm dị tượng nào khác, vẫn yên lặng như một khối đá bình thường.

- Ta biết ngay mà, thiên phú bi đúng là có vấn đề.

- Thiên tài cấp thứ bảy dễ dàng xuất hiện tại nơi này sao, đúng là nực cười.

- Cứ tưởng có chuyện hay để xem, đúng là…

- Thôi, ta đi kiểm tra thí luyện đây, biết đâu lại thức tỉnh thiên phú thực cũng nên.

- Thiên phú dỏm, đúng là phí thời gian mà.

- ………

Sau khi thấy không có bất kỳ việc gì, người nào người nấy xùy xùy một tiếng, có người tâm bất thiện nhìn Tinh Hồn trêu chọc, vứt lại vài câu rồi sau đó quay lưng bỏ đi.

Đối với mấy kẻ đó, Tinh Hồn không quá để tâm, nhưng dù vậy, bản thân hắn có lẽ cũng đang nổi tiếng rồi, dù cái tiếng này không được thơm cho lắm. Ở một góc, Mộ Kính há miệng cười lớn:

- Ta đã bảo rồi, hỗn đản đó làm sao mà có thiên phú tuyệt luân được. Hắn mà có loại thiên phú đó, bản công tử đi đầu xuống đất, hắc hắc hắc…

- Công tử quả nhiên thần cơ diệu toán.

- Chỉ là một tên tạp chủng, làm sao sánh được với công tử.

- ……..

Bên cạnh Mộ Bạch Phi có rất đông người, bọn chúng a dua theo câu nói của Mộ Bạch Phi, đồng thời tâng bốc hắn làm cho Mộ Bạch Phi tâm trạng rất thoải mái.

- Thế nào rồi, đã liên hệ được với bọn họ chưa?

Bỗng Mộ Bạch Phi mở miệng hỏi người đang đứng bên cạnh.

- Bẩm công tử, bọn họ đã đến, đang đứng đợi ở bên ngoài.

- Tốt lắm, gọi bọn họ vào đi.

Mộ Bạch Phi gật đầu hài lòng, đồng thời búng một cái nhẫn trữ vật cho gã kia, nói tiếp:

- Thưởng cho ngươi đấy.

- Đa tạ công thử ban thưởng, đa tạ công tử…

Được Mộ Bạch Phi ban thưởng, tên thuộc hạ đó cảm ơn rối rít, sau đó cùng với Mộ Bạch Phi quay vào bên trong động phủ.

Quay lại nơi Tinh Hồn và mấy người Thượng Quan Lãnh, sau khi kiểm chứng lại và không thấy có bất kỳ hiện tượng nào khác, bọn họ liền kết luận rằng thiên phú bi gặp trục trặc, và dĩ nhiên Tinh Hồn không được thông qua thí luyện này.

Hắn sẽ phải tiếp tục phần thí luyện thứ hai diễn ra trong vài ngày tới.

Tinh Hồn không quá quan tâm đến việc này, dù sao thì hắn cũng đã lường trước được rồi, nhất định là do phong ấn tạo thành. Hắn nhìn thiên phú bi qua một lần, sau đó quay lưng rời đi.

Thí luyện tiếp tục diễn ra, cho đến bốn ngày sau thì mới chấm dứt đợt thí luyện. Mặc dù có đến hai vạn người tham gia, thế nhưng trong số hai vạn người này chỉ có được bảy người thông qua thiên phú bi thức tỉnh được thiên phú của bản thân.

Mười tông môn sau khi ra điều kiện mời chào, rốt cuộc Thiên Kiếm Tông thu được hai người là Ân Tiếu Ngạo và Tống Đế Bính. Tuyên Vũ Môn đồng dạng cũng mời chào thành công hai người Tô Tử Mặc và Viên Sĩ Tiêu.

Ba tông môn còn lại, Linh Lôi Tông thu về Âu Dương Kiếm Thành, Bá Đao Tông thu được Triệu Binh, còn Đan Ninh Môn thì thu được tiểu cô nương Dịch Phong Tình.

Phàm là người sở hữu thiên tư trác tuyệt, cho dù chỉ là Hậu Thiên hạ đẳng thiên phú, thế nhưng vẫn được các tông môn chào đón hết sức nhiệt tình, tương lai tuyệt đối khó mà đo lường được.

Sau bốn ngày thí luyện kiểm tra thiên phú chấm dứt, những người không thông qua được nghỉ ngơi hai ngày để bắt đầu thí luyện tiếp theo.

Trong thời gian đó, năm đại tông môn sẽ phối hợp cùng với các Trận Đạo Sư để bày bố đại trận để phục vụ cho việc phần thí luyện thứ hai.

Đêm hôm đó, khi những chấp sự tiến ra đại quảng trường thu hồi thiên phú bi thì đột nhiên có một hiện tượng kinh diễm diễn ra.

Chính là trong mười thiên phú bi, đột nhiên có một thiên phú bi dù không có bất kỳ ai tác động đến nó, bỗng nhiên phát ra ánh hào quang rực rỡ, trong đêm tối dưới ánh trăng mờ, luồng tử quang bắn lên bầu trời, ẩn ẩn có một tiếng gầm kỳ lạ, tưởng chừng như tiếng gầm của viễn cổ thần thú nào đó vừa mới thức tỉnh.

- Chuyện gì thế?

Thượng Quan Lãnh ngồi trong động phủ vốn đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên cảm giác được một luồng khí áp bất thường, lập tức xông ra khỏi động phủ.

Không chỉ có riêng Thượng Quan Lãnh, những chấp sự của các tông môn khác cũng đồng thời xuất hiện.

Kinh biến này rất lớn, những người bên ngoài cũng cảm nhận được, chỉ thấy trên bầu trời tràn ngập ánh tử quang, tuy nhiên đại quảng trường đã đóng cửa nên người bên ngoài không nhìn thấy được rốt cuộc là nguyên nhân vì sao tử quang xuất hiện.

Đồng thời ngay lúc đó, thiên phú bi phát ra ánh tử quang ấy xuất hiện vô số vết rạn nứt, tựa hồ lực lượng phát ra ánh hào quang quá khủng bố khiến cho thiên phú bi không cách nào thừa nhận được, rốt cuộc nổ tung, tạo thành một chấn động rất lớn.

Khi thiên phú bi vỡ nát thì ánh tử quang cũng biến mất không chút tăm hơi.

- Thiên phú bi vỡ nát?

- Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?

- Hay có người nào đó lén lút kiểm tra thiên phú?

- Không thể nào, ta nãy giờ vẫn túc trực ở đây, làm gì có người nào chạy đến đây chứ.

- ………

Những chấp sự nhìn thiên phú bi vỡ nát, gương mặt ai nấy đều trầm ngâm, đoán già đoán non.

- Thiên phú bi vỡ nát, đây không phải là chuyện mà chúng ta có thể xử lí được. Tốt nhất là truyền tin về tông môn, để cho họ cử người đến điều tra.

Thượng Quan Lãnh đề xuất ý kiến.

- Cũng chỉ đành làm vậy mà thôi. Sự tình thiên phú bi vỡ nát thật sự rất lớn.

- Các ngươi dọn dẹp cẩn thận, đừng khiến buổi thí luyện hai ngày tới bị gián đoạn.

Thượng Quan Lãnh nhắc nhở những người phụ trách, không biết là vô tình hay cố ý, Thượng Quan Lãnh nhìn về phía thạch bi vỡ nát. Trong trí nhớ của hắn, thạch bi này chính là thạch bi mà Tinh Hồn đã thí luyện kiểm tra thiên phú. Hai chân mày như lưỡi kiếm chau lại, chẳng biết trong đầu đang liên tưởng đến điều gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.