[Dịch]Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2-Chương 63 : Tiên giả tụ hội




Hoàng Tiểu Ngư và nữ tử họ Mai biến sắc, họ có thể cảm nhận được sát cơ uy hiếp đến tính mạng rất chân thật. Trong phạm vi kiếm giới do Tinh Hồn dùng Đồ Lục tạo thành, phàm là những sinh linh tu vi dưới Thiên Tiên, tuyệt đối không thể nào sống sót.

- Dùng Huyết Độn Thuật bỏ trốn.

Hoàng Tiểu Ngư quyết đoán nói. Huyết Độn Thuật là một loại độn thuật mà sau khi sử dụng trong một khoảng thời gian ngắn giúp cho người thi phép tăng tốc độ lên đến cực hạn, tuy nhiên khi sử dụng Huyết Độn Thuật lại để lại hậu quả đối với cơ thể rất nghiêm trọng.

Chính là khiến cho tu vi bị sụt giảm, ảnh hưởng đến căn cơ của tiên giả, bởi Huyết Độn Thuật sử dụng chính tinh huyết của tiên giả để thi pháp.

Trừ khi gặp phải tình huống cực kỳ nguy hiểm đến tính mạng, nếu không thì chẳng ai lại muốn sử dụng loại độn thuật hại mình này cả.

Tình huống mà Hoàng Tiểu Ngư và nữ tử họ Mai đang gặp phải chính là tình huống này, nếu không sử dụng Huyết Độn Thuật thì chỉ có con đường chết.

Trong giây lát quyết đoán, cả hai lập tức thi pháp, sử dụng Huyết Độn Thuật.

Chỉ thấy chưa đến một nhịp thở, cả hai người đột nhiên bị một đoàn huyết quang bao phủ quanh cơ thể, sau đó giống như hai ngôi sao chổi, tốc độ cực nhanh phóng ra khỏi phạm vi kiếm giới.

Với tu vi của Hoàng Tiểu Ngư và nữ tử họ Mai thì chưa thể nào khống chế được Huyết Độn Thuật, vậy nên hai hướng phi hành khác nhau.

Cũng nhờ phút giây quyết đoán nên Hoàng Tiểu Ngư và nữ tử họ Mai mới thoát được một kiếp, còn những kẻ còn lại đều trở thành một đống máu thịt bầy nhầy.

Cổ kiếm Đồ Lục quay trở lại tay Tinh Hồn.

Dường như cảm giác giết chóc khiến cho Tinh Hồn rất hưng phấn, trong cơn điên cuồng hoang dại, hắn gầm lớn một tiếng, âm thanh làm cho người ta rợn tóc gáy.

Ngay sau đó, từ nhiều hướng xung quanh, có vô số độn quanh hướng tới vị trí Tinh Hồn.

Những người vừa mới đến đều có tu vi rất cao cường, người mạnh nhất tu vi Địa Tiên Cảnh, còn yếu nhất cũng không dưới Phù Tiên Cảnh.

Có khoảng gần bốn mươi người đến đây nhanh nhất, trong số đó có cả ông lão thủ hộ giả Thanh Giang trấn.

Số lượng này vẫn chưa phải là tất cả, bởi vẫn còn không ít các tiên giả tại Phong Lâm thành cùng một số nơi khác vẫn đang chạy đến chỗ này để dò xét xem rốt cuộc tiếng hống kia do đâu mà ra.

- Đó là quái thú gì vậy?

Tinh Hồn sau khi bị Tiểu Ứng Long sử dụng Hoán Long Thuật thì biến thành dạng người không ra người, thú không ra thú, ngay cả bán yêu cũng chẳng giống, tựa hồ không thuộc về bất cứ giống loài nào mà người ta từng biết đến.

- Quái thú này thực lực rất mạnh, tuyệt không thể để nó sống sót.

- Đúng vậy, chúng ta liên thủ lại tiêu diệt nó.

- Hành động cẩn thận, quái thú này không thể xem thường.

- Được, tất cả cùng lên.

Mặc dù nói vậy, nhưng chẳng người nào mà không để ý đến Đồ Lục trên tay Tinh Hồn. Đồ Lục là một kiện pháp bảo vừa nhìn đã biết bất phàm, mỗi một người đều mang một tâm tư riêng cả, tự nhiên là muốn chiếm Đồ Lục làm của riêng.

Tuy nhiên tình huống trước mắt, ai cũng hiểu được cần phải liên thủ với nhau.

Tất cả đều lấy ra pháp bảo, thần sắc nghiêm trọng như lâm phải đại địch, khí thế bạo phát, cứ như thế một trận đại chiến xảy ra.

Nhưng đó chỉ là suy nghĩ riêng của đám người này mà thôi, còn trong mắt Tinh Hồn, bọn chúng chẳng khác gì những con thiêu thân.

*Ngao ngao…*

Tinh Hồn gầm lớn một tiếng, sự hung bạo của hắn càng thêm dữ dội, tiếng gầm ẩn chứa sức mạnh, tạo ra một trận cuồng phong âm ba.

- Thiểm Điện Nhất Kiếm.

- Huyền Minh Quỷ Trảo.

- Băng Tâm Chưởng.

- ………

Mấy chục tiên giả liên thủ với nhau, ai cũng nhìn ra được sự nguy hiểm, thế nên gần như chẳng buồn che dấu thực lực, toàn bộ đều hiển lộ ra cả, toàn lực muốn chém chết Tinh Hồn.

Chỉ thấy Tinh Hồn nhấc Đồ Lục, theo bản năng sử dụng chiêu thứ nhất trong Trảm Tam Kiếm – Kiếm Trảm Tinh Thần.

Khác với lúc Tinh Hồn dùng cây thương mục nát để sử dụng tuyệt chiêu này. Năm đó, Tinh Hồn dùng cổ kiếm Đồ Lục mà ngộ ra, chỉ khi sử dụng Đồ Lục thì mới khiến cho uy lực của Trảm Tam Kiếm bộ lộ mạnh mẽ nhất.

Hơn nữa, bây giờ thực lực của Tinh Hồn đang bạo tăng, sức mạnh của hắn càng mạnh thì uy lực Trảm Tam Kiếm càng mạnh.

Chỉ thấy đột nhiên bầu trời như bị một lực lượng vô hình nào đó khuấy động, từ trên tầng trời âm thanh vỡ nát truyền xuống, phản phất như bầu trời đang muốn sụp đổ xuống.

Uy áp cùng với lực lượng hủy thiên diệt địa đồng thời giáng xuống, cảm giác nguy hiểm đến tính mạnh hiện hữu rõ ràng trong đầu óc của chúng tiên giả.

- Đó… đó là…

- Bầu trời muốn sụp đổ.

- Chết tiệt, chúng ta không phải là đối thủ của quái thú này.

- Chạy mau.

Nhưng tất cả đều đã muộn, Tinh Hồn trảm xuống, khoảng khắc ấy, bầu trời tinh thần như sụp đổ xuống, mang theo loại cảm giác tang thương tuyệt vọng.

Từ trên bầu trời, một thanh kiếm đen huyền mờ mờ ảo ảo mang theo hơi thở hủy diệt trảm xuống. Một tiếng nổ kinh thiên động địa, sức mạnh hủy diệt như muốn thổi bay cả một góc Hằng Nhạc Sơn Mạch.

Khói bụi dần tan biết, chỉ thấy Hằng Nhạc Sơn Mạch xuất hiện một cái hố khổng lồ, tuy không sánh được với Vĩnh Dạ Thâm Uyên, nhưng khi nhìn thấy nó cũng làm cho người ta sinh ra một cảm giác kinh dị.

Phải có sức mạnh cỡ nào mới khiến cho Hằng Nhạc Sơn Mạch xuất hiện thêm một cái hố khổng lồ này.

Tinh Hồn bay lơ lửng trên không trung, gào lên một tiếng phấn khích.

Xung quanh ngoại trừ hắn, ngoại trừ hơi thở hủy diệt chết chóc thì chẳng còn lại một thứ gì khác.

So sánh uy lực của kiếm giới với Kiếm Trảm Tinh Thần, dĩ nhiên Kiếm Trảm Tinh Thần mạnh mẽ hơn không biết bao nhiêu lần, mà phạm vi bao phủ lại rộng lớn, hơn bốn mươi mấy tiên giả liên thủ vây khốn Tinh Hồn, toàn bộ đều chết dưới một kiếm này.

Người từ đằng xa thì thấy ảo ảnh thanh kiếm màu đen từ giữa bầu trời đâm xuống, thanh kiếm khổng lồ mang theo hơi thở chết chóc hủy diệt, dù rất tò mò, nhưng chẳng ai dám đến đó để xem cả.

Nhìn uy lực đó, từ rất xa hàng trăm dặm mà vẫn cảm giác nguy cơ đến tính mạng, chẳng ai muốn đem cái mạng nhỏ của mình ra đùa cả.

Đúng lúc ấy, những vị tiên giả tại các tông môn đại phái, hay từ những đại gia tộc tu chân đều xuất hiện cả.

Bọn họ hoặc là cưỡi trên hoang thú loại phi cầm, hoặc là sử dụng pháp bảo phi hành chạy đến đây, tu vi ai nấy đều rất cao cường.

Đặc biệt có đến mười tiên giả lăng không phi hành. Chỉ có tiên giả đột phá Linh Tiên Cảnh mới có thể tự do lăng không trên trời.

- Dương Phi Lượng lão huynh, đã lâu không gặp.

Một vị tiên giả tản ra tu vi đỉnh phong Địa Tiên Cảnh cưỡi trên lưng một đầu Ám Ảnh Ưng hướng một vị trung niên, khách khí nói.

- Ra là Ngọc Hồ lão nhân, không nghĩ lại gặp huynh ở đây.

Ngọc Hồ lão nhân cười khách khí, đáp lời:

- Kinh biến lớn nhường này, lão phu làm sao không ra mặt được.

Vừa nói, Ngọc Hồ lão nhân vừa đảo mắt nhìn xung quanh. Những tiên giả nổi danh xung quanh Hằng Nhạc Sơn Mạch đều xuất hiện tại đây cả.

Ngay sau đó đột nhiên xuất hiện những uy áp vô cùng mạnh mẽ.

- Đó là, Tư Mặc kiếm tiên, đại trưởng lão Thiên Kiếm Tông. Bảy trăm năm trước Tư Mặc kiếm tiên ngộ ra Tuyệt Hàn kiếm ý, dựa vào Tuyệt Hàn kiếm ý đột phá Linh Tiên Cảnh, tu vi sâu không lường được.

- Xích Dương đạo nhân của Tuyên Vũ Môn, một thân tu vu cao cường, nghe nói Xích Dương đạo nhân là một trong mười tiên giả thực lực mạnh nhất Tuyên Vũ Môn.

- Ngay cả Quy Long đại tiên cũng xuất hiện, nghe đồn Quy Long đại tiên này…

- ………

Hào quang biến mất, những vị đại tiên xuất hiện.

Bọn họ đến ngay lập tức khiến cho người ta xôn xao bàn tán. Đây chính là những tiên giả uy danh vang xa, gần như không ai không biết, địa vị vô cùng tôn quý.

Người đàn ông trung niên tên Dương Phi Lượng di chuyển đến gần Tư Mặc kiếm tiên, ôm quyền nói:

- Dương Phi Lượng bái kiến Tư Mặc kiếm tiên.

- Thì ra là Dương gia chủ, đã lâu không có gặp qua.

Thần sắc Tư Mặc kiếm tiên xuất hiện một tia vui vẻ, tựa hồ hai người họ đã quen biết với nhau từ trước.

- Khuyển tử nhà ta được kiếm tiên chiếu cố, trong lòng hết sức cảm tạ.

- Ha ha, con trai ngươi thiên phú xuất chúng, vạn năm qua chưa chắc có người sánh được, ngay cả bổn kiếm tiên trong lòng hết sức hâm mộ. Có thể vinh dự bồi tài y, chứng kiến y trưởng thành, âu cũng là niềm vui mừng của bổn kiếm tiên.

- Tư Mặc kiếm tiên quá lời, vẫn là nhờ cậy kiếm tiên chiếu cố cho nó.

- Việc này là tự nhiên, đợi hắn đột phá Địa Tiên Cảnh, bản kiếm tiên sẽ đề nghị Thiên Kiếm Tông cho hắn tiến vào Tẩy Linh Trì.

- Kiếm tiên thật sảng khoái, mấy hôm nữa Dương gia mở đại yến, hy vọng Tư Mặc kiếm tiên góp mặt chung vui.

- Được, bản kiếm tiên nhất định sẽ tới.

Cả hai người nói chuyện rất hợp ý nhau, tuy hạ giọng xuống, nhưng vẫn khiến cho người khác chú ý đến.

Đối với Dương gia, ngàn năm trước Dương gia xuất hiện một tuyệt thế thiên tài. Lúc y ra đời, bầu trời xuất hiện dị tượng, ảo ảnh thiên long xuất hiện suốt ba ngày ba đêm, lập tức khiến cho Phong Lâm Thành một phen huyên náo.

Ngũ đại tông môn tại Phong Lâm Thành đều cử ra những nhân vật máu mặt, thậm chí một số đại trưởng lão bế quan lâu năm cũng bởi vì dị tượng mà hiện thân, cấp tốc chạy đến Dương gia.

Đợi khi dị tượng biến, ngũ đại tông môn lập tức tranh giành đứa trẻ mới ra đời, ai cũng muốn thiên tài này trở thành đệ tử tông môn mình cả.

Có thể nói, trong vạn năm trở lại đây, Phong Lâm thành năm đó chính là huyên náo nhất. Rốt cuộc Thiên Kiếm Tông đã trả một cái giá rất lớn, cuối cùng giành được thiện ý của Dương gia, và đứa trẻ đó được định đoạt sau này trở thành đệ tử Thiên Kiếm Tông.

Đứa trẻ đó tên gọi là Dương Thiên Quân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.