[Dịch]Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng

Quyển 2-Chương 145 :  Tâm Hình Thảo




Đám Thiên Hội biến sắc, lập tức ngự kiếm hạ xuống chỗ Kim Đồng Phúc, một vài tên hốt hoảng đỡ Kim Đồng Phúc ngồi dậy, đồng thời lấy ra Phục Khí Đan nhé vào miệng Kim Đồng Phúc, sau đó vận chuyển nguyên lực giúp hắn tiêu hóa dược lực.

Phục Khí Đan này đương nhiên phẩm chất không so sánh được như Phục Khí Đan mà Tinh Hồn được Thiên Kiếm Tông ban tặng, bất quá cũng không phải thứ mà những đệ tử bình thường có thể mua được, bởi vì giá trị của loại Phục Khí Đan này rất cao. Thiên Hội thật sự không hổ danh là đại phú hào mà, tùy tiện những đệ tử thông thường cũng được cấp cho Phục Khí Đan đem theo bên mình.

Kim Đồng Phúc khôi phục lại chút khí lực, gương mặt biến thành giận dữ, trong đôi mắt gân đỏ nổi lên chi chít, âm thanh giọng nói nghe như tiếng sấm nổ rền vang.

- Là tên chết tiệt nào dám đánh lén lão tử, mau lăn ra đây cho lão tử.

- Kim Đồng Phúc, ngươi mắng ai đó?

Từ trên trời, một giọng nói lạnh nhạt nhưng lại vô cùng uy nghiêm vang xuống khiến cho Kim Đồng Phúc lẫn những đệ tử Thiên Hội biến sắc.

Chỉ thấy trên cao, ngự trên một đầu hậu thiên hoang thú cấp hai Thiết Dực Long có một đôi nam nữ đứng trên lưng Thiết Dực Long.

Gã nam nhân mặc bộ y phục màu đỏ rất nổi bậc, mái tóc màu tím được cột bằng một sợi vải mãnh màu trắng đang lay động trong gió, gương mặt lớn lên trông khá ưu tú, đôi mắt híp lại như đang cười, trên miệng ngặm một chiếc cành cây, cả người tản ra một cỗ khí tức phong trần. Người này, không phải Hình Kiếm Đường Lôi Thần thì còn ai vào đây nữa.

Người đứng sánh vai cùng với Lôi Thần, dĩ nhiên chính là nữ tử quản lý Vũ Kiếm Các – Hân Nhiên.

Lôi Thần bàn tay xoa xoa cằm, miệng lúc nào nụ cười cũng như có như không, như ẩn chứa một loại thâm sâu khó lường, làm cho người ta không đoán được y đang suy nghĩ gì trong đầu.

Nhìn thấy Lôi Thần, Kim Đồng Phúc gương mặt biến sắc. Vội đứng dậy, ôm quyền cúi mặt, hướng Lôi Thần nói:

- Thì ra là Lôi Thần sư huynh, sư đệ giận quá mất khôn, mong sư huynh giơ cao đánh khẽ.

- Bái kiến Lôi Thần sư huynh.

Đồng dạng, đám đệ tử ngoại môn khi trông thấy Lôi Thần đều ôm thái độ cung kính. Luận thực lực, Lôi Thần chính là một gã trung kỳ Địa Tiên Cảnh; về bối phận, y chính là đệ tử Hình Kiếm Đường, dù bất cứ mặt nào cũng khiến cho người ta thập phần ngưỡng mộ.

- Thiên Kiếm Tông nghiêm cấm giao đấu, trừ phi cả hai bên đồng ý luận bàn, bằng không đều sẽ bị trừng phạt theo tông quy. Vừa nãy ta dạy dỗ một chút, Kim sư đệ không giận chứ?

- Ha ha, được sư huynh chỉ điểm chính là vinh hạnh của sư đệ, nào dám giận dỗi gì sư huynh chứ.

Trong lòng Kim Đồng Phúc lửa giận muốn dâng trào lên, bất quá, đối phương là Lôi Thần, không phải thứ mà hắn có thể chọc ghẹo, bằng không có mười cái mạng nhỏ cũng không đủ để Lôi Thần chém giết à.

- Vậy thì tốt, ta hy vọng Kim sư đệ lần sau sẽ không vi phạm tông quy nữa. Đây chỉ là một cái nhắc nhở nhẹ mà thôi.

Lôi Thần nhếch miệng nói, dù hai mắt đang híp lại trông rất vui vẻ, bất quá trong mắt Kim Đồng Phúc khiến cho nội tâm bị rùng mình.

Nói xong, Lôi Thần ra hiệu cho Thiết Dực Long bay đi. Thấy Lôi Thần rời đi, Kim Đồng Phúc thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó chợt nó điều gì đó, bèn thả thần thức ra.

- Hừ, để xổng gã đó mất rồi.

Người Kim Đồng Phúc nhắc đến, dĩ nhiên chính là Tinh Hồn rồi. Ban nãy khi hắn bị Lôi Thần đánh ngã, Tinh Hồn không có hứng thú muốn ở lại xem diễn biến sẽ như thế nào, âm thầm khu kiếm rời đi khỏi chỗ này.

Việc hắn rời đi, Kim Đồng Phúc hay đám đệ tử Thiên Hội không hề phát giác ra được, có chăng chỉ có Lôi Thần mới trông thấy mà thôi. Đương nhiên, Lôi Thần chẳng phải hạng nhiều chuyện gì, mặc cho Tinh Hồn muốn đi đâu đó thì đi.

- Sư huynh, bây giờ phải làm thế nào?

Một gã thành viên Thiên Hội hướng Kim Đồng Phúc hỏi, trong ánh mắt sự sợ hãi vẫn chưa tán đi hết.

Chỉ thấy Kim Đồng Phúc trầm ngâm, sau đó mới nói:

- Tạm thời quay về tổng bộ, ta sẽ thông báo lại chuyện này cho Trương Vĩ biết.

Nói xong, Kim Đồng Phúc liền dẫn theo đám thành viên Thiên Hội ở lại cùng với hắn theo lệnh của Trương Vĩ ngự kiếm rời khỏi chỗ này.

Trong lúc đó, Tinh Hồn đã có mặt tại Hình Kiếm Đường. Sau khi mượn thành công hai quyển vũ kỹ, còn dư lại bốn trăm điểm cống hiến, sở dĩ đến Hình Kiếm Đường để xem xem có nhiệm vụ gì có thể làm được hay không.

Làm nhiệm vụ, ngoại trừ được điểm cống hiến sẽ được ban thưởng thêm linh thạch cùng với những vật phẩm tặng kèm. Nhiệm vụ càng cao thì ban thưởng càng hậu hĩnh, đương nhiên có còn mạng để nhận được hay không là một câu chuyện khác.

Dù sau thì nhiệm vụ càng cao càng ẩn chứa nguy cơ tiềm tàng, không cẩn thận là mất mạng như chơi.

Tinh Hồn vừa mới xuất hiện ngay lập tức hấp dẫn rất nhiều sự chú ý.

- Nhìn kìa, đó không phải là người trên Sinh Tử Đài chém chết Chu Văn Thành đó sao?

- Tên này thật âm hiểm, vừa giết được Chu Văn Thành, vừa lấy đi một ngàn viên linh thạch hạ phẩm. Mặc dù con số một ngàn này đối với Thiên Hội chả là cái đinh gì, có điều ý nghĩa lại chẳng khác gì tát vào mặt họ một cái thật mạnh à.

- Vừa nãy Thiên Hội đuổi theo hắn chạy đến Vũ Kiếm Các, không những không làm gì được, trái ngược lại còn chọc giận vị tiền bối nào đó ẩn cư bên trong Vũ Kiếm Các, khiến cho Thiên Hội trong vòng năm trăm năm không được bước vào Vũ Kiếm Các nửa bước. Hắc hắc, Thiên Hội lần này đụng phải cục đá cứng rồi.

- Hừ, vô tri. Ngươi nghĩ Thiên Hội là thế nào, thực lực bên trong, dù là một số trưởng lão cũng phải nể mặt vài phần. Cái kia trừng phạt chỉ mang ý nghĩa bên ngoài mà thôi.

- ………

Xuất hiện trên Sinh Tử Đài đủ để khiến cho nhiều người chú ý đến rồi, đằng này Tinh Hồn còn đắc tội với cả Thiên Hội nữa, làm sao không khiến cho người ta chỉ mặt điểm tên được.

Có thể nói, đoạn thời gian này, dù hắn có điệu thấp cách mấy cũng không thể. Tinh Hồn gương mặt bình thản, tiến đến Nhiệm Vụ Đường, gương mặt không chút ba động, tựa như hoàn toàn không nhìn thấy cảnh vật xung quanh.

Nhiệm Vụ Đường chia làm sáu cấp bậc, bao gồm cấp hắc thạch, thanh đồng, bạch ngân, hoàng kim, xích hỏa và tử tinh. Nhiệm vụ cấp hắc thạch có gần cả ngàn nhiệm vụ, hoàn thành rất đơn giản, dĩ nhiên phần thưởng là thấp nhất, cao nhất cũng chỉ được năm mươi điểm cống hiến cùng hai mươi linh thạch hạ phẩm mà thôi.

Nhìn sơ qua một lần bảng nhiệm vụ cấp hắc thạch thì lắc đầu, những nhiệm vụ này đối với hắn quá đơn giản, lại thêm phần thưởng quá rác rưởi, Tinh Hồn liền buông bỏ, chuyển sang bảng nhiệm vụ cấp thanh đồng.

So với nhiệm vụ cấp hắc thạch thì nhiệm vụ cấp thanh đồng điểm cống hiến cũng như phần thưởng đa dạng hơn đôi chút, tuy nhiên vẫn là vậy, hoàn toàn không lọt vào mắt xanh của hắn.

Rốt cuộc vẫn phải chuyển sang bảng nhiệm vụ cấp bạch ngân. Đột nhiên, trong mắt Tinh Hồn chú ý đến một nhiệm vụ khá hấp dẫn. Phần thưởng của nhiệm vụ này khá cao, bảy trăm năm mươi điểm cống hiến, một ngàn sáu trăm linh thạch hạ phẩm, cùng với ba gốc Tâm Hình Thảo đã ngoài trăm tuổi.

Tinh Hồn không chú ý đến số điểm cống hiên hay số lượng linh thạch hạ phẩm kia, mà thứ khiến hắn bị hấp dẫn dó chính là ba gốc Tâm Hình Thảo.

Trước đây, hắn đã từng tham khảo qua số điểm cống hiến để đổi lấy Tâm Hình Thảo, phải mất ba ngàn điểm cống hiến mới đổi được một gốc Tâm Hình Thảo ngoài trăm tuổi. Bởi vì lí do này, Tinh Hồn mới tìm đến Nhiệm Vụ Đường để tích lũy điểm cống hiến, đổi lấy Tâm Hình Thảo.

Đám quỷ diện trùng tình huống hiện tại không thể giúp được gì nhiều cho hắn, trừ phi có thể lột xác tiến hóa. Đối với bầy quỷ diện trùng, Tinh Hồn rất có hứng thú, dù sao thì trước đây tốn sức chín trâu mười hổ mới thu phục được, bỏ chúng đi thì Tinh Hồn rất không cam tâm.

- Sư huynh, ta muốn nhận nhiệm vụ đó.

Tinh Hồn chỉ tay vào nhiệm vụ ban thưởng Tâm Hình Thảo, vừa nói với chấp sự.

- Ngươi thực sự muốn lựa chọn nhiệm vụ cấp bạch ngân?

Ánh mắt của chấp sự kinh ngạc nhìn Tinh Hồn. Chỉ thấy Tinh Hồn chậm rãi gật đầu.

- Có lẽ ngươi là đệ tử mới lần đầu đến Nhiệm Vụ Đường nên không biết, nhiệm vụ từ cấp bạch ngân trở lên đều là những nhiệm vụ cực kỳ nguy hiểm. Từ cấp bạch ngân đều là các nhiệm vụ làm bên ngoài tông môn, trừ phi đột phá Địa Tiên Cảnh may ra mới đảm bảo được cái mạng nhỏ. Nhìn ngươi có lẽ mới đột phá Phù Tiên Cảnh không lâu, hay là lựa chọn nhiệm vụ bên thanh đồng bảng đi, có một số nhiệm vụ phần thưởng khá tốt đó.

- Sư huynh cho ta xem thử nhiệm vụ đó, nếu quá khó thì ta sẽ nghe theo lời khuyên.

Tinh Hồn lắc đầu, tuy rằng chấp sự này có ý tốt, thế nhưng hắn vẫn muốn xem thử một lần, nguyên nhân chỉ là bởi Tâm Hình Thảo. Đương nhiên, nếu thực sự quá nguy hiểm, Tinh Hồn sẽ không nhận. Dù sao thì việc tăng cường thực lực là một điều cấp thiết đối với hắn, nhưng mà cái mạng nhỏ thì cũng chỉ có một mà thôi.

Chấp sự nhìn theo hướng nhiệm vụ hắn lựa chọn, sau đó truyền thần thức vào ô nhiệm vụ đó, ngay sau đó một cái ngọc giản bay ra. Sau đó một cái ngọc giản bay ra, chấp sự truyền một tia thần niệm vào, gương mặt bỗng biến sắc.

Bất quá hắn không nói gì cả, chỉ đưa sang cho Tinh Hồn để tự hắn xem. Có lẽ chấp sự nghĩ rằng hắn là một gã kiêu ngạo, tự mình giải thích thì Tinh Hồn sẽ không nghe, vậy thì cứ để cho lòng tin bị vấp ngã đi.

Nhận ra được suy nghĩ trên mặt chấp sự, nhưng Tinh Hồn không mảy may để ý đến, cầm lấy ngọc giản rồi truyền thần niệm vào. Trong đầu hắn, nhiệm vụ ẩn bên trong ngọc giản hiện ra.

“Nhiệm vụ cấp bạch ngân, phần thưởng bảy trăm năm mươi điểm cống hiến, một ngàn sáu trăm linh thạch hạ phẩm và ba gốc Tâm Hình Thảo. Nhiệm vụ do Thạch Thiên đại sư cấp xuống.

Nội dung nhiệm vụ: Tiến vào Hằng Nhạc Sơn Mạch thu thập ba mươi viên nội đan hậu thiên hoang thú cấp hai, ba viên nội đan hậu thiên hoang thú cấp ba.

Thời gian nhiệm vụ: Ba tháng kể từ lúc nhận nhiệm vụ.

Bàn giao nhiệm vụ: Tại Nhiệm Vụ đường Thiên Kiếm Tông.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.