Uy lực của Phá Vân Quyền Sáo, Trần Anh Tuyệt là người hiểu rõ nhất. Phá Vân Quyền Sáo, bằng vào tu vi của hắn, mặc dù không thể phát huy ra mười phần uy lực, tuy nhiên, dùng để đối phó với tiên giả hậu kỳ Phù Tiên Cảnh không hề gặp khó khăn, thậm chí còn có năng lực chiến đấu một trận với cả tiên giả Địa Tiên Cảnh.
Nói không ngoa, Phá Vân Quyền Sáo chính là con bài tẩy tốt nhất hiện tại của Trần Anh Tuyệt, thế nhưng vẫn không thể ứng phó nổi với một gã nho nhỏ Phàm Tiên Cảnh.
Chỉ thấy gương mặt Trần Anh Tuyệt rất khó coi.
- Xem ra vẫn là đánh giá hắn hơi thấp, bất quá, cũng chỉ như thế thôi.
Trần Anh Tuyệt nội tâm vẫn chưa đặt Tinh Hồn cao thêm một bật, cho rằng bản thân mình hơi xem nhẹ hắn.
- Ưng Kích Trường Không.
Trần Anh Tuyệt hô lớn, nguyên lực lại chuyển động, chỉ thấy hắn nhún người phóng lên trời, tay phải đeo Phá Vân Quyền Sáo hóa thành trảo ấn. Nhìn Trần Anh Tuyệt giống như một đầu mãnh ưng từ trên thiên không lao thẳng xuống, xé xác con mồi.
Tốc độ của Trần Anh Tuyệt rất nhanh, bởi trước đó, hắn đã sử dụng thêm hai tấm Hoàng cấp hạ phẩm Tật Phong Phù, giúp cho tốc độ nhanh hơn so với bình thường gần như gấp đôi.
Trần Anh Tuyệt một chiêu này muốn dồn Tinh Hồn vào góc chết, không cho hắn bất kỳ cơ hội nào bỏ trốn.
Bất quá, điều này lại rất hợp ý với Tinh Hồn. Nguyên lực toàn thân vận chuyển, Trấn Ngục Huyền Thể tầng thứ nhất được Tinh Hồn triển khai toàn lực, trong mắt lóe lên một vầng ám quang, trong sát na tung ra một quyền.
- Trấn Ngục Quyền.
Trấn Ngục Huyền Thể chính là Địa cấp tiên vũ kỹ trung phẩm, mặc dù Tinh Hồn chỉ mới luyện được tầng thứ nhất Trấn Ngục Huyền Thể, cư nhiên so với phàm vũ kỹ của Trần Anh Tuyệt thì uy lực mạnh hơn rất nhiều.
Dĩ nhiên, uy lực của Trấn Ngục Huyền Thể mạnh đến đâu còn tùy thuộc vào Tinh Hồn nữa.
Môt quyền vừa ra, bất giác như Tinh Hồn hóa thành một vị thần trấn giữ địa ngục, xung quanh cơ thể lượn lờ một tầng u khí lành lạnh, phảng phất hóa thành một đầu thần tượng vậy.
Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, Trần Anh Tuyệt hét lên một tiếng thê lương, thân thể bị đẩy lùi về phía sau mấy chục bước. Chỉ thấy sắc mặt hắn trở nên nhợt nhạt, khóe miệng xuất hiện một tia máu tươi. Bất quá, tia máu này chớp mắt liền bị đóng băng lại.
Một quyền giao thủ, Trần Anh Tuyệt cảm giác như bên trong cơ thể bị một luồng khí lạnh lẽo chạy khắp cơ thể, không ngừng tàn phá, đóng băng hết kinh mạch, máu huyết.
Tinh Hồn tu luyện Trấn Ngục Huyền Thể, khi ngưng tụ Trấn Ngục Huyền Thai, trong nguyên khí ẩn chứa âm tà sát khí, khi đối phương vô tình hít phải âm tà sát khí thì liền gặp tình trạng giống như Trần Anh Tuyệt vậy.
Trong lúc Trần Anh Tuyệt cả kinh, không hiểu nguyên nhân gì khiến bản thân trở nên lạnh lẽo thì trước mặt hắn xuất hiện một bóng người.
- Thiên Ưng Kích.
Bóng người đó, ngoài Tinh Hồn thì còn ai vào đây nữa. Hắn trên tay cầm Kinh Thiên Kích đâm tới, tốc độ cực nhanh hóa thành một cái bóng mờ.
Trần Anh Tuyệt gương mặt kinh sợ, nguyên lực khởi động để tránh né đi, tuy nhiên, bởi vì cơ thể bị âm tà sát khí ảnh hưởng, tốc độ vận chuyển nguyên lực trong giây lát bị trì trệ.
Bình thường, một giây lát trôi qua rất nhanh. Nhưng trong một cuộc tử chiến mà nói, vài giây ngắn ngủi đó cũng đủ để khiến bản thân không còn cái mạng nhỏ.
- Không được giết hắn.
Phong Nhạc gương mặt biến đổi hô lớn, đồng thời thân thể huy động xông thẳng lên, trong tay thượng phẩm pháp khí trường kiếm xuất ra khỏi vỏ, gương mặt dữ tợn uy hiếp Tinh Hồn.
Phong Nhạc nguyên lực huy động, thân thể tản ra một luồng uy áp khủng bố, hướng đến chỗ Tinh Hồn.
- Thanh Nhận.
Phong Nhạc phản ứng rất nhanh, hy vọng có thể nhặt lại cái mạng nhỏ giùm Trần Anh Tuyệt. Có điều, hắn tuy đã nhanh, nhưng làm sao nhanh bằng mũi thương kia được.
Ánh mắt Trần Anh Tuyệt tràn ngập sợ hãi cùng tuyệt vọng, hẳn là lúc này, trong nội tâm hắn cực kỳ hối hận, hối hận vì sao bản thân lại là người đầu tiên nhảy lên chiến đấu với Tinh Hồn, để rồi khiến cho bản thân tử vong.
Hắn là thiên tài của Trần gia, từ nhỏ đã nhận rất nhiều đãi ngộ, tương lai sau này không thể đo lường. Nhưng đáng tiếc, hắn lại đi chọc Tinh Hồn, để rồi cái giá phải trả chính là mất đi tính mạng.
Kinh Thiên Kích đâm thủng đầu lâu, trong thương thế mang theo một cỗ sức mạnh hủy diệt, khiến cho đầu lâu của Trần Anh Tuyệt nổ tung tóe, máu tươi bắn lên trời, tạo thành một cơn huyết vũ.
Vừa đúng lúc đó, Thanh Nhận từ chỗ Phong Nhạc chém đến, Tinh Hồn phản ứng rất nhanh, một lần nữa huy động nguyên lực toàn thân, đáp trả lại một kiếm sắc bén kia.
- Thiên Ưng Kích.
Ầm một tiếng, thân thể của Trần Anh Tuyệt ở giữa hai luồng khí tức hung bạo, liền bị phân thành vô số mảnh nhỏ, bay tung tóe ra xung quanh, cảnh tượng làm cho người ta kinh sợ.
Trần Anh Tuyệt, thiên tài Trần gia, không những tán thân tại Bạo Thú Lâm, mà chết cực kỳ thê thảm, thân thể không được nguyên vẹn. So với cái chết của Dương Trung còn muốn thê thảm hơn. Chí ít, Dương Trung chỉ bị phân làm hai mảnh, còn Trần Anh Tuyệt thì khó mà góp thành nhân dạng được nữa.
Phong Nhạc xông lên lôi đài, một kiếm đẩy lùi Tinh Hồn, khiến cho Tinh Hồn nội thương nhẹ. Bất quá, mục đích của Phong Nhạc là để cứu Trần Anh Tuyệt. Đáng tiếc, hắn đã chậm mất một nhịp. Nếu trước đó, hắn phản ứng nhanh hơn, có lẽ Trần Anh Tuyệt đã không phải chết.
Tinh Hồn bị đánh bật ngược, khóe miệng rơi xuống một tia máu.
Thực lực của Phong Nhạc lại bạo tăng, Tinh Hồn cảm nhận rõ được thông qua lần giao thủ vừa nãy. Lại nói, một lần chiến hai trận với hai thế gia đệ tử thiên tài khiến cho nguyên lực của hắn tiêu hao gần hết.
Ngay lập tức hắn lấy ra ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, khởi động Tạo Hóa Nhất Khí cắn nuốt luôn một lượt. Thứ hắn đang không thiếu nhất chính là linh thạch hạ phẩm, trong không gian động thiên hắn chứa mười mấy vạn linh thạch hạ phẩm. Sở dĩ nhiều đến như vậy đều là nhờ lần trước đánh bại đám thế gia đệ tử thiên tài, sau đó thuận tay cướp đi.
Sử dụng một lần ba trăm khối linh thạch hạ phẩm, trong mắt đám tán tiên, Tinh Hồn quả thực đã trở thành một đại gia rồi, nhìn mà muốn lát con mắt.
Nguyên lực trong đan điền lại tràn đầy như trước. Lại nói, nội thương do Phong Nhạc gây ra, với Trấn Ngục Huyền Thể cùng Hư Không Chiến Thể, tốc độ khôi phục nội thương cực nhanh, trong một thoáng chốc đã không còn để lại bất kỳ di chứng nào.
Nếu mà người khác biết được Tinh Hồn có được bí mật này, chỉ sợ sẽ đuổi giết để moi ra bằng được. Bởi tốc độ khôi phục vết thương cỡ này kỳ thực quá là nghịch thiên rồi.
Phong Nhạc nhìn thi thể không nguyên vẹn của Trần Anh Tuyệt, lại nhìn sang Tinh Hồn, chỉ thấy trên tay Tinh Hồn chính là Phá Vân Quyền Sáo, trong khoảng khắc cuối cùng, hắn nhanh tay chặt đứt song thủ Trần Anh Tuyệt, cướp đi Phá Vân Quyền Sáo.
- Mới một tháng không gặp, thực lực của ngươi lại tiến bộ nhanh đến như vậy. Bất quá, hôm nay, ngươi chết chắc rồi.
- Dương Trung và Trần Anh Tuyệt, trước lúc chết cũng nói y chang.
- Ta với hai người bọn hắn không giống nhau. Ta đã một lần đánh bại ngươi, lần này cũng sẽ giống như vậy.
Phong Nhạc trong mắt sát ý nồng đậm, bỗng trên tay xuất hiện một tấm phù lục, chính là Hoàng cấp thượng phẩm Cường Lực Phù.
Phong Nhạc này, quả thực chính là một đại gia, một tấm Hoàng cấp thượng phẩm phù lục, giá trị không dưới mười vạn linh thạch hạ phẩm, cư nhiên lại được hắn tùy tiện sử dụng, không những một lần mà đến hai lần, thật khiến cho người ta ghen tức mà.
Hoàng cấp thượng phẩm phù lục khác biệt rất lớn so với Hoàng cấp trung phẩm phù lục, không chỉ khác biệt ở mặt giá trị, mà còn khác biệt ở cả công năng nữa.
Phong Nhạc sử dụng Cường Lực Phù thượng phẩm, khí thế của hắn biến mạnh, tạo thành một trận cuồng phong thổi bay cát bụi xung quanh. Thực lực cư nhiên biến thành ngụy Địa Tiên Cảnh.
So với Tinh Hồn, hiện nay Phong Nhạc đã vượt lên trên một đại cảnh giới. Mặc dù chỉ là ngụy Địa Tiên Cảnh, chừng đó cũng đủ để Tinh Hồn sắc mặt biết đổi rồi.
- Thực lực của Phong Nhạc hiện này, có lẽ gã Tinh Hồn kia không phải là đối thủ của Phong Nhạc được rồi. Khác biệt tận một đại cảnh giới, quá khó cho hắn.
- Cũng phải nói đến, thực lực của gã Tinh Hồn này lại mạnh đến vậy. Hai thiên tài cứ như vậy mà ngã xuống dưới tay hắn.
- Vẫn là đánh giá quá thấp hắn, nhưng cũng chỉ đến đó thôi. Nếu không có thêm con bài tẩy nào khác, hắn chết chắc.
- Phải, trong thế hệ thiên tài này, Phong Nhạc chỉ thua mỗi Dương gia Dương Thiên Quân và Thượng Quan gia Thượng Quan Lãnh mà thôi. Cường Lực Phù thượng phẩm, bất quá chỉ là một trong những con bài tẩy của hắn.
Khán giả đứng quanh âm thầm đánh giá tương quan lực lượng. Rõ ràng trong mắt họ, Phong Nhạc vẫn được đánh giá là trên cơ một bậc.
Vệ Vũ Quân đứng ở một góc khuất người, hai hàng chân mày hơi chau lại, lặng lẽ quan sát Tinh Hồn và Phong Nhạc. Trong đôi mắt mị hoặc ẩn tàng một tia âm trầm, tựa hồ như đang suy nghĩ gì đó.
Đột nhiên, Vệ Vũ Quân âm thầm rời khỏi nơi này, bởi vì nàng rời đi rất cẩn mật, thế nên không ai nhận ra được từ lúc nào, bóng dáng của Vệ Vũ Quân đã biến mất.
Khi đã khuất xa khỏi nơi lôi đài, bên tai nàng đã vang lên âm thanh chiến đấu kịch liệt. Bất quá, kết quả thế nào, nàng không quan tâm đến. Chỉ thấy nàng lấy chiếc nhẫn ngọc trên anh, trong đôi mắt đẹp lóe lên một tia bí ẩn, đột nhiên Vệ Vũ Quân bóp nát chiếc nhẫn ngọc. Một vầng hào quang lóe lên, bao phủ lấy thân thể nàng ta, trong giây lát hào quang biến mất, đem Vệ Vũ Quân truyền tống ra khỏi Bạo Thú Lâm.