[Dịch] Đại Đường Cuồng Sĩ

Chương 399 : Hai lần ám sát




Từ tửu quán trở về, Lý Trân luôn bị vây trong trầm tư, mấy tên tùy tùng cũng đi theo hắn không xa không gần.

Hắn cảm giác đại thế bây giờ đã dần dần thoát ly khỏi quỹ tích lịch sử của thế giới trước, điển hình nhất chính là Lý Hiển, ông ta hoàn toàn đánh mất niềm tin, sa vào thế giới phật pháp, để đạt được sự giải thoát tâm hồn.

Ngoài việc tâm thái của Lý Hiển đã hoàn toàn thay đổi, còn có một việc khác phát sinh, đó là việc đứa con cả Lý Trọng Nhuận của y bị giết. Trong lịch sử Lý Trọng Nhuận có bị giết hay không, Lý Trân cũng không rõ, nhưng có một chuyện có thể khẳng định, trong lịch sử Lý Hiển chắc chắn không trúng gió.

Như vậy sự kiện lịch sử bị thay đổi quỹ tích, phải là Lý Hiển trúng gió, con ma bệnh tật tra tấn làm cho Lý Hiển đánh mất niềm tin vào tương lai. Đã không có Lý Hiển, người có năng lực mạnh cạnh tranh ngôi vị hoàng đế, như vậy ngôi vị hoàng đế chỉ có thể rơi vào trên người Lý Đán. Vốn Lý Đán sau này chính là Đường Duệ Tông, chỉ có điều y đăng cơ sớm hơn mà thôi, quỹ tích lịch sử cũng không bị thay đổi.

Lý Trân tới trước cửa phủ đệ của mình, đúng lúc này, xa xa bỗng truyền đến tiếng vó ngựa dồn dập, có người hô to:

- Đại tướng quân cứu ta!

Mấy tên tùy tùng đều thất kinh, lập tức rút kiếm bảo vệ trước sau Lý Trân, chỉ thấy từ đằng xa trong bóng đêm có mấy gã kỵ sĩ chạy nhanh tới, chỗ xa hơn có vài chục người cưỡi ngựa đuổi theo gắt gao.

Chỉ trong chốc lát, kỵ sĩ liền chạy tới trước mắt, là một gã nam tử trẻ tuổi. Lý Trân chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra gã, không ngờ là con trai Lý Trọng Tuấn của Lý Hiển. Lúc này, một mũi tên phía sau Lý Trọng Tuấn mạnh mẽ bắn đến, Lý Trân tay mắt nhanh lẹ, giơ chiến đao lên, “Đ…A…N…G…G!” một tiếng ngân vang, mũi tên bị hắn một đao đánh bay.

Mười mấy tên truy kích ở xa xa nhìn thấy Lý Trân, đều ghìm chặt chiến mã. Lúc này, từ trong phủ lao ra một nhóm lớn thân vệ, bao quanh Lý Trân và Lý Trọng Tuấn. Mấy người truy kích phía xa thấy tình thế không ổn, quay đầu ngựa lại hốt hoảng chạy trốn.

Lý Trân khoát tay chặn lại, ngăn thân vệ thủ hạ:

- Không cần đuổi theo!

Hắn nhìn Lý Trọng Tuấn, chỉ thấy y cả người là máu, trên vai phải cắm một mũi tên, sắc mặt trắng bệch, lung lay sắp đổ. Lý Trân đỡ lấy y một phen, hét lên:

- Nhanh đi mời y sư đến!

Một lúc lâu sau, lão y sư từ trong buồng đi ra, Lý Trân ngồi ở gian ngoài vội đứng dậy đón tiếp:

- Triệu y sư, y thế nào rồi?

Lão y sư thở dài:

- Thương thế của y, trên người ít nhất bị chém ba đao, còn trúng một mũi tên, mất máu quá nhiều, tuy nhiên cứu trị coi như kịp thời…ta nghĩ rằng có thể bảo vệ được cái mạng nhỏ của y.

- Đa tạ!

Lý Trân lập tức bảo một thủ hạ:

- Đem Triệu y sư đi lãnh một trăm xâu tiền.

Lão y sư thiên ân vạn tạ rời đi, lúc này Lý Trân mới đi vào buồng trong, chỉ thấy Lý Trọng Tuấn nằm trên giường êm, cởi trần nửa người trên, cả người quấn đầy băng gạc, một thị nữ ngồi bên cạnh, cẩn thận đem băng gạc quấn trên trán y.

Lý Trọng Tuấn chậm rãi mở mắt, thấy là Lý Trân tiến vào, y vội vàng ngồi dậy. Lý Trân tiến đến ấn chặt y một phen:

- Nằm đi, ngươi không thể động được!

Lý Trọng Tuấn lại vô lực nằm xuống. Lý Trân nháy mắt với thị nữ bên cạnh, thị nữ lập tức đứng dậy lui xuống. Lý Trân ngồi xuống bên người Lý Trọng Tuấn, cười nói:

- Y sư nói ngươi vận khí không tệ, chậm chút nữa là mất mạng rồi.

Lý Trọng Tuấn cúi đầu thở dài một tiếng:

- Là đại tướng quân đã cứu ta.

- Có chuyện gì thế? Sao ngươi lại chạy đến cửa phủ đệ của ta?

- Vốn hôm nay ta chính là đến bái phỏng đại tướng quân, nhưng đại tướng quân không ở nhà, ta liền đứng chờ ở gần cửa phủ, thấy đại tướng quân trở về, ta đang muốn tiến lên, không ngờ một đám người bỗng nhảy ra, vung đao chém xuống.

Lý Trọng Tuấn nhắm mắt lại, tình cảnh kinh hồn táng đảm kia như ngay trước mắt.

Lý Trân trầm ngâm một chút hỏi:

- Ngươi biết ai muốn giết ngươi không?

Lý Trọng Tuấn gật gật đầu:

- Ta nhận ra một người trong đó, kỳ thật cho dù không nhận ra người nào, ta cũng biết là ai.

Lý Trọng Tuấn nghiến răng nghiến lợi:

- Vi Bá, hại chết huynh trưởng ta, hiện tại lại muốn hại cả ta nữa.

Lý Trân ngẩn ra, sao lại là Vi Bá?

Đang lúc này, ngoài cửa vang lên thanh âm lo lắng của thê tử Địch Yến:

- Phu quân, có thể ra ngoài một chút hay không?

Lý Trân cười nói với Lý Trọng Tuấn:

- Ngươi cứ an tâm dưỡng thương, ở chỗ này của ta, ngươi sẽ không có vấn đề gì.

Ánh mắt Lý Trọng Tuấn hết sức phức tạp, y bỗng nhiên nói với Lý Trân:

- Đại tướng quân, ta có một đại sự cực kỳ trọng yếu muốn nói với ngươi.

Lý Trân cười cười:

- Trước tiên ngươi cứ nghỉ ngơi một lát, chờ lát ta quay lại sẽ nói chuyện cùng.

Lý Trân đi đến gian ngoài, Địch Yến lập tức tiến lên thấp giọng nói:

- Vừa rồi Thượng Quan Xá Nhân phái người đến đưa tới một tờ giấy, nói có chuyện gấp.

Nàng đưa tờ giấy cho Lý Trân, Lý Trân mở tờ giấy ra, mặt trên chỉ có một câu:

- Trương Thần Vọng làm tướng quốc.

Một lúc lâu sau, Lý Trân không nói ra lời, vị trí tướng quốc mà mọi người tranh đoạt thật lâu, cuối cùng lại để huynh đệ Trương thị thắng.

- Phu quân, đã xảy ra chuyện gì?

Địch Yến thấy sắc mặt trượng phu không đúng, không khỏi lo lắng hỏi.

- Không có gì, đấu tranh quyền lực trên triều đình, huynh đệ Trương thị đã chiếm thượng phong.

Lý Trân nghĩ tới lời Lý Trọng Tuấn vừa nói…, nhân tiện nói:

- Ta muốn cùng Lý Trọng Tuấn nói chuyện một chút, nàng trở về đi!

Đến một lúc lâu sau, Lý Trân mới trở lại thư phòng của mình, khiếp sợ trong lòng thật lâu không bình ổn lại. Hắn tận lực không nghĩ đến lời nói của Lý Trọng Tuấn nữa, khoanh tay đi đi lại lại trong phòng.

Lần tranh chức vị trí tướng quốc này rất trọng yếu, nó quan hệ đến hướng gió biến hóa của Chính Sự đường, hiện tại Trương Thần Vọng đã thắng, có nghĩa là tướng quốc ủng hộ Võ thị và Nhị Trương chiếm đa số, làm cho Nhị Trương vốn đã có quyền lực ngập trời càng thêm không kiêng nể gì.

Làm không tốt, cơ hội hoàng tộc Lý thị lật ngược tình thế càng ngày càng nhỏ rồi. Kỳ thật Lý Trân cũng hiểu được vì sao có kết quả này, đây là Võ Tắc Thiên trả thù, trả thù hoàng tộc Lý thị đánh trọng thương Võ Du Ninh. Đương nhiên, đồng thời cũng thể hiện sự yêu thích của bà đối với Nhị Trương, nếu cứ tiếp tục như vậy, bà sớm muộn cũng sẽ trở thành con rối của Nhị Trương.

Kỳ thật chuyện này còn do nhân tố bên trong Lý Đường không đoàn kết, Thái Bình công chúa muốn đề cử Cao Tiễn, Lý Đán muốn đề cử Hoàn Ngạn Phạm, Lý Hiển hoặc là nói Vi vương phi muốn đề cử Trương Thuyết, ba nhà đều tự lập trận doanh của mình, lực lượng liền bị phân tán.

Tương phản, sau khi Võ Tam Tư bị trừng phạt, Tào Văn bị loại, tất nhiên Võ Tam Tư và huynh đệ Trương thị sẽ cấu kết, cùng nhau đề cử Trương Thần Vọng làm tướng quốc, lực lượng rõ ràng lớn hơn so với hoàng tộc Lý thị.

Lý Trân thầm thở dài, nếu hoàng tộc Lý thị còn nội đấu, ngôi vị hoàng đế kia thật sự nguy hiểm.

Lý Trân lại nghĩ đến lời của Lý Trọng Tuấn. Kỳ thật đối với Lý Trọng Tuấn, Lý Trân ít nhiều có chút áy náy, dù sao năm đó sách lược ám sát Trương Cảnh Hùng là của hắn, không nghĩ tới cuối cùng lại liên lụy đến Lý Trọng Nhuận chết thảm.

Hiện tại trong các bộ phận hoàng tộc Lý thị cũng xảy ra nội chiến, tình thế càng thêm không ổn!

Ngay lúc Lý Trân đang trầm tư không nói gì, ngoài sân bỗng nhiên truyền đến một tiếng hô to:

- Là ai?

Ngay sau đó là một trận hò hét:

- Có thích khách!

Lý Trân thầm cả kinh, rút ra trường kiếm trên tường lao ra khỏi thư phòng, bên ngoài đã thành một mảnh hỗn loạn, nhiều đội thân vệ trong phủ chạy ra, Lý Trân lại xoay người chạy về phòng hài tử, chỉ thấy Địch Yến và Vương Khinh Ngữ đều đã chạy đến phòng hài tử, tay Địch Yến cầm trường kiếm, che trước mặt con, Vương Khinh Ngữ ôm chặt ba đứa con vào lồng ngực, trong mắt mỗi đứa bé đều có vẻ hoảng sợ.

Thấy người xông tới là Lý Trân, tất cả mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Địch Yến vội hỏi:

- Phu quân, chuyện gì xảy ra thế?

Ánh mắt của Lý Trân âm trầm như nước, cắn răng nói:

- Có người muốn ám sát ta!

- Tại sao chuyện gì cũng tập trung vào tối nay?

Địch Yến lo lắng hỏi han.

- Ta cũng không biết!

Trong lòng Lý Trân âm thầm suy nghĩ, nhất định là trong cung xảy ra chuyện gì, khiến Nhị Trương cảm giác được bọn họ đã nắm chắc phần thắng, chẳng lẽ Võ Tắc Thiên đã đồng ý sự tình gì rồi?

Lúc này, một gã thân vệ ở ngoài cửa bẩm báo:

- Khởi bẩm tướng quân, ba tên thích khách đều đã bị bắt, tuy nhiên bọn chúng đều đã uống thuốc độc tự vẫn.

Lý Trân ra khỏi phòng, thấy lầu nhỏ đứng đầy thân vệ, hắn bước nhanh xuống lầu, hỏi:

- Thích khách ở chỗ nào?

Thích khách đều nằm bên trong nội trạch, ba tên thích khách đều mặc áo đen, hai người bị thương, còn lại đều bị bắt giữ, nhưng trong miệng bọn chúng đều có ngậm thuốc độc, sau khi bị bắt, lập tức nhai độc tự sát.

- Huynh đệ của chúng ta chết bao nhiêu người?

Lý Trân hỏi.

Một gã thân vệ tiến lên bẩm báo:

- Khởi bẩm tướng quân, các huynh đệ bị thương ba người, không có tử vong, chủ yếu là do trước đó chúng ta đã cảnh giác, lại phát hiện kịp thời, bao vây tứ phía bọn chúng.

Lý Trân gật gật đầu:

- Lập tức đem huynh đệ bị thương đi trị liệu. Đêm nay mọi người có công giết địch, mỗi người thưởng năm mươi xâu tiền, mặt khác tiếp tục điều tra bên trong phủ, phòng ngừa có tên thích khách thứ tư.

Chúng thân binh tinh thần phấn chấn, lập tức tiếp tục điều tra khắp mỗi ngõ ngách trong phủ.

Tuy rằng thích khách không để lại bất cứ manh mối gì, nhưng Lý Trân lại cảm thấy có chút kỳ quái. Đương nhiên hắn nghĩ đến đầu tiên là huynh đệ họ Trương sai người đến ám sát mình, chẳng qua nếu hắn là huynh đệ Trương thị, nhất định sẽ phái người võ nghệ cực kỳ cao cường đến ám sát. Hơn nữa trước đó đã phát sinh sự kiện Lý Trọng Tuấn bị ám sát trước cửa phủ, làm cho thích khách có kinh nghiệm đêm nay nhất định sẽ không động thủ.

Nhưng tình huống trước mắt lại hoàn toàn ngược lại, rõ ràng thân vệ của mình có cảnh giác, bọn chúng còn muốn chạy tới cưỡng ép ám sát, hơn nữa võ nghệ cũng tương đối bình thường, thậm chí ngay cả thân vệ của mình cũng không chết một người, huynh đệ Trương thị sẽ phái thích khách như vậy tới sao?

Đáp án dĩ nhiên là không rồi, vậy chỉ còn một khả năng, cũng không phải huynh đệ Trương thị phái thích khách tới. Người phái thích khách tới không phải là muốn thành công, chỉ là muốn vu oan cho huynh đệ Trương thị, làm cho mình trả thù Trương Xương Tông và Trương Dịch Chi.

Người chủ sự sau màn này làm vậy là có mục đích gì?

Lý Trân cẩn thận nghiền ngẫm, càng ngày càng tiếp cận chân tướng, khả năng có hai nguyên nhân, một là làm cho mình và huynh đệ Trương thị sống mãi với nhau, còn lại là không có liên quan đến huynh đệ Trương thị, là có người cảnh cáo với mình một lần.

Lý Trân nghĩ tới việc mình thuyết phục Diêu Sùng thay đổi ủng hộ người khác, khẳng định là đã đắc tội với Vi vương phi, chẳng lẽ là Vi vương phi cảnh cáo mình sao? Thích khách xuất hiện và người của Vi Bá chém trọng thương Lý Trọng Tuấn có liên hệ gì với nhau.

Nhưng không biết tại sao, Lý Trân lại nghĩ tới Võ Tam Tư, trong khoảng thời gian này, y thật sự hơi quá an tĩnh…

……….

Trong phủ Lương Vương, trong lòng Võ Tam Tư hết sức hưng phấn, y cũng vừa nhận được tin tức, thánh thượng đã quyết định phong phủ doãn Thái Nguyên Trương Thần Vọng làm tướng quốc, cứ như vậy, bảy tướng quốc Chính Sự , Dương Tái Tư, Đậu Lư Vọng Khâm, Tông Sở Khách và Trương Thần Vọng liền tạo thành một liên minh bốn người, hơn nữa còn có Khống Hạc phủ của huynh đệ Trương thị, bọn họ đã hoàn toàn chiếm cứ thượng phong.

Tào Văn ở bên cạnh cười nói:

- Tin rằng sau đêm ám sát Lý Trân này, thù hận giữa Lý Trân và huynh đệ Trương thị sẽ nhanh chóng chuyển biến xấu, không lâu sau huynh đệ Trương thị sẽ đến tìm nhạc phụ đại nhân hợp tác cùng đối phó Lý Trân.

Võ Tam Tư vui vẻ gật đầu. Kế sách này của Tào Văn rất tốt, thành công đem tăng thêm thù hận giữa Lý Trân và Nhị Trương. Nhị Trương tất sẽ lùi bước, cuối cùng đạt thành liên minh với mình.

Võ Tam Tư và huynh đệ Trương thị đã đàm phán rất lâu, một ít điều kiện mấu chốt của hai bên đều thủy chung không đạt thành thỏa hiệp, chủ yếu là Nhị Trương không chịu ủng hộ Võ Tam Tư làm thái tử rõ ràng, điều này làm cho Võ Tam Tư rất không thích. Nếu như không có điều kiện này, y và Nhị Trương kết minh có ý nghĩa gì?

Đúng lúc này, đứa con Võ Sùng Liệt ở ngoài cửa bẩm báo:

- Phụ thân, Hạ tổng quản đến rồi!

Hạ tổng quản chính là Hạ Trung. Lúc này y chạy tới, thật sự khiến Võ Tam Tư cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ trong cũng xảy ra chuyện gì sao?

Y lập tức ra lệnh:

- Nhanh mời y vào thư phòng của ta!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.