Thúy các .
Vừa tròn tháng , Thất hoàng tử Dạ Diên lặng lẽ , ngoan ngoãn nằm trong nôi , Đường mỹ nhân nhìn thấy con mình nhu thuận ngủ , an bình mà thỏa mãn . Chu Anh bên cạnh nhìn rồi nói :
“Nương nương , tiểu hoàng tử thật sự ngoan a, từ trước đến nay nô tì chưa từng gặp qua tiểu hài tử nào ôn thuận như vậy.”
“Diên nhi của ta là ngoan nhất” Đường mỹ nhân vừa nói vừa cúi xuống nhìn , kìm lòng không được hôn liền mấy cái lên gương mặt non nớt ,nhỏ nhắn , mềm mại. Bé con của nàng dường như không kiên nhẫn , nâng bàn chân nhỏ lên . Đường mỹ nhân lợi dụng cơ hội đó lấy tay chụp bàn nhân nhỏ cọ cọ vào má mình ( ta muốn nữa, ta nữa , cho ta a~~~!) , Tình cảnh ấm áp này luôn xuất hiện ở Thúy các .
Dạ Diên nằm trong nôi, tâm trạng thật buồn bực . Đúng vậy là buồn bực đó nha . Một đứa trẻ bình thường sẽ không xuất hiện loại cảm giác này . Thế nhưng Thất hoàng tử Dạ Diên có phải là một đứa trẻ bình thường đâu a . Nói chính xác là trong thân thể một hài tử vừa tròn tháng là linh hồn của một Lạc Tước đã mười bốn tuổi nga .
( Quỳnh:cái nì gọi là già trước tuổi ha…:”> – Dạ Diên : Tiểu Linh xuất chiêu a…. Quỳnh : ế, ế tha mạng…)
Một tháng trước , sau khi Lạc Tước nuốt Linh châu bị phụ thân một chưởng đánh hạ , thân thể cảm nhận một trận đau đớn , mà tâm mình so với thân thể cảm giác lại đau hơn . Người phụ thân kia chưởng lực ko hề lưu tình,làm Lạc Tước hoàn toàn mất hết hy vọng. Sau đó hắn bất tỉnh nhân sự , khi tỉnh dậy đã thấy mình ở trong thân thể của một tiểu Hoàng tử. Mà viên Linh châu kia cũng lẳng lặng ẩn trong thân thể Lạc Tước. Không hể có phản ứng dao động năng lực . Trong thân thể một tiểu hài tử non mềm, yếu ớt , hơn nữa tâm tình mặc kệ thế sự nhân tình chung quanh , Lạc Tước luôn ngoan ngoãn nhận sự chăm sóc của mọi người , giống thập phần bộ dáng tiểu hài nhi . Đồng thời cũng không quên thu thập một ít tin tức hiện tại.
Nguyên lai chính mình đã thoát ly thân thể trước đây nhập vào thân thể này a_______.
Nguyên lai qua một kiếp vẫn không thoát được Vân sơ Đại lục _________
Nguyên lai mình được sinh ra trong Hoàng thất của Quốc gia lớn nhất Vân sơ Đại lục : Kỳ quốc__
Nguyên lai_______
Trong một khoảng thời gian một tháng ít ỏi, Lạc tước cũng không hiểu biết mọi chuyện chung quanh cho lắm. Đối với việc sống lại của mình mà nói, hắn tuyệt tin tưởng đó là nhờ linh lực của Linh châu.
(Tiểu Linh: đúng a , là ta đó, khen ta đi a…. Quỳnh: ây du đúng a là tiểu Linh của ta giỏi giỏi nhất ni… Tiểu Linh*vẽnh cao cái mũi*..)
Lạc Tước lại càng để tâm cừu hận chưa trả được của mẫu thân đời trước của mình là phụ thân. Nếu hồn phiêu phách tán thì cái gì cũng không quam tâm , không cần biết . Cư nhiên chính mình vẫn còn ở Vân sơ Đại lục , vậy sẽ phải hảo hảo mà sống , đem tất cả mọi vấn đề giải quyết một lượt.
Sáu tháng sau , Ngự thư phòng Kỳ quốc , Dạ Minh Hiên cùng một vài đại thần bàn bạc về Lễ mừng vừa là sinh nhật hai mươi tuổi cùng kỷ niệm mười năm đăng cơ hoàng đế vài ngày tới. Việc tất nhiên phải được tổ chức long trọng . Các vị sứ giả của các nước khác đã tới mấy ngày qua . Việc tiếp đãi cùng bảo vệ an toàn cũng được Khẩn La Mật Cổ tiến hành thuận lợi. Đem tất cả mọi việc quan trong nhất phân phó xong , sau khi các đại thần lần lượt cáo lui , Dạ Minh Hiên cũng nhẹ nhõm thở dài một hồi, ly khai Ngự thư phòng .
Tiêu sái chậm rãi trên đường quay về tẩm cung , Dạ Minh Hiên trong đầu cũng âm thầm tính toán việc quốc gia. Đối với Bát hoàng tử gần đây, chính mính cũng ban thưởng cho Thục quý phi ít nhiều ân điển , điều này làm địa vi nàng ấy tất tăng cao không ít, có thể nói gần bằng Hoàng hậu a. Chuyện ân oán trong hậu cung Dạ minh Hiên cũng không quan tâm đến, dù sao cũng đã phân phó ảnh vệ theo dõi sự tình , hậu cung hiện cũng không có nhiều sóng gió. Nhưng đối với Lại bộ thượng thư Lâm Ngang , phụ thân của thục quý phi lại kéo bè kết đảng , việc này cần phải cân nhắc , cân nhắc a~~.
Minh Hiên nghĩ mối quan hệ giữa hậu cung cùng triều đình thiên ti vạn lũ ( vừa chặt chẽ ,bền bĩ mà rối rắm….0-o! ta nghĩ thế). Đột nhiên chợt nhớ tới Thất hoàng tử Dạ Diên , hài tử hắn chưa từng gặp qua ( =”= …nga muốn đập anh một phát quá đi) . Xoay người hướng Vương công công nói :
“Trẫm trước tiên ghé xem Thất hoàng nhi”
Cũng bởi thế mà ,sau bảy tháng ra đời, có sao trời chứng giám , có Vương công công đi cùng , mà quan trong là vị Hiên đế vĩ đại của chúng ta do một tia ngẫu hứng chợt lóe “Đột nhiên nhớ lại”lấy làm hứng thú , Dạ Diên cùng Phụ hoàng có một cuộc gặp gỡ lãng mạng trong đêm.
Một Thúy các nhỏ bé bởi vì sự xuất hiện đột ngột của Hoàng đế bệ hạ nên không khỏi sa vào cảnh gà bay, chó chạy ( ta phăng câu này…cảm giác rất chân thật a…=))) . Đường mỹ nhân nhìn bệ hạ đã lâu không gặp lại càng toát lên vẻ anh tuấn tiêu sái ,trong lòng không khỏi kích động, nhìn Hiên đế bằng gương mặt ẩn tình . Minh Hiên đế lại tỏ ra không quan tâm , trực tiếp hỏi :
“Thất hoàng nhi của trẫm đâu “
( Này làm chứng nhá…anh chưa gặp bé Diên thế mà đã tự nhận là của mình nhá..á haha há…)
Vãn Anh trên tay ôm Dạ Diên đưa đến gần Dạ Minh Hiên . Dạ Diên vừa được ăn uống no đủ , yên ổn nằm trong nôi lại bị ẵm lên , lòng không khỏi khó chịu , lại nói vừa nghe tiếng động xung quanh ồn ào, biết người tới chính là phụ thân , bực dọc càng tăng cấp . Vì thế ở thời điểm Dạ Minh hiên cúi xuống xem Dạ Diên , Dạ Diên đem chân kia tròn tròn nhỏ nhỏ xinh xinh , lấy khí lực một đứa trẻ , đạp trúng mặt Dạ Minh Hiên . Mọi người trong phòng trợn mắt , há mồm kinh ngạc trước hành động của tiểu Diên Nhi . Người của Thúy các ngạc nhiên bởi vì không biết do đâu mà vị Hoàng tử luôn luôn nhu thuận của họ bỗng trở nên “ hoạt bát” , chẳng lẽ do cao hứng khi nhìn thấy phụ thân? Còn những người hầu hạ Dạ Minh Hiên ngạc nhiên nguyên do từ trước đến nay chưa thấy qua vị Hoàng tử nào lớn mật như vậy , dùng hành động như thế cùng Hoàng đế “ thân cận”…
Dạ Minh hiên cũng ngẩn người ra, đại khái là không nghĩ tới Hoàng nhi của mình dùng hành động như vậy để nghênh đón phụ thân . Cái chân nho nhỏ đầy thịt đạp lên mặt tất nhiên không hề có đau đớn còn là mềm mại nha , lại có thêm một mùi hương tiểu hài tử ( mùi sữa hả..í hị hị).
Thừa dịp Dạ Minh Hiên đang trong bộ dạng ngây ngốc , tiểu Hoàng tử của chúng ta dùng sức lực của một bé con mới tròn mấy tháng tuổi ,đạt tới tần suất lớn nhất đạp tiếp lên mặt Hiên đế thêm mấy cái . Tất nhiên Dạ Minh Hiên không có mảy may thương tổn, còn Dạ Diên đáng thương mệt đến độ đỏ bừng gương mặt ( yêu cầu tránh ra để ta đè ra cạp =))) , càng làm cho vẻ đẹp phấn điêu ngọc mài tăng thêm mấy bật….
(Phấn điêu , ngọc mài = vẻ đẹp như tượng điêu khắc đó mà….:”> .)
Đường mỹ nhân là người đầu tiên tỉnh lại , sợ Hoàng thượng nổi giận , trách phạt con mình , vội vàng đem tiểu hài tử con mình rời tay Vãn Anh , nói với Dạ Minh hiên:
“Hoàng thượng , do Hoàng nhi khát nước nên mới nháo lên như vậy , xin Hoàng thượng chớ trách phạt.”
Nói rồi liền tiếp nhận nước từ tay Chu Anh , đút nước cho Dạ diên. Không hề nghĩ tới việc Dạ Minh Hiên tiếp tục đứng kế bên mình nhìn Diên nhi uống nước.
“Còn muốn ép ta uống nước sao?”- Dạ Diên phẫn nộ gia tăng không ngừng , thừa dịp không người để ý , dùng tay nhỏ bé của mình giơ lên ngăn cản , nước kia bị ngăn lại “ đột nhiên” , “kỳ lạ”, “chuẩn xác không ngờ” dội thẳng lên “Long bào” trân quý của Hoàng đế.
Mọi người một lần nữa hóa đá…….( cái này hồi nãy hóa đá tập 1 , giờ là tập 2 =)))
Đường mỹ nhân sợ đến mức ôm Dạ Diên lập tức quỳ xuống đất , dự tính mở miệng thì bị Dạ Minh Hiên khoát tay bảo đứng lên , vẻ mặt suy nghĩ sâu xa tiếp nhân Dạ Diên.
“ Người này như thế nào còn muốn ẵm ta?”Dạ Diên phẫn nộ như giọt nước tràn ly , không nghĩ đến chính mình trở thành vị Hoàng tử đầu tiên được Hoàng đế ôm vào lòng rất là vinh hạnh a, cũng không quan tâm không khí quỷ dị chung quanh ,phát huy triệt để âm lực của một tiểu hài tử …..gào khóc….
Tại nơi bam đêm tinh quang chiếu rọi , tâm tư hoảng sợ run rẩy của Đường mỹ nhân làm nền ,tiếng khóc rõ to của Dạ diên phụ trợ , mọi người trong Thúy các nhìn thấy vị Hoàng đế vĩ đại của mình , vạt nước thấm ướt Long bào, tay ôm Thất hoàng tử đang khóc đến bất diệt nhạc hồ, nháo loạn tay chân mà nghiêm túc tuyên bố :
“Thất hoàng tử trời sanh tính tình hoạt bát , thông minh, tư chất rất tốt , sau này sẽ cùng trẫm trụ tại Dạ Long điện.