[Dịch]Cửu Châu Đại Lục

Chương 37 : Cuộc chiến hai phe




Lúc này hàng loạt các pháp bảo, bùa chú, ám khí, thuốc nổ,... từ phe Liễu Hà bay vù vù như mưa trút xuống phe Đại Trí.

Lúc này nhóm bên phe Đại Trí một cậu nhóc tuổi tầm mười bốn tên là Đinh La nói:“ Giờ thì chúng ta có chỗ để đứng rồi”

một người nữa tuy tuổi cũng khá trẻ nhưng lại để râu ria mép khá dài tên ĐỗBình nói:" Hãy cho chúng thấy sức mạnh cuả chúng ta!”

“he he mặt nước đóng băng thật là tiện”

“máu tôi đang sôi lên đây”

“bắn tung bọn chúng lên đi”

nghe thế hàng loạt đệ tử phe Đại Trí nhao nhao từ trên bờ nhảy xuống đạp lên mặt băng mà chạy về phe Liễu Hà để chiến đấu hòng cướp được cây cờ.

các pháp khí từ phe bảo vệ lao đến nhưng nhóm người bên Đại Trí tránh né dễ dàng, xông thẳng về bờ bên Liễu Hà. Hai bên giáp mặt nhau gây nên một hồi loạn chiến.Lúc này chém giết loạn xạ cứ mỗi giây mỗi phút là có hàng loạt người bị loại văng ra khỏi cuộc chiến. Họ chính là những người bị tử vong trong cuộc chiến, tuy nhiên nhờ có pháp thuật bảo vệ các các bậc tiền bối trước nên họ không phải chết chính thức. Tuy nhiên họ bị mất tư cách tham gia nữa mà lục đục trèo lên khán đài cao nhìn xuống cảnh tượng cuộc chiến diễm lệ bên dưới.

Lúc này đây từ trên có thể nhìn xuống bao quát rõ ràng những người chém giết nhiều nhất. Các trưởng lão đang nhao nhao trò chuyện với nhau:

“ Đệ tử Phan Vũ kia thật lợi hại, giết khá nhiều phe địch nhưng lại tốn rất ít sức, xem ra đã là một tu sĩ trúc cơ.”

“ hãy nhìn cậu ta đang vận tiên lực, xem ra đã sẵn sàng chiến đấu rồi. Phe Đại Trí gặp khó khăn nhiều đây”

Ở bên dưới Phan Vũ đứng kế bên một đệ tử đồng minh cũng rất lợi hại, cậu ta là Nguyễn Minh Tấn Đạt.

Tấn Đạt nói:“ Ê, ngươi đánh thiệt đó hả?”

Phan Vũ lạnh lùng khép đôi mắt lại nhìn về hướng của Đại Trí đang đứng hiên ngang phía bên kia nói:“ ta đang xem khoản cách giữa chúng ta và tên Đại Trí kia mà thôi!”

phía sau Phan Vũ một cô gái nãy giờ cúng giết khá nhiều địch nhân tên là Âu Thị Họa Mi cũng dừng lại nhìn bóng lưng cậu nghĩ thầm trong bụng “ ngay cả những người có thực lực cũng sẽ run rẩy khi giao đấu chính diện với lưỡi kiếm của hắn, quả nhiên không hổ danh là Lưỡi Kiếm Thần“.

Phe của Đại Trí cậu trẻ để ria mép Đỗ Bình nghĩ thầm” lưỡi kiếm thần Phan Vũ đã muốn chiến đấu thật sự, chiến đấu với hắn bất cứ kiếm khách nào cũng cảm thấy phấn khích, bởi vì hắn được mệnh danh vô địch kiếm của Yêu Thú Sơn. Ta phải đấu với hắn, máu ta đang sôi lên đây.”

Phan Vũ rút kiếm ra Sở Khanh nhìn qua nói với Họa Mi:“ thì ra đó là lưỡi kiếm thần sắt bén vô địch đó sao?”

Họa Mi gật đầu nói:“ Nói đúng hơn đó là Hắc kiếm một trong mười thanh kiếm dành cho đệ tử trong tàng trân các, thế hệ chúng tachỉ có duy nhất ba cây được lấy ra. Trên lưỡi kiếm có một sức mạnh lạ thường cùng với hình hai lưỡi hái thần chết hai bên. Đây là một trong những thanh kiếm dành cho các kiếm khách mạnh nhất.”

Lúc này Phan Vũ vung kiếm lên chém xuống vùng băng, một luồn khí màu xanh lá cây cuồn cuộn chạm xuống băng tách các lớp băng ra trên đường của nó đi. luồn khí xanh này đi đến đâu băng bay tung tóe tới đó, nó đang hướng thẳng đến Đại Trí. Rất nhiều đệ tử cao thủ hai bên cũng hướng mắt qua phía bên này để xem diễn biến.

Luồn khí phóng đến Đại Trí

Uỳnh.....

Một vụ nổ lớn xảy ra do luồn khí va chạm, băng bay tung tóe.

xin được tua lại một giây trước,lúc luồn khí lao đến một người đô con nhưng tốc độ lại cực nhanh lao đến dùng tay đỡ lấy luồn khí. luồn khí va chạm với người đô con nên gây ra vụ nổ, gã đô con ấy đã dùng tay không hất văng luồn khí lên trời. khí xanh bay lên va chạm kết giới bảo vệ của sân đấu thì nổ tung, kết giới vẫn nguyên si.

Phía bên Liễu Hà một đệ tử nói:“ Hắn đã hất văng kiếm khí của đệ nhất kiếm khách thế hệ chúng ta.”

Lúc này có thể thấy một khe nứt của băng dài một đường thẳng từ Phan Vũ đến tên to con.

lúc này một tên đã nhận ra người to con nàyhắn thốt lên:“ Hắn là...hắn là Phát Đạt gần đạt đến trúc cơ, hắn đã luyện thành huyền giai cao cấp hệ thổ Kim Cương Bất Hoại, cả cơ thể hắn được bao bọc bởi một lớp đất rắn chắc gần như bằng kim cương”

Cuộc chiến diễn ra khá gay cấn rất nhiều để tử thực lực cao đã hiển lộ, tất nhiên họ là những người trong top 128 người với Túy Tửu. Trong khi toàn trường chiến đấu đã hơn một tiếng đồng hồ thì Tửu cùng Thập Tam ngủ no say. Quả là Túy Tửu, không say thì thôi mà say thì toàn lúc quan trọng.

Lúc này cuộc chiến vẫn đang khóc liệt, rất nhiều đệ tử bị loại văng ra ngoài kết giới. Lúc này Linh Đan bước tới nhìn cây cờ bị cột xích, kế bên bảo vệ nó là Liễu Hà cùng Vô Tình. Linh Đan nói:

“ Lũ ngu, chúng nghĩ có thể cướp được cây cờ từ tay bổn cô nương sao? đội pháo binh bắn banh xác lũ nào dám đến gần nơi này một trăm mét.”

Các đệ tử khác hô:“ tuân lệnh sư tỷ”

Thế là hàng loạt bom đạn rơi xuống nổ inh ỏi.Linh Đan nói tiếp:

“Các đơn vị khác ngăn không cho bọn chúng tiếp cận khu vực này”

“Tuân Lệnh” vài nhóm đồng thanh hô. Lúc này cuộc chiến diễn ra càng khóc liệt, lợi thế dần dần nghiên về phía Liễu Hà, trong khi bên đại trí nhóm đệ tử cấp thấp khá nhiều nên bị loại ngày càng nhanh. Đại Trí từ khi tạo cơn chấn động vẫn chưa ra tay mà vẫn ung dung đứng xem cuộc chiến. không ai biết cậu ta nghĩ gì.

Bên một góc phe Liễu Hà một thanh niên mặt quần vàng áo vàng, nón vành màu vàng đang ngồi rung đùi từ đầu đến giờ, cậu đứng lên uể oải nói:“ Quả không hổ danh là những cao thủ ít ỏi phê Đại Trí, thôi thì ta kết thúc cuộc chiến cho nhanh vậy“.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.