[Dịch]Cuộc Phiêu Lưu Của 12 Cung

Chương 7 : Xuyên Không Sao? P2




Quay lại trong cung có 1 cô nàng gần giữa trưa rùi ms chịu dậy, vừa dậy là bị 1 đám người xoay mồng mồng chẳng hiểu gì cả, cô nàng chỉ bt ầm uk, mặc họ làm gì mk cũng không rõ, khi bừng tỉnh thì lúc này trên người cô là một bộ đồ cổ nhân và cô đang ngồi trong 1 căn phòng lạ hoắc, cô bỗng thốt lên:" Không lẽ mk xuyên tớ nơi đây sao?". Có lẽ do tiếng cô thốt lên khá lớn làm những con ngươi ở ngoài liền mở cửa chạy vào, lo lắng lên tiếng:" Công chúa có gì thế ạ" Nhìn những người lo lắng nhìn mk, chỉ bt cười, lên tiếng cho họ an lòng:" ta không sao, chỉ là bị bất ngò giật mk thui, không có gì đáng lo đâu"

Những cung nữ cung không mún làm cô khó chịu liền cáo lui ra ngoài, chờ cô phân phó, cô cười gật đầu, khi chỉ còn mk cô thì cô liền hứng hở đi nhìn ngắm xq, cô nàng này chính là Song ngư .

Bây h là anh changfđã tỉnh cùng lúc vs Sư ta, trên người anh hình như không phải bộ đồ của đân thường hay nô tài, thái giám trong cung mà hình như là bộ đồ của quan vien mặc rất oai phong+vs sự lạnh lùng càng làm anh thêm ra khí chất cao trọng, không ai dám đụng tới.Người này chính là Thiên yết , anh đang đi tìm 1 chút về nơi mk ói và sẵn tìm cách kiếm được em gái cùng mấy người kia. và nhờ vậy anh cũng bt đôi chút về mk và công việc của mk ở đây, thân là 1 quan đại thần thân cận của hoàng thượng còn đảm nhiệm nguyên 1 bộ phận quân sự của quốc gia anh có thể bt trọng trách của mk rất lớn, thật là hơi phiền nhưng anh cũng không thèm quan tâm chi nhìu anh không thừa năng lượng cho mấy việc đó.(t/g: tr tr đây là công việc liên quan tới an nguy của đất nước đó ak, thật bó tay)

Ở trong kinh thành. có hai con người thảnh thơi đi tham quan xq, không bt do màu tóc hay do nhan sắc, hay là do trong họ giàu có mà đám đông cứ nhìn họ không ngớ, đã vậy còn bàn tán khá sôi nổi, làm hai người khá phiền+ khó chịu, đành vội bước nhanh hơn, đó chính là 2 người Bảo bình và Cự giải họ cũng như những người khác là phải tìm được những người khác, nên họ cũng không có hứng thú vs phong cảnh cho mấy, và vì do dân chúng cứ nhìn họ nên tìm 1 chỗ vắng 2 người liền dùng kinh công phóng đi mất húc, mà họ cũng không bt tại sao họ lại bt mấy cái kĩ năng này nữa.(t/g: 12 người chỉ trừ Thiên bình, Xữ nữ, Bạch dương và Song ngư là không có 1 chút võ công gì, nhưng lại mấy chị lại giỏi những việc khác,rất có ít nha)

Bây h ai cũng trên đường tìm những người còn lại, nhưng vấn đề gặp được nhau không , không ai bt được có trời mới bt. và hiện tại cũng đã trưa nên từ nhóm người phải dùng bửa ms thể tiếp tục tìm kiếm(t/g: tội cho mấy anh chị ở ngoài cung phải cực thân rùi).

Bốn người bọn Song Tử, bây h đang ở trong kinh thành, và đang ở khách điếm nghỉ ngơi lấy sức, hiện tại họ đang ngồi ở 1 bộ bàn gần cửa sổ của quán nhìn ra sự náo nhiệt bên ngoài không khỏi cảm thán, ở cổ đạicũng đâu khác gì hiện đại là mấy nhưng không khí lại rất trong lành và dễ chịu đến lạ thường,Song tử thử nhấp 1 ngụm trà, chỉ 1 ngụm nhưng làm thấy thanh thanh mùi vị trà trong phế quản, rất ngon nha đã vậy con dược ngấm dòng người qua lại thật tuyệt, có mơ cậu cũng không mơ được như thế này đâu. Cô nàng Kim ngưu ta thì khá lười chóng cằm nhìn ra ngoài, mặt không 1 chút hứng thú đành đứng dậy bước vào phòng chuẩn bị sẵn để đánh 1 giấc, Ma kết thấy thế liền lên tiếng hỏi:" Cậu đi đâu thế Ngưu?"

Ngưu ta lười nhát, dưa tay che miệng ngáp 1 cái thật dài , rùi ms ns:" Đi ngủ cậu đi không?", Ma kết nghe tới cô cũng thấy có chút mệt liền gật đầu đi theo Ngưu về phòng mk, đánh 1 giấc lấy lại sức ms được. 2 cô gái đã đi ngủ, chỉ còn 2 chàng trai vãn còn mê mẩn ngắm phố, nhấp trà rất ra dáng nha. Bỗng Mã ta không ngắm nữa quay sang nhìn Song tử lên tiếng:" nè! cậu nghĩ chừng nào ta ms được mấy người kia đây"

Song tử ngừng ngắm cảnh , đặt nhẹ tánh trà xuống bàn, hơi thở dài trả lời:" sao mà tớ bt được, họ ở nào ta còn không rõ làm sao bt được bao h ms tìm được họ, cái này cậu đi hỏi ông trời thì hơn"

Mã nghe Tử trả lời thế thì ỉu xìu, nằm dài ra bàn chán nản , trong lúc đó 2 người Cử giải và Bảo bình cũng tình cờ đi tới khách điếm mà bọn Song tử nghỉ, liền nhìn thấy 2 dáng người quen thuộc , Cự giải nghi hoặc nhìn 2 người kìa ns nhỏ vs Bảo bình:" Bảo cậu có thấy hai người ngồi bàn canh cửa sổ đăng kia quen lắm không?"

Bảo bình dưa mắt nhìn 2 người kia 1 lượt rùi ms lên tiếng:" rất có thể, tụi mk tới đó xem thử", Cuwjngiair nghe thế cũng chỉ gật đầu, cùng Bảo bình bước tới hai con người tâm hồn còn treo ngược cành cây kia. Bọn họ không bt bước tới trước mặt hai người Song Tử và Nhân mã bao lâu rùi nhưng chả thấy họ có động tĩnh gì, Cự giải đanh lên tiếng , gọi hồn 2 người kia về nhập xác ak:" Song tử, Nhân mã 2 cậu nghĩ gì mà thất thần zậy"

Nhân mã ta là do còn chưa thoát khỏi sự chán trường, rất thành thật trả lời, mà không cần bt người trước mặt mk là ai:" Tụi tui đang nghĩ cách tìm những người bạn kia, nhưng vấn đề là còn không bt họ ở đâu sao mà tìm haizzz"

Bảo bình cười vỗ vai 2 tên kia và lên tiếng:"Nhân mã, Song tử , tụi tớ Bảo bình và Cự giải đây,không ngờ lại tìm thấy các cậu ở đây nha". Hai con người kia nghe thế ms ngẩn đầu nhìn 2 người trước mặt thì mừng rỡ, liền kéo Bảo và Giải ngồi xuống nc phiếm, về việc từ lúc tỉnh lại tới h vân vân và mây mây


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.