[Dịch]Cuộc Phiêu Lưu Của 12 Cung

Chương 6 : Xuyên Không Sao?




Đúng 1h00 12 người điều có mặt ở trước cổng khu di tích, sau màn chào nhau tất cả cũng bước vào tham quan, 12 vừa bước vào trong thì đạp vào mắt họ là không gian cổ trang không thể cổ hơn , rộng lớn, nguy nga, đạm chất xa xưa và phong kiến , ở đây lưu trữ rất nhìu di sản thế giới về các đời vua chúa xưa, từ đồ dùng , ảnh..., đến những sự tích tốt hay xấu của những đời trước có thể ns là ổ đây có tất cả. Ngoài ra ở đây cũng là 1 cung điện thời xưa dc người chủ tu sửa nhưng không thay đổi nó cho tới bây h, cung điện nay không ai nhớ nỗi nó xuất từ bao h nó vẫn là 1 ẩn số không dc giải thích. Trong lúc m,n đang trầm trồ nhìn xq, thì bỗng Ngư lên tiếng trong giọng ns có chút kinh ngạc:" m.n qua đây xem có 1 bức hình, có những người tụi mk gặp vào mấy tuần trước nè". Tất cả bước nhanh tới, ai cũng không khỏi kinh ngạc, trong bức ảnh đó có đúng 12 người và đặc biệt là cách đứng y như 12 lúc bây h. Sau đó tới lượt Bảo bình lên tiếng :" m.n tớ vừa thấy bóng mấy người đó đi vào cái cửa chỗ di tích tượng kia". M.n không chần chừ liền đi về hướng đó, hình như họ nghe có người lên tiếng gì đó không rõ , khi 12 đã đi qua cánh cửa ấy thì cửa liền đóng lại những con người đó xuất hiện đứng đối mặt vs họ, Bạch dương lên tiếng nghi ngai ns :" Các ngươi là ai thế tại sao lại giống chúng tôi, các người mún gì ?". Những con người đó không ns gì chỉ tiến dần về phía họ, theo bản năng tất cả lui về sau cho đến khi lui không dc nữa, 6 chàng đứng chắn trước mấy nàng, Sư tư giận dữ nhìn mấy người trước mặt, Thiên yết bắt đầu cau mày và những chàng khác thì đã làm mặt dữ nên những con người tạm thời dừng lại, một người giống Cư giải tươi cười cất tiếng :" Các người đừng lo vì chúng tôi là các người mà các người cũng chính là chúng tôi, chúng tôi chỉ tới đây để đưa các người về vs thế giớ thật sự của mk mà thôi". Tất cả nghe xong câu ns đó, ai cũng nghi hoặc nhìn những ng kia, Sư tử không thể im lặng nữa liền lên tiếng:" ý các người là sao đây?", Thiên yết cũng tiếp lời :" vốn chúng tôi không thuộc về nôi này sao?", Và hai người là cái gật đầu , người giống Ma kết lên tiếng:" đã đến lúc rùi". Sau câu ns đó của ng kia 12 không kịp hỏi thêm điều gì liền thấy m.n thứ như tối sầm lại và chuyện gì xảy ra chẳng ai bt dc nữa.

Bây giờ là 1 ngày mới của 1 nơi nào đó , trước mặt ta là 1 cảnh sắc sinh động của sáng sớm, tiếng chim hót líu lo, gió bay lùa vào những tán cây xanh tươi, những tia nắng non nớt chiếu xuống trần gian dịu dàng mà ấm ấp bt mấy, vs những bông hoa đua khoe sắc dưới nắng càng làm cảnh vật thêm xinh đẹp hơn. Một con người vẫn con yên trong giấc ngủ cũng mở mắt, người đó cau mày rậm lại nhìn xq, căn phòng này đâu phải phòng mk đã vậy cách bài trí là cách trang trí thời cổ trang thì phải, bỗng bên ngoài nghe dc tiếng động gì ở trong liền bước nhanh vào cùng 1 câu rất cung kính:" Chúng nô tì khấu kiến hoàng thượng, ngài đã tỉnh, xin cho chúng nô tì hầu ngài rửa mặt và sửa sang trang phục chuẩn bị lên triều ạ". Người được gọi là hoàng thượng đó là Sư tử ta, cậu cau mày có phải mk nghe lầm họ đang kêu ai là hoàng thượng, là mk sao, cậu cũng chẳng thừa năng lượng để hỏi, cậu từ từ ngồi dậy, đưa mắt lạnh nhìn từng người , làm mấy nô tài vs thái giám sợ xanh mặt không dám lên tiếng , vì cậu là người biết sử lí tình huống nên liền phát tay ý bảo bọn nô tì lui , rùi nhìn tên thái giám cất tiếng:" nhà ngươi ở lại ta có việc hỏi ngươi". Tên thái giám sợ run cầm cập nhìn cậu ns:" Hoàng thượng cứ hỏi nô tài bt gì sẽ trả lời ngay"

Sư tử khẽ gật đầu, dựa người vào thành giường, không nhìn tên thái giám nữa lười biến nhắm mắt, ạnh giọng hỏi:" ngươi tên gì? đây là đâu?"

Tên thái giam nghe cậu hỏi thì hơi kinh hoảng, nhưng liền trả lời:" Tâu hoàng thượng nô tài tên Phùng Hải, đây chính là Thiên Nhật quốc, ngài không sao đấy chứ?".

Sư tử ngâm lại cái tên Thiên Nhật cả chục lần nhưng trong trí nhớ của cậu cái tên này không hề tồn tại, cậu ngán ngẩm, rùi ns:" Hôm nay trẫm thấy không khỏe , ngươi tự bt phải làm gì rùi chứ". Tên nô tài nghe vậy liền dạ 1 tiếng rùi bc ra ngoài. Sau vài phút tên thái giám kia đi ra Sư tử liền đứng dậy làm vscn trong cạu khá ổn, cho tới khi mặt đồ nthif cả 1 vấn đề đành nhờ bọn nô tài vào mang giúp và cậu quan sát kĩ cách mặt để khỏi phải để người khác làm, cái cậu ghe là ngươi khác chạm vào mk(trừ em gái . Vì hôm nay không vào triều nên đi tới ngự hoa viên để uống trà và nghĩ để tìm ra em gái, m.n quan trong là cách để quay về.

Ở nơi khác thì có 3 cô gái vui cười như tết kéo nhau đi vào 1 khu vườn trong 1 phủ tướng quân lớn, khi 3 nguoiwtinhr lại cũng không khác Sư tử là mấy,mỗi người 1 cảm xúc, 3 người này chính là Xữ nữ-Bạch dương-Thiên bình

Xữ nữ nhìn hai người kia cười :" Cứ như nằm mơ zậy tui mk xuyên không đó"

Bạch dương thì ngu ngơ không hiểu gì hết :" Tớ thấy chẳng có gì như nằm mơ cả, mk lo cho m.n quá không bt họ h ở đâu rùi" bạch dương xịu mặt

Thiên bình thì cảm thấy khá hoảng nhưng cố giữ bình tĩnh:"h trước mắt ta phải bt mk là gì ở đây cái đã rùi tính tiếp". Sau câu ns của Thiên bình thì 2 cô kia liền gật đầu, liền đi hỏi .

Và lại 1 chỗ khác bên ngoài kinh thành có bóng 2 nam 2 nữ 8 mắt nhìn nhau, bọn họ đang ở trong rừng thì phải, trên người ai cũng có 1 loại vũ khí khá mạnh, chính là 4 nguoi Ma kết-Kim ngưu-Nhân mã-Song Tử(t/g: cho tui xl đ/g Kim Ngưu là nữ ak) Nàng ngưu lên tiếng trước:" Các cậu có bt chúng ta đang ở đâu không ?"

Song tử nhìn xq, rùi ns:" hình như đang ở trong rừng thì phải"

Ma kết và Nhân mã thì bay nhảy tán lạn, làm 2 ng kia phát bực mà nhấn đầu từng đưá, cái quan trọng bây h là phải tìm m.n ngay và lun


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.