Suy nghĩ mãi cũng không tới đâu, các cung cũng không còn tâm trạng để thưởng thức mỹ vị, đi theo cung nữ tới phòng của mình đã được Sư Tử phân phó mà nghĩ ngơi.
Sư Tử thì vẫn phải tới thư phòng duyệt tấu chương, ai nói làm hoàng đế là sung sướng, làm hơn con trâu con bò, kẻ nói sung sướng chỉ có bọn hôn quân, bạo quân mới nghĩ thế thôi.
Mấy cung hoàng đạo nữ không ngủ được liền rủ nhau ra vườn thượng uyển ngồi ngắm cảnh trăng thanh gió mát, không khí trong lành mát mẻ, để thả lỏng tâm trí căng thẳng của bản thân.
" Thiên Bình, chị nghĩ chúng ta phải ở đây bao lâu nữa đây?" Song Ngư dựa người vào lòng Thiên Bình nỉ non cấy lời.
" Sẽ nhanh thôi, chúng ta sẽ trở về được thôi, em không cần quá lo lắng đâu" Thiên Bình vuốt vẻ đỉnh đầu của Song Ngư, cất lời an ủi.
" Ân..." Song Ngư nằm trong lòng nàng cười, Thiên Bình cũng cười theo.
" Thiên Bình và Song Ngư nhìn sao cũng thật giống bà mẹ trẻ chăm sóc con nhỏ quá nhỉ" Ma Kết hóm hỉ ngồi xuống cạnh Thiên Bình lên tiếng.
" Không mẹ mà là chị dâu, mình đã định Thiên Bình sẽ là chị dâu của mình đó nga" Song Ngư ngồi thẳng người dậy nhìn Ma Kết Tuyên bố.
" Ngư Nhi, chuyện này không thể nói bậy bạ như vậy" Thiên Bình đỏ mặt ngăn can Song Ngư không được nói nữa.
" A Sư Tử không biết sẽ có biểu hiện thế nào khi nghe được lời này của Song Ngư ha?" Xữ Nữ cười tà , chọc ghẹo Thiên Bình càng đỏ mặt có chút hốt hoảng.
" Chắc là rất vui vẻ nga, ai đợi lại được lấy một cô gái xinh đẹp thanh thoắt như Thiên Bình mà lại không muốn phải hôm nè?" Kim Ngưu cũng hùa theo Xữ Nữ chọc ghẹo Thiên Bình, làm mặt Thiên Bình vì xấu hổ mà bóc khói nghi ngút.
" Hai cái người xấu xa các cậu, đừng chọc Thiên Bình nữa, Thiên Bình đã thẹn tới mặt muốn bóc khói luôn rồi kia" Bạch Dương đánh nhẹ lên vai Xữ Nữ và Kim Ngưu, nhắc nhở.
" Thẹn lên nhìn Thiên Bình càng xinh phải không các cậu?" Ma Kết nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Thiên Bình cất tiếng.
" Đúng là rất đẹp" Các nàng còn lại đồng thanh, nở nụ cười tà mị không thôi.
" Các cậu đó chỉ biết chọc chị dâu của mình, xem mình dạy dỗ các cậu ra sao?" Song Ngư săn tay áo sắn tới bốn nàng kia.
" Á Thiên Bình cứu tụi mình, em chồng của cậu muốn giết tụi mình kìa" Xữ Nữ vừa chạy vừa la um xùm lên.
" Ngư Nhi đừng đuổi theo bọn họ nữa..., còn các cậu nhỏ tiếng lại thôi" Thiên Bình thẹn quá hóa giận lên tiếng.
Nhưng có vẻ tiếng la của bốn người kia lấn át mất tiếng của Thiên Bình, nên cuộc truy đuổi vẫn diễn ra rất sôi nổi.
Thiên Bình đang muốn khóc tới nơi thì cuộc rượt kia bỗng dừng lại im bặt, năm người kia như gặp chạy lại cạnh Thiên Bình cười hề hề, nhìn hai người bước tới.
" Sao còn chưa ngủ?" Sư Tử vừa phê duyệt xong tấu chương như núi, đang trên đường về tẩm cung, đi ngang qua vườn thượng uyển nghe tiếng ồn ào liền bước tới, vô tình bắt gặp Thiên Yết cũng sự ồn ào kia mà tới nên cùng bước vào.
" Các cậu giết chết mình rồi" Thiên Bình nghiến răng nghiến lợi nhìn mấy cô bạn thân ái phía sau, nàng thật cầu mong hắn đừng nghe thấy gì cả.
" Anh hai mọi người không ngủ được mới rủ nhau ra đây chơi, làm phiền hai rồi à" Song Ngư bước tới ôm cánh tay của Sư Tử, Sư chỉ cười khẽ xoa đầu Ngư.
" Không có gì..có đùa giỡn thì cũng phải nhanh về phòng đấy, trời cũng đã bắt đầu lạnh rồi không được để mình bị cảm lạnh hiểu chưa" Sư Tử lắc đầu cười căn dặn Song Ngư, Ngư cười gật đầu, Sư Tử hơi rời tầm mắt nhìn sang Thiên Bình, rồi xoay người bước đi về thư phòng.
" Kết Nhi, không được đùa giỡn quá làm bệnh rõ chưa?" Thiên Yết tuy ngoài mặt lạnh nhạt nhưng trong lòng cũng rất quan tâm em gái, thấy ma Kết cười ngoan ngoãn gật đầu, hắn cũng theo bước Sư Tử rời đi.
Thiên Bình cắn môi nhìn theo bóng dáng Sư Tử rời đi, lúc nãy nàng cũng thấy Sư Tử ngước nhìn mình, trong lòng nàng không khỏi bị xáo động lên một cách hỗn độn, có phải hắn đã nghe được gì hay không đó là suy nghĩ cứ lặp đi lặp lại trong đầu nàng, làm nàng cúi đầu nắm chặt lòng ngực.
" Thiên Bình, chị không sao chứ?" Song Ngư lo lắng chạy lại trước mặt Thiên Bình hỏi han.
" Chị không sao, thôi chị buồn ngủ rồi chị về phòng trước đây, em cùng mọi người tiếp tục chơi đi" Nói rồi Thiên Bình rời đi,Song Ngư thấy thế cũng đuổi theo rời đi, 4 người lại nhìn nhau rồi cũng rời đi theo, trả lại không gian yên tĩnh lại cho khu vườn.