[Dịch] Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 223 : Đám ô hợp




Huấn luyện người đến ám sát bọn họ sao? Lại hoặc là làm chuyện gì khác?

Cho nên, ở trong lòng Vương Phong, chỗ như vậy chắc chắn phải phá hủy, hai cha con này trước đây khiến cho mình làm thảm như vậy, hắn có thể nuốt vào một giận này mới là chuyện lạ.

Ở nhà đợi khoảng gần hai mươi phút, Tiểu Ngũ mới lái một chiếc xe tới, hơn nữa bởi vì xe quá nát, trực tiếp bị cửa bảo vệ ngăn cản ở phía ngoài cửa chính.

Vương Phong nhận được điện thoại của Tiểu Ngũ, lúc này mới tự mình đi ra.

"Sao lại lái chiếc xe tệ như vậy?" Sau khi chào hỏi bảo vệ xong, Vương Phong đi tới nói với Tiểu Ngũ.

"Chỉ có chiếc này thôi, hơn nữa chiếc xe này còn là do tôi mượn được từ người khác." Tiểu Ngũ mở miệng, trên mặt có vẻ lúng túng.

"Như vậy đi, tôi cho anh hai mươi vạn, muốn mua xe gì tự mình xem rồi làm, đây là tôi phân xe cho anh, mở xe nát như vậy, tôi cũng không muốn ngồi lên."

Nói xong, Vương Phong trực tiếp lấy ra một tờ chi phiếu điền xong con số, giao cho Tiểu Ngũ.

Đối với ở Vương Phong bây giờ, hai trăm ngàn cũng không tính là gì cả, hơn nữa Tiểu Ngũ là người giúp hắn làm việc, lái chiếc xe nát như vậy cũng thực sự có chút khó coi.

"Cảm ơn ông chủ, cảm ơn ông chủ." Tiếp nhận tờ chi phiếu trong tay Vương Phong, vẻ mặt Tiểu Ngũ đầy kích động khom người nói.

Hai trăm ngàn, nửa đời trước của hắn cũng chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, không nói nhiều, mười vạn hắn cũng chưa từng có.

Hơn nữa Vương Phong có thể giao hai trăm ngàn cho mình, chính là để mắt tới mình, cho nên hiện tại trong lòng Tiểu Ngũ hắn càng thêm cung kính, hắn không có ý nghĩ sẽ cầm tiền chạy mất.

Hắn phát hiện, hơn hai mươi năm trước mình sống cũng uổng phí, chỉ có đi theo Vương Phong, mình mới có thể tìm được con đường lớn.

"Đi thôi, đưa tôi đi xem thử." Cuối cùng, Vương Phong vẫn ngồi trên chiếc xe nát này, điề unafy khiến cho người bảo vệ cũng phải lộ ra vẻ kinh ngạc khác thường.

Người ở trong khu biệt thự nhỏ sang trọng số một của thành phố Hải Trúc này không ngờ lại ngồi trên chiếc xe nát như vậy, cũng thật sự là khác thường.

"Ông chủ, chỉ có hai người chúng ta đi tới đó thôi sao?" Nghe được lời Vương Phong nói, Tiểu Ngũ chỉ vào mình và Vương Phong, trên mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.

"Có vấn đề gì sao?" Vương Phong liếc mắt nhìn Tiểu Ngũ nói.

"Tôi muốn nói căn cứ kia có lẽ không chỉ có hai mươi người thôi đâu, hai người chúng ta đi sợ là sẽ gặp phải nguy hiểm, có cẩn dẫn thêm vài người nữa đi cùng hay không?"

"Không cần làm phiền người khác làm gì. Lần này anh cùng tôi động thủ, coi như là tôi kiểm tra anh, chỉ cần anh có thể thông qua kiểm tra của tôi, anh có thể chính thức đảm nhiệm chức vụ rồi."

Nghe thấy Vương Phong nói như vậy, khiến cho trên mặt của Tiểu Ngũ lộ ra vẻ kích động, sau đó hắn không lại nói tới chuyện gọi thêm người nữa.

Sau thời gian huấn luyện dài như vậy, cuối cùng hắn cũng có đất dụng võ, cho nên trong lòng Tiểu Ngũ hiện tại lại đã xoa tay, chuẩn bị hung hăng ngược những người kia một hồi.

Cuối cùng, hai người đi tới một nhà kho bỏ hoang nằm ở ngoại ô phía bắc cách thành phố Trúc Hải đại khái mấy trăm thước. Sau khi tới nơi đây, Vương Phong đã có thể sử dụng thấu thị quan sát được cảnh tượng ở bên trong nhà kho.

Bên ngoài nhà kho có vẻ vô cùng đổ nát, chắc hẳn nhà kho này đã bỏ hoang chí ít rất nhiều năm, nhưng đây cũng chỉ là cảnh tượng bên ngoài mà thôi, ở dưới năng lực thấu thị, Vương Phong không ngờ nhìn thấy được bên trong kho hàng đã hoàn toàn được tu sửa lại, không nói bên trong sang trọng tới mức nào, nhưng cũng không phải là một nơi bị bỏ hoang.

Hơn nữa ở bên trong kho hàng lúc này còn có đại khái hơn hai mươi người đang tiếp nhận sự huấn luyện, ở cách chỗ của bọn họ không xa, Vương Phong quả nhiên nhìn thấy được Hoa Long.

Vương Phong đã có mấy tháng nay không gặp được Hoa Long, hiện tại cuộc sống của hắn thật ra quá thoải mái, còn có một người phụ nữ mặc trang phục hở hang đang đút cho hắn ăn, hơn nữa hắn còn thỉnh thoảng động tay động chân với người phụ nữ này, bản chất háo sắc của hắn đã lộ rõ hoàn toàn.

May là chị Tuyết không có rơi vào trong tay hắn, bằng không Vương Phong không nghĩ ra sẽ phát sinh chuyện thế nào.

"Tại sao lại dừng lại?" Thấy chiếc xe đã dừng lại, Vương Phong hỏi.

"Chúng ta lặng lẽ đi qua là được, tôi sợ lái xe tới gần quá, sẽ khiến cho bọn họ chú ý mất." Tiểu Ngũ mở miệng, vẻ mặt cẩn thận.

"Không cần, anh cứ trực tiếp lái xe lao thẳng vào là được." Vương Phong mở miệng, khiến cho Tiểu Ngũ cũng phải lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, bên trong không biết có bao nhiêu người, nếu cứ như này tùy tiện vọt vào, sợ là sẽ không đi ra được nữa đâu.

"Nếu quả thật vọt vào đó, sẽ rất nguy hiểm cho chúng ta." Tiểu Ngũ mở miệng, hắn không dám lấy lòng nói với Vương Phong.

Bọn họ lại chỉ có mỗi hai người, bên trong còn không biết có bao nhiêu người, tục ngữ có câu nói rất tốt, kiến nhiều cắn chết voi, hơn nữa bọn họ còn không phải là voi, số lượng người của hai bên cũng chênh lệch quá xa.

"Nghe theo lời tôi là chính xác không sai được, bên trong chẳng qua chỉ có hơn hai mươi người mà thôi, tôi căn bản không có để ý tới." Vương Phong thản nhiên nói.

"Vậy được rồi." Biết thân thủ Vương Phong lợi hại hơn mình, cho nên Tiểu Ngũ không có nói thêm gì nữa, hắn lái chiếc xe lao về phía cửa lớn của nhà kho này.

Cửa lớn của nhà kho, vốn đã vô cùng rách nát, cho nên khi chiếc xe trực tiếp vọt vào, đã đụng cho cửa lớn bị nghiền nát.

Đám người đang huấn luyện ở bên trong rõ ràng cũng không có nghĩ tới sẽ có người bất nờ lái xe trực tiếp tông vào, cho nên trong lúc bất ngờ không kịp đề phòng, có hai người trực tiếp bị chiếc xe đụng bay ra ngoài, chắc hẳn bọn họ không chết nhưng cũng không đứng dậy nổi.

"Người nào?" Sau một hồi hoang mang ngắn ngủi, những người này cũng kịp phản ứng được, tất cả bọn họ đều tập trung lại một chỗ.

"Tôi chỉ là người tới xem náo nhiệt thôi." Lúc này, cửa xe mở ra, Vương Phong lộ ra vẻ mặt tươi cười từ bên trong chui ra.

"Vương Phong!"

Nhìn thấy được người đi ra không ngờ là Vương Phong, Hoa Long đứng ở trong đám người cũng nghiến răng nghiến lợi, phát ra hận ý ngập trời, cũng bởi vì người đàn ông này, kế hoạch ôm mỹ nhân về của hắn mới tan thành bọt biển.

Thậm chí cũng bởi vì Vương Phong, bọn họ ở trong gia tộc Bối thị mới bị mất thể diện một hồi, cái này gọi là kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt, hiện tại hắn thực sự hận không thể lập tức xông lên cắn xé Vương Phong đến chết.

Sở dĩ Hoa Liên tuyên bố đóng cửa, chính là do hắn sử dụng thủ đoạn mờ ấm gì đó, khiến bên cung cấp hàng hóa ngừng cung cấp hàng, khiến cho hắn căn bản không có cách nào kinh doanh bình thường nữa.

Một Vương Phong khiến cho hắn tổn thất thật sự rất lớn, cho nên bọn họ mới bỏ ra cái giá lớn, xây dựng nơi đây thành một trụ sở, còn mời sát thủ chuyên nghiệp tới giúp đỡ bọn họ huấn luyện người, mục đích chính là để giết chết đám người Vương Phong.

Bọn họ không phải chưa từng mời sát thủ, chỉ là bởi vì thân phận của Vương Phong là con rể của tập đoàn Bối thị, cho nên muốn giết hắn sẽ phải thật sự trả giá rất cao, tập đoàn Hoa thị cũng không trả nổi.

Cho nên bọn họ chỉ có thể lui lại một bước, tự mình tìm kiếm người đến huấn luyện sát thủ, mời sát thủ hạng nhất trên quốc tế chịu trách nhiệm huấn luyện những người này.

Những người này đều là tử sĩ do hắn tốn số tiền lớn tìm tới, mỗi người đều là kẻ liều mạng vì tiền không muốn sống, mắt thấy huấn luyện trong suốt thời gian dài như vậy sắp kết thúc, không ngờ Vương Phong lại tự mình tìm tới.

Hắn biết thân thủ của Vương Phong không tệ, chỉ có điều bây giờ bọn họ chiếm ưu thế tuyệt đối trên phương diện số lượng người, cho nên trên mặt Hoa Long cũng lộ ra nụ cười thâm độc, nói: "Tôi không ngờ anh lại còn có thể tìm được tới nơi này, tôi không thể không bội phục cái lỗ mũi chó của anh."

"Hoa Long, không ngờ hai cha con các người yên lặng được thời gian lâu như vậy, lại đang ở trong này len lén huấn luyện sát thủ, chỉ có điều anh cho rằng những tên thuộc hạ rác rưởi này của anh thật sự có thể khiến cho tôi bị tổn thương được sao?" Vương Phong cười lạnh, hoàn toàn không có dáng vẻ gì là luống cuống.

Những sát thủ này, cho dù mỗi người nhìn qua đều cực kỳ đáng sợ, nhưng bọn họ cũng chỉ là người bình thường mà thôi, hoàn toàn không phải là trình độ tu sĩ.

Cho nên đừng nói là bọn họ có hơn hai mươi người, cho dù bọn họ có là hai trăm người, Vương Phong cũng có thể dễ dàng đối phó được.

Người bình thường cho dù có mạnh hơn nữa, không có cách nào so sánh được với tu sĩ, bởi vì hai bên căn bản không ở trên một trình độ.

"Có tổn thương được hay không, cũng không phải anh nói là được, nếu như anh cũng đã tới dây, vậy anh hãy vĩnh viễn ở lại chỗ này cho tôi, anh dám phá hủy kế hoạch của tôi, hiện tại tôi lại muốn anh phải chết!"

Bỗng nhiên, trên mặt Hoa Long lại hiện ra sự căm hận ngập trời, hắn nói với hơn hai mươi người bên cạnh: "Tất cả đều xông lên cho tôi, nếu ai có thể giết chết được hắn, tôi thưởng mười triệu, đồng thời còn biếu tặng một căn biệt thự."

Nghe hắn nói như thế, trong ánh mắt Vương Phong chợt lóe sáng, chỉ vì giết hắn, Hoa Long này thật sự trả cái giá rất lớn, một căn biệt thự đã có giá mấy chục triệu, đối với ở người bình thường, đây là một khoản tiền mà cả đời cũng không kiếm được.

Không ngờ mạng của mình cũng đáng giá như thế.

"Tiểu Ngũ, tôi cũng không có nhiều tiền giống như đại thiếu gia người ta, tuy nhiên tôi cũng sẽ không bạc đãi anh, giết một người, một trăm ngàn, một lát nữa tôi lập tức trả bằng tiền mặt." Vương Phong thản nhiên mở miệng, lại khiến cho trên mặt của Tiểu Ngũ lập tức lộ ra vẻ kích động.

"Cảm ơn ông chủ." Tiểu Ngũ lớn tiếng nói cảm ơn, toàn thân lại trở nên hưng phấn giống như uống máu gà vậy.

Một người mười triệu, nơi này chính là hơn hai mươi người, nếu như hắn có thể giết chết hết tất cả, như vậy hắn lại có thể có được hơn hai triệu.

Đây là một khoản tiền mà ngay cả Tiểu Ngũ cũng không dám tưởng tượng.

"Đứng ngây ra đó làm cái gì, tất cả lên cho tôi." Lúc này, Hoa Long lại gầm thét một tiếng, hơn hai mươi người này lập tức nhào tới.

Ở trong mắt bọn họ, Vương Phong không nhìn thấy được ánh sáng cơ trí của người bình thường, tất cả đều lộ ra vẻ điên cuồng, rất rõ ràng, những người này mỗi người đều là kẻ liều mạng.

Chỉ có điều, bọn họ điên cuồng lại có thể làm thế nào? Vương Phong căn bản không có để bọn họ vào trong mắt.

"Tiểu Ngũ, cùng lên đi." Đối phương cũng đã động thủ, Vương Phong tất nhiên không thể cứ ngồi chờ chết được, chỉ thấy hắn vỗ nhẹ một cái vào vai của Tiểu Ngũ, sau đó bóng dáng của hắn lại lập tức biến mất.

Phù phù!

Gần như trong giây lát khi bóng dáng của hắn vừa mới biến mất, trong số đối phương xông tới trước mặt đãcó một người trực tiếp ngã trên mặt đất, cũng không biết là còn sống hay đã chết.

"Cơ hội kiếm tiền, tôi tới đâu." Nhìn thấy Vương Phong cũng đã động thủ, Tiểu Ngũ không có chút do dự nào, hiện tại ở trong mắt của hắn, những người này cũng đồng nghĩa với những tờ tiền đỏ rực.

Một người là một trăm ngàn, hai người chính là hai trăm ngàn, không có tiền nào dễ kiếm được như vậy cả.

Hai người đối phó với hơn hai mươi người, số lượng người chênh lệch gấp mười lần, nhưng ngay khi cuộc chiến đấu vừa bắt đầu, những người ngã xuống lại đều là người của Hoa Long, hơn nữa điều khiến cho Hoa Long phải trợn tròn mắt chính là bây giờ hắn căn bản không nhìn thấy được Vương Phong đang ở chỗ nào, hắn chỉ có thể nhìn thấy lần lượt từng người thi nhau ngã xuống.

“Không phải là mình đang gặp quỷ chứ?" Hoa Long thì thầm tự nói, hắn cũng bị khiếp sợ không nhẹ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.