[Dịch] Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 203 : Tức nước vỡ bờ




Lúc trước khi Châu báo Tuyết Phong khai trương, hầu như toàn bộ các tai to mặt lớn ở thành phố Trúc Hải đều có mặt, cho dù không có chuyện gì cũng cử đại diện có chuyên môn đến, dường như tất cả đều là nể mặt Vương Phong.

Tuổi còn trẻ mà đã gây ra ảnh hưởng lớn đến vậy, cô không thể không sùng bái được.

“Ha ha, em muốn nói việc này đối với chị dâu rất có lợi, thậm chí sự nghiệp thăng cấp nhiều lần đều là chuyện có khả năng.” Vương Phong cười ha hả nói ra, khiến cho hai người bọn họ lộ đều lộ ra vẻ nghi ngờ.

“Chú ba có việc gì cứ nói thẳng ra, dù sao nơi này chỉ có ba chúng ta.” Lúc này Cố Bình nói.

“Vâng, em muốn thành lập một công ty bất động sản ở thành phố Quỳnh Dao, muốn để chị dâu giữ chức quản lí ở đó.” Vương Phong trực tiếp nói ra mục đích của mình.

“Thành lập công ty Bất Động Sản?” Nghe thấy lời nói của Vương Phong hai người họ đều kinh ngạc. Từ trước đến giờ bọn họ đều chưa có nghe qua là Vương Phong có dự định như thế này.

“Vậy chú và Tiểu Tuyết có bàn bạc qua chưa? Cô ấy có đồng ý không?” Cố Bình dò hỏi.

“Việc này đại ca không cần lo lắng, chắc chắn cô ấy sẽ ủng hộ em.” Vương Phong cười một tiếng, ngược lại thì không coi đây là việc quan trọng.

Anh muốn làm gì, chị Tuyết chắc chắn toàn tâm toàn ý ủng hộ, cho dù không ủng hộ, cũng chắc chắn không phản đối.

Ăn, ở, đi lại đều là những thứ thiết yếu trong đời sống con người, cho nên dựa vào những thứ này kiếm tiền là cực kì dễ dàng.

Chẳng qua là nếu muốn kiếm thật nhiều tiền thì phải dùng thủ đoạn mới được.

“Vậy ý của chú là tất cả những điều này đều là ý kiến của bản thân chú?” Cố Bình có chút khó tin hỏi.

“Đúng vậy, sau này em muốn thành lập một tập đoàn, cho nên bây giờ có một ít tiền dư giả trong tay, làm ra một vài việc rồi tính.” Vương Phong không thể phủ nhận nói ra.

“Vậy sao chú tới tìm chị, chị có thể không có kinh nghiệm quản lí công ty.” Ngô Giai Di lắc đầu, cũng là để cho Vương Phong Ngẫm lại ý nghĩ đó.

Để cô quản lí một cửa hàng trang sức nhỏ thì được, dù sao nhiều lắm thì cũng không vượt quá mười người, như thế nào cũng quản lí được, chỉ là bỗng nhiên kêu cô qua quản lí một công ty, cô thật sự sợ là sẽ làm đổ vỡ công ty của Vương Phong.

Có thể một chút tiền tổn thất đó đối với Vương Phong không tính là gì, nhưng nếu như làm công ty sụp đổ, cô cũng không có mặt mũi trở về gặp ai.

“Chị dâu cứ yên tâm việc này, hiện tại bất động sản là một ngành công nghiệp đầy lợi nhuận, trước tiên chúng ta cứ làm từ một công ty nhỏ đi lên, đầu tiên cứ thuê mười người để xem hiệu quả, nếu nó thực sự không phát triển, chẳng qua chỉ là đóng cửa.” Vương Phong cười nói.

“Chú ba, chú quyết định việc này có phải liều lĩnh quá không, tuy anh và cô ấy đều học qua Quản Lý Kinh Tế, nhưng đó cũng chỉ là những lý luận thô trong trường học, cái này anh tin rằng chú cũng rõ.”

“Sợ cái gì? Em tin tưởng chị dâu hoàn toàn có năng lực để quản lí tốt một công ty, vạn sự khởi đầu nan, nếu như lo lắng sợ làm hư, chúng ta dùng tiền đến các công ty lớn đào người.”

Xã hội ngày nay, có tiền chính là ông lớn, nhân tài quản lí khắp nơi đều có, chỉ cần bạn đưa ra nổi giá tiền, việc bọn họ đổi chỗ làm chỉ là vài phút.

“Quên đi, chị cảm thấy là chú nên tìm một người tương đối tốt, một mình chị ở đây quản lí Châu Bảo là được rồi, chị không đi quản lí mảng đó của công ty đâu.” Ngô Giai Di lắc đầu, khiến Vương phong cũng lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ.

Đều là quản lí, chỉ là việc nhiều người ít, đã quản lí công ty Châu Bảo tốt như vậy thì công ty nào mà lại không thể quản lí?

“Chị dâu, em khó khăn lắm mới quyết định muốn mở một công ty, chị cũng không thể để cho kế hoạch của em chết trong trứng nước?” Vương Phong trợn mắt nói.

“Thế nhưng chị lo lắng sẽ làm hư.” Ngô Giai Di mở miệng, vẫn không mong muốn quản lí công ty.

“Vậy được rồi, nếu như chị không đi, vậy lúc nào đó em sẽ đóng cửa hàng trang sức này, xem chị dâu có thể đi đâu làm.” Vương Phong quyết tâm liều mạng nói.

Qua cách nói này của hắn, ngược lại có ý giống như khiến người ta tức nước vỡ bờ, chỉ là trong thời gian ngắn Vương Phong thật sự là không tìm ra một quản lí giỏi, mà nhận người mới thì anh lại không tin được, dù sao công ty cũng không phải là cửa hàng nhỏ, động một tí là cả triệu tể, chục triệu tệ tiền lưu động, hắn chỉ có thể giao công ty cho người mình tin được.

“Anh thấy em có thể thử một chút, còn hơn là ở đây tầm thường vô vị, phấn đấu một phen, sau này về già chúng ta còn có cái cảm giác thành công để hồi tưởng lại, mà anh tin cho dù em làm hư, chú ba cũng sẽ không trách gì em.” Lúc này Cố Bình bỗng nhiên mở miệng nói.

Đương nhiên lúc anh nói chuyện vội vàng nháy mắt với Vương Phong, để Vương Phong kịp phản ứng.

“Đúng vậy đó, hiện tại công ty Châu Bảo của chúng ta kiếm tiền không ít, tiền này em không có để ở trong lòng, dù sao chúng ta hoàn toàn có thể bù nổi.” Vương Phong phụ họa nói.

“Đây…” Thấy hai người bọn họ đều nói như vậy, trên mặt Ngô Giai Di cũng lộ ra vẻ phân vân, cô lập tức liền hạ quyết tâm, nói: “Vậy được rồi, chị có thể thử một lần, chẳng qua nếu thật sự làm hỏng, chị cũng chỉ có thể giao công ty lại cho chú quản lý.”

Cố Bình nói không sai, ban đầu lúc ở trường bọn họ nghĩ sau này làm sao có thể tạo nên một sự nghiệp lẫy lừng, chỉ là ở công ty châu báu mấy năm này cũng đã sớm san bằng góc cạnh của cô, chí của cô cũng đã sớm chạy đi mất.

Làm việc ở chỗ này không lo ăn, không lo mặc, thậm chí ngay cả nửa đời sau của mình cô cũng không cần lo chuyện tiền bạc, ngược lại không giống như lúc mới tốt nghiệp liều mạng làm.

Chỉ là lời Cố Bình nói cũng không sai, nếu như lúc còn trẻ không cọ sát, về già chưa hẳn sẽ không có nuối tiếc, mà cô không cần làm ra tiền nữa, chỉ cần cô đồng ý, cô liền có thể đảm nhận chức CEO, hoàn thành ước mơ của bao người.

“Vậy quá tốt, em dự tính vài ngày tới sẽ để cho vài người đến thành phố Quỳnh Dao đăng kí công ty Bất Động Sản, đến lúc đó chúng ta lập tức kiếm người, trước hết bây giờ chị giao hết công việc cho người tín nhiệm làm đi.” Thấy Ngô Giai Di đồng ý, trên mặt Vương Phong lộ ra ý cười.

Cuối cùng là tìm người đến quản lí công ty, có cô ra tay, chắc chắc vận chuyển công ty sẽ không trở thành vấn đề lớn.

“Vâng, việc tìm người em còn muốn để chị dâu chiếu cố một chút, về phương diện tiền lương cứ dựa theo giá thị trường tăng lên 20%, em tin rằng trong thời gian ngắn chắc là có thể chiêu mộ được không ít người.”

“Được.” Ngô Giai Di gật đầu, xem như không có nghi ngờ, ai làm việc không muốn kiếm nhiều tiền, cho nên nếu đưa ra tiền lương cao, không sợ không kiếm được người,

Đã từng học nguyên lí lí luận ở trường, rốt cuộc bây giờ cũng có đất dụng võ. Ở chỗ này thảo luận với hai người chừng nửa tiếng, lúc này Vương Phong mới cùng Cố Bình rời khỏi cửa hàng Châu Bảo Bối thị.

Cố Bình ngồi vào trong chiếc Audi R8, lúc này Vương Phong mới thở ra mộ hơi thật dài, sau đó ném cho Cố Bình một ánh mắt mập mờ, nói: “Đại ca, không ngờ anh ra tay nhanh như vậy, vậy mà giấu sau lưng em, mau nói, khi nào?” Cố Bình quay mặt ngang qua, dùng giọng trịnh trọng nói ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.