[Dịch] Cực Phẩm Thấu Thị

Chương 191 :  Cứu đông phương ngọc nhi




“Có chuyện gì?” Nhìn người bác sỹ này kêu to gọi nhỏ, chân mày Vương Phong cũng nhăn lại.

“Không có.” Trên mặt bác sỹ hiện lên vẻ xấu hổ rồi lắc đầu không dám lại nói Vương Phong không biết y thuật, có thể bái thần y là Quỷ Kiến Sầu làm sư phụ chỉ sợ trình độ y thuật không thể so sánh với Vương Phong. Người có tên cây có bóng, sư phụ là thần y lẽ nào đệ tử lại kém cỏi?

Hơn nữa trước đây ông ta vẫn muốn kết bạn với một người có năng lực kỳ lạ. Chẳng qua hiện tại biết được thân phận của đối phương, ông ngược lại không dám có suy nghĩ này. Ông chỉ là một bác sỹ không có tiếng tăm gì ở Hoa Hạ mà Quỷ Kiến Sầu sớm đã nổi tiếng hơn mấy chục năm, đối phương tùy tiện vung tay một cái cũng sẽ có vô số người giành giật để được phục vụ ông ấy.

Ngược lại ông thật ra chẳng có gì để sánh bằng, giống như một hạt cát trong sa mạc, chẳng có gì đáng chú ý.

Rời khỏi nơi này, Vương Phong trực tiếp vào ở phòng bệnh mấy người Chung Hiểu Thiến, thay vì ở lại căn phòng lạnh lẽo đó, hắn ngược lại vẫn muốn ở nơi này cùng bọn họ hơn.

Mọi người đang cùng nhau thảo luận về những chuyện xảy ra ở quân đội. Ở nơi này gần bốn ngày, Vương Phong cuối cùng cũng cảm thấy vết thương của mình đã hồi phục hoàn toàn.

Sau lưng không còn thấy đau đớn nữa, hiện tại hắn hoàn toàn có khả năng đánh chết một con bò.

Tất nhiên lý do hắn hồi phục nhanh như vậy cũng có liên quan tới sức mạnh của của mình. Hiện tại hắn đang vận chuyện “Cửu cửu Quy Nguyên đại pháp” nên sức mạnh có thể hấp thụ nhanh hơn không biết bao nhiêu lần so với trước đây. Vì thế cho dù là vết thương trí mạng hắn cũng có thể hồi phục trong vài ngày ngắn ngủi.

“Mọi người trước tiên chờ ở đây một chút, tôi đi xem Đông Phương Ngọc Nhi.” Để lại một câu cho những người lính ở đây, Vương Phong trực tiếp đi tìm người bác sỹ đã chăm sóc hắn trước kia.

“Cậu thế nào mà hồi phục nhanh đến vậy?” Nhìn thấy tinh thần Vương Phong vô cùng phấn chấn, người bác sỹ này cũng cảm thấy hơi không tin được, thương tích nghiêm trọng đến thế, người khác không nằm trên giường một tháng thì đừng mơ tưởng bước xuống từ trên giường. Nhưng hiện tại Vương Phong không chỉ khỏe lại mà toàn bộ sức mạnh của mình khôi phục lại, chuyện này có… quá biến thái một chút?

“Dẫn tôi đi gặp Đông Phương Ngọc Nhi.” Vương Phong nói, giọng nói bình thản.

“Vậy cậu đi theo tôi.” Người bác sỹ này không nói thêm gì nhiều, trực tiếp đi trước dẫn đường. Tình hình của Đông Phương Ngọc Nhi, những người trong bệnh viện bọn họ đều đã thảo luận qua rồi, hoàn toàn không thể có được một giải pháp hoàn hảo nào. Đương nhiên giải pháp của Quỷ Kiến Sầu đưa ra mặc dù có khả năng thành công nhưng bọn họ ngược lại không dám thử bởi vì cách này nếu không cẩn thận một chút liền có một mạng chết trong tay bọn họ.

Nếu bọn họ không chắc chắn về việc phẫu thuật vậy không bằng để người đệ tử này của Quỷ Kiến Sầu xem trước một chút rồi nói tiếp.

Sau khi qua một số biện pháp khử trùng nghiêm ngặt, Vương Phong cuối cùng mặc bộ quần áo vô trùnng bước vào phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh viện, nhìn thấy sắc mặt tái nhợt như người chết của Đông Phương Ngọc Nhi kia, Vương Phong chỉ cảm thấy trong lòng có chút run rẩy mãn liệt.

Sử dụng năng lực xuyên thấu, Vương Phong có thể thấy được trái tim của Đông Phương Ngọc Nhi đang đập vô cùng chậm thậm chí đều đã bị suy kiệt dường như có thể ngừng lại bất cứ lúc nào. Hơn nữa các cơ quan chính trong cơ thể của cô ấy cũng bị thương nghiêm trọng, vết thương đến nay đều không thể hồi phục.

Loại thương tích thế này mà vẫn còn có thể sống, Vương Phong cũng cảm thấy trong lòng sợ hãi.

“Có thể trị không?” Lúc này Vương Phong nghe thấy lời nói mang theo sự không xác định của bác sỹ đứng bên cạnh.

“Tôi cũng không biết, chỉ có thể cố gắng hết sức thử một lần.” Vương Phong trả lời, sau đó đến trước mặt Đông Phương Ngọc Nhi, cũng không có tiến hành bắt mạch, cứ như vậy lặng lẽ nhìn cô.

So với Đông Phương Ngọc Nhi mà hắn biết trước kia, hắn vẫn là thích trước kia hơn. Vẻ mặt tái nhợt giống người chết hiện tại có chỗ nào giống người sống?

Nếu như không phải phải có loại thuốc đặc biệt giữ lại hơi thở cuối cùng của cô, chỉ sợ rằng cô hiện tại đã là một người chết.

“Lập tức chuẩn bị một chút, tôi muốn giúp cô ấy trị thương.” Vương Phong nói khiến cho người bác sỹ này sững sờ, sau đó mới phản ứng nói: “Vậy tôi lập tức đi chuẩn bị.”

Mặc dù bọn họ không có duyên được nhìn thấy Quỷ Kiến Sầu ra tay nhưng có thể nhìn đệ tử chân truyền của ông ấy ra tay, vậy thì cũng xem như là được mở mang tầm mắt.

Thời gian chuẩn bị không dài, chỉ vỏn vẹn mười phút đồng hồ, toàn bộ bác sỹ giỏi trong bệnh viện đều đã đến đây.

Chuyện Vương Phong là đệ tử của Quỷ Kiến Sầu đều được bọn họ nghe qua, bọn họ còn không chờ được muốn nhìn thấy Vương Phong ra tay.

Tất cả trang thiết bị y tế đã vào vị trí, chỉ cần trong quá trình Vương Phong chữa trị xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn gì, bọn họ đều sẽ lập tức thay thế, dốc hết toàn bộ sức lực giữ lại mạng sống của Đông Phương Ngọc Nhi.

“Mở cửa sổ ra.” Lúc này Vương Phong nói một câu khiến bọn họ không thể ngờ được.

“Nơi này chính là phòng bệnh vô trùng và vô khuẩn, không thể mở cửa sổ được. Như thế sẽ làm cho không khí ở đây bị ô nhiễm, đồng thời cũng gây thương tổn rất lớn cho bệnh nhân.” Một người bác sỹ nói, có ý không thể mở cửa sổ.

Bình thường thứ vi khuẩn này đối với người bình thường mà nói sẽ không gây ra tổn hại gì nhưng nếu như là một bệnh nhân đang nguy kịch thì rất có khả năng sẽ khiến cho bệnh tình chuyển biến cực kỳ xấu. Đông Phương Ngọc Nhi có thể sống sót ở nơi này cùng với dạng môi trường này không phải không có liên quan gì.

“Hiện tại là tôi chữa bệnh hay các người chưa bệnh?” Vương Phong liếc nhìn vị bác sỹ này một cái, sắc mặt bình thản nói: “Nếu có chuyện gì xảy ra thì tôi sẽ chịu trách nhiệm, hiện tại các ông mau giúp tôi mở cửa sổ ra, tôi cần linh khí của trời đất.”

“Mở đi.” Nhìn thấy Vương Phong cứ nói như thế, viện trưởng của bệnh viện này bỗng nhiên nói.

Dùng linh khí để chữa bệnh, bọn họ từ trước đến giờ chưa từng nghe qua cũng không dám làm vậy nhưng nếu như là Vương Phong có thể cho bọn họ chiêm ngưỡng một lần thì tin chắc rằng sẽ có thu hoạch cực lớn, thậm chí có thể đưa bệnh viện của bọn họ vào đội ngũ hàng đầu thế giới.

“Chuẩn bị cho tôi một bộ kim châm cứu.” Lúc này Vương Phong nói.

“Có ngay.” Một nhân viên bệnh viện nói, vội vàng lấy ra một bộ kim châm cứu cho Vương Phong.

Mặc dù bệnh viện đa phần đều dùng phương pháp cứu chữa của Tây y nhưng đồ dùng của Trung y bọn họ cũng đều có bởi vì có rất nhiều người cũng từng dùng phương pháp Trung y chữa bệnh cho người khác.

“Được rồi, tất cả mọi người lui lại mười bước cho tôi, không được quấy rầy tôi.” Vương Phong nói, sau đó hít một hơi thật sâu.

Hắn chỉ từng nhìn qua Quỷ Kiến Sầu sử dụng kim châm nhưng đây chính là lần đầu tiên hắn sử dụng đến loại vật này. Vì thế hiện tại trong lòng hắn vẫn cảm thấy hơi hồi hộp.

Kim châm cần phải châm vào huyệt vị quan trong, cho dù là bất cẩn một chút cũng có thể sẽ lấy mạng của Đông Phương Ngọc Nhi, vì thế trong lòng hắn làm sao có thể không hồi hộp cho được.

Có thể cứu Đông Phương Ngọc Nhi sống hay không thì đây cũng là chuyện mà hắn muốn thử.

Cửa sổ đã được mở ra, thổi vào một luồng không khí lạnh lẽo khiến trong lòng những người bên trong phòng cũng lạnh theo. Nhìn sắc mặt của Đông Phương Ngọc Nhi này trắng bệch không có chút huyết sắc nào, Vương Phong lại hít thêm một hơi thật sâu, sau đó mới bắt đầu vận công và điều chỉnh trạng thái đạt đến cao nhất.

Giờ phút này những người xung quanh từng người một đều nín thở và mở to đôi mắt, chỉ sợ bỏ lỡ một chi tiết nào đó.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.