Thỉnh giáo của Aisha với Đường Sinh thực tế là muốn tiến thêm một bước tìm hiểu về trình độ hiểu biết của Đường Sinh với tình hình thế giới, nói thẳng ra là tương lai vận mệnh của quốc gia Libya nằm trong tay tổng thống Gaddafi mà sẽ không xảy ra thay đổi động trời nào vì một câu nói của ai.
Gaddafi làm thế nào để hoá giải nguy cơ tiềm ẩn trước mắt là một vấn đề lớn, mặc dù lúc này Libya vẫn rất ổn định nhưng là một lãnh đạo quốc gia Gaddafi nếu không cảm nhận được những sóng ngầm mãnh liệt kia thì trí tuệ của ông ta vô cùng kém cỏi.
Ông ta cảm nhận được nên sau năm 2005 đã thay đổi thái độ với Anh, Mỹ và các nước khác, vì sự thay đổi này mà Anh, Mỹ cũng có thay đổi cách nhìn nhất định về Libya nhưng mẫu thuẫn giừa Libya và họ không phải vì những thay đổi nhỏ này mà có thể chuyển biến được.
Aisha và cha có nói rất nhiều chuyện với nhau cho nên cô ấy mới lo lắng về vận mệnh của đất nước và vận mệnh của gia tộc. Đầu tiên là trong nước, một khi thế cục trong nước hỗn loạn thì những yếu tố bên ngoài sẽ phát huy tác dụng, người đóng vai cảnh sát quốc tế sẽ nhằm vào cơ hội này.
Danh tiếng của gia tộc Gaddafi ở Libya cũng không tốt, điều này có liên quan tới quan niệm chính trị và tư tưởng của phụ thân Gaddafi, để ông ấy từ chức sao? Thật không thể tin nổi, Aisha chấn kinh trợn mắt nhìn Đường Sinh,
- Có thể sao?
- Tiểu thư Aisha, sự tại nhân mà, đương nhiên cái này cũng cần phải có một thời kỳ quá độ, theo như trước mắt thì Libya có một số yếu tố nhỏ bất ổn cũng không thể làm lay động tới quyền lực chính trị vững chắc của Gaddafi nhưng không phủ nhận những yếu tố bất ổn này vẫn còn và sẽ âm ỉ mãi.
Kỳ thực lời nói của Đường Sinh đã ăn sâu trong long Aisha, cô ấy có khát vọng chính trị, cô ấy chưa từng nghĩ sẽ lên thay sao? Chư tứng nghĩ sẽ làm tổng thống Libya sao? Dù sao thì gia tộc Gaddafi đều thực thi độc tài lãnh đạo, phụ thân thoái vị đưa con gái lên thay cũng đâu có gì là quá đáng.
Vấn đề là có đến lượt Aisha không? Gaddafi có 8 người con trai nhưng người có năng lực kế nhiệm thực sự chỉ có một là người con thứ hai Isla Yan..
Nhị Thế Tổ của chúng ta muốn làm cái gì đây? Hey, … không có ý nghĩ nào khác chính là đỡ Aisha lên vị trí tổng thống Libya sau đó duy trì quan hệ mờ ám với mỹ nữ này, bạn bè cũng được, tình nhân cũng được, chủ yếu là lợi ích được gắn kết nhiều nhất.
Mục tiêu to xa của Đường Sinh là tham gia vào sự vụ Quốc tế dung lực lượng kinh tế ảnh hưởng tới vận mệnh chính trị thế giới, con đường này rất xa nhưng cũng không phải là không có khả năng thành công. Tập đoàn tài chính khổng lồ Rockefeller chẳng phải chi phối đại cục Hoa Kỳ sao? Bất luận là về kinh tế hay chính trị thì sự ảnh hưởng của họ đều ở khắp mọi nơi, nó vô cùng to lớn.
Có thể chi phối Mỹ thì có thể chi phối Nato, tiến tới chi phối một số phát triển của tình thế thế giới, điểm này rất nhiều người đều biết.
Đường Sinh biết mình cũng chỉ vừa mới bước chân vào thế giới Quốc tế, lực ảnh hưởng hoàn toàn không có, Libya là mục tiêu đầu tiên, lấy sự việc của Sri Lanka để đưa Aisha vào kế hoạch của mình. Lợi dụng bối cảnh đặc biệt của cô ấy thiết lập sự ảnh hưởng tại Libya, tiến tới lặng lẽ thâm nhập Bắc Phi, bắt tay từ nghành dầu thô lặng lẽ tiến vào khu vực Trung Đông, chinh phục lợi ích kinh tế trước sau đó tới cái khác.
Về phần trong nước như thế nào Đường Sinh cũng không lo lắng về sự ảnh hưởng và năng lực của cha và nhà họ Đường, bản thân mình phải làm trước khi xây dựng tình thế Quốc tế là đứng bên cạnh đưa cha lên một vị trí lãnh đạo cao hơn, chỉ dựa vào sự nỗ lực ở trong nước thì chưa chắc sức ảnh hưởng sẽ đạt tới mức cao hơn.
Muốn trở thành một trong những người lãnh đạo Quốc gia mà không có hiểu biết sâu về sự vụ Quốc tế thì rất hạn chế, những lão lãnh đạo làm sao mà yên tâm giao cho nắm giữ bộ máy nhà nước chứ? Khi viếng thăm các Quốc gia khác mà nói nhầm điều gì thì biết giải quyết thế nào chứ? Cho nên một người lãnh đạo thực sự không phải chỉ là hiểu được tranh quyền đoạt thế trong nước là đủ, muốn lời nói của Trung Quốc trong sự vụ Quốc tế dần dần được tăng lên thì buộc phải nhìn rộng ra.
Trong sự vụ Quốc tế mẫn cảm tìm lợi ích thuộc về chúng ta, nhu cầu này không chỉ là ánh mắt và trí tuệ mà còn là oai lực và dũng khí, càng là hiểu biết sâu hơn về chính trị phức tạp của các nước trên thế giới, nếu không thì chắc chắn sẽ bị xấu mặt.
Đường Sinh trước tiên làm tăng thêm sức ảnh hưởng trên Quốc tế cho cha mình, chỉ đợi đến khi ông ấy lên đến một vị trí nhất định và sự vụ Quốc tế vẫn còn có thể lợi dụng được thì lúc đó uy vọng sẽ lớn mạnh vô cùng. Trong nước thì mưu cầu phúc lợi cho bách tính, trên Quốc tế thì vì lợi ích Quốc gia, đây là hai khái niệm, nói một cách đơn giản thì nhìn vào thế cục trong nước và chú ý tới thế cục Quốc tế là hai chuyện khác nhau, việc sau là chứng tỏ trí tuệ của nhà chính trị.
Trong mắt Aisha Đường Sinh đã không còn là một doanh nhân nữa, hắn nghiễm nhiên chính là một chính khách Quốc tế, thậm chí nghi ngờ hắn là một nhân vật đặc biệt do cơ quan nhà nước phái đi với mục đích khác.
- Ngài Hujino, không cần biết là ngài có phải là đang đe dọa hay không tôi cũng rất vui vẻ được giao lưu với ngài, ít nhất thì ngài cũng làm tôi khâm phục về trí tuệ chính trị của ngài. Ngài cũng biết đó hiện tại Libya chúng tôi cũng không nghèo đói, đúng không?
- Tiểu thư Aisha, Libya không nghèo điều này tôi biết rất rõ, mà GDP bình quân đầu người của Libya cao nhất trong các quốc gia trong Châu Phi. Nhưng sự giàu có của Libya chủ yếu là bán tài nguyên Quốc gia (dầu thô), khái niệm nghèo hay không là phải tổng hợp đánh giá các ngành trong nền kinh tế Quốc gia phát triển đến mức nào, Libya có những gì? Nghành chế tạo cơ khí gần như trống rỗng, lương thực đều không tự cung cấp đủ, phải dựa vào nhập khẩu, dầu thô trở thành thế mạnh lớn nhất của Libya, có thể nói là huyết mạch của nền kinh tế. Nhưng nền kinh tế như vậy chính là một nhược điểm lớn, nếu thực sự có xung đột với một cường quốc nào đó, bị người ta khống chế một lần nữa, cô nói phải làm thế nào?
Aisha im lặng không nói gì, chính xác, dầu thô của Libya chính lad trụ cột của cả nước, những nghành nghề khác thực sự quá ít.
Đường Sinh lại nói tiếp,
- Nói ra Libya la Quốc gia có nền kinh tế phát triển nhất Châu Phi bởi vì các cô có dầu thô nhưng sản lượng dầu thô xuất khẩu của Libya lại ảnh hưởng rất nhỏ đến sản lượng dầu thô xuất khẩu trên thế giới, nhiều nhất cũng chỉ chiếm tới 2%. Các nước thành viên OPEC có làm cuộc điều tra về các nước có sản lượng dầu thô xuất khẩu, kết quả điều tra chứng minh công nghiệp lọc dầu của bốn Quốc gia là Saudi Arabia, Iran, Kuwait, Vương Quốc Ả Rập nhiều hơn các cô rất nhiều. Nếu họ thực sự khống chế Libya thì lượng dầu thô xuất khẩu trên thế giới có bị ảnh hưởng không?
Nhìn sắc mặt của Aisha không được tốt lắm Đường Sinh lại nói,
- Nói một cách khác là không có ai cần dầu thô của Libya nữa, điều này đối với Libya là một tai nạn mang tính đả kích, huyết mạch kinh tế bị người ta chặt đứt, tiểu thư Aisha cô nói xem ăn gì? Uống gì đây? Uống dầu sao?
Phì, Trần Tỷ cười phì ra một tiếng, thiếu gia của tôi ơi, cậu không thể đả kích người ta như thế chứ, nể mặt Aisha một chút được không? Cô ấy nghe hiểu tiếng anh vì cô ấy là cảnh vệ Trung ương mà, điều cơ bản nhất là phải tinh thông tiếng anh, lúc này Aisha cũng mỉm cười.
- Ngài Hujino, chúng tôi không uống dầu.
Aisha cũng hài hước nói theo một câu, nghe được ra cô ta cũng thấy khó xử,
- Nền kinh tế tổng hợp Libya còn kém, điểm này tôi phải thừa nhận, một khi bị áp chế tài xuất khẩu dầu thô thì tình hình sẽ không tốt …
- Đúng vậy, tiểu thư Aisha trong tình hình này quốc nội lên tiếng phản đối thì tình hình sẽ nhanh chóng thay đổi, hậu quả khó lường, đây không phải là lời đe dọa, rất nhiều nước nội loạn đều bắt nguồn từ nền kinh tế mà ra, đến cuối cùng thì lãnh đạo cũng từ chức … vv
- Ngài Hujino Hachiro, có ý kiến nào mang tính xây dựng không? Có thể tôi là người trong cuộc thường mê muội, xin ngài Hujino đây chỉ bảo …
Đường Sinh cười cười nói,
- Nhắm mục tiêu vào xây dựng đi đừng để dầu thô trở thành chủ thể nền kinh tế, ngoài ra tôi coi trọng việc tiểu thư Aisha lên thay cha cô chủ trì chính sự. Tổng thổng Gaddafi mạnh mẽ quá tương lai cần một nhân vật dịu dàng hơn để giảm bớt mâu thuẫn với các nước xung quanh, mược sự giảm bớt xung đột này để phát triển sự nghiệp dân tộc. Làm cho nền kinh đế đa nguyên hóa mà không chỉ bán duy nhất dầu thô, ví dụ như chế tạo cơ khí, chế tạo ô tô, tàu thủy, những nghành nghề này tự mình không thể làm được thì liên doanh với nước ngoài. Còn nữa, theo tôi được biết việc phòng thủ trên biển của Libya cũng không chặt chẽ lắm nhưng các cô có trong tay 1900Km đường bờ biển, cần phải tăng cường!
Câu này có phần lấp lửng, Aisha nhíu đôi mi thanh tú nhìn hắn,
- Xây dựng công nghiệp tàu thủy để tăng cường lực lượng hải quân bảo vệ biển sao?
Đường Sinh cười không nói gì mà lại mời cô ấy thưởng thức trà, hiển nhiên là có ý sâu xa khác, Aisha lại nói,
- Chỉ muốn nghe tiên sinh nói thôi!
- Haha … tôi đâu có phải cố vấn riêng của cô.
Đường Sinh trêu trọc một câu,
- Tiểu thư Aisha, không giải quyết vấn đề về người cầm quyền thì rất nhiều suy nghĩ đều là trống rỗng, năm 1988 Liên hợp quốc ra chế tài với Libya cũng không dung đến vũ lực gì nhưng quốc nội Libya nảy sinh đối kháng chính trị và chiến tranh vũ trang thì những tên đưa tay dài ra để bắt lấy cơ hội rất nhiều, ví dụ như NATO.
Những việc này đều là những thứ trong trí nhớ kiếp sau của Đường Sinh bây giờ lôi ra để gây áp lực với Aisha nhưng đúng là khiến cô ấy buồn bực.
Đương nhiên, đây vẫn chỉ là những lời nói suông vẫn chưa trở thành hiện thực giống như sa bàn chiến tranh nhưng Aisha lại có được trí tuệ khác thường cô ấy lo lắng cục diện như vậy sẽ giáng lên đầu Libya, như vậy thời đại chính quyền Gaddafi chắc chắn sẽ kết thúc một cách vĩnh viễn.
Đúng lúc Aisha trầm ngâm Đường Sinh lại nói,
- Khi tiểu thư Aisha quyết định dẫm lên con tàu chính trị Libya tôi sẽ giúp cô hoàn thành tất cả những mơ ước và một lần hóa giải nguy cơ tiềm ẩn của Libya, ba đến năm năm sau tôi muốn thấy Aisha trở thành nữ tổng thống đầu tiên của Libya, cô không cần nghi ngờ gia tộc tôi có năng lực giúp đỡ cô hay không, quan trọng là cô quyết định thế nào.
Lúc này trong lòng Aisha chấn động không gì miêu tả được, đầy một bàn thức ăn đặc sản cũng khơi dậy sự thèm ăn của cô, năng lực của gia tộc Hujino đã thể hiện ở Sri Lanka làm cho Gaddafi và Aisha đều kinh động, cô ấy chắc chắn không hoài nghi gì.
Đồng thời cô ấy cũng nghe ra ý của Đường Sinh, hắn muốn nâng đỡ mình lên vị trị chính trị, trừ khi mình đồng ý hắn mới hợp tác với Libya, dường như hắn đã nhìn thấy nếu không như vậy thì sẽ không giải trừ được nguy cơ tiềm ẩn trong tương lai của Libya nhưng trong tương lai sẽ xảy ra vấn đề gì đây?
Aisha thực sự không biết trong tương lai Libya sẽ xảy ra những vấn đề gì, nhìn từ những nguy hiểm đã lộ ra thì chính quyền Gaddafi có chút nguy hiểm, điểm này cha mình cũng thừa nhận, thay đổi tình thế này sẽ có dấu hiệu phát triển sao? Đây là kết quả do nhiều yếu tố tạo ra.
Có thể hắn nói đúng, Libya thay đổi người nắm quyền mới có thể thế giới sẽ định vị lại về Libya, mình phải làm thế nào đây?
Buổi chiều Đường Sinh trở về lại bàn một số chuyện với Bích Tú Hinh, vẫn là vấn đề khai thác dầu ở Sri Lanka, sẽ tìm đối tác tại Mỹ, thậm chí dùng lợi ích vừa lấy được để đổi lấy cổ phần của họ cũng được, hiện tại để mình tự lọc dầu thì không thực tế.
Thu mua một công ty dầu khí cũng đều không thể thực hiện được, thì ngươi làm sao có thể lọc dầu được chứ? Cho nên chỉ có thể mời người khác tới chia sẻ chiếc bánh ngọt này thôi.
Buổi tối, Đường Sinh về nhà nói chuyện với cha, nói một số nhận định về Quốc tế, Đường Thiên Tắc không ngừng ngạc nhiên, con trai của mình đã từ trong nước thâm nhập vào Quốc tế rồi, còn giỏi hơn cả cha nó nhiều … Chuyện về dầu khí ông ấy cũng có hiểu biết, có phát tài hay không không quan trọng, chủ yếu là xem Đường Sinh lợi dụng việc này như thế nào để gây ra sự ảnh hưởng, thật sự rất kỳ vọng!
Buổi đêm ở Lam Nha Bảo Đường Sinh cũng nói chuyện với Mai Chước, Tú Hinh, bọn họ đối với việc người trong long của mình định làm này cảm thấy run sợ, người đàn ông nhà mình lên kế hoạch cho người khác làm tổng thống, qủa là không thực tế chút nào, hắn dựa vào cái gì chứ? Đường Sinh thì lại không tiết lộ ra.