[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia

Chương 793 : Chúng ta cùng đấu một trận đi.




Tối đó, Đường Sinh thực sự đến nhà Đinh Hán Trung, Đinh Hải Quân con trai của anh cả ông cũng cùng đến còn Đậu Đậu cùng một số người khác đều theo Quan Cẩn Du trở về nhà.

Nói về xung đột với nhà họ Khuông kia, Đinh Hán Trung cười khổ mà nói.

- Khuông Thế Anh nhà họ Khuông kia cũng thực hống hách lắm, bản thân cô ta cũng là tốt nghiệp từ trường này trước Dung Dung một khóa. Lần này tên tiểu tử nhà họ Khuông đó bị đánh gẫy chân, bọn họ sẽ không dễ dàng cam lòng mà bỏ qua.

Đinh Hải Quân lên tiếng:

- Không cam lòng thì cùng đấu một phen đi, tên tiểu tử Khuông Thế Hùng đó chẳng phải tên tốt đẹp gì, y đã làm ra những chuyện bẩn thỉu cũng là có người trong cục bao che. Lần này làm ra chuyện bỉ ổi như vậy bọn chúng thật là đồ cặn bã.

- Ngươi thì biết gì, câm miệng lại đi.

Đinh Hán Trung trừng mắt nhìn cháu trai.

- Lão gia bên họ Khuông chẳng ưa gì nhà họ Đường, luận về tuổi tác thì ông ta lớn tuổi hơn nhưng luận về uy thế và danh tiếng thì còn thua xa.Cũng may mà đời thứ hai nhà họ Đường khá là khiêm tốn nếu không thì không biết sẽ ra sao nữa. Đường Sinh chỉ nghe ông nói, anh cảm thấy rằng tình cảm của Khuông lão gia và ông nội mình có chút thủ đoạn, nhưng còn với nhà họ Vương thì sao.

Liên quan đến chính trị thực sự rất phức tạp, giữa các gia tộc với nhau luôn tồn tại những mưu tính thủ đoạn. Nếu việc của bọn trẻ này mà giải quyết không thỏa đáng thì có thể ảnh hưởng lớn đến mối quan hệ chính trị. Đinh Hán Trung cũng đã khuyên Khuông Thế Anh đừng nên cố chấp, có gì thì cùng nhau bình tĩnh nói chuyện đem sự việc hóa giải đi. Ông cũng là đứng trên lập trường chính trị mà suy nghĩ việc này, sợ rằng sự xung đột giữa hai nhà Đường, Khuông sẽ ảnh hưởng đến tình hình chính trị. Bên nhà họ Vương thực rất mong khả năng này sẽ xảy ra lúc đó họ sẽ có cơ hội mà liên kết với nhà họ Khuông.

Lại nói về Vương lão gia và Khuông lão gia, hai người này có chút bất đồng trên lập trường chính trị. Khuông lão gia thì không phục chút nào về sự thịnh vượng lớn như thế của Thanh Trúc Đường, còn Vương lão gia ý kiến hoàn toàn trái ngược cho nên mới rối rắm như vậy.

Nhưng mâu thuẫn kéo dài sẽ không có lợi cho cả hai bên, do vậy có khi họ sẽ vì lợi ích của mình mà nhượng bộ.

Đinh Hán Tĩnh vừa gắp thức ăn vừa hỏi tình hình học tập của cô cháu gái Đinh Hải Tú, cô là con gái duy nhất của Đinh Hải Trung, hiện tại đang học cấp ba.

Vợ và con gái của Đinh Hán Trung đã được nghe ông kể nhiều về Đường Sinh, hôm nay mới được gặp mặt đều chăm chú nhìn cậu ta, không ngờ cậu ta lại phong độ, tuấn tú đến vậy. Chẳng trách Đinh Hải Tú hễ nhìn Đường Sinh là mặt lại đở ửng lên vì dù gì cô cũng mới là học sinh cấp 3 và chưa từng gặp một người nào đẹp trai như vậy.

Đối với Đường Sinh, bất kể là chuyện gì hắn cũng không sợ, dù là chuyện gây lộn, đánh nhau ngoài xã hội thậm chí đối phương muốn giở thủ đoạn, ỷ thế ức hiếp người khác mà gặp phải hắn cũng như đâm phải bức tường sắt mà thôi. Nếu là người bình thường có lẽ đã phải chịu thiệt thòi, lần này coi như hắn xui xẻo rồi.

- Không sao cả, tôi sẽ tìm một đoàn luật sư giỏi giải quyết vụ này, học viên của trường này gặp phải chuyện bất bình ra tay trừng trị thì có sao. Chú Hai sẽ chiếu theo pháp luật mà trừng trị, về tài liệu liên quan thì không có vấn đề gì, đó chính là chứng cứ hữu hiệu trên tòa, một khi đã có đầy đủ chứng cứ này để xem ai sẽ thắng cuộc.

Sau khi ăn xong, ở thư phòng Đinh Hán Tĩnh nói về vấn đề được thảo luận ở Đại hội Đảng chính là việc người đương nhiệm tiếp theo của Ban Tổ chức Trung Ương. Uông Chấn Quốc sau 4 năm mãn nhiệm, ông ta chắc chắn bước vào Trung tâm ủy ban thường vụ, coi như không để cho Khuông gia phải chịu thua kém.

- Cục diện chính trị hiện nay có sự phân cấp lớn. Vương Ngạn Khải nhà họ Vương là một trong những người trong danh sách tiếp nhận chức vụ. Ông ta hiện đương nhiệm trong Ban tuyên giáo thường vụ Trung ương, cũng là một cán bộ cấp Bộ trường đã được ghi rõ trong lý lịch. Nhưng lý lịch của ông ta có chút ít ỏi, bản thân chưa từng đảm nhiệm một chức vụ nào trong tỉnh ủy, điều này hoàn toàn chênh lệch so với một số ứng viên khác bởi họ đều đương nhiêm chức Bí thư tỉnh ủy.

Nhưng hiện tại Vương Ngạn Khải lại nhận được sự ủng hộ rất lớn của nhà họ Miêu, điều này rất có lợi nhưng cũng không thể bù vào những thiếu sót về kinh nghiệm lý lịch.

Nếu Đại hội Đảng năm nay quyết định điều ông ta sang Ban tổ chức Trung ương thì điều đó có thể sẽ hình thành một sự thật.

Đinh Hán Tĩnh nói đến chuyện này chính là muốn mượn lời Đường Sinh mà truyền ý đồ đó đến Đường gia, xem xem Đường gia sẽ tỏ thái độ như thế nào. Con trai cả nhà họ Vương Vương Ngạn Đức đã hòa nhập vào cục diện chính trị, còn con trai thứ hai cũng đang từng bước tiến vào. Còn nói thế nào nữa chứ?

Đinh Hán Tĩnh hiển nhiên có quan điểm riêng. Nhà họ Vương có phần hấp tấp, việc tiến cử Vương Ngạn Khải ban đầu chỉ là một nước cờ, bọn họ quả xem là thật sao? Nhà họ Miêu cũng thật chẳng ra sao, đột nhiên lại lên tiếng ủng hộ, chẳng lẽ họ đang rắp tâm làm mọi chuyện ồn ào lên?

Chẳng lẽ nhà họ Miêu sau khi đến Lỗ Đông đã ngầm giao định gì đó với nhà họ Vương? Năm 2006 chức Bí thư tỉnh Lỗ đã được thay đổi, Miêu Kiến Quốc đã trở thành người nắm quyền chính, đổi lấy sự ủng hộ của bên Vương Ngạn Khải nhưng thu lại được bao nhiêu chứ? Ông cụ nhà họ Vương này có phải vì bệnh nên hóa hồ đồ, lại đi đưa ra cái loại thảo luận.

Dường như đã có một tầng sương mù dày che khuất tầm mắt của ông ta, chẳng lẽ đây không phải mục đích chính của họ, vậy thì ở đâu đây?

Nhất thời thì Đinh Hán Tĩnh cũng không đoán ra được nên ông ta nhẹ nhàng nói với Đường Sinh để anh truyền đạt lại.

Sau khi rời khỏi nhà Đinh Hán Trung, Đinh Hải Quân đưa Đường Sinh đến nhà họ Quan còn anh trở về thôn Dụ Long.

Đường Sinh cũng không phải không hiểu gì về chính trị, nhiều lúc hắn chẳng muốn nghĩ tới nó nữa. Hơn nữa bằng những kinh nghiệm của kiếp trước và ký ức còn lại thì hắn hiểu rõ rằng nhà họ Vương đang muốn lùi một bước nhưng muốn tiến vào vòng tròn chính trị là không thể được vậy thì sẽ nhân cơ hội mà tìm kiếm một chỗ đứng bên ngoài. Nếu vậy thì vị trí thường vụ của Vương Ngạn Khải cũng chẳng có nghĩa lý gì, không thể khiến ông ta tiến thêm được.

Bất luận là từ Ban tuyên giáo trung ương tiến thêm một bước hay là từ Ban Tổ chức Trung ương thì cái bước này đều là muốn tiến lên Ban Bí thư, nhưng ông ta sẽ tiến như thế nào đây? Chỉ có cách đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh ủy trước nhưng vấn đề là năm nay hay sang một nhiệm kỳ mới, sớm một năm thì tình hình sẽ khác đi nhiều.

Xem ra bọ họ gây áp lực này chính là muốn Vương Ngạn Khải ra sớm một năm sau đó sẽ leo lên một vị trí béo bở hơn ở một nhiệm kỳ mới.

Đường Sinh nghĩ đến những điều này liền gọi điện cho cha hắn. Đúng lúc Đường Thiên Tắc đang ở cùng Nhiễm quốc phó và Ông Cát Nghĩa. Hắn nói cho cha về suy nghĩ của mình. Đường Thiên Tắc cũng như thoát ra khỏi màn sương mù, ông cảm thấy đứa con này nói cũng có lý. Hơn nữa nhà họ Vương cũng đang lập ra kế hoạch gì đó, mà kế hoạch này lại nhận được sự ủng hộ của nhà họ Miêu.

Sau đó Đường Thiên Tắc liền đem chuyện này kể cho Nhiễm Hàn Thăng và Ông Cát Nghĩa. Hai người đều cười, ông Nhiễm nói:

-Nói như vậy thì việc Vương Ngạn Khải rời khỏi Ban tuyên giáo Trung ương sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tình hình của Lỗ Đông. Vậy thì cứ để ông ta ở lại đó thêm một năm đi.

Thái độ của Nhiễm quốc phó rất quan trọng, lời nói của ông ấy cũng có trọng lượng hơn bởi ông là một trong những người đứng đầu đương nhiệm, cũng là đại diện cho nhà họ Đường.

-Chiều hướng của nhiệm kỳ mới sang năm cơ bản vẫn như cũ, duy nhất có một sự thay đổi đó là Ban Tổ chức Trung ương không chắc chắn về người được chọn. Ông Nhiễm phải lên làm Thủ tướng, tôi và Đường lão lục cũng phải tiến vào Cục chính trị Trung ương.Chức Bí thư bên này sẽ được nhường lại vậy thì Hoàng Thiện Tùng sẽ ra sao? Hoàng Thiện Tùng mà ông nhắc đến chính là con rể cả của nhà họ Đinh, hiện đương nhiệm Bí thư tỉnh ủy Xuyên Nam, anh ta cũng là một trong những người được chọn.

Nhiễm Hàn Thăng khẽ lắc đầu.

- Nếu anh ta không phải là con rể trưởng của nhà họ Đinh thì dễ nói rồi, Đàm Bảo Hoa nhà họ Đàm là người có thể xem xét đề cử, sau đại hội ông ta đảm nhiệm chức Bí thư tỉnh thì đến nhiệm kỳ năm sau lý lịch của ông ta cũng khá đầy đủ.

Nhắc tới nhà họ Đàm lúc này cũng là một sách lược chính trị, lời đề nghị của Đường Sinh khá là có hiệu quả, nhà họ Đàm nhất định phải trung lập bởi bọn họ rất có thể cũng sẽ lên tiếng ủng hộ cho Vương Ngạn Khải. Lần này không có nhà họ Miêu ủng hộ thì Vương Ngạn Khải sẽ gặp khó khăn đây.

Khi họ ở bên này thỏa luận về tình hình thì Đường Sinh, Đậu Đậu, Tiểu Yên, Ninh Mang còn cả Tiểu Hổ và Dật Phong đều đang ở cùng nhau.

Sau khi ra ngoài đã cùng nhau đi tìm chỗ vui chơi, ở chốn Kinh thành này có rất nhiều nơi vui chơi. Tiểu Hổ cũng đã học được nhiều thứ ở đây. Gần hai năm nay cậu ta đã được ông cụ nhà họ Lý bổ sung cho nhiều tuyệt kỹ võ nghệ và trình độ của cậu ta hiện tại có thể nói vượt qua cả Dật Phong. Đây cũng chủ yếu dựa vào tư chất vốn có của cậu ta,bắt cậu ta học gì cũng không được nhưng nói đến võ thuật thì vô cùng lợi hại.

Gần hai năm rồi Tiểu Hổ cũng chưa gặp gia đình, trong lòng cậu ta cũng rất nhớ họ nhưng với tính cách cứng rắn thì nỗi nhớ đó chỉ biết giấu trong lòng. Những thói xấu lông bông, thích trêu ghẹo con gái đều nhờ vào thuật bát cực của Lý lão gia giúp cậu ta thay đổi. Pháp công bát cực không cho phép môn đồ làm bậy, cũng là để rèn luyện tâm chí, khiến cậu ta có nhận biết mới về nhân sinh.

Dật Phong vào trường này đành phải tạm xa người yêu là Tiểu Bàn, phải nếm trải nỗi khổ nhớ nhung khi xa cách người mình yêu thì có lẽ đây sẽ là một cách để tình cảm của họ thêm sâu nặng.

Đương nhiên đó cũng là một cuộc thử thách, nếu tình yêu không đủ sâu sắc thì có thể nói “Goodbye”, ngày ngày đều ở cùng nhau sẽ dẫn đến nhàm chán.

-Thế nào? Có muốn đi tắm một cái hay không?

Đường Sinh trêu đùa hai tên tiểu tử Tiểu Hổ và Dật Phong.

Hai người rối rắm liếc nhìn nhau một cái rồi đều lắc đầu.

- Chúng tôi đều phải tuân thủ kỷ luật.

-Hứ…Đừng ở trước mặt tôi mà giả bộ người tốt! Không sao đâu, muốn chơi gì thì cứ nói, tôi bao, cho các cậu chơi thỏa thích thì thôi.

Đường Sinh chỉ có ý trêu đùa hai tên này. Còn bên kia bọn Đậu Đậu, Tiểu Yên, Ninh Manh đang ríu rít nói chuyện, tuy không để ý đến mấy tên con trai kia nhưng các cô cũng có thể nghe thấy họ đang nói cái gì. Nhìn thì biết Đường Sinh đang cố ý trêu chọc Tiểu Hổ và Dật Phong.

Tiểu Hổ nói:

- Anh Sinh, tôi hiện tại đã hiểu ra rất nhiều điều, nếu không có trói buộc gì thì tôi cũng không còn những ham muốn đó.

-Tiến bộ như vậy là tốt, chị cậu cũng đã vào Kinh, có muốn gặp cô ấy không?

Lúc này Đường Sinh mới nghiêm túc.

Vừa nghe nói đến chị gái, La Tiểu Hổ liền sáng mắt, sao có thể không muốn gặp được chứ. Lần trước xảy ra chuyện bản thân phải đi theo nhà họ Lý khiến chị mình có chút thất vọng. Sự thay đổi hiện tại của cậu ta cũng phần nào là sự an ủi để chị cậu ta yên tâm.

-Đương nhiên là muốn.

-Để ngày mai đi, bây giờ muộn rồi, các cậu về nghỉ sớm đi, mai còn có việc nữa.

Họ thuê ba phòng, Tiểu Hổ và Dật Phong ở một phòng, ba cô gái kia ở một phòng còn Đường Sinh một phòng. Thực sự thì phòng của Đường Sinh thuê cũng như không bởi anh cùng ở chung phòng với ba gái, họ cùng nhau ngủ chung bởi bây giờ họ không phải xa lạ gì nhau nữa.

Ba cô gái phải tốn sức lắm mới có thể tóm gọn Đường Sinh, bây giờ không cần lịch sự với anh nữa, không ai cần phải giả bộ nữa, không ai được cười ai. Ba người đem Đường Sinh ấn lên giường rồi tất cả cùng đè chồng lên người Đường Sinh. Tối nay chúng ta chơi trò tay 4 luôn, tấn công thôi!

Đậu Đậu và Ninh Manh đè mạnh khiến Tiểu Yên bị Đường Sinh đẩy rơi ra, Tiểu Yên bị đè đến mềm người nhưng vẫn cố đè lên Đường Sinh.Đậu Đậu và Ninh manh cùng hợp lực để giúp Đoan Mộc Yên kia tiếp tục len vào. Lúc này các cô thực sự như phát điên lên rồi.

Kết quả là bốn người cả đêm không ngủ, tấn công, tấn công này. Chỉ đến gần sáng Đậu Đậu và Ninh Manh mới thiếp đi vì mệt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.