Còn nhớ năm đó mọi người tràn lan thói đánh bạc, cùng Tạ Trường Quân, Cố Tiểu Trung đánh , Đường Sinh không chỉ thấp hơn một bậc mà đến cả gia thế cũng phần nào không bì kịp. Không phải nguồn gốc không bằng mà là địa thế bên tỉnh Giang Trung làm rất khép kín, cho nên ảnh hưởng suy thoái mạnh cho Đường gia
Kiếp này không giống như thời đại trước, đứng ở năm 2005 hoàn toàn mới, Đường Sinh có thể dùng ánh mắt rất bình thường, không biết sợ với những kẻ thù nhỏ.
Cả đời này, ông nội vô tai vô bệnh, tinh thần thể chất đều mạnh khoẻ. Đời này, phụ thân tung cánh bay cao, thề sẽ hiên ngang thực hiện chí nguyện.
Đời này Nhị Thế Tổ vẫn là Nhị Thế Tổ nhưng tẩm ngẩm mà đánh chết voi, đại trí giả ngu trong dân gian. Muốn hưởng thụ thì cần làm việc, lúc nhàn rỗi thì sống những ngày khiêm tốn, làm buôn bán nhỏ kiếm chút tiền, đùa giỡn với các hoa khôi học đường, tình tứ với các Ngự tỷ, trên đường gặp bất bình liền rút đao tương trợ.
Sửa chữa thiếu xót, bù đắp tình cảm, xoa dịu tất cả những nỗi đau đã gây ra. Những việc mà kiếp trước không dám làm thì kiếp này có thể đều sẽ làm.
Cho đến trước mắt mà nói, Đường Sinh đã theo suy nghĩ của mình để thực hiện tất cả những việc này hơn nữa ngoảnh đầu nhìn lại cũng thấy rất thành công mà.
Hôm nay nhìn thấy Lương Nam và Trần Kỳ làm cho hắn có chút xúc cảm. Để mà nói thì kiếp trước người theo mình lâu nhất chính là Sắc Sắc, lúc này nghĩ lại thì kiếp này lại khiến cho Sắc Sắc quá mệt rồi. Chạy Đông chạy Tây lo buôn bán kiếm sống, tạo sự nghiệp nhưng cô sống rất đầy đủ.
Đâu có phải ngày nào cũng ôm ấp nhau thì sẽ hạnh phúc đâu, nếu như thế sẽ làm cho con người trở nên trây ỳ mà Sắc Sắc lại khônng hề muốn làm người phụ nữ sau lưng đàn ông. Cá tính của cô rất mạnh mẽ, cô thật sự hy vọng có thể đứng ánh hào quang, cô muốn dùng năng lực của mình để chứng minh cô có thể đứng ở vị trí rất cao.
Sắc Sắc, Mai Chước, họ đều mà những người phụ nữ có năng lực tự chủ rất mạnh, cái họ cần chính là một nơi để phát triển tài hoa.
Cẩn Sinh chính là nơi phát triển tài năng của họ, Đường Sinh không cần đứng ở nơi sáng loáng, tất cả hào nhoáng đối với hắn mà nói không có bất kỳ ý nghĩa gì. Hắn chỉ muốn trốn sau lưng của bọn họ hưởng thụ cuộc đời đẹp đẽ, thân phận của hắn cũng không cho phép hắn đứng ở phía trước, con người cần phải khiêm tốn.
Ánh mắt như đang cười nhìn sang bên kia, Lê Hỷ Mỹ trừng mắt nhìn hắn, lại gặp cái thằng cha này rồi, còn dẫn theo bao cô gái nữa.
Cái tên quỷ háo sắc đa tình này, một ngày không có phụ nữ là không sống được đúng không? Lê Hỷ Mỹ chửi thầm Đường Sinh như vậy
Bên trên đã nói qua, kiếp trước chị Lê học khoá trên này làm Đường Sinh nếm trải không ít cực khổ, lúc gặp cô thì trong tình trạng chân run lập cập. Nhưng kiếp này thì khác rồi, lần trước hắn đã xử lý bạn cùng học với con cháu của Tần Quang Viễn trước mặt họ, sau đó lại trừng trị Tần Quang Viễn. Sự việc này không chỉ làm bọn chúng kinh sợ mà cả bề trên của chúng cũng bị kinh hãi, Đường gia ở Giang Trung rất hoành tráng.
Tạ Trường Quân rất ghét Đường Sinh, cho dù nhìn Đường Sinh bây giờ không còn hung hăng và ngạo mạn nữa nhưng hắn vẫn cứ nhìn chằm chằm vào ý trung nhân của mình là Lê Hỷ Mỹ, điều này làm cho cậu ta rất khó chịu. Đương nhiên Lê Hỷ Mỹ cũng không hề thừa nhận cô là bạn gái của Tạ Trường Quân. Đường Sinh biết bọn họ là một đôi vì sau khi Ông Lê về hưu thì Lê gia cũng không còn người nối nghiệp, cháu gái được gả cho Tạ Trường Quân cũng rất tốt.
Rất nhiều việc trong lòng Đường Sinh đều có ấn tượng mờ nhạt, hắn cũng biết có một số việc cần theo quỹ đạo từ trước mà phát triển, còn có một số việc vì sự tham dự của chính mình để thay đổi hoàn toàn, đại thể là cái hình dạng này.
Tuy rằng Mai Chước đeo kính mát gọng to nhưng thời gian gần đây cô quá nổi tiếng rồi, ngày ngày được lên báo, ngày ngày có trên thời sự, rất ít người chưa từng gặp cô. Những người không quan tâm đến giới tài chính thuộc tầng lớp thấp của xã hội và tầng lớp của xã hội thượng lưu thì không nói rồi nhưng người bình thường mà có chú ý chút tới những mặt này thì tuyệt đối sẽ để lại ấn tượng về Mai Chước. Cô chính là nhân vật tranh bìa của tạp chí tài chính Giang Trung thời gian gần đây, có thể nói là nhà nhà đều biết
Cặp mắt kính lại có thể che giấu cô sao? Thật buồn cười, chủ yếu là người khác không chú ý chứ một khi để ý một chút nhất định sẽ nhận ra cô liền.
Nhiệm vụ của Lương Nam chính là nghiên cứu về một số danh nhân của Giang Trung, tìm cách để họ tới Caesar phát triển kinh doanh vàng. Nếu nói không nghiên cứu về Mai Chước là giả, anh ta chính là người quản lí lớn nhất của bộ phận tìm kiếm tài năng kinh doanh ưu tú trong Caesar, những người phụ nữ qua tay anh ta không đến một trăm thì cũng phải tám mươi người.
Cho nên bỗng nhiên lúc này nhìn thấy Mai Chước lại xuất hiện ở Caesar, trong lòng anh ta mừng vui khôn xiết, đây có thể là sự phát hiện lạ thường.
Thế là anh ta có phần kỳ vọng vào anh chàng khôi ngô tuấn tú đi cùng Mai Chước. Anh ta có thể không biết Đường Sinh sớm đã coi anh ta trở thành mục tiêu dự định để chà đạp một phen, Trần Kỳ cũng đã nhìn thấy Mai Chước, người phụ nữ luôn luôn coi trọng sự nghiêp mà không trọng hưởng thụ cũng đến rồi?
Quay đầu lại thoáng nhìn thấy Lương Nam, nhìn thấy con ngươi của hắn toả sáng, trong lòng hơi ghen tức, cô ta chính là hẹp hòi như vậy đấy. Nhưng thông thường Lương Nam quan sát phụ nữ mắt có thể phát sáng chính là mục tiêu đố kị và đả kích của cô ta, cô ta cần chứng minh mình mạnh hơn bọn họ, cần phải nói với Lương Nam rằng “Tôi giỏi nhất”.
Cuộc đối đầu rất tinh tế, nói chậm chậm, thật ra chỉ là chớp mắt mộit cái, Đường Sinh liền đến trước mặt Tạ Trường Sinh và Lê Hỷ Mỹ
- Ồ… thật là trùng hợp đấy, đời người nơi đâu bất tương phùng cơ chứ? Chị Lê một thời gian không gặp chị càng ngày càng xinh đẹp rồi!
- Liên quan gì đến cậu chứ?
Lê Hỷ Mỹ rất ghét các công tử phóng đãng trêu đùa cô, đặc biệt là Đường Sinh để lại cho cô ấn tượng rất xấu.
Sắc mặt của Tạ Thường Quân có chút u buồn chỉ dán mắt vào Đường Sinh cũng không nói lời nào. Cậu ta chính là kiểu người im hơi lặng tiếng, không ồn ào nhưng dám làm việc, có khả năng làm việc. Anh đừng có trêu chọc tôi, trêu rồi tôi sẽ liều mạng với anh, Đường Sinh khá hiểu cậu ta rồi.
- Ôi! Phải giữ gìn hình tượng người con gái đẹp và thuỳ mị nhé, mở miệng là nói xằng nói bậy, làm cho người ta có cảm giác tố chất rất thấp, phải không Tạ huynh?
- Đường sinh, chúng ta không đi chung đường, tôi cũng không muốn nói chuyện gì với anh đâu? Chúng ta tốt nhất là nước sông không phạm nước giếng.
Đường Sinh bữu môi,
- Người không có sức mạnh như anh, tôi cũng chẳng muốn tính toán, so đo làm gì. Năm đó, lúc tôi bị chị Lê học khoá trên này đánh đến nỗi hai chân run rẩy, anh còn dám mắng tôi là cái loại nhút nhát, ẻo lả nữa mà, sao bây giờ anh lại đứng đắn thế? Nhưng thật ra thì sự cay cú đối với chị Lê là vẫn còn đấy.
Trong giọng điệu của Đường Sinh vẫn có hàm ý khiêu khích, Tạ Thường Quân không phải là nghe không ra. Nhưng trong đầu đã loé lên lời nhắc nhở của cha mẹ, từ sau chuyện của Tần Quang Viễn cha mẹ đã có lời cảnh cáo với hắn thế nên bây giờ Tạ Trường Quân nên nhịn thì nhịn, anh ta nói một cách rất hiểu chuyện.
Lê Hỷ Mỹ lại không trúng kế của Đường Sinh, mắt nhìn chăm chăm:
- Tỷ tỷ này năm đó chơi được cậu rồi thì bây giờ vẫn vậy.
- Đúng vậy, người bản chất khá đê tiện như tôi, hai năm trước trong cuộc đánh bài chị đã thắng hết cả cái quần lót của tôi đi luôn. Hại ta phải trần mông đít đi dạo một vòng trong vườn trường, mối thù này tôi sẽ mãi không quên, nếu như chị cho tôi cơ hội tôi nhất định sẽ báo thù, chuyện cũ đau long này!
- Hừ, tiểu cầm thú, trong từ điển của bản cô nương không có chữ “sợ” đâu, ngươi còn muốn phơi mông đít đi một vòng ở Caesar hả?
Đường Sinh mỉm cười,
- Đừng như vậy chứ, ngày trước chúng ta còn nhỏ, cược thì cũng cược rồi, phơi mông thì cũng phơi rồi rồi, bây giờ khác rồi. Đánh cược như vậy nữa chẳng phải làm người khác chê cười sao? Cược tiền thì còn được, chị muốn chơi tôi sẽ tiếp chị, nhưng nếu chị thua thì phải trần mông đi như thế nào nhỉ?
Mọi người xung quanh đều biểu lộ ánh mắt khác thường, ồ … còn có đoạn lịch sử như thế này cơ à? Nhưng Tạ Trường Quân bọn họ không lạ gì việc này.
Lê Hỷ Mỹ khinh thường nói
- Chỉ có cậu? Muốn thắng tôi? Tôi nhổ vào, tôi nói cho anh biết, bổn cô nương không có tiền, muốn cược thì cược thể diện, trông bộ dạng nhút nhát của cậu, nếu sợ thì giờ cút đi cũng chưa muộn đâu đừng có đứng trước mặt bổn cô nương bắt chước người có tiền đồ, tôi khinh thường đàn ông không có phẩm chất, hừ.
Cô là cháu gái ruột của Tỉnh Uỷ Lê Đại, là tiểu thư bậc nhất của Giang Trung, ai dám động đến cô ta? Chí ít trước mắt vẫn không có ai.
Đường Sinh cười thầm trong lòng, trên mặt lại tỏ vẻ phiền não,
- Đừng kích bác người khác như thế chứ, chị cho rằng tôi sợ chị sao? Đi!
Mấy người họ đều biết rằng Đường Sinh không chịu nổi kích động, chỉ vài lời kích động khẳng định sẽ bị lừa. Thằng cha đần độn này, mày còn dám đấu với Lê Hỷ Mỹ? Mày có biết cô ta là thần chơi cờ bạc không? Muốn lột quần chạy quanh Caesar thì nói sớm đi, lại còn ở đây giả bộ.
Đường Sinh ra một động tác tay đơn giản nó có ý nghĩa là xin mời, lão tử chính là thích cởi quần đi dạo, mày không phục à?
Hắn giả vờ không nhận ra Lương Nam nhưng hắn biết tên họ Lương nhất định sẽ đến bởi vì tên đó nhìn Mai Chước mắt sáng quắc lên. Này, đẹp chứ? Mai mỹ nhân của chúng tôi quá đẹp đúng không? Tên tiểu tử ngươi mau ngoan ngoan chui vào đi, cứ từ từ, xem Đường thiếu gia chơi mày như thế nào nhé.
Mai Chước cũng không lên tiếng, Đường Sinh làm gì cô chỉ cần nhìn là được rồi, Trần tỷ cũng lộ ra bộ dạng hờ hững, Lam Khấu thì rất căng thẳng.
Cô đã gặp qua Lương Nam rồi, đích thân họ Lương đã từng nói qua chút việc riêng tư với cô, hôm nay đều giả bộ là không quen biết đối phương.
Trong cung đánh bạc xa hoa, đi ra đi vào đều là những phu nhân giàu có. Ngươi nhìn xem, ai ai cũng cầm ly rượu cao, đầu đều ngẩng lên, thi thoảng sẽ nhìn thấy có người ủ rũ thất vọng, không cần nói, người này tám phần là xui xẻo, thua khá nhiều đấy? Người thắng đều có nét mặt hồng hào.
Ở bên trong cũng chính là thế giới Caesar, cung đánh bạc này được mở khá công khai, nhưng không phải là hội viên thì không thể tham gia. Đánh bạc chỉ dựa vào thẻ hội viên để đổi lấy loại phiếu Caesar, để che đậy tai mắt, bên thắng ngày hôm sau mới có thể đổi phiếu Caesar sang số lượng nhân dân tệ tương đương.
Đường Sinh và Lê Hỷ Mỹ không phải cược tiền mà là cược thể diện, bọn họ không cần thẻ đánh bạc mà chỉ cần một phòng đánh bạc.
Ở đây có nhiều loại bàn đánh bạc, cũng có các loại phòng đánh bạc đơn, chẳng qua là thanh toán một chút tiền dùng phòng đơn mà thôi. Có Lương Nam đi theo đến chi phí ghế ngồi trong phòng đánh bạc cũng được giảm bớt. Anh ta là quản lý cấp cao của Caesar cũng là thành viên trong này và có quyền hưởng thụ sự đãi ngộ ưu tiên nhất.
Phòng đánh bạc rất sang trọng, trang trí lộng lẫy xa xỉ không gì sánh được, thảm trải nền dài hơn ba tấc, bàn ghế đều rất lịch sự, sang trọng.
Rượu loại Can Hồng, bánh ngọt, mâm đựng trái cây, đồ uống đều cung cấp miễn phí, ngoài ra có 2 mỹ nữ tiếp đãi đặc biệt ở phòng đánh bạc đơn.
Hai bên ngồi xuống, Đường Sinh cũng giả bộ làm quen với Lương Nam, bọn họ đều giả bộ rất khách sáo, thực ra đều có tính toán như nhau.
- Ồ…thì ra là Lương công tử, ngưỡng mộ đã lâu…
Toàn là những lời khách sáo xã giao trong hoàn cảnh này.
- Đại danh của Tiểu Đường công tử tôi cũng có ấn tượng sâu sắc, nghe danh không bằng gặp mặt, ha…
Lương Nam cũng cười giả dối.
Cố Tiểu Trung và Bảo Lệ Nhu cũng không thích Đường Sinh, ánh mắt nhìn hắn cũng chỉ là phòng bị và xa cách, tự cho mình là thanh cao trong sạch chứ.
Nhị nữ Lê, Bảo là một trong ba hoa khôi khối 12 của trường Nhất Trung ở Nam Phong. Hôm nay thi xong xuôi rồi bọn họ cũng coi như được hoàn toàn thoải mái.
Lê nữ đáo để, Bảo nữ hiền thục nhưng hai vị Tạ-Cố theo đuổi nhanh chậm cũng không có thể bắt được suy nghĩ của các cô, tài năng có hạn mà!
- Vẫn theo quy tắc cũ, ai thua thì cởi đồ, cởi cho đến hết mới thôi, sau đó đi vài vòng ở đại sảnh Caesar, coi như xong.
- Cái này có liên quan tới văn hoá, có thể bị cảnh sát bắt giam đó?
Đường Sinh lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
Mai Chước và Trần Tỷ trong lòng thầm nói, tên khốn này bắt đầu chụp mũ người ta rồi. Ôi, cô nương đáng thương, cô cũng mạnh mẽ quá đấy? Đánh cược với hắn à?
Trái lại Lương Nam lại hăng hái nói:
- Ở Caesar, không có bất cứ tên cảnh sát nào xuất hiện, tình huống tạm giữ lại càng không gặp.
- Thật không? Vậy, vậy thì bắt đầu đánh thôi. Có điều… chị Lê, tôi muốn xác nhận lại chị thua thì chị cởỉ đồ hay là Tạ Trường Quân?
- Hỏi thừa, đương nhiên là ta cởi rồi.
Với tính cách dứt khoát của Lê Hỷ Mỹ thì trước khi quan hệ được xác định rõ ràng cô ấy sẽ không lợi dụng Tạ Trường Quân đâu.
- Thế mới đáng để tôi đọ sức, nếu là bạn học Tạ thì tôi chẳng có cảm hứng, chị nói đi, chơi rút một quân rồi so lớn, nhỏ hay là chơi xì tố? (Xì tố là một cách chơi bài, mỗi người chơi nhận được năm lá bài trong đó có một lá úp và những lá khác được lật ngửa cho mọi người cùng xem hoặc là cả năm lá đều được úp. Trong quá trình chơi người ngồi cạnh cũng được gà theo.)