[Dịch]Cực Phẩm Thái Tử Gia

Chương 383 : Để tôi đắc ý chút đi




Công ty Cẩn Sinh chỉ trong một đêm đã thay đổi hẳn, trở thành một trong mười công ty tư nhân lớn nhất tỉnh Giang Trung, nguồn vốn lên tới hơn 10 tỷ.

Năm tỷ của mấy ngân hàng lớn phải 60 ngày sau mới phải trả, trong thời gian này có rất nhiều cách để biến chỗ vốn này sinh lời đẻ lãi, thế nên Đường Sinh vô cùng vui vẻ, ngồi trong bồn tắm vùng vẫy để chúc mừng.

Nói trắng ra thì rất đơn giản, chính là đem tiền vay có thời hạn chuyển thành cổ phần tài sản nợ xấu, cũng có nghĩa là giải quyết nợ xấu cho mấy ngân hàng này. Việc này cũng giống như việc xử lý 6 tỷ nợ khó đòi của ngân hàng Nam Hối, trước sau vẫn là dùng tiền của ngân hàng, chỉ là thay người xử lý mà thôi. Nhưng công ty quản lý vốn tư nhân cũng có điểm khác với công ty quản lý vốn quốc doanh.

Công ty quản lý vốn quốc doanh nắm lấy quyền khống chế cổ phần của công ty có nợ xấu, sau đó cho công ty này vay tiền để tiến hành cải tạo công ty, đợi sau khi công ty làm ăn có lãi thì sẽ bỏ tiền ra mua lại quyền khống chế tài sản, nợ khó đòi của ngân hàng cũng sẽ đòi lại được. Nhưng công ty quản lý vốn tư nhân thì lại không như vậy, những bước kinh doanh đầu tiên thì vẫn như vậy, nhưng sau đó thì có sự đổi khác, công ty làm ăn có lãi rồi, muốn mua lại quyền khống chế cổ phần cũng không được, cả đời sẽ bị công ty Cẩn Sinh khống chế. Mà như vậy thực ra cũng không tồi.

Tới lúc đó Công ty Cẩn Sinh chắc chắn sẽ vô cùng khổng lồ, dựa vào đó chắc chắn sẽ có rất nhiều lợi ích, tách ra khỏi Công ty Cẩn Sinh chưa chắc anh đã có thể tồn tại nổi.

Đương nhiên, Công ty Cẩn Sinh cũng sẽ lựa chọn để phát triển các công ty con, ngành nào mà tình hình không tốt, không có tương lai thì sẽ phải vứt bỏ, nếu không thì phải chuyển hình thức kinh doanh, không thể để cho một con sâu làm hỏng cả một nồi canh ngon được. Về điểm này thì Đường Sinh cũng không phải một người do dự thiếu quyết đoán.

Nói cách khác, trong số 6 tỷ mà Công ty Cẩn Sinh bỏ ra để tiếp nhận ngân hàng Nam Hối thì họ thực ra chỉ bỏ ra 600 triệu, số còn lại là nợ của ngân hàng Nam Hội chuyển sang. Số nợ này sẽ do Công ty Cẩn Sinh trả, đổi lại Công ty Cẩn Sinh có cổ phần trong ngân hàng Nam Hối.

Do Công ty Cẩn Sinh vận hành tốt, nguồn vốn hùng hậu nên các ngân hàng tín nhiệm hợp tác, ngân hàng nhà nước và uỷ ban giám sát ngân hàng sau khi bàn bạc sẽ đồng ý cấp giấp phép kinh doanh đặc biệt cho Công ty Cẩn Sinh, nhưng giấy phép này chỉ có giá trị trong tỉnh Giang Trung, ra khỏi tỉnh thì không còn giá trị nữa.,

Trong phạm vi Giang Trung, Công ty Cẩn Sinh có thể tiến hành hợp tác quản lý nợ với các ngân hàng như công thương, nông nghiệp, kiến thiết, giao thông..., Công ty Cẩn Sinh cũng đã trở thành đối thủ cạnh tranh của Công ty quản lý vốn Giang Trung. Công ty quản lý vốn Giang Trung là công ty quản lý vốn quốc doanh, làm việc bê trễ, tình trạng ăn hối lộ nghiêm trọng, hiệu quả làm việc không cao, do vậy các ngân hàng đều không mong muốn làm việc với Công ty quản lý vốn Giang Trung. Như vậy Công ty Cẩn Sinh sẽ trở thành đối tượng lựa chọn hàng đầu.

Năm tỷ do tập đoàn Ngọc Kinh vay được của bốn ngân hàng lớn cũng sẽ được chuyển vào bốn ngân hàng lớn của tỉnh Giang Trung, sau đó bốn ngân hàng này sẽ nghiên cứu hình thức hợp tác cụ thể với Công ty Cẩn Sinh, như vậy, 5 tỷ này cũng sẽ nhanh chóng chuyển thành các hợp đồng kinh doanh.

Công ty Cẩn Sinh đột nhiên xuất hiện, giống như một cú đánh móc tuyệt đẹp đánh thẳng vào đám con cháu của Uông gia đang chờ xem sự sụp đổ của Liễu gia. Uông Sở Tình tuy không muốn nhìn thấy Liễu gia bị sụp đổ nhưng cũng không khỏi bất ngờ.

Bích Tú Hinh lại không hề có nhiều bất ngờ, nhìn Uông Sở Tình vẫn chưa hoàn toàn hết bất ngờ, nói:

- Tôi biết là tên xấu xa đó đang giở trò, thực ra là cũng muốn xem cậu ta rốt cuộc có thể xoay xở thế nào, trong hoàn cảnh gấp gáp như vậy không ngờ cậu ta trong vài ngày có thể xoay chuyển cục diện, tôi không thể không ngạc nhiên về khả năng của cậu ta. Tôi biết cậu ta đang giở trò với việc đánh cuộc 10 tỷ giữa tôi và hắn, nhưng trò này không phải ai cũng có thể chơi được.

Uông Sở Tình không khỏi cười khổ:

- Không thể chơi nổi, chỉ trong ba bốn ngày đã kiếm được 6 tỷ, đúng là một trò đùa tầm cỡ quốc tế, ngân hàng không phải do tôi mở ra, tôi có in tiền thì cũng không kịp. Nhưng chị Hinh cũng khiến tôi rất bất ngờ, không ngờ dám bỏ ra tới 10 tỷ,

Uông Sở Tình vẫn không biết việc Bích Tú Hinh có được 5,1 tỷ đô la Mỹ, việc này ngay cả Bích Tông Nguyên cũng không biết, chỉ duy nhất Bích Tú Hinh và Đường Sinh biết mà thôi.

- Chẳng phải tôi đã nói với cô rồi sao, tôi có công ty trên thị trường chứng khoán ở Pháp, chuyên kinh doanh kim cương châu báu. Thứ đó rất có lãi.

- Tôi cũng biết chị Hinh có công ty ở nước ngoài, nhưng không biết công ty đó lại có nguồn vốn hùng hậu đến vậy, bây giờ xem ra rất ghê gớm.

Bích Tú Hinh bĩu môi:

- 10 tỷ kia của tôi cũng không phải lập tức được chuyển tới, công ty Cẩn Sinh cũng không thể nào đăng ký nhiều vốn như vậy, Đường Sinh còn bí mật nhờ tôi đăng ký cho cậu ta một công ty ở Bermuda, lấy tên là Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế, phần lớn vốn sẽ nằm trong tài khoản của Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế này, số tiền thuế tiết kiệm được cũng đủ cho cậu ta tha hồ làm từ thiện, lấy danh một người có lòng từ thiện rồi. Anh chàng xấu xa này cũng thật là láu cá.

Ý tưởng đăng ký công ty ở nước ngoài là kết quả đạt được sau khi Mai Chước tới và thảo luận, thực ra chủ yếu không phải là để tránh thuế, mà là do tình hình trong nước quá phức tạp, Đường gia lại có bối cảnh về chính trị, lấy công ty ở nước ngoài để yểm trợ sẽ là lựa chọn thông minh nhất, khi kinh doanh ở trong nước còn có thể giành được chính sách ưu đãi của chính phủ, cũng có thể tránh được những mối nguy cho Công ty Giang Lăng Cẩn Sinh và Công ty quản lý vốn Cẩn Sinh, lại vừa có thể cho giấu được thực lực của họ.

Chuyến này không chỉ đăng ký thành lập Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế, mà còn đăng ký luôn quốc tịch nước ngoài cho Mai Chước, nếu không cũng không thể coi là thương nhân nước ngoài, CEO của Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế chính là Mai Chước, cô chính là một trong những nữ nhân được Đường Sinh yêu quý nhất trong cái “hậu cung” của hắn, địa vị có thể sánh ngang với La Sắc Sắc.

Sắc Sắc là CEO của công ty Giang Lăng Cẩn Sinh, bởi vì cô từng làm thư ký trợ lý cho Trưởng phòng Liễu nên không thích hợp làm CEO của Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế. Đợi khi Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế mua lại công ty Giang Lăng Cẩn Sinh thì có thể, còn bây giờ thì chưa thể, công ty quản lý vốn Cẩn Sinh nằm dưới trướng của công ty Cẩn Sinh Giang Lăng, do tính chất kinh doanh đặc biệt nên không thể để công ty nước ngoài thu mua, nếu không thì sẽ bị ngân hàng nhà nước thu hồi giấy phép kinh doanh.

- 10 tỷ tôi và Đường Sinh đánh cược sẽ được chuyển vào tài khoản của Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế, đồng thời tôi cũng sẽ là phó CEO của công ty đó.

- Ồ, vậy ai sẽ là CEO? Lẽ nào là Đường Sinh?

Uông Sở Tình bây giờ mới vỡ lẽ ra, thì ra là như vậy, xem ra chuyện đánh cược này là chuyện thật rồi, hợp tác chặt chẽ thân thiết đến như vậy thì công ty Cẩn Sinh chắc chắn sẽ có bước phát triển vượt bậc.

Kỳ thật 10 tỷ mà biến thành vốn ở trong nước cũng rất bình thường, ví dụ như công ty Giang Xỉ có vốn 1,5 tỷ, nhưng cũng vẫn chưa phải công ty lớn ở tỉnh Giang Trung, năm bảy công ty như vậy hợp lại cũng chưa phải là lớn.

Bích Tú Hinh có thể được coi là người giàu có rồi, tài sản cũng chỉ có 40 tỷ NDT, người giàu có mà chưa lộ mặt ở trong nước vẫn còn rất nhiều, cô ấy vẫn chưa là gì cả. Tập đoàn Ngọc Kinh ở thủ đô có tài sản tới 30 tỷ, nhưng Mẫn gia vẫn chỉ vừa mới gia nhập vào hàng ngũ những gia tộc giàu có hạng trung ở trong nước mà thôi.

Những người giàu nhất nước có bao nhiêu tài sản không ai biết chính xác, con số mọi người biết có khả năng chỉ là một phần mười số đó.

- CEO của Công ty Cẩn Sinh Quốc Tế là Mai Chước, cô ta và La Sắc Sắc đều là những nữ nhân gần gũi nhất của tên khốn kia.

- Cái gì? Là cô ta sao? Tôi có chút không hiểu, chị Hinh bỏ ra 10 tỷ vốn sao lại không được làm cổ đông lớn nhất chứ?

Bích Tú Hinh cười khổ:

- Tôi mà giành được mới lạ, 10 tỷ đánh cược thì có 5 tỷ là cho cậu ta mượn, như vậy là tôi bằng cậu ta, cậu ta còn lừa được 5 tỷ từ ngân hàng, thêm 1 tỷ tập đoàn Ngọc Kinh góp vốn, thế nên tôi đành chịu là phó CEO vậy.

Uông Sở Tình cắn môi, trong lòng vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ, Đường Sinh này cũng thật biết làm trò.

Trong khi bọn họ đang nói chuyện thì Đường Sinh bước vào, đi theo còn có chị Trần. Chị Trần tuỳ tiện tìm một chỗ ngồi xuống, còn hắn thì bước nhanh tới, ngồi phịch xuống ngay cạnh Uông Sở Tình, không ngờ lại ngồi đối diện với Bích Tú Hinh, khiến cô không khỏi lườm hắn một cái.

Uông Sở Tình trong lòng vốn đã có chút lo lắng, lại càng sợ Bích Tú Hinh hiểu lầm quan hệ của mình và Đường Sinh, thầm trách hắn làm việc lỗ mãng, những cũng cảm thấy rất ngọt ngào. Cô không kìm nổi cảm giác đó dâng lên trong lòng, mặt đột nhiên nóng ran.

- Chị Hinh, khí sắc không tồi.

Đường Sinh trêu Bích Tú Hinh một câu rồi mới quay lại nói với Uông Sở Tình:

- Tôi cũng kiên cường đấy chứ.

Uông Sở Tình lườm hắn một cái, hừ nói:

- Tinh tướng cái gì, cứ cho là cậu có tài đi thì đã làm sao? Cứ phải để tôi khen cậu mới được sao?

- Hì, cũng không cần như vậy. Tôi đang nghĩ chú hai nhà chị tối nay liệu có tức không ăn được không?

- Phì!

Bích Tú Hinh ở bên kia phì cười.

- Vẻ mặt tiểu nhân đắc chí, lẽ nào cậu không thể tỏ ra vẻ cao nhân bình thản để người khác ngước nhìn được sao?

Uông Sở Tình cũng hừ một cái tỏ vẻ khinh thường, còn Đường Sinh thì lại nhún vai cười nói:

- Ôi, hai người đẹp không biết mấy hôm nay tôi bận tối mắt tối mũi, vất vả khổ sở, tinh thần tiều tuỵ, chân chạy nhỏ đi mất mấy phân, khó khăn lắm mới có được tình hình tốt như ngày hôm nay, mấy người cũng đừng tiếc rẻ mấy lời khen mới phải chứ, phải để tôi đắc ý một chút chứ.

- Được, Chủ nhiệm Tiểu Đường, tôi thật khâm phục anh, rốt cuộc anh đã khiến chú hai của tôi tức giận đến nỗi không nuốt được cơm rồi, có phải thế không?

Bích Tú Hinh lại càng cười lớn hơn, Đường Sinh quả nhiên giả bộ gật đầu bĩu môi:

- Việc nhỏ việc nhỏ, không đáng gì cả.

- Phì!

Uông Sở Tình cũng phì cười:

- Mặt cậu cũng dày thật đấy, được rồi, lần này coi như cậu có bản lĩnh, khao đi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.