[Dịch]Cực Phẩm Sư Huynh Triền Không Ngớt

Chương 54 : Nữ trang lượng tướng (2)




Tiêu Dao không đành lòng trực tiếp cự tuyệt ý tốt của Lục Xà Nữ nên uyển chuyển cự tuyệt nói:” Ta thực thích y thuật, hơn nữa đó là địa phương ta từ nhỏ lớn lên, nếu không phải là tình huống vạn bấc đắc dĩ, ta nghĩ muốn ở lại Thần Y cốc.”

“Nhưng là Dao nhi nếu ở lại Thần Y cốc, nhất định phải đính bớt thật khó coi, không thể mặc quần áo xinh đẹp, còn muốn làm bộ như nam tử, sẽ thực khó chịu!” Vẻ mặt Lục Xà Nữ đau lòng nhìn Tiêu Dao.

Tiêu Dao lắc lắc đầu, ngọt ngào cười:” Không khó chịu! Ta đã thành thói quen!”

Lục Xà Nữ gặp Tiêu Dao với thái độ kiên quyết, chỉ phải chấp thuận ý muốn của nàng, cười khổ nói:” Vậy được rồi, liền làm hôm nay! Hôm nay mẫu thân nhất định sẽ làm Dao nhi thật xinh đẹp! Bất quá, nếu như thật sự gặp tình huống vạn bấc đắc dĩ, Dao nhi nhất định phải tới tìm Xà nữ mẫu thân, trăm ngàn không thể đi địa phương khác hoặc là buồn rầu một mình, biết không?”

Tiêu Dao ngọt ngào cười, nhu thuận gật gật đầu.

Lục Xà Nữ cởi bỏ dây cột tóc trên đầu Tiêu Dao, ba ngàn sợi tóc nháy mắt hạ xuống, nàng nhẹ nhàng chia tóc Tiêu Dao thành hai bên, lại thắt thành hai búi, cuối cùng ở cuối hai bên nút dây gắn hai cái lục lạc.

“Ai u, thật đáng yêu!” Lục Xà Nữ vuốt vuốt hai má nộn thịt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dao.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dao hơi đỏ lên, lại không biết khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lại tăng thêm vài phần đáng yêu của nữ oa nhi.

“Đến đến đến, đem quần áo này mặc vào!” Lục Xà Nữ lấy qua quần áo đỏ đưa cho Tiêu Dao, Tiêu Dao do dự một lát, cuối cùng gật đầu.

“Xà Nữ mẫu thân, nơi này của ngươi vì sao có quần áo nữ oa nhi?” Tiêu Dao một bên mặc quần áo, một bên tò mò hỏi.

Ánh mắt Lục Xà Nữ dời về phía cái rương gỗ cổ xưa kia, hơi hơi thở dài nói:” Đây là mẫu thân tiểu thiếu chủ chế tác.”

Tiêu Dao theo ánh mắt Lục Xà Nữ nhìn lại, kinh ngạc phát hiện trong thùng toàn là quần áo trẻ con cho đến quần áo mười tám tuổi, bên trái là nam trang, bên phải là nữ trang.

Lục Xà Nữ cười khổ kể ra:” Khi nương tiểu thếu chủ mang thai, liền làm rất nhiều quần áo, bởi vì không biết hoài thai là nam hài hay vẫn là nữ hài, liền làm hai loại!” Lục Xà Nữ bấc đắc dĩ lắc đầu nói:” Lúc đó ta còn buồn bực vì sao nương của tiểu thiếu chủ phải làm nhều như vậy, ngay cả quần áo trưởng thành của đứa nhỏ cũng làm, thứ này hoàn toàn có thể đợi về sau đứa nhỏ trưởng thành rồi làm mà. Sau mới biết được, nguyên lai là khi hoài thai tiểu thiếu chủ, thiếu phu nhân đã nghĩ muốn rời đi.”

“Rời đi? Vì sao khi mang thai Hoa Lạc Ly, đã nghĩ phải rời đi?” Mâu trung Tiêu Dao loé ra nồng đạm tò mò, lúc trước chưa bao hiểu biết quá Hoa Lạc Ly, nương hắn sẽ là dạng người gì a?

Mâu trung Lục Xà Nữ lộ vẻ tiếc hận, khổ sở thở dài:” Người khác đều nói nương tiểu thiếu chủ đều là vì Hắc Long cốt mà tiếp cận thiếu chủ, nói nàng là một xú nữ nhân không từ thủ đoạn, nhưng là thiếu chủ lại một điểm cũng không thèm để ý, vẫn thực yêu thiếu phu nhân, vốn là cỡ nào vợ chồng ân ái a!

Đáng tiếc cuối cùng thiếu phu nhân vẫn làm cho thiếu chủ thất vọng, ở thời điểm tiểu thiếu chủ ba tuổi, thiếu phu nhân thế nhưng mang theo Hắc Long cốt cùng nam nhân khác ly khai. Từ nay về sau thiếu chủ trầm mê bên trong tửu sắc, ngày ngày cùng rượu. Tiểu thiếu chủ mới ba tuổi đã bị mẹ ruột vứt bỏ, người trong Hắc Long đảo thường xuyên lén nghị luận thiếu phu nhân rời đi, đương nhiên không có một câu nói tốt cho nàng.

Trong lòng tiểu thiếu chủ cũng đối với mẹ ruột có khúc mắc thâm sâu, trở nên buồn bực không vui, trầm mặc ít nói, thường xuyên ôm bạch miêu Lam ngẩn người hoặc là đối với Lam nói chuyện, tiểu thiếu chủ bị hao suyễn, kỳ thật căn bản không thể tiếp cận mèo, nhưng là vì con mèo kia là do thiếu phu nhân lưu lại. Tuy rằng ngoài miệng hắn đều nói không muốn gặp lại nữ nhân kia, nhưng ta làm vú nuôi hắn, coi như là nửa nương hắn, ta làm sao không biết tâm ý đứa nhỏ này, cho nên cũng không có người dám đem hắn cùng mèo tách ra.

Vốn ta thực lo lắng tiểu thiếu sẽ trở nên quái gỡ, nhưng là hiện tại khi thấy hắn, ta lại cảm tấy thực vui mừng. Cũng may khi đó đảo chủ đem tiểu thiếu chủ đưa đến Thần Y cốc, đứa nhỏ này thực sự thay đổi nhiều, cũng đáng yêu hơn.”

Lục Xà Nữ thở phào nhẹ nhõm thật dài, từ trong bi thương hồi tỉnh lại, nhẹ vỗ về khuôn mặt nhỏ nhắn Tiêu Dao, ôn nhu cười nói:” Dao nhi, có lẽ tiểu thiếu chủ trở thành đáng yêu, là vì ngươi!”

“Ta?” Tiêu Dao bĩu môi, kiên quyết phủ nhận nói:” Hắn vốn chính là như vậy, bắt đầu từ khi ta có trí nhớ, hắn chính là như vậy, sẽ không phải là vì ta!”

Lục Xà Nữ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiêu Dao không được tự nhiên, hơi hơi nheo lại ánh mắt, cười nói:” Có phải hay không bởi vì ngươi, Xà Nữ mẫu thân cũng là tuỳ tiện đoán, không cần nghĩ thật sự như vậy!”

Tiêu Dao sắc mặt khẽ biến thành xấu hổ, gục đầu xuống nói:” Ta như vậy đẹp mắt sao?”

Lục Xà Nữ nhìn Tiêu Dao đã đổi xong quần áo, sắc mắt khẽ biến hồng, tiểu oa nhi phấn đô đô, không khỏi lại thích, một tay ôm ấy Tiêu Dao, cười nói:” Xà Nữ mẫu thân mang ngươi đi ra ngoài gặp người, xem được không, ánh mắt những người đó sẽ trả lời ngươi!”

“Như thế nào còn không có đến.” Hoa Lạc ly có chút lo lắng lên, nhíu mi nói:” Vú nuôi có hay không đem vật nhỏ đi uy rắn!” Nghĩ đến đây, Hoa Lạc ly rốt cuộc nhịn không nổi, muốn lao đi ra.

Kiềm Hạt tiến lên ngăn lại Hoa Lạc Ly có cảm xúc không ổn, cười đạm nói:” Tiểu oa nhi đáng yêu như vậy, Lục Xà Nữ cũng sẽ không bỏ được đem uy rắn!”

“Vẫn là lão đại hiểu ta!” Một cái thanh âm phủ mị vang lên, Lục Xà Nữ ôm Tiêu Dao chậm rãi đi vào phòng.

Lục Xà Nữ đi đến trước người Hoa lạc Ly đang trợn mắt há hốc mồm, đem Tiêu Dao buông xuống, nhíu mày tặc cười nói:” Tiểu thiếu chủ bị mê hoặc! Dao nhi, nhìn ra sức quyến rũ ngươi nhiều!”

Tiêu Dao đứng ở trước người Hoa Lạc Ly, nhìn ánh mắt Hoa Lạc Ly kinh ngạc cùng hoảng hốt, có chút mất tự nhiên, có chút ngại ngùng cuối đầu thấp xuống.

Hoa Lạc Ly nhìn vật nhỏ trước mặt đột nhiên đại biến, tựa hồ không thể tin được việc này là sự thật.

Tiêu Dao trước mắt trên mặt không có bớt, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn mang theo đỏ ửng thản nhiên, ánh mắt linh động mang theo vài tia thẹn thùng cùng ngại ngùng, song quải búi tóc nữ tử thực thích hợp Tiêu Dao, cảm giác nàng trở nên hoạt bát hơn, thân mình kiều nhỏ mặc một quần áo màu đỏ, giống như một con bướm màu đỏ.

“Xú…” Vừa muốn gọi xú sư đệ, Hoa Lạc Ly liền nuốt xuống, ngược lại xấu hổ cười nói:” Tiểu Dao nhi.”

Tiêu Dao có chút ngại lui lại mấy bước, thấp giọng nói:” Tiểu Dao nhi là gia gia kêu.”

Hoa Lạc Ly nhìn bộ dáng Tiêu Dao không được tự nhiên kia, cảm thấy không khỏi gợi lên vài tia hứng thú, tiến lên để tay vắt ở eo Tiêu Dao, trêu tức cười nói:” Ta chính là thích gọi ngươi là tiểu Dao nhi, nếu như ngươi không thích ta gọi như vậy, ta đây gọi ngươi là nương tử tương lai cũng được!”

“Phốc!” Lục Xà Nữ ôm bụng cười phá lên, nhíu mày nhìn về phía những người khác, cười to nói:” Ta như thế nào chưa từng phát hiện, tiểu thiếu chủ của chúng ta không biết xấu hổ như vậy! Cư nhiên mặt dày mày dạn muốn kêu một cái nữ oa nhi bảy tuổi là nương tử!”

Đôi môi dày của Mập Thiềm Thừ hơi hơi run rẩy, cuối cùng nhịn không được cười to, trêu tức nói:” Tiểu thiếu chủ thật sự là một điểm thành ý cũng không có, mạnh mẽ như vậy muốn tiểu oa nhi làm nương tử ngươi, cẩn thận tiểu oa nhi chán ghét ngươi, nữ nhân là thích lãng mạn!”

Trường Ngô Công cùng Biển Thạch Sùng ở một bên cười trộm, đối với tình yêu nam nữ bọn họ không cho được ý kiến gì, nhưng là bộ dáng tiểu thiếu chủ đột nhiện thổ lộ, thật đúng là thú vị.

Kiềm Hạt hơi hơi nheo lại ánh mắt, tựa hồ thấy được chính mình cùng Thièn Hồng, năm đó chính mình cũng từng như thế nói qua, Thiên Hồng nhất định cũng bị doạ đi?

Tiêu Dao bĩu môi, tức giận trắng mắt liếc Hoa Lạc ly một cái, hừ lạnh nói:” Nhờ lời nói của ngươi, ta cùng ngươi hiện tại lại giống trò cười!”

Hoa Lạc Ly lạnh lùng nhìn về phía Lục Xà Nữ đang cười, Mập Thiềm Thừ, Trường Ngô Công, Biển Thạch Sùng, mâu quang cực có lực đe doạ giống như châm tuyến bay đi, miệng bốn người giống nhau như bị may lại, đột nhiên liền nhịn cười xuống. Dù sao Hoa Lạc Ly là tiểu thiếu chủ, tuy có thể vui đùa, nhưng là nếu quá đáng, cũng không được.

“Tiểu Dao nhi, chúng ta đi nơi khác, đừng để ý đến bọn hắn.” Hoa Lạc Ly cực kì ân cần.

Tiêu Dao bĩu môi, trong lòng nói thầm, vì sao nhìn qua mặt Hoa Lạc Ly cảm thấy hắn đáng đánh đòn a?

“Không được! Nàng là bảo bối nữ nhi của ta, tiểu thiếu chú muốn đem nàng đưa đi nơi nào?” Lục Xà Nữ một phen ôm lấy Tiêu Dao, nhíu mày cười xấu xa nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.