[Dịch] Chung Cực Thần Đạo

Chương 37 : Phát Uy.




“Mãnh Hổ Phác Phong, ngự!”

Chiêu Mãnh Hổ Phác Phong này vốn là một trong những chiêu có tốc độ thi triển nhanh nhất trong ‘Hổ Khiếu Quyết’, phù hợp dùng cho cả công lẫn thủ nhưng uy lực không đáng kể. Bây giờ Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân đem huyền ảo của ngự tự quyết dung hợp vào trong chiêu này, nhất thời khiến cho một chiêu vốn là công thủ cân bằng tăng thêm vài phần huyền ảo. Giờ khắc này hai người giống như hóa thân thành hai con mãnh hổ bằng gió, ở bên cạnh Duy Khắc Lai Ân đánh trái đánh phải, đem phòng hộ của bản thân chống cự những đợt công kích điên cuồng từ bên ngoài.

Năm người phụ tử Mục Thác bá tước kết thành một vòng tròn, bày ra Liệt Phong Loạn Sát Trận điên cuồng tấn công, muốn dựa vào nhân số đông để đột phá phòng ngự của Mã Đặc Sâm và Tác Luân trước khi Duy Khắc Lai Ân thi triển ma pháp, đem cái nguy cơ này trừ bỏ trước.

Chẳng qua bọn họ không có ngờ tới chiêu thức của Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân lại tinh diệu đến vậy, hai người liên thủ lại có thể cường ngạnh chống đỡ công kích cuồng loạn của bọn họ.

Trong lúc nhất thời chỉ nghe âm thanh binh khí va chạm vào nhau “Đinh đinh đinh đinh”, chỗ song phương giao chiến hình thành một phiến màn ảnh hình trụ, do tia lửa mà binh khí hai bên va vào nhau bắn ra tạo thành!

“Oa ác ----- ”

Những người bình dân chung quanh đang quan sát cuộc chiến không kìm được mà hét lên một tiếng kinh hãi, chiến đấu ở cảnh giới như thế cả đời bọn họ cũng chừa từng được xem một lần a!

Trong lòng Tác Lạp Địch công tước cả kinh: “Chuyện gì xảy ra thế này, từ khi nào mà thực lực Mã Đặc Sâm công tước đã đạt đến trình độ này rồi, chỉ bằng vào hai người là đã có thể ngăn cản được sự tấn công điên cuồng của năm phụ tử Mục Thác bá tước? Liệt Phong đấu khí của Mục Thác bá tước không phải là am hiểu tốc độ nhất sao, làm sao năm người đó lại không có cách nào phá vỡ phòng ngự của hai người chứ?”

Lúc này quốc vương bệ hạ khẩn trương vịn tay vào ghế, nhìn chằm chằm không nháy mắt vào tình huống trận chiến, hắn không nghĩ tới Mục Thác bá tước không ra tay thì thôi, vừa ra tay lại chính là sát chiêu như vậy! Năm phụ tử tu luyện Liệt Phong đấu khí tạo thành Liệt Phong Loạn Sát Trận, trận thế kia quả thật là một cái máy xay thịt người, có khả năng đập tan toàn bộ địch nhân a!

Giờ khắc này, trong lòng quốc vương bệ hạ xuất hiện một cỗ xung động, hắn hận mình không thể lập tức đứng dậy, tuyên bố cuộc tỷ thí đến đây là chấm dứt, nhưng mà lý trí lại nói cho hắn biết hắn không thể làm như vậy.

Bây giờ đội ngũ của Mục Thác bá tước đã sử ra toàn bộ bản lãnh của mình, thậm chí kiếm ảnh quay cuồng còn kết thành lưới kiếm không một kẽ hở, định dựa vào ưu thế tốc độ của Liệt Phong đấu khí, đánh loạn tiết tấu phòng thủ của Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân, đến lúc đó không riêng gì Duy Khắc Lai Ân mà ngay cả Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân cũng không có cách nào toàn thân trở ra.

“Hỏa Xà Chi Vũ!”

Duy Khắc Lai Ân đột nhiên quát to một tiếng, từ trong hư không hiện ra ba đầu hỏa xà, đuôi vung lên một cái liền bắn vào mặt ngoài lưới kiếm.

Đúng lúc này Lạp Tát Khắc đại ma pháp sư đang khẩn trương ngồi ở bên quan sát bỗng nhiên biến sắc, không kìm lòng được mà kinh ngạc kêu lên: “Tam trọng điệp gia niệm chú pháp!”(DG: phương pháp niệm chú chất chồng ba lần) Một câu vừa phát ra khỏi miệng, giọng nói lộ rõ vẻ cực kỳ quái dị, đem sự khiếp sợ trong nội tâm của hắn hiển lộ không bỏ sót chút nào.

“Cái gì là tam trọng điệp gia niệm chú pháp?” Quốc vương bệ hạ ở bên cạnh hồi hộp đến nỗi ý niệm trong đầu còn chưa kịp chuyển động đã thốt lên theo bản năng.

“Đây là tiêu chí của ma pháp sư có kỹ xảo cao siêu a! Nắm giữ phương pháp niệm chú chất chồng là có khả năng thi triển nhiều ma pháp cùng lúc, hiệu suất thi pháp có thể tăng lên mấy phần! Ta tận lực nghiên cứu ma pháp nhiều năm như vậy cũng không thể nắm giữ nhị trọng điệp gia niệm chú pháp, không ngờ rằng Duy Khắc Lai Ân đã nắm vững tam trọng điệp gia niệm chú pháp!” Lạp Tát Khắc đại ma pháp sư không rõ nội tâm mình đang nếm qua tư vị gì nữa, mỗi lần hắn gặp Duy Khắc Lai Ân, đều phải chịu đả kích mãnh liệt.

Ý thức của quốc vương bệ hạ rút cục đã phản ứng lại, hung hăng nuốt nước miếng: “Đại sư, làm sao ngài phát hiện ra đây là tam trọng điệp gia niệm chú pháp a?”

“Ma pháp Hỏa Xà Chi Vũ này là ta dạy cho Duy Khắc Lai Ân, đây cũng là ma pháp có uy lực lớn nhất mà hắn biết! Có điều ma pháp này một lần chỉ có thể tạo thành một đầu hỏa xà, nhưng mới vừa rồi lại có ba đầu hỏa xà đồng thời xuất hiện, điều đó nói lên Duy Khắc Lai Ân sử dụng tam trọng điệp gia niệm chú pháp!” Lạp Tát Khắc hết sức khẳng định.

Lạp Tát Khắc nói không sai, cái Duy Khắc Lai Ân sử dụng chính là tam trọng điệp gia niệm chú pháp, thực hiện loại kỹ xảo này đối với hắn cũng không có bao nhiêu khó khăn, nếu như không phải lo lắng tinh thần lực hao phí quá lớn, thậm chí hắn có năng lực thi triển lục trọng điệp gia niệm chú pháp, cửu trọng điệp gia niệm chú pháp!

Ba đầu hỏa xà đánh trúng màn kiếm kia cùng một lúc, ba tiếng nổ lớn trùng điệp lên nhau, chỉ nghe “Oanh” một tiếng, một đạo sóng xung kích màu hồng sắc mà mắt thường có thể nhìn thấy lan tràn ra ngoài. Trưởng tử Tát Bỉ Á và ba người con khác của Mục Thác bá tước đồng thời bị đẩy lui một bước.

Mặc dù tốc độ thi triển ma pháp của ma pháp sư cực kỳ chậm chạp, nhưng là mượn năng lượng ma pháp nguyên tố ở bên ngoài khiến cho lực công kích của bọn họ phi thường cường đại, vì vậy việc vượt cấp giết địch với ma pháp sư là chuyện rất bình thường.

“Hổ Hiên Vĩ ----- Lực!”(DG: Hổ vén đuôi)

Mã Đặc Sâm kinh nghiệm lão luyện, bắt được cơ hội này lập tức hét lớn một tiếng, đại kiếm trong tay giống như cái đuôi của mãnh hổ vẫy về phía Mục Thác bá tước. Một chiêu này dung hợp lực tự quyết, giờ khắc này trọng lực của đại kiếm trong tay tăng lên gấp mười lần, thật sự là vô cùng mạnh mẽ!

Phản ứng của Tác Luân cũng không chậm, đánh ra một chiêu Hổ Hiên Vĩ phối hợp với lực tự quyết giống như của Mã Đặc Sâm, nhằm thẳng vào hướng môt tên không bị Hỏa Xà Chi Vũ công kích.

Mục Thác bá tước kinh nghiệm phong phú, hắn biết lực đạo Liệt Phong đấu khí của mình không thể so sánh với Hổ Khiếu quyết, liều mạng thì người chịu lỗ tuyệt đối là bản thân, do đó nổi lên ý nghĩ né tránh. Chẳng qua là Liệt Phong Loạn Sát Trận kia còn đang tiếp diễn, bây giờ thu chiêu đã không còn kịp rồi, cho nên hắn trầm giọng, buồn bực quát một tiếng, chuẩn bị mượn lực đạo trên thân kiếm của Mã Đặc Sâm lui ra ngoài.

Thế nhưng đối thủ của Tác Luân lại chưa có phản ứng nhanh như vậy, hắn thấy Tác Luân công tới một chiêu, chính mình thì không còn kịp triệt tiêu Liệt Phong Loạn Sát Trận, cho nên buộc phải ngạnh kháng, cứng chọi cứng một chiêu liền bị văng ra ngoài.

“Đương!”

Một âm thanh va chạm vang lên, binh khí bốn người tương kích lẫn nhau, Mục Thác bá tước mượn lực đạo phản hồi trên thân kiếm lui về sau, chẳng qua khí huyết trong lồng ngực sôi trào lên, âm thầm sợ hãi thốt: “Hổ Khiếu quyết quả nhiên bá đạo, ta chỉ mượn lực thoát thân mà khí huyết đã bị chấn đến sôi lên cuồn cuộn, nếu đón đỡ thì không thể tránh khỏi nội thương rồi!”

Ý niệm của Mục Thác còn chưa xoay chuyển xong, đã nghe thấy một tiếng kêu “A!” thảm thiết vang lên, giương mắt nhìn lại thì tròng mắt như muốn nứt ra. Chỉ thấy một kiếm của Tác Luân chém đứt binh khí của tam tử mình, kiếm thế không suy giảm chút nào, phá khai lồng ngực của hắn!

Lấy kinh nghiệm chiến đấu bò ra từ trong xác chết của Mục Thác mà xem, một kiếm này chắc chắn đã bổ vỡ xương ngực, vết thương nặng như thế thì không đến một phút đồng hồ, người bị thương sẽ chết vì chảy máu quá nhiều!

Mới vừa rồi năm người Mục Thác bá tước hung mãnh bày ra Liệt Phong Loạn Sát Trận vây khốn khiến đám người Duy Khắc Lai Ân chỉ có thể phòng thủ, nhưng mà thoáng cái tình thế công thủ đã nghịch chuyển, chẳng những vậy đội ngũ của Mục Thác bá tước còn xuất hiện thương vong. Đột biến như thế khiến cho người quan sát trợn mắt hốc mồm, miệng mở thật lớn nhưng không phát ra âm thanh gì.

Những người khác có thể sững sờ, nhưng người trên trận chiến không thể phân tâm một phút nào, Mục Thác bá tước cắn răng một cái, huy kiếm về phía trước quát lớn: “Bạo Phong Trùng Kích Trận!”

Ba nhi tử còn lại của Mục Thác đều trải qua chiến trường đẫm máu, mặc dù thấy huynh đệ của mình đang giãy dụa thống khổ trong vũng máu, bọn họ đều biết không thể để tâm tình ảnh hưởng đến hành động của bản thân, cố nén bi thống trong lòng tụ tập đến bên cạnh Mục Thác bá tước, sử ra kiếm pháp gia truyền cùng nhau vọt tới chỗ Duy Khắc Lai Ân.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.