[Dịch]Chơi Game, Trói Đại Thần

Chương 10 : ĐẠI THẦN MUỐN TRỞ THÀNH THẦN?




Edit: DOL

“Hôn —— hôn lễ? Trong trò chơi ?” Trương Hàn trừng mắt nhìn điện thoại trong tay, hắn vừa rồi không phải là nghe lầm chứa? (tác giả: đại ca à, dù ngươi nhìn điện thoại như thế nào thì nó cũng không biết trả lời ngươi? Điện thoại bị ngươi trừng đến nổi da gà luôn. ) Triệu Đình Hiên nhìn Trương Hàn cầm điện thoại mà ngây ngốc, vẻ mặt cứng đơ miệng nói thầm : “Ta nghe lộn không? Hình như không có à, có phải lão đại nói là muốn tổ chức hôn lễ! Nhưng mà —— làm sao có thể? Dù là trò chơi , nhưng lão đại làm sao lại yêu cầu như thế thế nào?” Hơn nữa… “Hơn nữa tại sao lại nói biến mất lần nữa?” chẳng lẽ trước kia biến mất qua sao? Sau khi nghe Trương Hàn nói, Triệu Đồng của chúng ta cũng bắt chước choáng váng, cũng biết lão đại muốn diễn trò gì nữa. Tuy rằng hắn thừa nhận con mèo nhỏ kia rất thú vị, khi nhàm chán trêu chọc cũng rất vui, nhưng không ngờ tới lão đại muốn cùng cô ấy kết hôn trong trò chơi! Này thật sự rất không giống tác phong của hắn a! Chẳng lẽ có chuyện gì mà bọn hắn không biết sao? Theo hắn biết từ lúc phát sinh chuyện kia, An Lạc Phi liền chán ghét con gái, rất giống bị bệnh, không cho các cô gái tới gần hắn một thước, cho dù là mẹ ruột và em gái cũng không thể tiến vào phòng ngủ của hắn, ngoại trừ mấy người trong nhà còn có thể tiếp cận hắn một chút, những cô gái khác một khi tiếp cận hắn ba thước giống như bị ánh mắt hắn đâm chết vậy. Cho nên trong An Gia, đặc biệt là phòng An đại thiếu gia là tuyệt đối tuyệt đối không có con gái vào . Hơn nữa hắn tuyệt đối sẽ không cùng các cô gái tiếp xúc thân thể. Hắn xem con gái như vi khuẩn SARS. trong game online, bệnh chán ghét con gái cũng mang vào luôn, cũng khó trách người khác nói hắn là gay. Còn nhớ rõ trước kia mới vừa lên đại học, có hoa khôi ngành khác tỏ tình với hắn, kết quả người này mới nhìn hoa khôi liền lùi lại mấy bước, cố gắng giữ khoảng cách một thước, sau đó lại cự tuyệt người ta. Kết quả cô gái đó thương tâm muốn nhào ra ôm hắn, nhưng hắn, mày cũng không nhăn liền tránh qua một bên, nhanh chân rời đi, hoa khôi kia trực tiếp té xuống đất! Vài ngày sau, cô gái kia chuyển ra nước ngoài, đúng là khổ thân a! Bạch mã hoàng tử không thích mình coi như rồi, bản thân muốn ôm hắn, kết quả người ta lại mời mình ôm đất. tin tức đã loan truyền khắp trường, thật sự không mặt mũi gặp người. Một người chán ghét con gái như vậy, đột nhiên đối với một con gái thấy hứng thú, lại muốn trong trò chơi kết hôn cùng cô ấy? Vậy nói lên điều gì? Kết hôn = động phòng = ngủ cùng một giường = có đứa nhỏ. Dù là trò chơi —— nhưng cũng ảnh hưởng đến tinh thần, tên kia chịu được sao? Sao hắn lại chủ động yêu cầu vậy? hiện tại Triệu Đình Hiên cực kỳ hiếu kỳ, muốn…gọi qua hỏi An Lạc Phi là vì cái gì lại làm vậy? Rốt cuộc lão đại và “cô vợ nhỏ” có chuyện xưa gì? Hắn ở chỗ này đi tới đi lui, trong lòng giống như có một con mèo nhỏ đang cào vậy, tim đập khó chịu lại ngứa vô cùng. Mà bản thân lại không dám tìm lão đại để thỏa mãn lòng hiếu kỳ. Lúc này Trương Hàn đồng học hoàn hồn rồi, kích động, hai mắt rưng rưng, bắt lấy tay Triệu Đình Hiên: “Hiên à ~ rốt cục lão đại chúng ta đối với nữ nhân có hứng thú rồi, ta rất vui mừng a ~~! Rốt cục sau này ta có thể lớn tiếng phản bác người khác, lão đại không phải gay rồi, đá cho đám hủ nữ kia sang một bên đứng. Ngươi không biết trong trường học loan truyền lão đại là gay, chuyện này thôi cũng kệ, nhưng mà vì sao —— vì sao ta và ngươi là thụ, lão đại là công? Ta rất đau lòng a, ta không men sao, tại sao ta không được làm công.” Đỉnh đầu Triệu Đình Hiên toát ra khói đen nhìn tiểu tử trước mặt, hai mắt đẫm lệ giống như là đã chịu rất nhiều ủy khuất. cứ nghĩ hắn đang thương tâm vì người khác nói lão đại là gay, không ngờ hắn không vui vì người khác nói hắn là thụ, mà hắn lại muốn làm công. Nhìn đứa nhỏ vui mừng như vậy, Triệu Đình Hiên không muốn xem nữa, vào game tìm bang chúng trong hội chuẩn bị hôn lễ, lão đại muốn kết hôn a —— thế nào cũng không thể bình thường được, tuy rằng không biết bang chủ phu nhân có chịu gả bang chủ không nữa. Triệu Đình Hiên đăng nhập nhân vật ‘Khí Vũ Hiên Ngang’ , nhìn xuống mục bang hội có 80% người ở tuyến, liền trực tiếp thông báo ở kênh bang hội. 【 kênh bang hội】 < Khí Vũ Hiên Ngang>: “chào các bạn đang online, ta có chuyện quan trọng phải thông báo!” Lúc này các tiểu hào trong bang hội đều chạy đến xem, rất náo nhiệt, ai bảo lời nói của khí vũ hiên ngang cũng có thể đại biểu cho lời của bang chủ! 【kênh bang hội 】 : “a a a a a a a ——! ! Tả hộ pháp xuất hiện a.” 【 kênh bang hội 】: “Tiểu Ảnh a, ngươi đừng kích động ! ngươi mà kích động dọa cho người ta đi mất thì không tốt.” 【 kênh bang hội 】: “Sơ Vẫn, ngươi yên lặng coi, đừng quấy rầy ta xem Tả hộ pháp ~! ( sao mắt ) Tả hộ pháp ngươi đừng nghe hắn nói !” 【 kênh bang hội 】: “im lặng một chút ~ coi, hai đứa nhóc này cả ngày đều ở đó ầm ỹ, chẳng lẽ hai ngươi cãi đến nghiền rồi à?” 【 kênh bang hội 】: “JQ a ~~! ! Ba ngàn, hai oan gia này thật là có JQ sao.” (A Tử: JQ: cái này chắc mọi ng bit cả rồi là gian tình a) 【 kênh bang hội 】: “tốt lắm ~ tốt lắm ~ các ngươi đều im lặng một chút nghe Tả hộ pháp thông báo gì coi?” 【 kênh bang hội 】: “hừ ——! Không chấp các ngươi, ta nghe Tả hộ pháp nói chuyện.” 【 kênh bang hội 】< Khí Vũ Hiên Ngang>: “ha ha —— xem ra mọi người hôm nay cực kỳ sôi nổi nha, chắc là sau khi ta thông báo một chuyện một tin thì mọi người càng kích động hơn. Mọi người chuẩn bị tâm lý chưa? Có bệnh tim thì nhớ chuẩn bị sẵn thuốc.” 【 kênh bang hội 】: “đại ca ah ~ ngươi đừng mập mờ nữa, trực tiếp nói đi, treo nhân khẩu vị như vậy, làm ta rất khó chịu ahhhh.” 【 kênh bang hội 】< Khí Vũ Hiên Ngang>: “aiz —— các ngươi muốn biết như vậy, ta đây cũng không treo khẩu vị của mọi người nữa, chuyện là —— bang chủ vĩ đại nhất của chúng ta … quyết định muốn kết hôn.” 【 kênh bang hội 】: “a ——! Thét chói tai —— làm sao có thể? Bang chủ làm sao đột nhiên muốn thành thân vậy? Chẳng lẽ là cô gái đã khinh bạc bang chủ sao?” 【 kênh bang hội 】: “đúng vậy, đúng vậy, tự nhiên lão đại muốn thành thân ? Là ai muốn cướp đi đại thần của chúng ta?” 【 kênh bang hội 】: “cái gì gọi là đại thần của chúng ta? Lão đại muốn kết hôn thì kết hôn, chúng ta nên thay lão đại cao hứng a.” 【 kênh bang hội 】: “nghe được lão đại muốn thành hôn, tảng đá lớn trong lòng ta cũng buông xuống, ta rốt cục an toàn, vốn nghĩ rắng lão đại thích nam nhân , ta lại ngọc thụ lâm phong, nhìn sao cũng thấy nguy hiểm a.” 【 kênh bang hội 】: “Hòa Thượng ngươi đi chết đi! Hòa Thượng cưỡi ngựa trắng biết gọi là gì không? Gọi là Đường Tăng —— xem thế nào thì cụm từ ngọc thụ lâm phong cùng ngươi cũng không dính dáng gì nhau.” (A Tử: huynh giải thik tên thật là hay a… Đường tăng…*hắc hắc*). Triệu Đình Hiên nhìn thành viên trong bang thảo luận đến khí thế ngất trời, quay đầu nhìn người trên sô pha Trương Hàn đồng học, phân phó hắn: “Ngươi login mang theo thành viên trong bang chuẩn bị hôn lễ, ngươi đừng quên, lão đại đã nói với ngươi, hắn trở về muốn nhìn thấy hôn lễ .” Trương Hàn đồng học nghe thấy Triệu Đình Hiên nói vậy, cũng không ở đó giằng co nữa, login chuẩn bị vật dụng này nọ, nghĩ sắp có thể đem lão đại nhà bọn họ gả ra ngoài, trong lòng cực kỳ vui. Bên này đang bận rộn chuẩn bị vật phẩm hôn lễ , mà một trong hai nhân vật chính trong hôn lễ đó, Nguyệt Nguyệt đồng học lại không biết gì hết còn ở nhà sách đọc truyện. Nguyệt Nguyệt ở nhà sách hết buổi trưa, nâng tay nhìn đồng hồ, đã hơn 6h chiều, nhu nhu cổ đã cứng ngắc, đứng lên, chuẩn bị đem sách đến quầy tính tiền rồi về nhà, kết quả vừa mới đứng lên, bởi vì ngồi lâu, lại bị thiếu máu, chỉ cảm thấy một trận cháng váng, người cũng chưa kịp phản ánh lại, đột nhiên muốn ngã —— Nguyệt Nguyệt bị hù nhắm chặt hai mắt, chờ cảm giác đau khi mình tiếp xúc mặt đất. Nhưng đợi nửa ngày cũng không có cảm giác đau vậy? Nguyệt Nguyệt tràn đầy buồn bực đưa thay sờ sờ sàn nhà, kết quả chỉ cảm nhận được một lòng ngực ấm áp. Cô hết hồn mở to mắt, phát hiện mình cư nhiên ngã lên người tiểu chính thái bên cạnh, Nguyệt Nguyệt đỏ bừng cả khuôn mặt “Hưu” nhanh đứng dậy, miệng không ngừng xin lỗi .”Thực xin lỗi. . . . . . Thực xin lỗi, ta không phải cố ý.” Nguyệt Nguyệt đang căng thẳng giọng không tự giác nâng cao hơn, lúc này mọi người xung quanh quay đầu nhìn hai người. Nguyệt Nguyệt quẫn quá không biết làm gì mới tốt. Tiểu Chính Thái bị Nguyệt Nguyệt đè lên, lại bình tĩnh đứng lên, nhìn Nguyệt Nguyệt mỉm cười: “Ngươi có bị té không?” Nguyệt Nguyệt nhìn nụ cười trên mặt của hắn, nàng quẫn mặt càng thêm đỏ: “Hoàn hảo. . . Ta không ngã trên mặt đất, cho nên không sao, ngươi không có chuyện gì chớ? Ta thật không phải là cố ý .” thấy người phụ cận càng ngày càng chú ý chỗ này, Nguyệt Nguyệt rất muốn tìm một cái lổ để chui vào, tiểu Chính Thái nhẹ nhàng cau lại lông mày, kéo Nguyệt Nguyệt đến quầy tính tiền. Đột nhiên bị hắn lôi đi, Nguyệt Nguyệt chưa phản ứng kịp, đợi đến khi có lại phản ứng, đã đến quầy thu ngân. Nguyệt Nguyệt hơi hơi dùng sức để tránh tay ra khỏi đối phương. “Ách. . . . . . Cái kia. . . Vừa rồi cám ơn ngươi.” Nguyệt Nguyệt ấp úng nói với tiểu Chính Thái. “Lý Kiện Việt ” tiểu Chính Thái nói. “A? Cái gì?” Nguyệt Nguyệt ngơ ngác. “Tên của ta a” tiểu Chính Thái buồn cười nhìn bộ dạng ngây ngốc của Nguyệt Nguyệt. “Nha. . . A. . . Ta gọi là Từ Nguyệt Nguyệt.” Nói xong không đợi người ta trả lời, trực tiếp cầm sách, hướng người ta nói “Cái kia. . . Ta còn có chuyện đi trước nha, bye bye .” nói xong, tính tiền đi đi. Nhìn bóng lưng của Nguyệt Nguyệt đã rời đi, tiểu Chính Thái nở nụ cười sáng lạn, lại có vẻ cô đơn. “Cô ấy đã quên ta rồi sao?” Muốn quên sao? Không! Nhiều năm như vậy, rốt cuộc tìm được rồi, hắn tuyệt đối sẽ không buông tha! Nhìn bóng lưng biến mất, hắn gọi lái xe lái xe, đi ra bên ngoài, cầm sách, lên xe rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.