Chậc , thân thể này quá mức suy yếu , rõ ràng mới chỉ là một tiểu cô nương 12 , 13 tuổi , đáng ra sẽ vô cùng dễ thương , thế nhưng nhìn thân thể này mà xem : chân tay gầy guộc , dường như chỉ còn mỗi xương mà không có thịt ; làn da xanh xao ; đôi môi nứt nẻ ; đôi mắt to mà vô hồn ;...Tiểu cô nương này xứng đáng được hưởng nhiều hơn thế , thật đáng thương ! Đừng lo , chị sẽ sống thật tốt , sống cả cho phần đời của em nữa , em cứ an tâm đi nhé , tiểu thư !
Aii...chẳng phải nói các " tiểu thư " khi xuyên qua , dù nghèo khó đến đâu cũng sẽ có bên cạnh một nha hoàn ngây thơ , hết lòng phục vụ chủ tử rồi sau đó chở thành nha hoàn tâm phúc à ? Sao bên cạnh người cô lại chẳng có ai thế này ? Ông trời có nhất thiết phải đổi xử với cô như thế không ? Kiểu này thì muốn làm gì cũng phải tự thân vận động ! Mà cái thân thể gầy tong teo , suy dinh dưỡng này thì làm được cái gì ? Giả đáng thương chắc ? Chậc , phương án này có lẽ là phương án hợp với hoàn cảnh của cô nhất đấy , đành vậy thôi .
Để xem nào , mỗi tháng , cứ vào ngày mười lăm là " mẫu thân " cô sẽ đến , còn khoảng năm ngày nữa . Năm ngày này , cô phải chuẩn bị kĩ mới được , cho chiến dịch Giả Đáng Thương của cô ! Đầu tiên là phải dọn dẹp phòng cho thật sạch sẽ , cái phòng này vốn có một mùi ẩm mốc rất khó chịu , có dọn bao nhiêu cũng không hết được , liền để như vậy đi , dù sao nhìn bằng mắt thường là đã rất sạch sẽ rồi . Hơn nữa , hẳn là mẫu thân cũng đã quen rồi đi ! Có mùi này , sẽ càng có thêm lí do để xin mẫu thân đổi cho căn phòng mới , dù sao cô cũng chẳng đòi hỏi gì nhiều lắm , phòng cho nha hoàn là đã tốt hơn căn phòng hiện tại của cô rồi , mọi thứ cứ phải tiến triển từ từ , rồi cô sẽ được sống trong căn phòng của tiểu thư sau !
Nhìn khay đồ ăn , cô thật không còn gì để nói , thật không thốt lên lời , bây giờ cô mới thật sự hiểu và cảm thông cho cô tiểu thư bé nhỏ kia ,chẳng trách thân thể này lại gầy yếu như vậy ! Nhìn mà xem , đây là thức ăn cho người sao ? Dù là đồ ăn thừa , đồ bỏ đi chăng nữa thì cũng không đến mức như vậy chứ ? Dù sao cô cũng là một tiểu thư cơ mà , trong người cô có chảy dòng máu của Thừa tướng cơ mà , tại sao có thể đối xử với cô như vậy chứ ?
Thật ra cô nói hơi quá , cũng chỉ là một nửa cái bánh bao và một bát ... chậc , chắc cái này phải gọi là nước lã trộn muối . Đối với các cô gái khác khi mới xuyên qua thì cái này là thường . Chẳng qua cô ở hiện đại ăn sung mặc sướng quen rồi , lúc đọc và viết truyện xuyên không , cô cũng cho tụi nó khổ sở , ăn cơm thừa canh cặn , nhưng cô vẫn nghĩ rằng , điều đó rất bình thường , hơn nữa , đó là cái giá phải trả để gặp được nam chính , một người đẹp trai , văn võ song toàn ! Nhưng áp dụng lên người mình mới biết , ngày ngày ăn đồ như thế này chẳng vui vẻ tí nào , mà cô cũng chẳng muốn gặp một chàng hoàng tử hay vương gia gì đó rồi sống một cuộc sống có cái kết " và hai người sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi " đâu ! Thật ra thì cũng rất tuyệt nếu người đó soái thật soái , vô cùng tài giỏi lại yêu vợ thương con , nhưng nếu trước đó phải sống như thế này , cô cũng chẳng thèm !