[Dịch] Bố Y Quan Đạo

Chương 525 : Thị sát.




Sau khi Trương Thanh Vân rời khỏi phòng làm việc của Tạp Báng Đài trong bầu không khí không vui, trong ủy ban cải cách chợt xuất hiện tin đồn cục trưởng Trương có quan hệ không hài hòa với chủ nhiệm Tạp. Đại khái là Trương Thanh Vân muốn nắm chặt hạng mục chuyển gien ở Tấn Đông không buông tay, phó chủ nhiệm Tạp có ý kiến rất lớn về vấn đề này, nghe nói hai người đã từng vỗ bàn đập ghế với nhau.

Đến lúc này thanh danh của Trương Thanh Vân cũng dần trở nên rõ ràng trong ủy ban cải cách, Tạp Báng Đài có cấp phó bộ trưởng, Trương Thanh Vân chẳng qua chỉ là cục trưởng, hai người kém nhau hai bậc, nếu hắn cùng cứng rắn với Tạp Báng Đài thì rõ ràng phải xem xét lại là nhân vật gì.

Nhưng đối với người trong cuộc thì lại rất sáng, Tạp Báng Đài biểu hiện như vậy thật ra muốn giúp đỡ Trương Thanh Vân. Trước đó Trương Thanh Vân sửa hai chữ hủy bỏ thành tạm dừng, như vậy không khác nào chừa lại đường sống cho hạng mục chuyển gien ở Tấn Đông.

Nhưng đứng trên lập trường của Trương Thanh Vân thì rất buồn bực với điều này, Tạp Báng Đài cần phải ra vẻ như vậy sao? Mình nắm chặt hạng mục chuyển gien ở Tấn Đông không buông, chẳng biết có bị người ta đưa lên đầu súng hay không? Đây là chuyện không thể thấy rõ, bây giờ Trương Thanh Vân cũng chỉ biết nghiên cứu tình huống sau đó tổng hợp lại để có ý kiến cuối cùng, nếu như trong cục không thống nhất thì sẽ quyết định động tác tiếp theo.

Nhưng hành động này không thể thực hiện trong năm nay, tết âm lịch đã càng ngày càng gần, hương vị năm mới trong thủ đô đã ngày càng đậm. Tết năm nay vừa lúc Triệu Giai Ngọc rất rảnh rỗi, vì có thời gian nên nàng dọn dẹp nhà cửa rất vui sướng.

Trong nhà có câu đối hồng, có đèn lồng treo cao, tất cả mọi thứ đều do Triệu Giai Ngọc một tay sắp xếp. Theo lời của nàng thì vừa trang hoàng nhà cửa vừa dạy con gái Mạn Mạn biết làm việc nhà, rõ ràng là một công đôi việc.

Đây cũng là cái tết đầu tiên của hai ông bà Trương Đức Giang ở thủ đô, hai ông bà những năm này đi theo con nên cũng đã khá quen tình cảnh ở những địa phương mới. dì Ngũ cũng là người cố tình, khi thấy hai ông bà đón năm mới đầu tiên ở thủ đô thì cũng nghĩ ra rất nhiều biện pháp. Thủ đô có rất nhiều khu vực hoạt động, tất nhiên cũng không thiếu những câu lạc bộ người già, dì Ngũ đưa hai ông bà tham gia, tất nhiên hai ông bà sẽ rất thích thú.

Bây giờ đối với hai ông bà Trương Đức Giang thì ở thủ đô vừa có thể vui đùa với cháu, bình thường lại có khá nhiều hoạt động, xem như thời gian trôi qua cũng phong phú, ý nghĩ quay về Ung Bình đã từ lâu không xuất hiện trong đầu. Tất nhiên trọng tâm của Trương gia cũng nghiêng về phía Trương Thanh Vân.

Triệu Truyền từ Cáp Ninh gọi điện thoại về nói năm nay sẽ đón tết trong quân, vì vậy dù tức giận thì Trương Thanh Vân cũng phải để Triệu Giai Ngọc đưa hai mẹ con Phùng Tố Trinh tập trung lại cùng một nhà, mọi người cùng nhau dùng cơm đoàn viên. Trương gia có năm miệng ăn, bây giờ có thêm hai mẹ con Triệu Hồng Yến thì thành bảy, tuy tết âm lịch không tính quá náo nhiệt nhưng cũng có không khí.

Nhưng sau khi kết thúc bữa cơm đoàn viên thì Doãn Tố Nga vẫn không nhịn được phải phàn nàn nhân khẩu Trương gia quá ít, bầu không khí mừng năm mới vẫn không đủ nóng. Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc nghe thấy vậy mà vẻ mặt đỏ hồng, rất xấu hổ. Mà Triệu Hồng Yến và nha đầu Mạn Mạn lại là quỷ lớn quỷ nhỏ, cả hai liên tục ồn ào, cuối cùng Phùng Tố Trinh phải mở miệng nói:

- Thanh Vân, Giai Ngọc, chị thấy bác gái nói rất đúng, Trương gia cứ như vậy thì cũng quá ít người, cần phải có thêm vài đứa trẻ nữa, có nha đầu thì cần phải có tiểu tử, như vậy không hoàn mỹ sao?

Phùng Tố Trinh mở miệng thì vẻ mặt Doãn Tố Nga chợt như hoa nở, Trương Thanh Vân hích tay Triệu Giai Ngọc, mà Triệu Giai Ngọc thì ôm lấy Mạn Mạn. Lúc này Mạn Mạn lém lỉnh nói:

- Con hiểu ý bà, bà muốn mẹ con sinh một đứa em trai, hay lắm, có một đứa em trai thì rất tốt.

Con gái nói như vậy thì Triệu Giai Ngọc nhịn không được phải gắt lên một câu, sau đó bỏ trốn mất dạng. Vẻ mặt Doãn Tố Nga biến đổi, bà cho rằng Triệu Giai Ngọc tức giận, nhưng Triệu Hồng Yến lại cười chẳng kiêng nể gì, nàng nói:

- Dượng, còn chưa đuổi theo sao? Cô cô của cháu không gật đầu nhưng rõ ràng đã đồng ý rồi.

- Được rồi, được rồi, con thấy tất cả mọi người đã no nê, không còn chuyện gì nữa nhé.

- Nếu không chúng ta thay đổi hoạt động để làm phong phú cho tết âm lịch, mọi người thấy thế nào?

Trương Thanh Vân di chuyển chủ đề, cũng không có ai tiếp tục giữ lấy giấy nợ của hắn, vì vậy mà tất cả đều trợn trắng mắt.

Cuối cùng không còn biện pháp nào khác mà Trương Thanh Vân phải đi tìm Triệu Giai Ngọc, nhưng trong lòng hắn cũng rất muốn có một đứa bé nữa. Ý nghĩ này một khi xuất hiện thì khó thể kháng cự, hắn nghĩ đến tình cảnh mình có được một đứa con trai mà cảm thấy hai chân nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Sau đêm giao thừa thì những ngày hôm sau phải chúc tết, bây giờ đại bản doanh của Trương Thanh Vân là ở thủ đô, tất nhiên sẽ có thêm nhiều quan hệ. Những anh chị em trong Triệu gia, kể cả Lí Thiều Sơn cũng đều được Trương Thanh Vân đến thăm hỏi. Ngoài Triệu gia thì còn có Hoàng Tân Quyền và các lãnh đạo Tạp Báng Đài, tất nhiên đi hết tất cả cũng không phải dễ.

Đúng là tết nhất hao tổn rất nhiều tinh lực, chính Trương Thanh Vân phải đi chúc tết lãnh đạo, nhưng hắn cũng là lãnh đạo. Đầu tháng giêng là Mã Ngọc Kiều khu thường trú thành phố Thanh Giang ở thủ đô lại đến chúc tết biếu quà, ngay cả những khu thường trú của các thành phố như Vũ Đức và Vũ Lăng trước kia không có quan hệ cũng chủ động kéo đến. Đều là đơn vị ở quê hương, hơn nữa người ta cũng không tặng cái gì được gọi là lễ vật lớn, vì vậy Trương Thanh Vân cũng không đành từ chối, đành phải nhận lấy tất cả.

Trương Thanh Vân bận rộn đến tối mùng năm mới có thời gian quay về Giang Nam, Triệu Giai Ngọc giống như biết rõ mục đích chuyến đi của Trương Thanh Vân, vì vậy ngày mùng bốn thì nàng đã bay đi thị sát hạng mục ở Lĩnh Nam, cũng không cùng đi với Trương Thanh Vân đến Giang Nam.

Biệt thự của Cảnh Sương ở Giang Nam, Trương Thanh Vân mặc đồ ngủ nằm vùi trên ghế sa lông như một con báo, hắn cảm thấy khắp người mỏi mệt, chuẩn bị cho hôn lễ đúng là quá mệt mỏi. Đặc biệt là Cảnh Sương, vì hôn lễ của Cảnh Chiến mà trước đó một tháng nàng đã quan tâm, đến khi làm xong tất cả thì nàng mới được buông lỏng.

Cảnh Chiến kết hôn, tất nhiên Trương Thanh Vân biết rõ Cảnh Sương sẽ sinh ra cảm giác khác lạ, vì vậy Trương Thanh Vân cứ ở lại Thành Đô với nàng. Hai người cứ ở lỳ trong biệt thự xinh đẹp này mà không ra ngoài, cũng thấu hiểu nổi khổ tương tư của nhau.

Trương Thanh Vân ôm Cảnh Sương vào lòng, nàng vẫn quyến rũ như trước, đứng ở trong biệt thự mà Trương Thanh Vân sinh ra cảm giác quen thuộc. Hắn nhớ lại rất nhiều sự việc trước kia, đó là ở Ung Bình, lúc đó mỗi ngày hắn và Cảnh Sương đều ở cùng nhau như vậy.

Bây giờ đã qua rất nhiều năm, người và vật đã sớm không còn, dù là Trương Thanh Vân hay Cảnh Sương thì đều khó dùng tình cảnh năm xưa để so sánh, nhưng tình cảm vẫn không thay đổi, cảm giác ấm áp khi hai người ở cùng nhau vẫn không thay đổi. Những năm gần đây khi sự việc ngày càng nhiều thì địa vị của Trương Thanh Vân cũng ngày càng cao, tất nhiên cũng hy sinh rất nhiều thứ trong cuộc sống. Hắn còn có cảm giác áy náy với Triệu Giai Ngọc, nhưng đối với Cảnh Sương hắn lại không thể không có áy náy, Cảnh Sương đi theo hắn quá ít, những gì mất đi cũng rất nhiều.

Nhưng hai người tụ tập lại thì Trương Thanh Vân cũng không có gì khuyên Cảnh Sương, hai người ở bên cạnh nhau là điều quan trọng nhất. Người nào cũng có kinh nghiệm chìm nổi nhiều năm, cũng có cái nhìn phai nhạt với hiện tại. Hiện nay không gì có thể thay đổi sự thật Cảnh Sương là người phụ nữ của Trương Thanh Vân.

Qua tết âm lịch thì không khí mùa xuân ở Giang Nam rất nồng, mà biệt thự Nam Viên chính là chốn triền miên của hai người Trương Thanh Vân và Cảnh Sương.

Công tác sau tết của cục kỹ thuật cao trong ủy ban cải cách cũng không có gì được gọi là gợn sóng, thậm chí cũng không có liên hoan. Trương Thanh Vân ở Giang Nam tuyên bố sẽ nghiên cứu danh sách cán bộ ở tỉnh và thành phố, chỉ để lại vài cán bộ ở lại thủ đô để xử lý công tác ngày thường. Tất cả lãnh đạo đều phải xuống tuyến dưới, mà trong đó có cả Trương Thanh Vân.

Mùng tám tết Trương Thanh Vân đến khu công nghệ Thanh Giang,, trước đó hắn đã đến thăm hỏi bí thư Chiêm. Năm trước tất cả các phương diện ở Giang Nam đều có được tính hiệu quả dưới sự lãnh đạo của bí thư Chiêm, chỉ xét riêng phương diện kinh tế thì Giang Nam cũng đã bộc lộ tài năng trong vài tỉnh Trung Nguyên, sức sống kinh tế của Giang Nam đã xếp ở vị trí đầu tiên trong Trung Nguyên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.