[Dịch] Bố Y Quan Đạo

Chương 395 : Triệu Sơn Đông bịa chuyện.




Đám người trong tiền sảnh biệt thự cũng không nhiều lắm, quà cáp đã được Triệu Giai Ngọc chuẩn bị sẵn, hai người đi theo gia đình Triệu Truyền tiến vào trong. Khi mới vào cửa thì tình cảnh trở nên náo nhiệt hẳn lên, vợ chồng Triệu Truyền chào Tứ thúc, Tứ tẩu, Triệu Hồng Yến thì gọi là ông bốn, bà bốn. Trương Thanh Vân thấy trong phòng còn có cả Triệu Sơn Đông và Triệu Văn Phong, vì vậy tránh không được phải nói lời thăm hỏi, không khí có chút nhiệt liệt.

Trương Thanh Vân giật mình phát hiện ra tình cảnh chúc tết lãnh đạo cũng không quá khác biệt với dân thường, mọi người gặp mặt nhau và đơn giản nói vài câu chúc mừng, hầu như tất cả mọi người đều là như thế.

Vợ chồng Triệu Mai Nam hôm nay trông có vẻ rất tốt, hai người ngồi trên ghế sa lông nhận những lời chúc phúc của con cháu. Triệu phu nhân cầm trên tay một tệp bao lì xì, bà phân phát cho cả nhà Triệu Truyền mỗi người một phong bao, khi cả nhà Triệu Truyền ngồi xuống thì vợ chồng Trương Thanh Vân mới tiến lên.

- Chào Tứ thúc, chào Tứ thẩm, hôm nay cháu và Giai Ngọc đến chúc tết mọi người.

Trương Thanh Vân nói, Triệu Mai Nam đánh giá hắn rất cẩn thận, trên mặt lão lộ ra nụ cười rồi nói:

- Tết năm nay đối với vợ chồng cô cậu là khá quan trọng, vì vậy mà Tứ thẩm cũng chuẩn bị sẵn cho hai người quà lì xì đặc biệt.

Triệu Mai Nam quay đầu nhìn Triệu phu nhân rồi đưa tay lên, Triệu phu nhân rút ra hai phong bao lì xì, rõ ràng hình thức là khác biệt với các bao lì xì khác, trên mặt có hai chữ "hỉ" khá lớn.

Trương Thanh Vân vội vàng cảm tạ, trong lòng cũng cảm thấy được sủng ái mà kinh hoàng, phu nhân của lãnh đạo quốc gia có tâm tư như vậy rõ ràng là không dễ. Sau khi nhận bao lì xì thì Trương Thanh Vân cũng chào hỏi Triệu Sơn Đông, người này tính tình ngay thẳng, hắn nói:

- Tết năm nay chắc chắn hai người phải thăm hỏi rất nhiều, có lẽ tôi cũng có phần, đến lúc đó phải đặc biệt căn dặn Nhị tẩu đối đãi đặc biệt.

- Nhị ca khách khí rồi!

Trương Thanh Vân cười nói, hắn nhìn về phía Triệu Văn Phong rồi nói:

- Tam ca, chúng em cũng không chuẩn bị đi Liêu Đông nhưng lễ nghĩa cũng phải rõ ràng, em nghe nói lúc này Tam tẩu cũng ở thủ đô, chiều này chúng em sẽ đến chúc tết nhà anh.

Nếu so sánh với Triệu Sơn Đông thì Triệu Văn Phong là người tham chính, tất nhiên tính tình cũng không giống nhau, hắn chỉ chiếc ghế ở bên cạnh rồi nói:

- Ngồi, ngồi xuống đi, lễ nghĩa với trưởng bối phải đặc biệt chú ý, anh em một nhà phải như vậy mới tốt.

Trương Thanh Vân và Triệu Giai Ngọc ngồi xuống, phía sau cũng lục tục có rất nhiều người. Vợ chồng Triệu Cương Kiện cũng đến, cũng có vài cô cô và con rể, vì vậy mà phòng khách ngày càng chen chúc. Đến lúc này cũng có vài người mượn cơ hội ra ngoài đi dạo mà lủi anh

Trương Thanh Vân đã sớm không thể nhịn được, mỗi người tiến lên đều phải chào hỏi, nói toàn những lời khách khí. Thừa lúc có cơ hội thì hắn nháy mắt với Triệu Giai Ngọc, hai người cáo từ lui ra ngoài.

Hai vợ chồng Trương Thanh Vân vừa ra khỏi cửa thì phòng khách đã náo loạn hẳn lên, Triệu Sơn Đông nói:

- Đại ca, em nghe nói Thanh Vân ở Giang Nam không được thuận lợi? Có người nào ngáng đường sao? Nếu quan hệ với lãnh đạo căng cứng như vậy thì đúng là con rể tốt của Triệu gia.

Vẻ mặt Triệu Truyền chợt biến đổi, hắn có chút không nhịn được, bây giờ hắn cũng rất đau đầu vì vấn đề này và hoàn toàn không muốn nhắc đến. Khi thấy tất cả mọi người nhìn chằm chằm thì Triệu Truyền mới nói:

- Tôi không biết quá rõ về tình hình của cậu ấy, các cậu cũng biết rồi đấy, tình huống của Thanh Vân khá đặc biệt, tôi sao có thời gian rãnh đi xem xét những vấn đề nhỏ như hạt vừng này được?

Triệu Truyền vừa nói ra thì phòng khách lập tức yên tĩnh trở lại, cạnh tranh lập nghiệp trong đám con cháu đời thứ ba khá gay gắt, nếu muốn phát triển thì không cạnh tranh trong gia tộc là không được. Triệu Sơn Đông nói ra những lời này làm muốn nói móc Triệu Truyền, không ngờ đối phương lại đá bóng trở về như vậy.

- A Truyền đã nói rất rõ ràng, Thanh Vân không phải là quan viên Triệu gia, cậu ấy là một mình một ngựa, Triệu gia có bắn đại bác cũng không liên quan, các cô các cậu ồn ào làm gì?

Triệu Sơn Đông nói.

Sau khi trầm mặc một lúc lâu thì Triệu Văn Phong là người đầu tiên cười rộ lên:

- Đại ca đã nói rất rõ, nhưng Thanh Vân cưới con gái Triệu gia, cũng không phải quá xa lạ với chúng ta chứ? Tứ đệ, chú ở Giang Nam, có biết tình hình của Thanh Vân không?

Triệu Cương Kiện ngồi bên cạnh ra vẻ mọi chuyện không liên quan đến mình, không ngờ bây giờ lửa lại bén lên người. Lời nói của Triệu Văn Phong quá đột ngột, hắn căn bản không thể tìm từ cho phù hợp, vì vậy mà mặt đỏ bừng lên.

- Em...Em không phải người trong thể chế, hơn nữa Giang Nam gần đây có quá nhiều chuyện, em cũng...Không biết rõ ràng lắm.

Triệu Cương Kiện ấp úng một lúc lâu mới mở miệng nói.

- Hừ!

Triệu Sơn Đông hừ một tiếng rồi nói:

- Các cậu đừng nói những lời như vậy, tôi nghe nói Thanh Vân ở Giang Nam rất cuồng, gây chuyện khắp nơi, nó dựa vào cái gì? Không phải lợi dụng Triệu gia chúng ta đấy chứ? Vấn đề này chúng ta cũng không nên quá dung túng.

Triệu Truyền mỉm cười, hắn chẳng thèm tiếp lời lão Nhị Triệu gia làm gì. Triệu Truyền đang rất hy vọng Trương Thanh Vân sẽ dùng lá cờ của Triệu gia, nhưng tiểu tử này lại quá cứng nhắc, vạch hẳn giới tuyến rõ ràng với Triệu gia, đây cũng chính là nguyên nhân làm Triệu Truyền uể oải.

- Sơn Đông... ....

Một giọng điệu âm trầm vang lên, tuy giọng nói không cao nhưng hai chữ cũng đủ làm cho đám người trong phòng khách chợt câm mồm, Triệu Sơn Đông cũng đứng hẳn lên. Triệu Mai Nam khẽ ho khan, lão đảo mắt qua tất cả mọi người, cuối cùng ánh mắt dừng lên người Triệu Truyền nói:

- A Truyền nói đi, có chuyện gì xảy ra?

Triệu Truyền vội vàng đứng lên, Tứ thúc đã lên tiếng thì hắn không còn tâm tư dấu giếm, đành phải nói ra những tình cảnh của Trương Thanh Vân ở Giang Nam. Đồng thời hắn cũng nói rõ những gì hôm trước bàn luận với Trương Thanh Vân, khi hắn nói xong thì đám người trong phòng đưa mắt nhìn nhau, cũng không tin vào lỗ tai của mình.

Điều này quá mức khó tưởng, Triệu gia là gia tộc thế nào? Trong nước có bao nhiêu quan viên đang vắt óc suy nghĩ để tìm cách được chen chân vào, Trương Thanh Vân này thật sự không thèm quan tâm sao?

Triệu Sơn Đông là người nóng tính, hắn nói:

- Đại ca, lời anh nói có chút khó hiểu, bây giờ em xách tiểu tử kia đến đây, chúng ta ba mặt một lời hỏi xem có phải ánh mắt hắn ngước lên trời như vậy hay không? Sao bây giờ đại ca lại lề mề như vậy? Cũng vì đối phương là em rể sao?

Triệu Truyền nhăn mày, hắn không thèm nhìn Triệu Sơn Đông. Nhị đệ của hắn chính là như vậy, tính tình càn quấy, Triệu gia không thiếu loại người này, không đáng để được coi trọng.

Triệu Truyền lấy lại bình tĩnh, hắn hướng về phía Triệu Mai Nam nói:

- Tứ thúc cũng biết rồi đấy, Thanh Vân ở Giang Nam được bí thư Hoàng dạy bảo, tính tình thì...Hì hì, rõ ràng một khuôn với bí thư Hoàng. Khi bí thư Hoàng về hưu thì hắn còn không thèm quan tâm đến anh em đồng hao, Thanh Vân xử lý cứng nhắc chuyện của Hoàng Tử Ca, bản lĩnh này còn vượt xa bí thư Hoàng... ....

Triệu Mai Nam cau mày nói:

- Cậu nói đến Tân Quyền sao? Hừ... ....

Hai chú cháu một người hỏi một người đáp, cuối cùng mọi người cũng nghe rõ ngọn nguồn. Chẳng ai xa lạ gì Hoàng Tân Quyền, trong mắt tất cả đại gia tộc ở thủ đô thì Hoàng Tân Quyền là đầu trâu, không vật gì cản được, trong mắt lão trước nay không có hai chữ tư lợi.

Một lão già cứng nhắc đến mức độ bỏ vợ, đó là nhân vật gì? Nhớ rõ tình cảnh trước đó khi Hoàng Tân Quyền trao quyền cho cấp dưới cũng là cấp sở, khi đó cũng có rất nhiều người vỗ tay khen hay. Chỉ là một quan viên cấp sở mà có lực ảnh hưởng ở thủ đô lớn như vậy, có thể thấy tính tình của lão lợi hại thế nào.

Mọi người nghe Triệu Truyền nói Trương Thanh Vân là người được Hoàng Tân Quyền đưa lên, lúc đầu còn có chút không tin nhưng sau đó lại tin tưởng vài phần. Triệu Sơn Đông trợn trừng mắt, ấn tượng của hắn về Hoàng Tân Quyền rất khủng bố.

Năm xưa khi Triệu Sơn Đông còn trẻ thì nhà nước mở cửa chưa được bao lâu, xe hơi vẫn còn là thứ hiếm. Hắn thích nhất chính là lái xe "đi bão" ở thủ đô.

Kẻ nào dám đắc tội với Nhị công tử nhà Triệu gia? Cho nên tất cả đều nhắm một mắt mở một mắt, nhưng không may là lúc đó Triệu Sơn Đông đụng mặt Hoàng Tân Quyền. Lúc đó Hoàng Tân Quyền đang công tác ở ủy ban kỷ luật, chẳng liên quan gì đến Triệu Sơn Đông.

Nhưng Hoàng Tân Quyền nắm chặt lấy chuyện này không tha, chẳng ai ra mặt mà qua được, tình hình gà bay chó chạy, tất cả đám quyền quý trong thủ đô đều biết chuyện. Cuối cùng Triệu tướng quân phải đến, lúc đó ông cụ nóng như lửa, cũng không biết Hoàng Tân Quyền đã nói với ông cụ những lời gì.

Lúc sau về nhà thì Triệu Sơn Đông lập tức bị Triệu tướng quân đáng cho sợ chết khiếp, ngày hôm sau đã bị ném ra khỏi kinh thành và được đưa đến một quân khu kém cỏi nhất ở một tỉnh phương bắc, cũng vì vậy mà lăn lộn trong quân ngũ đến tận bây giờ. Vì vậy nếu nói theo một phương diện nào đó thì Hoàng Tân Quyền chính là nhân tố quyết định tương lai cả đời của Triệu Sơn Đông.

- Tứ đệ...Tiểu tử kia thật sự...Là bí thư Hoàng cất nhắc lên sao?

Một lúc lâu sau Triệu Sơn Đông mới dùng giọng lắp bắp nói.

Triệu Cương Kiện cũng không phải kẻ ngu, chuyện náo loạn kinh thành năm xưa xảy ra khi hắn còn nhỏ tuổi nhưng cũng biết rất rõ. Khi thấy Nhị ca có bộ dạng thế này thì hắn gật đầu nói:

- Điều này là thật, cả Giang Nam ai cũng biết... ....

Vẻ mặt Triệu Sơn Đông chợt biến đổi, hắn quay đầu nói với vợ chồng Triệu Mai Nam:

- Tứ thúc, cháu...Cháu ra ngoài đi dạo một vòng, ở trong phòng cảm thấy có chút ngột ngạt.

Triệu Sơn Đông nói xong cũng không đợi Triệu Mai Nam đồng ý mà quay đầu bước đi, vẻ mặt Triệu Truyền chợt biến đổi, hắn nói:

- Nhị đệ, cậu muốn làm gì?

- Khụ, khụ!

Triệu Mai Nam ho khan một tiếng, lão khoát tay bảo Triệu Truyền ngừng lời, một lúc lâu sau mới nói:

- Sơn Đông có thể làm được gì? Chúng nhắc đến anh Hoàng, nó sợ mềm chân, sợ ở trong phòng sẽ xấu hổ.

- Ồ!

Tất cả già trẻ trong nhà chợt cười ha hả, Triệu Hồng Yến là tiểu bối mà cũng cười không kiêng nể gì cả. Triệu Sơn Đông là một trong những trưởng bối mà bọn họ e ngại nhất, bình thường nói lớn, giọng điệu hung ác, thế hệ sau không kẻ nào không sợ.

Lúc này khi thấy Triệu Sơn Đông nghe đến tên Hoàng Tân Quyền lại thất thố như vậy, đám hậu bối trong nhà chợt cười rụng răng, xem ra những gì mà các trưởng bối nhắc về Triệu Sơn Đông trước đó cũng có hơi bịa đặt, không cười không được.

Triệu phu nhân là người đẹp đẽ quý phái, Triệu Mai Nam vừa mở lời thì bà đã khẽ nói với chồng:

- Ông xem mình kìa, không có chút khí khái trưởng bối tí nào.

Triệu Mai Nam không cười nhưng lại có những suy nghĩ khác biệt. Thật ra lão đã sớm biết rõ Trương Thanh Vân là người được Hoàng Tân Quyền xách lên, nhưng không ngờ Triệu Truyền lại nói tính tình tiểu tử kia không khác gì Hoàng Tân Quyền, điều này làm lão xúc động.

Triệu Sơn Đông và Hoàng Tân Quyền có chuyện xưa, Triệu Mai Nam lão và Hoàng Tân Quyền chẳng lẽ không có ân oán? Chẳng qua mọi người không biết rõ mà thôi... ....


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.