[Dịch] Bố Y Quan Đạo

Chương 1152 : Trèo cao té đau




Sau khi đại hội đảng thứ mười chín của đảng kết thúc thì cán bộ nhận chức phó bí thư tỉnh, phó chủ tịch tỉnh thay mặt chủ tịch tỉnh đến Giang Nam nhận chức. Trung ương lựa chọn người đứng đầu khối chính quyền Giang Nam đến từ thành phố Hoàng Hải, Viên Thánh Sở bốn mươi tám tuổi, trước đó từng giữ chức phó chủ tịch thường vụ thành phố Hoàng Hải.

Viên Thánh Sở đến Giang Nam làm cho lãnh đạo tỉnh ủy và chính quyền Giang Nam đều chưa vượt quá năm mươi, nếu xét trong ba mươi tỉnh thành khu tự trị trong nước thì đây chỉ là một trường hợp duy nhất. Cũng chính vì nguyên nhân này mà Viên Thánh Sở đến nhận chức đượ chú ý đặc biệt. Khi Viên Thánh Sở đến thì Trương Thanh Vân cho hắn đủ sự coi trọng, tất cả ban ngành tỉnh ủy ra đón chào, mở bữa tiệc hoan nghênh nhiệt liệt. Trương Thanh Vân tự mình dẫn dắt ban ngành khối chính quyền đã rất quen thuộc để cố gắng làm cho Viên Thánh Sở hiểu về Giang Nam, tất nhiên cũng cố gắng tạo nên mối quan hệ hợp tác.

Lại nói tiếp, bây giờ Trương Thanh Vân đảm nhiệm chức vụ bí thư tỉnh ủy Giang Nam với áp lực rất lớn, khi sáu bí thư Trung Nguyên chạm trán ở thủ đô thì Trương Thanh Vân mới biết các vị lãnh đạo khác không ai yếu tay. Hắn biết mỗi tỉnh đều muốn mình làm điển hình của Trung Nguyên, bây giờ ban ngành được trung ương bố trí cho các tỉnh ở Trung Nguyên là cực mạnh.

Sáu tỉnh ở Trung Nguyên bao gồm: Giang Nam, Giang Bắc, Hàn Giang, Dự Bắc, Dự Nam, Huy Dương.

Tỉnh Giang Bắc thì không cần phải nói, trước mắt Giang Bắc đứng đầu Trung Nguyên, chỉ cần dựa vào các số liệu kinh tế thì đều đứng trước. Hơn nữa Giang Bắc có niềm tin bừng bừng, gần đây lại có hạng mục đường sắt đầu mối, ý đồ muốn biến Giang Bắc thành trạm trung chuyển đường sắt cả nước.

Đây cũng là cơ hội co công nghiệp Giang Bắc, cũng là thời kỳ hoàng kim cho các sản nghiệp mua bán điện tử ở Giang Bắc. Không thể không thừa nhận Giang Bắc có điều kiện đặc biệt, Giang Nam muốn tranh giành với Giang Bắc trong thời gian ngắn là yêu cầu không thực tế.

Túc Nhất Tiêu nhiều lần nhắc nhở Trương Thanh Vân, hắn nói kinh tế Giang Nam không nên quá ỷ lại vào vấn đề kêu gọi đầu tư, tất nhiên lời của hắn có vài phần trêu chọc, thật ra phần lớn cũng có lý lẽ. Những năm qua cơ sở kinh tế của Giang Nam bị bóc đi sạch, lần này Giang Nam đẩy mạnh hoạt động đả kích hủ bại, đưa ra xét xử và xử lý nhiều xí nghiệp lớn có vấn đề, trong đó có một bộ phận là xí nghiệp nhà nước.

Nếu xét trên phương diện khách quan thì điều này tạo nên thương tổn cho kinh tế Giang Nam, tuy xét theo quan điểm lâu dài thì lợi nhiều hơn hại, nhưng nếu xét ngắn hạn thì kinh tế Giang Nam ảnh hưởng là đương nhiên. Nếu xét quý hai thì các số liệu kinh tế ở Giang Nam là rất đẹp, nhưng nếu tinh tế phân tích kết cấu kinh tế Giang Nam, Trương Thanh Vân biết rất rõ nội thương của mình.

Ngoài Giang Bắc thì những tỉnh anh em khác cũng vừa vặn được điều chỉnh trước khi lãnh đạo các tỉnh chạm trán, Trương Thanh Vân tiếp xúc với các vị bí thư, cảm thấy biết mình biết ta trăm trận trăm thắng, nhưng sau đó hắn lại lo lắng.

Những năm này Trung Nguyên quật khởi, tất cả các tỉnh Trung Nguyên không ai nhàn rỗi, đặc biệt là Hàn Giang, Dự Nam và Hoài Dương. Những tỉnh này có cơ sở kinh tế rất tốt, lại không cần nói đến ưu thế tiếp giáp giữa Dự Bắc và Kinh Tân.

Trương Thanh Vân phân tích cẩn thận, sau đó nghiên cứu kỹ càng, hắn cảm thấy những ưu thế truyền thống của Giang Nam đang phai nhạt, bảng hiệu của Giang Nam ở Trung Nguyên bị những tỉnh còn lại làm cho dao động. Nguyên nhân cũng có nhiều phương diện, không chỉ có vấn đề các phe phái con nhà quan tranh chấp và chính đàn hủ bại, còn vì các tỉnh khác ở Trung Nguyên tích góp lực và bùng phát.

Nếu nói một cách thông tục thì trước kia Giang Nam có vị trí cao ở Trung Nguyên không phải vì mạnh mà vì đối thủ quá yếu.

Bây giờ đối thủ của Giang Nam ở Trung Nguyên đã mạnh lên, tất nhiên Giang Nam sẽ rơi vào thế cục không dễ dàng, không tìm được ý nghĩ phát triển chính xác, đây mới là nguyên nhân Giang Nam rơi lại phía sau.

Nguyên nhân hai quý gần đây những số liệu của Giang Nam rất đẹp, thứ nhất là vì trước kia kinh tế Giang Nam trường kỳ bị chặn ngang họng, bây giờ hành động đả kích hủ bại có thành tích là tin tức rất tốt với giới đầu tư. Còn xét về phương diện khác thì hai quý đó Giang Nam xếp đầu về đầu tư ở Trung Nguyên trong hai quý vừa rồi, Giang Bắc ở vị trí thứ hai, đầu tư kéo kinh tế đi lên, đây là một phương án không lâu dài, số liệu đẹp cũng chỉ có tác dụng tạm thời, sớm muộn gì cũng sẽ giảm.

Mặt khác, điều quan trọng nhất chính là tệ đoan của số liệu kinh tế càng ngày càng rõ ràng, mỗi một tỉnh phát triển mạnh kinh tế thì cuộc sống của nhân dân sẽ đi lên, dân sinh phát triển, không thể thông qua số liệu để chứng minh những điểm này.

Đây mới là căn nguyên của vấn đề, kết cấu kinh tế xã hội dân sinh ỏ Giang Nam được bảo đảm thì mâu thuẫn xã hội mới không bùng phát. Trong lòng Trương Thanh Vân biết rất rõ điều này, một năm trước Giang Nam rất loạn, gây rối, kêu oan, tố cáo, quan hệ quan dân cực kỳ nóng bức.

Dù đã qua nửa năm, Giang Nam đã tiến hành chỉnh đốn phạm vi lớn, nhưng có một số vấn đề mà thời gian trôi qua cũng không làm phai mờ, đó là nhiều chính quyền nhiều nơi có hình tượng kém trong dân chúng, tình huống như vậy nếu muốn chữa trị là rất khó.

Vì vậy phương diện dân sinh ở Giang Nam là rất yếu, vấn đề này không thể giải quyết ngay, chỉ có thể chờ vào thời gian. Hơn nữa hoàn thiện chế độ cũng cần thời gain, thực tế mà nói thì rất nhiều địa phương ở Giang Nam đang lạc hậu so với mặt bằng Trung Nguyên.

Trương Thanh Vân biết rõ tình hình hiện nay ban ngành sáu tỉnh Trung Nguyên không còn như xưa, năm xưa cựu chiến binh chiếm đa số, khi có chính sách thường bảo thủ, vì vậy thường làm mất cơ hội chiến lược.

Nhưng bây giờ bí thư sáu tỉnh Trung Nguyên đều đã được điều chỉnh, tất cả đều trẻ khỏe, là những người năng lực siêu quần. Ví dụ như bí thư tỉnh ủy Dì Ngũ là Đường Vũ, năm mươi hai tuổi, trước đó nguyên là cán bộ lãnh đạo ngân hàng trung ương được điều nhiệm làm bí thư tỉnh ủy Dự Nam, thuộc tiêu chuẩn cán bộ có trình độ.

Trước kia Trương Thanh Vân đã từng tiếp xúc với Đường Vũ, tuy chỉ là vài câu xã giao nhưng không có chút hoài nghi về năng lực của đối phương. Đường Vũ rõ ràng cũng không có ý khuất phục dưới Trương Thanh Vân, khi ở thủ đô hắn đã bắn tiếng, hắn nói về những tệ đoan vè vấn đề kinh tế và dân sinh của Giang Nam, ý đồ khiêu chiến là rất mạnh.

Còn những tỉnh khác, bí thư tỉnh ủy Hàn Giang là Liêu Quyền, bí thư tỉnh ủy Dự Bắc là Miêu Minh Quốc, bí thư tỉnh ủy Huy Dương là Trương Hải Nham, không có ai là kẻ yếu tay, đám người này đều thần thông quảng đại, có ai chẳng phải truyền kỳ?

Khi làm quan đến cấp lãnh đạo tỉnh, đặc biệt là đầu sỏ một phương, Trương Thanh Vân bây giờ là hình tượng đầu tiên của Giang Nam, đấu tranh cao thấp giữa các tỉnh anh em có cùng điệu kiện là cực kỳ khó khăn. Trung Nguyên có ý khiêu chiến là rõ ràng, ngay sau đó chỉ cần có mồi lửa thì đấu tranh dữ dội là khó tránh.

- Muốn đấu tranh phải có vũ khí sắc bén.

Trương Thanh Vân bây giờ cần một lực lượng, thứ này phải đi ra từ sự đoàn kết, ban ngành Giang Nam phải đoàn kết lại, tất cả đều phải đồng tâm hiệp lực, sức mạnh thành đồng, chỉ như vậy mới có thể làm đối thủ của người khác, mới có cơ hội.

Khu tỉnh ủy, phòng làm việc của Trương Thanh Vân, chủ tịch tỉnh mới đến nhận chức Viên Thánh Sở có chút thận trọng, hắn ngồi ở bên tay phải Trương Thanh Vân, trên mặt treo nụ cười. Trương Thanh Vân mỉm cười không nói, hai tay pha trà rất nghệ thuật, thực tế thì công tác càng bận rộn hắn càng không thể tự pha trà cho mình.

Thư ký Trần Gia Cường có cảm ngộ tốt, Trương Thanh Vân dạy hắn vài lượt, chính hắn lại rất hay xem xét, vì vậy bình thường người pha trà cho Trương Thanh Vân đều là Trần Gia Cường. Tất nhiên phần lớn thời gian Trương Thanh Vân đều thích uống trà khô, thủ tục đơn giản hơn.

Trương Thanh Vân tiếp xúc vài lần với Viên Thánh Sở, hắn có thể phát hiện người này có năng lực không tầm thường, không hổ danh là nhân vật mới quật khởi của Hải phái, trình độ cực kỳ cứng nhắc. Hơn nữa tâm tình Viên Thánh Sở rất trầm ổn, còn có hy vọng cầu tiên, còn thích xem xét vấn đề, mới đến Giang Nam vài ngày nhưng ấn tượng từ trên xuống dưới là không tệ.

Trong vấn đề này, ấn tượng quan trọng nhất chính là "phải cụ thể", Viên Thánh Sở là một người cụ thể, điều này cũng làm cho Trương Thanh Vân hài lòng một nửa với chủ tịch tỉnh mới.

Tất nhiên chẳng ai hoàn mỹ, Viên Thánh Sở cũng có vấn đề của riêng mình.

Ít nhất thì Viên Thánh Sở cảnh giác rất sâu với Trương Thanh Vân, chỉ cần nhìn vào bộ dạng co quắp của đối phương thì biết ngay. Xem ra "hung danh" của Trương Thanh Vân là hơi quá, Viên Thánh Sở biết rõ Trương Thanh Vân lợi hại.

Trương Thanh Vân rất bất đắc dĩ với vấn đề này, hắn không thể nói cho rõ, chỉ có thể thông qua thời gian ma xát để giải tỏa sự cảnh giác của Viên Thánh Sở, nhưng bây giờ Trương Thanh Vân thật sự rất khó liên hợp với đối phương.

Cũng vì ngyên nhân như vậy mà Trương Thanh Vân đã đề nghị cho Quý Đông Phương làm chủ tịch tỉnh Giang Nam, nhưng cuối cùng trung ương không tiếp thu, không cần nghĩ cũng biết đây là một kết quả thỏa hiệp.

Tất nhiên vì chuyện này mà Lăng Tổ Hồng đã điện thoại cho Trương Thanh Vân, lão dùng giọng rất khách khí, nửa đùa nửa thật:

- Đồng chí Thanh Vân của tôi, cậu đúng là sư tử há rộng miệng, bây giờ có người nói quyền lợi ở Giang Nam cực kỳ tập trung, cậu còn muốn chủ tịch là người của mình, ý nghĩ này là không được.

Lăng Tổ Hồng nói như vậy thì Trương Thanh Vân đã biết việc này thất bại, lão có thể điện thoại đến, điều này đã chứng tỏ nể mặt Trương Thanh Vân. Tất nhiên trong vấn đề này cũng hy vọng Trương Thanh Vân sẽ làm tốt quan hệ với Viên Thánh Sở.

Bây giờ Viên Thánh Sở là hòa thượng từ phương xa đến gõ mỏ ở Giang Nam, nếu không được Trương Thanh Vân giúp đỡ thì căn bản là khó thể bước đi. Mà hiện nay thân phận của Lăng Tổ Hồng hiển hách thế nào? Có vài lời khó nói thẳng mà cần người ta giác ngộ ra.

Trương Thanh Vân được tổng bí thư để ý, điều này càng làm cho Viên Thánh Sở không dám làm loạn. Lúc này Lăng Tổ Hồng tỏ thái độ, vì vậy Trương Thanh Vân nói tâm tình của mình có xao động, cũng hy vọng ban ngành Giang Nam đoàn kết phát triển.

Đồng thời Trương Thanh Vân bày tỏ, dù trung ương có sắp xếp thế nào thì hắn nhấ định sẽ làm tốt công tác đoàn kết, nhất định sẽ lấy đại cục Giang Nam làm trọng. Lăng Tổ Hồng thấy Trương Thanh Vân nói như vậy thì cực kỳ vui mừng, lão nói:

- Thanh Vân, nói không dễ nghe thì cảnh ngộ của cậu bây giờ cũng chẳng phải không thể, cậu còn trẻ mà danh tiếng lên quá cao, nếu muốn để người khác câm miệng thì tốt nhất là có hành động thực tế. Giang Nam không phải là một tỉnh giàu có, vì vậy sẽ rất vất vả, cậu cần phải xem xét nhiều hơn.

- Cậu có năng lực, nhưng sau này năng lực cá nhân không đại biểu cho tất cả, cậu đừng đắc ý mà quên hình. Giang Nam trên tay cậu đang rối, bây giờ cậu được đưa lên rất cao, sợ rằng Giang Nam sẽ té rất đau, cậu là người thông minh, tôi cũng không cần nói nhiều


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.