Chuyện Lăng Tổ Hồng gặp mặt nói chuyện với Trương Thanh Vân được giữ bí mật tuyệt đối, dù là thủ đô tin tức linh thông cũng không ai biết.
Có lẽ vì nguyên nhân bộ chính trị trung ương chưa mở hội nghị hay bộ chính trị còn có suy xét gì khác mà thông báo bổ nhiệm Trương Thanh Vân vẫn chưa đưa xuống. Ngược lại những tin tức đồn đoán về Giang Nam lại bùng ra khắp thủ đô.
Căn cứ vào tin đồn thì Túc Nhất Tiêu là người đứng đầu nhân tuyển, hơn nữa chức vụ chủ tịch tỉnh Giang Nam cũng không phải là của Trương Thanh Vân, đó là Trần Kiệt. Không khó phán đoán những tin đồn này xuất phát từ hội nghị chuyên đề về Giang Nam của trung ương trước đó.
Trên hội nghị trước đó, Túc Nhất Tiêu và Trần Kiệt biểu hiện rất xuất sắc, vì vậy mà tiếng hô đối với bọn họ cực kỳ cao. Còn Trương Thanh Vân, tuy biểu hiện của hắn cũng rất xuất sắc nhưng lại không tham gia hội nghị buổi chiều, vì vậy rất nhiều người cho rằng Trương Thanh Vân không có cơ hội.
Nguyên nhân tại sao xuất hiện tình huống như vậy? Có hai cách nói, một là Trương Thanh Vân tuy lên tiếng biết tròn biết méo ở hội nghị nhưng rõ ràng không hợp ý với quy phạm của trung ương.
Trước mắt thì bên ngoài cho rằng quan điểm của trung ương là cực kỳ tức giận với những biểu hiện sa sút ở Giang Nam, lần này trung ương quyết tâm giải phẩu lớn với Giang Nam, sẽ giải quyết tất cả vấn đề. Thứ hai chính là muốn dựng lên một tấm gương, để đám người phái con nhà quan không nên đấu đá nhau quá mạnh, nếu không thì trung ương sẽ chẳng nể mặt.
Nếu thật sự là như vậy thì những lời phát biểu của Trương Thanh Vân trên hội nghị rõ ràng không phù hợp với quy phạm của trung ương, vì vậy mà không khó đưa ra kết luận Trương Thanh Vân đã bị loại trừ.
Hơn nữa bên ngoài còn có một tin đồn, nói rằng Trương Thanh Vân bị knock out chính là vì nguyên nhân Triệu phái. Trương Thanh Vân thân là con rể Triệu gia, đồng thời gần đây hắn còn hay tới lui với cao tầng Triệu gia, các làm như vậy rõ ràng không được hợp phép với tổ chức. Nếu tin đồn này là thật thì Trương Thanh Vân sẽ ngày càng bất lợi.
Trương Thanh Vân là người trong cuộc nhưng cực kỳ hờ hững với những tin đồn như vậy, hắn tập trung tinh thần vào các sự vụ ở Giang Nam, hầu như suốt ngày đều bận rộn, thậm chí còn công tác đến khuya.
Trương Thanh Vân trước sau luôn có một ngyên tắc xử sự, hắn có lòng tin với vấn đề Giang Nam, nhưng hắn cũng không dám chậm trễ. Tuy Lăng Tổ Hồng đã nói Giang Nam không thể so sánh với Hoa Đông, nhưng lần này Trương Thanh Vân đến Hoa Đông không phải làm một phó bí thư thị ủy, lần này hắn là một người đứng đầu khối chính quyền tỉnh. Đây rõ ràng là khác biệt quá lớn, vị trí càng cao thì trách nhiệm càng lớn, Giang Nam là một tỉnh vài chục triệu dân, nắm trong tay một tỉnh lớn như vậy, sự việc há có thể dễ dàng?
Tuy Trương Thanh Vân quen thuộc Giang Nam, nhưng trước kia hắn chưa từng đứng ở độ cao cấp tỉnh để xem xét vấn đề. Giang Nam là một tỉnh có mười hai thành phố cấp tỉnh, xếp theo thứ tự là Vũ Đức, Vũ Lăng, Thanh Giang, Thành Đô, Hành Thủy, Sâm Dương, châu tự trị Lễ Dương, thành phố Vũ Dương, Sở Dương, Hành Nam, Ly Âm, Ba Lăng.
Những thành phố cấp tỉnh này đều có đặc điểm riêng, trước kia Trương Thanh Vân đã từng nhận chức ở Vũ Đức, Vũ Lăng, Thanh Giang, rõ ràng vẫn còn rất xa mới nói đến vấn đề hiểu rõ Giang Nam. Nếu hắn muốn làm tốt công tác thì rõ ràng phải có nghiên cứu về tất cả thành phố và quận huyện trong tỉnh.
Nhiều năm kinh nghiêm quan trường đã làm Trương Thanh Vân hiểu ra, người lên vị trí càng cao, quan trọng nhất là phải hiểu rõ dân tình. Chỉ cần xem xét vào dân tình thì hiểu càng nhiều càng tốt, không những chỉ là vấn đề cuộc sống và sản xuất, hơn nữa còn hiểu hình thái xã hội, bầu không khí xã hội...Chỉ như vậy thì khi đưa ra quyết sách thì trong lòng sẽ có ý nghĩ rõ ràng, sẽ không mù quáng.
Bây giờ Trương Thanh Vân không thể nào xuống hiện trường nghiên cứu nhưng cũng có biện pháp của riêng mình, đó chính là thông qua inte để tìm hiểu. Chỉ cần xem qua các diễn đàn, các trang internet của chính quyền địa phương là hiểu ra rất nhiều tin tức.
Tuy trong những tin tức này có rất nhiều tin đồn bậy nhưng cũng có thể sàng lọc lựa chọn, những năm gần đây hắn đã tạo nên một tập quán xem xét tin tức, mỗi lần như vậy thường thu được hiệu quả không tệ.
Trong phòng làm việc, một tấm bản đồ lớn treo trên tường, ngọn đèn trong phòng sáng ngời. Trương Thanh Vân chắp tay sau lưng xem bản đồ, ánh mắt chăm chú vào Giang Nam.
Trong sáu tỉnh Trung Nguyên thì Giang Nam nằm ở phía nam, phía đông chính là Giang Tây, phía bắc là Giang Bắc, phía nam là Lĩnh Nam...Quanh Giang Nam tổng cộng có sáu tỉnh, vị trí địa lý rõ ràng là không tệ.
Đặt biệt là Lĩnh Nam ở phía nam, Giang Nam chỉ cách Lĩnh Nam một dãy núi, điều này tạo ra cho Giang Nam cơ hội. Bình thường từ Lĩnh Nam lên phía bắc phải đi xe lửa, xe hơi cần phải đi qua Giang Nam, nếu xét về tình hình giao thông thì rõ ràng có ưu thế ở Trung Nguyên.
Mặc khác Giang Nam và Giang Bắc chỉ cách nhau một con sông, hơn nữa sông Trường Giang chảy rất chậm ở đoạn sông này, hai bờ là những vùng đất phì nhiêu, rất có lợi cho vấn đề phát triển nông nghiệp.
Nếu xét toàn thể thì Giang Nam có được ưu thế về khí hậu, bốn mùa rõ ràng nhưng không tương phản, lượng mưa phong phú, điển hình của khí hậu ôn đới, thích hợp phát triển cây nông nghiệp. Phía bắc là vùng núi có thể thích hợp cho các loại cây công nghiệp như trà, đây cũng là ưu thế lớn ở Giang Nam... ....
Trương Thanh Vân thầm tính toán các ưu thế ở Giang Nam, hắn càng nghĩ càng sâu, dần dần trước mắt giống như không phải là bản đồ, mà giống như một hoàn cảnh thực chất.
Địa hình ở Giang Nam theo hướng bắc nam, Giang Nam có cây nông nghiệp, cây công nghiệp phủ khắp núi đồi, có công viên kỹ thuật, có du lịch đặc sắc, có thủy điện, có sản nghiệp xi măng... ....
Những hình ảnh này từ vĩ mô đến vi mô, cuối cùng có rất nhiều gương mặt bắt đầu xuất hiện trong đầu Trương Thanh Vân... ....
- Khụ, khụ!
Hai tiếng ho khan vang lên, Trương Thanh Vân chợt kinh ngạc, những ảo tưởng trước mắt biến mất, hắn quay đầu lại nhìn thấy Triệu Giai Ngọc đang dùng ánh mắt đưa tình nhìn mình.
- Này, em chưa nghỉ ngơi sao?
Trương Thanh Vân nói một câu hầu như không có mấy ý nghĩa, lúc này hắn ngẩng đầu nhìn giờ, mới chín giờ, vì vậy phải nở nụ cười ngượng ngùng.
Triệu Giai Ngọc mím môi, nàng đến chống eo ngồi lên ghế sa lông, Trương Thanh Vân vội vàng đi đến đỡ, nói:
- Em không cần xen vào anh, anh chỉ muốn hiểu thêm vài thứ mà thôi.
Triệu Giai Ngọc không quan tâm đến hắn, một lúc lâu sau nàng mới nói:
- Em cũng biết tin đồn ở bên ngoài, anh không nên quá đặt nặng trong lòng.
Trương Thanh Vân có chút sững sốt, hắn biết Triệu Giai Ngọc đã hiểu lầm, hắn cũng không giải thích, hắn nói:
- Cái gì mà để trong lòng hay không? Em nói đến những tin đồn ở bên ngoài sao?
Triệu Giai Ngọc khẽ thở dài một hơi, nàng nói:
- Em hiểu tâm tư của anh, cũng không biết có bao nhiêu người trốn tránh Giang Nam, nhưng anh lại cứ tranh đoạt, anh thật sự quan tâm đến vấn đề này vậy sao?
Trương Thanh Vân híp mắt nhìn Triệu Giai Ngọc, vẻ mặt hắn không chút biến đổi, hắn nói:
- Em không thấy Giang Nam rất tốt sao? Anh sinh ra ở Giang Nam, sinh trưởng ở Giang Nam, có cảm tình với Giang Nam. Hơn nữa hai chúng ta cũng quen biết nhau ở Giang Nam, những điều này... ....
Triệu Giai Ngọc vươn tay chụp lấy tay Trương Thanh Vân, trên mặt có chút đỏ ửng, nàng nói:
- Anh đấy, ôi, những thứ này không thể nói vào làm một. Em tất nhiên sẽ không có ý kiến anh đến Giang Nam, nhưng tổ chức cũng sẽ có suy xét, không đi cũng không sao, chẳng phải sao?
Trương Thanh Vân nhìn chằm chằm vào Triệu Giai Ngọc, hắn nói:
- Thật vậy sao?
Triệu Giai Ngọc chợt sững sờ nhìn Trương Thanh Vân, nàng nói:
- Đúng vậy.
Trương Thanh Vân nhìn Triệu Giai Ngọc một lúc lâu, cuối cùng hắn cười lên ha hả:
- Nha đầu em đúng là, em nghĩ anh bề bộn mỗi ngày vì điều gì? Anh nói cho em biết, bây giờ anh mỗi ngày đều suy xét về chuyện Giang Nam, anh có thể nói cho em biết, anh sắp đến Giang Nam... ....
- Sao?
Triệu Giai Ngọc chợt kinh ngạc, vẻ mặt khó thể tin. Trương Thanh Vân khẽ cười, hắn ôm nàng, sau đó khẽ hôn lên gò má, tâm tình buông lỏng và thích ý nói không nên lời.
Tin tức bổ nhiệm Trương Thanh Vân đến quá đột nhiên, vì vậy mà phần lớn đám người ở thủ đô đều cảm thấy trở tay không kịp.
Trên internetsite của cục tổ chức trung ương xuất hiện hai thông báo nhân sự, tin tức thứ nhất là miễn đi chức vụ phó bộ trưởng, bí thư khối bộ thương mại của Trương Thanh Vân. Tin tức thứ hai chính là điều động Trương Thanh Vân làm phó bí thư, phó chủ tịch thay mặt chủ tịch tỉnh Giang Nam.
Tin tức này quá đột nhiên, vì vậy sau khi xuất hiện thông báo thì cũng sẽ không sinh ra tình cảnh quá nóng bỏng. Sau khi tin tức được lắng đọng nửa ngày ở thủ đô thì truyền thông bắt đầu đưa tin, khi sự việc ngày càng bùng ra thì số người biết tin ngày càng nhiều, sau đó tình hình cũng dần trở nên nóng bỏng. Rõ ràng lần này Trương Thanh Vân được đề bạt là có ý nghĩa phi phàm, vào chương trình thời sự tối của Cctv cũng đột nhiên có tin tức này.
Sau khi Trương Thanh Vân nhận được thông báo điều động thì lập tức bắt đầu công tác giao tiếp ở bộ thương mại. Hắn nói chuyện với Ngụy Tống Bình vài giờ và đi ra, lúc đầu còn chưa thấy gì, nhưng ngay sau đó thì các loại điện thoại, tin nhắn, email chuyển đến tới tấp như thác lũ.
Lần này những người chúc mừng Trương Thanh Vân thông qua các biện pháp có thể nói là khủng bố hơn bất kỳ lần nào trước đó, hắn là chủ tịch một tỉnh, năm nay mới ba mươi chín tuổi, đây cũng là một kỳ tích đáng được ghi chép lại.
Trương Thanh Vân cũng thông qua đợt điều động lần này mà chính thức bước chân vào vòng luẩn quẩn quan chức đứng đầu một phương, là quan phụ mẫu khống chế vài chục triệu dân, một địa phương rộng lớn, đây rõ ràng là thực lực chư hầu.
Tất nhiên nếu xét theo một phương diện nào đó thì kiếp sống chính trị của Trương Thanh Vân sẽ có bước ngoặt vào lúc này, từ lúc này hắn có thể đi xa, rất nhiều người đang dõi mắt chờ mong.
Đối với Trương Thanh Vân thì chuyện quan trọng nhất vẫn là giải quyết vấn đề Giang Nam, đúng như những gì phó chủ tịch Lương đã nói, Giang Nam là đá thử vàng, nếu muốn đi xa hơn thì phải vượt qua cửa ải này