Bất luận thời đại nào, đều cần phải có một đại nhân vật đi ra, đứng trên đầu sóng ngọn gió, dẫn dắt trào lưu, yên định thế cục, nắm trong tay quyền lực tối cao.
Lúc này đây, Thiên Các gió nổi mây phun, Nhậm Thương Khung việc nhân đức không nhường ai, nhất định phải ra tay mà làm!
- Từ khi ta sống lại đến bây giờ, đã qua hai năm. Trong hai năm này, ở Đại Vương Ốc Sơn ước chừng một năm, bất quá làm ta đạt được Bất Hủ Đế Khí Quyết, coi như là thập phần may mắn. Còn lại một năm là tham gia Đan sư đại hội, di chuyển gia tộc, điều tra Thiên Thương phân đà, nhưng nhờ thế mà tu vi của ta tăng mạnh. Xem ra, con đường tu luyện, chỉ ngồi không một chỗ là không được. Nếu võ đạo chi lộ, phải không ngừng trong chiến đấu lớn dần, Nhậm Thương Khung ta làm người hai thế, sớm đã khán phá sinh tử, còn sợ gì nữa chứ? Thiên Các thế cục mù mịt, ta nhất định sẽ là người phá cục. Lấy thế cục của Thiên Các hôm nay, làm bàn đạp để ta lớn dần, đi lên võ đạo đỉnh phong!
Lý tưởng của Nhậm Thương Khung, cực hạn không phải là một Bách Thảo Đường, cũng không cực hạn ở Thiên Các. Giấc mộng của hắn, là muốn Thiên Địa này, cũng không trói buộc được hắn.
Thiên Trạch thế giới, cũng không phải là cực hạn mà hắn theo đuổi.
- Đã qua hai năm, hiện giờ cách kiếp nạn Yêu tộc xâm lấn, càng lúc càng gần, còn khoảng chừng ba năm nữa. Trong ba năm này, nếu thực lực của ta tăng lên không gián đoạn, nhất định sẽ tiến vào Đại Đạo cảnh. Nếu chưa tới Đại Đạo cảnh, cũng kém không quá xa.
Nhậm Thương Khung rất rõ ràng, Yêu tộc một khi xâm lấn, tất nhiên là nhân loại võ giả cùng Yêu tộc đại chiến. Cũng không phải là chiến tranh bình thường, mà là vận mệnh đại chiến.
Cho đến lúc này, Thiên Trạch thế giới sẽ lâm vào vô hạn tai ương.
Trong thời buổi loạn thế như vậy, chỉ có thế lực cường đại, mới có thể cam đoan ở trong lốc xoáy loạn lạc đó, tự bảo vệ được mình.
Lấy phỏng đoán của Nhậm Thương Khung, cho dù là Thiên Các, đứng trước thế cục như vậy, cũng không thể ngăn cản!
Mấu chốt nhất chính là, thái độ của Thiên Các, vẫn còn là một nghi vấn. Kiếp trước Yêu tộc xâm lấn Vân La thành, Nhậm Thương Khung vẫn còn nhớ rất rõ.
Thái độ của Thiên Các rốt cuộc như thế nào, hắn cũng không rõ ràng lắm.
Nhưng mà, sau khi sống lại, tính cách Nhậm Thương Khung đã xảy ra biến hóa. Hắn thủy chung tin tưởng vững chắc, vận mệnh phải do mình nắm giữ
Dựa vào ai cũng không thể tin được. Chỉ có tin mình, mới là vương đạo.
Từ tin tức mà Mộ Dung tiết lộ, Ứng Vô Nhai từng tính toán động thủ với tộc nhân của hắn, điều này làm cho Nhậm Thương Khung đề cao cảnh giác một ít.
- Xem ra, mang gia tộc đến Đông Hoang Đại Đô, thủy chung không phải là kế lâu dài. Nếu không có thế lực của riêng mình, chung quy vẫn bị người quản chế.
Nhậm Thương Khung ý thức được vấn đề này, trong lòng có một nguyện vọng mãnh liệt, thành lập một thế lực của riêng mình.
Tuy trước mắt có không ít nhân mã, nhưng hiển nhiên, trước mắt Nhậm Thương Khung hắn, bất luận là thực lực, hay là tài lực, đều không đủ để thành lập một phương thế lực.
- Muốn thành lập một phương thế lực, đầu tiên phải có tài lực cường đại. Tự nhiên, thực lực cường đại, cũng là điều kiện không thể thiếu. Ngoài ra, còn cần một bảo địa để khai tông lập phái. Hiện giờ, bảo địa ở bốn lục địa, đều bị các thế lực lớn thâu tóm. Cho nên nói, Yêu tộc xâm lấn, cũng là một cơ hội
Đương nhiên, Nhậm Thương Khung cũng có ưu thế mà người khác không có. Truyền thừa của Đế Hào cung còn chưa nói. Tu luyện Bất Hủ Đế Khí Quyết, nhất định có một ngày hắn sẽ nổi tiếng.
Mà muốn đạt được tài phú, thì nhắm vào Linh dược là tốt nhất.
Nhất là số Linh dược mà năm đại phân đà kia biển thủ, bọn chúng nhờ thế mà kiếm được đại lượng tài phú, làm cho Nhậm Thương Khung ý thức được, sau lưng của Linh dược, là thương cơ vô hạn.
Cho nên, muốn tích lũy tài phú, phải nhắm vào Linh dược.
- Xem ra, có cơ hội, phải đi chứng thực thân phận Dược Vương một chút, thậm chí, nếu có cơ hội, còn phải đánh sâu vào thân phận Dược Thánh.
Một khi đạt được thân phận Dược Thánh, như vậy có rất nhiều chuyện sẽ thuận lợi hơn rất nhiều!
Phải biết rằng, cả Thiên Các tổ chức, cao thủ cấp Dược Vương, cũng chỉ có tam đại Lão Tổ của Bách Thảo Đường.
Còn Dược Thánh, một cái cũng không có.
Cả Đông Hoàng Châu, cũng chỉ có hai Dược Thánh mà thôi.
Dược Thánh, ở Thiên Trạch thế giới, đại biểu cho hàng ngũ cao nhất của Linh dược giới. Trên Dược Thánh, chính là danh hiệu Dược Tổ, trừ Vạn Dược Tôn được công nhận ra, hiện giờ tồn tại vài cái, đều là tự phong, thực lực cũng không đến tiêu chuẩn Dược Tổ!
Cho nên nói, một Dược Thánh, thực lực rất đáng sợ!
- Huống chi, ta còn có gần trăm khỏa Huyền linh chủng tử, thời điểm tất yếu, nếu có thể đào tạo ra Huyền cấp linh dược, tuyệt đối có thể bán được giá trên trời.
Tính toán như vậy, Nhậm Thương Khung có chút vừa lòng. Tuy bây giờ còn chưa tới thời điểm thành lập thực lực của mình, nhưng hắn cảm thấy tiềm lực của mình, nhất định sẽ làm được
Những tiềm lực này một khi chuyển hóa thành thực lực, sẽ phi thường đáng sợ.
Trở lại Linh Nhãn Phong, Nhậm Thương Khung có thể nói là thu hoạch rất lớn, lần này xét nhà, Ứng Vô Nhai có rất nhiều tài phú ngầm, toàn bộ bị Mộ Dung đào móc ra, đưa cho Nhậm Thương Khung.
Số tài phú này, rất dọa người. Nhậm Thương Khung tự nhiên sẽ không khách khí. Hắn hiện tại thiếu nhất chính là tài phú, nhân thủ.
Chỉ riêng cao cấp linh thạch, chuyển hóa thành cao linh nhất phẩm linh thạch, ước chừng có hơn ngàn vạn! Mà đây chỉ là tài phú ngầm!
Đại bộ phận tiền tham ô của Ứng Vô Nhai, đều chuyển lên cho cấp trên của hắn. Có thể thấy được, những năm gần đây, Ứng Vô Nhai biển thủ số lượng khủng khiếp đến cỡ nào!
Trừ linh thạch ra, còn có rất nhiều cao linh chủng tử, Linh dược tồn kho. Linh dược tồn kho, thì đến gần ngàn vạn linh thạch Linh dược, hơn nữa đều là trung linh lục phẩm trở lên, cao linh cửu phẩm thì hơi ít một chút.
Số tài phú này, làm cho hầu bao của Nhậm Thương Khung nặng trịch.
......
Trong Thánh điện của Bách Thảo Đường, các Lão Tổ đến từ thập điện đều đã đến. Bởi vì, Bách Thảo Đường hướng bọn họ phát ra lệnh triệu tập.
Trừ số ít Cung điện Lão Tổ lánh đời không ra, lão tổ thập điện, một cái không thiếu, toàn bộ đều đến. Mà những Lão Tổ này, tựa hồ cũng biết tình thế nghiêm trọng, một đám đều biểu tình rất nghiêm túc.
Lão Tổ của thập điện, bất luận một người nào, đều là cự đầu của Thiên Các. Mấy chục người tụ tập cùng nhau, khí thế kia tự nhiên là bất phàm.
Tất cả Lão Tổ sau khi ngồi xuống, Ngụy Phong lão tổ bắt đầu nói:
- Chư vị, lần trước Bách Thảo Đường ta đề nghị đem vụ án Linh dược của năm đại phân đà, thăng cấp trở thành tông môn nhiệm vụ, tin tưởng tất cả mọi người còn nhớ rõ?
- Nhớ rõ, sao không nhớ rõ chứ? Bách Thảo Đường các ngươi gần đây có một thiên tài, không phải đã làm dư luận xôn xao rồi sao! Ta nói Phong lão tổ này, Bách Thảo Đường các ngươi tính toán bồi dưỡng người mới, cũng không cần lấy các phân đà lập uy chứ? Không ngờ lại đến phân đà gần biên cương đại náo, vậy cũng quá đáng lắm đó?
Một Lão Tổ đến từ Nguyệt Hoa Điện lên tiếng làm khó dễ.
Đây là vừa ăn cướp vừa la làng, nhưng lập luận rất sắc sảo.
Bên kia Ngụy Phong lão tổ biểu tình trầm xuống:
- Lời này của ngươi tựa hồ là cố ý chụp mũ chúng ta sao? Bách Thảo Đường ta vì vụ này, trước sau hy sinh nhiều đệ tử như vậy, nhưng vì điều tra chân tướng, chúng ta cũng bất chấp hi sinh. Còn nữa, nếu Bách Thảo Đường ta không điều tra, những phân đà khác đều noi theo, thì linh dược sẽ bị khủng hoảng trầm trọng, Nguyệt Hoa Điện các ngươi có chịu cắt giảm bớt không?
- Hừ, nếu thật Linh dược bị thâm hụt, kia cũng là Bách Thảo Đường các ngươi ngày thường không tận tâm, không có uy tín, nói cách khác....
- Ha ha, uy tín?
Tần Xuyên lão tổ ánh mắt uy vũ, nhìn chằm chằm vào Nguyệt Hoa Điện lão tổ:
- Luật lão tổ, như lời của ngươi mà nói. Hiện tại, là cơ hội để khảo nghiệm uy tín của Thiên Các thập điện.
Tần Xuyên lão tổ mang tất cả chứng cứ, để lên bàn nói:
- Tất cả mọi người chuyền xem đi!
Các loại chứng cớ, được mọi chuyền tay nhau xem.
Lập tức, cả hiện trường nhốn nháo lên. Có vài Lão Tổ, đương trường giận tím mặt, mắng trợn lên. Mà có vài Lão Tổ, thì im lặng không nói, giống như đang lo lắng gì đó.
Có vài Lão Tổ, thì là cười lạnh, giống như việc này không đáng giá nhắc tới, hoặc là bọn họ căn bản không có tâm tư đi để ý.
Các loại phản ứng, đều được Tần Xuyên lão tổ thu hết vào mắt.
- Phản đồ, này là phản đồ!
Một Lão Tổ của Thần Chiến Điện chửi ầm lên:
- Đây là phản đồ, đây là ăn cây táo, rào cây sung a, phản bội Thiên Các! Giết, đối với đám súc sinh này, không cần giảng nhân từ gì cả. Lão phu đề nghị, thập điện liên thủ, nghiền ép những phân đà này. Bắt tất cả về quy án, lập tức hành quyết!
- Ta tán thành ý kiến này! Luật pháp Thiên Các, nặng nhất là phản bội tông môn. Những phản đồ này, lấy Linh dược của Thiên Các, bán cho Man Hoang chi địa đi, này tuyệt đối là phản bội tông môn! Đáng chết!
- Ta cũng đồng ý thập điện cùng xuất binh, chém hết phản đồ. Hiện tại có chút phân đà, càng ngày càng quá đáng! Nếu cứ tiếp tục như vậy, những phân đà khác khẳng định sẽ noi theo. Uy nghiêm của thập điện chúng ta, sẽ không còn gì nữa.
Những người này, đều thuộc phái cường ngạnh, bọn họ cùng Tần Xuyên lão tổ một dạng, là muốn tra đến cùng, mặc kệ liên quan đến ai.
Xem như Thiên Cương phân đà rất mạnh, địa vị cơ hồ có thể cùng bọn họ ngang nhau, nhưng đề cập đến lợi ích tông môn, không giết không đủ để kinh sợ những phân đà khác!
- Chư vị, bình tĩnh một chút đi.
Luật lão tổ của Nguyệt Hoa Điện, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Không nói những chứng cớ này là thật hay là giả. Xem như là thật, ta cảm thấy, gióng trống khua chiêng mà nói, chỉ sợ rút giây động rừng. Hiện giờ thế lực của Thiên Các, rắc rối khó gỡ. Bất luận một phân đà nào, đều có quan hệ với tổng bộ. Nhất là Thiên Cương, Thiên Mãnh cùng với Thiên Thương tam đại phân đà này, đều là đại phân đà của Thiên Các chúng ta. Một khi diệt trừ, nhất định sẽ có biến có lớn? Ta cảm thấy, chuyện này, phải cẩn thận nghiên cứu, tuyệt không thể tùy tiện phát binh. Vạn nhất khiến cho Thiên Các nội chiến, chúng ta sẽ là tội nhân thiên cổ!
Luật lão tổ nói tới đây, hướng nhìn qua Thiên Hình Đường, lại nói một câu:
- Nói sau, này là hình luật, chúng ta trước phải nghe ý kiến của Thiên Hình Đường đã.
Tất cả Lão Tổ của điện phủ, nghe xong lời này, đều đem ánh mắt chuyển hướng đến Thiên Hình Đường. Lời của Luật lão tổ không phải không có lý, hình luật, vốn là việc của Thiên Hình Đường.
Thiên Hình Đường không lên tiếng, bọn họ có bàn luận, căn bản cũng không có kết quả.
Thiên Hình Đường bên kia, một gã Lão Tổ hừ lạnh một tiếng:
- Chuyện này, Thiên Hình Đường chúng ta quả thật có ý kiến! Hơn nữa ý kiến rất lớn!
Một câu này của Lão Tổ Thiên Hình Đường, làm cho những người khác đều sửng sốt. Ẩn ẩn có một điềm xấu.