- Hắn đã sớm bị sợ đến nát gan, tới, lấy ra hai vò rượu, ta biết tiểu tử ngươi có rất nhiều rượu.
Tiến vào bên trong liền mất phương hướng, bên trong vô cùng đơn giản, chỉ có một cái bàn cùng bốn ghế dài, mà ở trên mặt bàn có một cây cung, một túi tên, sau khi Trình lão gia tử ngồi xuống liền khoát tay để cho Trình Cung cầm rượu.
Trình Cung lại lấy ra hai bình rượu cho gia gia, vừa mới tiến vào, Trình Cung liền nhận ra một vài vấn đề, hơn nữa vừa rồi hắn sử dụng thân ngoại hóa thân điều tra tình huống nơi này, mơ hồ cảm giác được tình huống đặc biệt của nơi này tựa hồ có quan hệ cùng cây cung cùng túi tên này.
- Bằng hữu cũ, đại ca, ta đã đến. Không chỉ là ta đã đến, còn có Tôn nhi của chúng ta cũng đã đến, ngươi xem một chút a, hắn trưởng thành rồi, đã có tiền đồ, đã có tiền đồ, thật sự đã có tiền đồ. . .
Trình lão gia tử đẩy bình rượu ra, mùi rượu lan tỏa bốn phía, lời nói thậm chí có chút ít nghẹn ngào, sau đó giơ bình rượu lên trực tiếp tưới xuống dưới.
Nhìn bộ dáng gia gia bây giờ, trong nội tâm Trình Cung cũng rất không thoải mái, nhưng hắn cũng không có lên tiếng, chỉ là lẳng lặng đứng ở một bên chờ đời.
Tựu như từ trước đến nay, hắn không có đuổi theo hỏi những chuyện này, hôm nay hắn ngồi ở chỗ kia cũng không có hỏi thăm, nếu như gia gia không nói, sau khi hắn uống rượu xong sẽ rời khỏi.
Có chút thời điểm, có một số chuyện, cũng không cần nhất định phải biết rõ lập tức, nhịn được thì nhịn, mọi chuyện đến thời điểm cần thiết đều sẽ tự bộc lộ.
Chỉ là hắn rất ngạc nhiên, cây cung cùng mũi tên này rất đặc biệt, mình cũng không có biện pháp phát giác được cây cung cùng mũi tên này mạnh bao nhiêu, giống như rất bình thường, nhưng cùng cả không gian đặc thù của gian phòng có cấu tạo liên tiếp, là hạch tâm của cả không gian trận pháp.
Nếu quả thật có thể ẩn cả mật thất vào trong không gian, cái kia chỉ sợ Linh khí tuyệt phẩm cũng không có biện pháp làm được, chỉ có Đạo khí mới có thể làm được.
Đạo khí, chẳng lẽ cung cùng mũi tên tầm thường này là Đạo khí?
Đột nhiên, Trình Cung nhớ tới lúc Hoàng đế sắp chết nói mấy lời kia, Thiên Cung Thần Điện, Bắc Câu Lô Châu, Lô gia. . . Thiên Cung Thần Điện, cung, mũi tên. . .
Còn có lời này của gia gia, Trình Cung không nhìn ra tình huống cụ thể của cây cung cùng mũi tên này, ánh mắt chậm rãi nhìn về phía gia gia.
- Dùng thông minh cùng năng lực của tiểu tử ngươi, đoán chừng bây giờ ngươi đã biết không ít đi, nhưng ngươi lại vĩnh viễn không biết bọn hắn vì ngươi bỏ ra bao nhiêu. Cây cung còn có mũi tên này, là của đại ca ta, là ông ngoại ngươi để lại cho ngươi, năm đó hắn chính là bằng vào thanh cung cùng túi tên này, khiến cho thế lực cường đại sau lưng năm nước tử thương vô số, một người độc chiến thiên hạ. Mà hết thảy chuyện này vốn là không có quan hệ gì với hắn, chỉ bởi vì hắn là huynh đệ cùng ta, bởi vì ta là Đại Nguyên Soái của Lam Vân đế quốc, ta muốn lĩnh quân đối kháng năm nước tránh cho Lam Vân đế quốc phúc diệt.
Nhắc tới chuyện này, phảng phất giống như Trình lão gia tử trở lại năm đó lần nữa.
- Con gái của tông chủ Phù Văn Tông kia cuối cùng đúng là bị Tống gia gia ngươi giết, nhưng cái kia cũng là bởi vì một mũi tên của ông ngoại ngươi làm nàng mất chín thành chín lực lượng, Chiến Thiên mới có cơ hội đánh chết. Không chỉ là con gái của tông chủ Phù Văn Tông chết, năm đó kiến thức của ta vẫn chỉ là cực hạn ở Nam Chiêm Bộ Châu, nhưng ông ngoại của ngươi đã nói với ta, lần đó người bị hắn giết còn có nhi tử của một vị Thiên Yêu Hoàng Yêu tộc, Thái thượng trưởng lão của Thất Âm Cầm Cung, mấy vị Địa Anh đỉnh phong của Man tộc, trận chiến ấy kinh thiên động địa, ông ngoại ngươi một người độc chiến vô số người, hoàn toàn cuốn vào trong một hồi chiến đấu mà hắn không có liên quan.
- Cuộc chiến đấu kia, Hoàng đế còn tưởng rằng cuối cùng là bởi vì người hắn đi mới thắng lợi, nhưng lại không biết là vì có một cổ thế lực khác, căn cứ ông ngoại ngươi nói, hẳn là vị lão tổ tông Chu gia kia liên hợp một số người ra tay, cuối cùng mới tiêu diệt những lực lượng này.
Trình lão gia tử nói có chút kích động, sau khi uống mấy ngụm rượu mới thoáng bình phục tâm tình một chút nói:
- Dùng kiến thức của ngươi sợ rằng bây giờ đã sớm đoán được, ông ngoại ngươi chính là người của Lô gia Bắc Câu Lô Châu, hắn chính là người thừa kế gia chủ Lô gia lúc ấy, là người thừa kế duy nhất, vốn là năm đó ở mấy tháng trước nên cử hành đại điển kế vị, nhưng hắn vẫn muốn đích thân tới đón ta. Năm đó hắn du lịch đến Nam Chiêm Bộ Châu, sau đó quen biết cùng ta, cũng không biết tên phụ thân giống như gấu của ngươi khiến cho mẹ của ngươi coi trọng hắn như thế nào, vậy mà ái mộ hắn, cuối cùng chúng ta còn kết làm thân gia. Lại không nghĩ rằng trận chiến ấy giết quá mức thảm thiết, Lô gia tổn thất cũng tương đối nghiêm trọng. Sau đó Yêu tộc, Phù Văn Tông, Thất Âm Cầm Cung, thần miếu Bà La Đa cùng một chỗ gây áp lực đối với Lô gia, cuối cùng Lô gia tuyên bố sẽ không xen vào bất cứ chuyện gì của Nam Chiêm Bộ Châu nữa. Mặc dù Lô gia nói như thế, nhưng ông ngoại ngươi ở thời điểm sắp chết thề, ai dám gây bất lợi với ngươi, Lô gia sẽ không tiếc bất cứ giá nào diệt hắn. Cũng chính bởi vì thế, qua nhiều năm như vậy ngươi mới không có chuyện gì, nhưng lúc kia ngươi chỉ là một thiếu gia ăn chơi bình thường, đối với bọn họ mà nói cũng không có uy hiếp, nhưng bây giờ ngươi phải cẩn thận.
- Yêu tộc, Phù Văn Tông, Thất Âm Cầm Cung, thần miếu Bà La Đa, nghe nói địa bàn từng cái khống chế đều lớn gấp mấy chục thậm chí gấp trăm lần so với Lam Vân đế quốc, lúc ấy ta chỉ là Đại Nguyên Soái của Lam Vân đế quốc, có rất nhiều chuyện mà ta không được biết. Lúc ấy đại ca đã từng nói, nếu như không có lực lượng cùng cấp độ ước thúc, giám sát và điều khiển, những lực lượng này rất có thể sẽ áp dụng một ít thủ đoạn đặc thù, cho dù ta chiến đấu lợi hại hơn cũng chỉ có một con đường chết, lúc ấy chính là vì có đại ca, bọn hắn mới không dám phái tồn tại siêu việt Thoát Tục kỳ tới đối phó ta. Lúc ấy thậm chí ngay cả Vạn Tượng Nhất Long cũng không dám sử dụng trong chiến trường, bởi vậy ta mới có thể chống cự liên quân của ngũ quốc, mới có thể theo chân bọn họ đánh nhiều năm như vậy.
- Lúc đó căn bản ta không có suy nghĩ chuyện khác, thậm chí không biết đại ca là tới tiếp ta tham gia đại điển hắn kế vị, đại ca vì ta mà cái gì cũng chưa nói yên lặng lưu lại. Mãi đến cuối cùng những thế lực này phát hiện những thế lực bọn hắn khống chế không làm gì được ta, cuối cùng nhịn không được bắt đầu dùng một ít thủ đoạn khác, bọn hắn phái ra rất nhiều Thoát Tục kỳ đỉnh phong, các loại độc dược, các loại thủ đoạn... Cuối cùng nhất chọc giận ông ngoại ngươi chính là, bọn hắn dám động đến mẹ của ngươi, lúc ấy mẹ của ngươi đang mang thai ngươi, đó cũng là kíp nổ cuối cùng khiến đại chiến bộc phát.
- Cuộc chiến đấu kia rất thảm thiết, đến cuối cùng đại ca còn lưu lại cây cung cùng mũi tên này, có thể ở thời điểm nguy hiểm nhất mang bọn ta rời khỏi.
Trình lão gia tử chạm nhẹ vào cây cung cùng mũi tên trên bàn, thoạt nhìn mũi tên cùng cây cung này như bình thường, nhưng mà khiến cho lòng Trình lão gia tử chua xót, đau lòng không thôi.
- Lúc ấy ta căn bản không biết, nguyên lai sau lưng của liên quân ngũ quốc đều có thế lực tồn tại, từ đó về sau ta mới biết được, nguyên lai tài năng quân sự ta lấy làm kiêu ngạo, lại không sánh bằng một quyết định cả đại nhân vật. Nếu không có đại ca, ta có thể đánh nhau nhiều năm như vậy sao, nếu không có hắn uy hiếp, khiến cho các thế lực này không dám phá hư quy củ, ta sớm chết một trăm lần rồi. Mãi đến khi cuối cùng đại ca nói với ta ta mới biết được, đây cũng là nguyên nhân trước kia ta không nói với ngươi, quay mắt về phía những lực lượng khổng lồ kia, nói cho ngươi biết thì có ích lợi gì?
Trình lão gia tử nói một hơi rất nhiều, nghĩ đến cái gì nói cái nấy, thương cảm, đau lòng, cảm khái, cuối cùng cầm nửa bình rượu trong tay một hơi uống hết.
Vui vẻ rượu không say người, thương tâm rượu làm người say mãi, giờ phút này Trình lão gia tử liền ghé vào trên mặt bàn.
- Đại ca. . . Xú tiểu tử. . . Hắn là ông ngoại ngươi, là người quan tâm ngươi nhất. . . lo lắng cho ngươi nhất. . . ngươi có biết hay không, đến, giúp ta uống rượu cùng đại ca, đại ca, xem cháu trai của chúng ta ưu tú không này.
- Ta vốn không muốn nói cho ngươi biết. . . Không muốn, thật sự không muốn, không muốn làm cho ngươi cuốn vào trong đó, nhưng thế sự khó lường, cuối cùng ngươi vẫn quấn vào trong chuyện này, ngươi còn muốn dừng chân ở Nam Hoang đối kháng thú triều. . . Ha ha. . . chuyện thế gian luôn như thế, không phải mình có khả năng đoán trước, không phải sức người có khả năng an bài. Mẹ của ngươi sinh tử không biết, ông ngoại của ngươi vì ngươi. . . vì Trình gia chúng ta. . . hắn từng ở trước mắt ta...
- Đại ca, ta thực xin lỗi ngươi, ta sớm nên nghe lời ngươi, không nên tự cho mình là đúng, cho rằng có thể bảo hộ những người này, ta có thể bảo vệ ai ah. . . Ta ngay cả. . . Tôn nhi của mình cũng không bảo vệ được, ta ngay cả. . . các ngươi đều không bảo vệ được. . .
- Giết. . . Giết. . . Đại ca nói không sai, chúng ta sợ qua ai.
- Đại ca nói ngươi không giống bình thường. . . Nói có dị tượng. . . Nói ngươi sinh ra Cửu Châu đại địa đều chấn động. . .
- Lúc trước ngươi ngây ngốc. . . ta rất lo lắng. . . võ không được. . . văn không được. . .
Từ đầu đến cuối, Trình Cung không hỏi một câu, một mực lẳng lặng đứng ở một bên, một mực nghe Trình Tiếu Thiên nói, về sau Trình Tiếu Thiên đã say mèm, nước mắt nước mũi một bả, đông một câu tây một câu, Trình Cung một mực lẳng lặng đứng ở nơi đó.
Cho dù dùng kiến thức quảng bác của Trình Cung, nghe Trình Tiếu Thiên nói những chuyện này, trong lòng cũng bị chấn động. Bắc Câu Lô Châu, Thiên Cung Thần Điện, truyền nhân gia chủ Lô gia, không ngờ chính là ông ngoại của mình, mà ông ngoại của mình cũng thật sự là một kỳ nhân, không ngờ vì một huynh đệ như gia gia mà chờ đợi ở Nam Chiêm Bộ Châu nhiều năm, bởi vì hắn biết chỉ cần mình ly khai, khẳng định Trình Tiếu Thiên cũng sẽ bị người khác tính toán. Mà ngay lúc đó Trình Tiếu Thiên vì nước vì nhà, người khác lại không có biện pháp khuyên bảo.
Bọn hắn đã là hảo huynh đệ, lại là thân gia, thân phận của ông ngoại cùng gia gia có thể nói là ngày đêm khác biệt. Trách không được Tống gia gia có thể được yêu đan của Tuyết Ưng Yêu Hoàng, trách không được Hoàng đế kiêng kỵ Trình gia như vậy, nguyên lai là vì ông ngoại mình chính là người khống chế Bắc Câu Lô Châu.
Mà tranh đoạt Nam Chiêm Bộ Châu, từ mười mấy năm trước đã đạt tới đỉnh, chỉ là ngoài ý muốn vì gia gia của mình mà đảo loạn hết thảy.
Mịa nó, lần trước đi thần miếu Bà La Đa căn bản không có cơ hội điều tra quá nhiều, không nghĩ tới hắn cùng chính mình sớm có ân oán, sớm biết như vậy cần phải nghĩ biện pháp để cho bọn họ tổn thương nặng một ít mới tốt.
Những ý niệm này chỉ là chợt lóe lên trong lòng của Trình Cung, thế cục bây giờ cùng lúc trước tựa hồ có chút bất đồng, Yêu tộc, Phù Văn Tông, thần miếu Bà La Đa, Thất Âm Cầm Cung cùng thi triển thủ đoạn, ít nhất không nhìn ra bọn hắn có thể hợp tác. Cho dù mười mấy năm trước, đoán chừng bọn họ hợp tác cũng là tạm thời, rất có thể là hợp tác cướp đoạt, cuối cùng bên trong định thắng bại. Hoặc là năm đó đã nói chia cắt Nam Chiêm Bộ Châu như thế nào, chỉ là bị gia gia cùng ông ngoại mình đảo lộn, một cái ở chiến trường thế tục, một cái ở trong chiến đấu đỉnh phong đánh bại bọn hắn, bọn hắn đã cải biến kế hoạch, thậm chí muốn một mình đạt được Nam Chiêm Bộ Châu.
Những khả năng này cũng đã không trọng yếu, cho dù không có lời nói của gia gia hôm nay, Trình Cung cũng không có kết cục tốt đẹp cùng bọn hắn.