[Dịch] Bất Hủ Đan Thần

Chương 309 : Nô bộc Nhân Anh




Không còn cách nào khác, Trình Cung đành chủ động giới thiệu nói:

- Cho dù là Đan Sư có thiên phú hơn đi chăng nữa, có vô số nguyên liệu đưa tới cho người đó, nhưng nếu cứ chôn chân luyên đan ở trong Luyên Đan Thất này, cũng vĩnh viễn không thể trở thành một Đan Đạo Đại Sư xuất sắc được, càng khỏi phải nói phá vỡ Đan Đạo Tông Sư trong truyền thuyết. Luyện đan cũng giống hệt như luyện công, trước chỉ đơn thuần là nâng cao kỹ xảo, sức mạnh, nhưng sau đó thì khác, tu chân, luyện công cần phải có sự lĩnh ngộ thiên đạo, thậm chí dấng thân hợp đạo mới được. Mà luyện đan thì phải thật sự nắm vững dược tính, hiểu được tác dụng khác nhau của đan dược trên mỗi cơ thể khác nhau. Lần này để nàng đi theo đến Yêu Thú Sâm Lâm, một mặt là để bảo vệ bọn họ, mặt khác nàng cũng có thể đích thân lựa chọn dược phẩm, tự tay giết yêu thú lấy yêu đan, yêu huyết… nàng còn có thể trông tận mắt lúc đan dược vào cơ thể sẽ có biến hóa và đặc điểm thay đổi như thế nào. Đây đều là những thứ rất có ích cho việc xông phá Đan Đạo Đại Sư của nàng, đợi sau khi xông phá được Đan Đạo Đại Sư, sau này nàng sẽ hiểu biết mới về bản thân, về thiên địa, phải biết về dược vật, cơ thể người, như vậy mới thật sự bước vào cảnh giới cao hơn.

Tuy Đông Phương Linh Lung vẫn cho người ta cảm giác im lặng, điềm đạm, trầm mặc vô bờ, nhưng Trình Cung đã cảm giác được có gì đó gấp gáp, tuy không thể nói là nôn nóng sốt ruột, nhưng đối với người trầm ngâm như Đông Phương Linh Lung thì đây đã là biểu hiện hiếm thấy rồi.

Nàng rất hy vọng có thể mau chóng xông phá Đan Đạo Đại Sư, nhưng càng nôn nóng lại càng khó xông phá.

Thiên phú của Đông Phương Linh Lung rất cao, sau khi nghe Trình Cung nói, đột nhiên có cảm giác bừng tỉnh, hiểu ra mọi chuyện, tuy không cách nào bắt được một tia cơ hội trở thành Đan Đạo Đại Sư, nhưng lại có một cảm giác trước kia chưa từng có.

Thì ra, hiện giờ cái mình thiếu hụt không phải là kỹ xảo luyện đan, mà là một sự lĩnh ngộ, là sự nhận thức mới về đan dược.

- Được.

Đông Phương Linh Lung nói một tiếng, đã cất đan dược Trình Cung đưa cho, đang lúc nàng xoay người chuẩn bị rời khỏi, bỗng nhiên dừng chân nhìn Trình Cung nói:

- Thanh Mai và Tiểu Tuyết vẫn khỏe chứ? Bọn họ ở đâu?

Hiếm thấy a, cứ tưởng trời có sập xuống nàng cũng mặc nữa chứ, không ngờ nàng cũng biết nhớ và lo lắng cho người khác.

Trình Cung thầm nghĩ, hắn thật sự rất kinh ngạc, rất sửng sốt, kỳ thật từ lúc rời xa Thanh Mai và Tiểu Tuyết, đây là lần đầu tiên Linh Lung mở lời hỏi thăm.

Thấy Trình Cung không trả lời ngay, Đông Phương Linh Lung trực tiếp xoay người bước đi ra ngoài.

- Yên tâm đi, có nguy hiểm nhưng bình an vô sự, tuy Lão Mã bị giết chết, nhưng cuối cùng ta phát hiện bọn họ gặp được một người quen, nếu may mắn, nói không chừng nàng còn có thể gặp lại bọn họ.

Trình Cung cười hét thêm một câu theo hướng Đông Phương Linh Lung bỏ đi, Lão Mã chết đương nhiên hắn biết rõ, vả lại còn thông qua lực lượng mong manh trong cơ thể Lão Mã, đã nhìn thấy hiện trường lúc bấy giờ. Khi trông thấy Tử Yên công chúa, Trình Cung cũng bị dọa ngẩn người, không ngờ Tử Yên công chúa bị mất tích bao lâu nay, giờ lại lợi hại đến như vậy, còn cứu cả Đông Phương Thanh Mai và Tiểu Tuyết nữa, thật nằm mơ cũng không thể ngờ tới.

Đông Phương Linh Lung rời đi rồi, Trình Cung lập tức đến tầng đáy của phòng luyện đan, hắn lấy ra một viên Ảo Giác Đan Địa cấp thượng phẩm từ trong mảnh vỡ ngoại đỉnh, nhét vào miệng của Huyết Y Lão Tổ, để hắn nuốt vào trong. Viên Ảo Giác Đan này chuyên đối phó với thần niệm, Ảo Giác Đan Địa Cấp Thượng Phẩm có chút tác dụng đối với Huyết Y Lão Tổ, nhưng tác dụng không lớn. Nếu là Địa cấp siêu phẩm thì hiệu quả hẳn sẽ hơn rồi, có thể trực tiếp làm cho Huyết Y Lão Tổ chìm trong hôn mê, không dứt ra được. Có người dùng loại đan dược này để tra hỏi thông tin tình báo, cũng có người biết cách lợi dụng loại đan dược này để rèn luyện thần niệm, bởi số lượng dùng tăng lên, thần niệm cũng sẽ dần trở nên lớn mạnh, sau này đối phó với Ảo Giác trận hoặc cao thủ sử dụng ảo giác cũng sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

- Huyết Y Lão Tổ, giờ ta cho ngươi hai con đường để đi, sống, từ nay làm nô làm bộc, bổn Đại Thiếu còn có thể để ngươi trở thành Nhân Anh, chết, bổn Thiếu gia sẽ lập tức kết liễu ngươi tại chỗ.

Sau khi cho Huyết Y Lão Tổ uống đan dược, Trình Cung dùng pháp lực kích thích cho hắn tỉnh dậy.

- Lão nô bái kiến Đại Thiếu, lão nô tự biết trước kia tội nghiệt chồng chất, sau này nguyện toàn tâm toàn ý hết mình vì Đại Thiếu, vì Trình gia. Trình lão gia tử là Lục Địa Thần Tiên, cao cao tại thượng, có thể dốc sức cho Trình gia là vinh hạnh của ta.

Huyết Y Lão Tổ vừa nghe Trình Cung nói, lập tức quỳ xuống dập đầu, vô cùng day dứt, vô cùng thành kính.

- Hơ… có phải trong lòng ngươi đang nghĩ, bổn Đại Thiếu ta nói có thể giúp ngươi trở thành Lục Địa Thần Tiên là đang gạt ngươi phải không, ngươi nhìn đây là thứ gì?

Trình Cung vừa nói xong, trên tay đã xuất hiện Ngưng Anh Đan.

- Ngưng Anh đan, có huyết mạch lưu thông, ngưng tụ Nhân Anh, đây đây là …Ngưng Anh Đan, trời ơi…..thật sự là Ngưng Anh Đan.

Hai tay Huyết Y Lão Tổ run rẩy, nếu giờ lão còn có lực lượng, chắc chắn sẽ lao tới cướp nó đi. Đây đúng là Ngưng Anh đan thật, sau khi phục dùng có thể giúp người trực tiếp trở thành thành tiên, trở thành Lục Địa Thần Tiên. Bản thân mình nhiều năm tung hoành cũng chỉ biết được sự tồn tại của món bảo bối này, không ngờ trên đời này lại thật sự có bảo vật như vậy, hơn nữa nó còn nằm trong tay của Trình Cung nữa.

Trình Cung cười một cách nhạt nhẽo nói:

- Sau khi ngươi theo bổn Đại Thiếu, bổn Đại Thiếu sẽ thưởng Ngưng Anh đan này cho ngươi.

- Thật… thật ư, ta theo, ta theo, Huyết Y Lão Tổ có thể thề với trời cao, từ đây về sau một lòng đi theo tháp tùng cho Đại Thiếu.

Huyết Y Lão Tổ nhìn Ngưng Anh đan với con mắt thèm thuồng, hận không thể một miệng đốp hẳn Ngưng Anh đan vào bụng.

- Thế thì tốt, nếu vậy thì bổn Đại thiếu thu nhận ngươi làm nô, Nô Phù, đi.

Tay phải của Trình Cung thẳng như kiếm, trực tiếp điểm lên giữa trán của Huyết Y Lão Tổ, lá Nô Phù kia trong nháy mắt đã nhập vào trong cơ thể Huyết Y Lão Tổ.

- Hơ, là thứ gì vậy, sao lại thế này, cơ thể của ta, đầu óc của ta, khốn nạn, Trình Cung, rốt cục ngươi đã làm gì ta, tên khốn nhà ngươi, ngươi chết không được toàn thây….

- A…ngươi tưởng có thể hàng phục được Lão Tổ ta thật sao, bổn Lão Tổ tung hoành thiên hạ, không ai có thể hàng phục được ta….

- Ta phải tiêu diệt các ngươi, giết sạch các ngươi, giết sạch.

Huyết Y Lão Tổ cảm giác được lực lượng to lớn của Nô Phù, nó đang không ngừng hấp thu, dung hòa vào thần niệm của hắn, đó là cảm giác mất đi chính mình, cho nên Huyết Y Lão Tổ liều mạng chống trả. Nhưng bản thân Nô Phù đã có một lực lượng đặc biệt, không ngừng dung hòa, tinh hoa, chuyển biến thần niệm của Huyết Y Lão Tổ.

- Hừ, quả nhiên là khẩu phật tâm xà, sớm biết đức hạnh của lão già ngươi không tốt.

Thấy Huyết Y Lão Tổ ôm đầu kêu gào, toát ra sát khí, Trình Cung lạnh lùng nói.

Tiếp đó tinh thần lực cũng nhanh chóng áp bức, dung hòa với Nô Phù đánh vào trong thần niệm của hắn, bắt đầu chủ trì Nô Phù, triệt để khống chế Huyết Y Lão Tổ.

Bản thân thần niệm của Trình Cung đã không thua kém gì so với Huyết Y Lão Tổ, thậm chí còn mạnh hơn hắn, càng khỏi phải nói nay Huyết Y lão Tổ lại liên tiếp bị trọng thương. Nếu hắn còn lực lượng, đương nhiên có khá nhiều cách, nhưng giờ lực lượng bị phong tỏa, thần niệm vừa bị Trình Cung và Linh Lung đả thương, hơn nữa dần dần trong thần niệm hắn lại xuất hiện ảo giác, trong lòng gã đột nhiên xuất hiện nỗi sợ hãi kinh hoàng, khiến thần niệm của hắn dần dần đầu hàng trước sự áp chế của Trình Cung và Nô Phù kia.

-Bùm!

Cuối cùng, thần niệm của Huyết Y Lão Tổ đã hoàn toàn vỡ vụn, thoáng chốc bị Nô Phù hấp thụ, tiếp đó Nô Phù hoàn toàn dung hòa vào cơ thể của Huyết Y Lão Tổ.

- Lão nô bái kiến chủ nhân, trước kia lão nô làm vô số chuyện ác, không ngờ còn nghĩ tới chuyện muốn giết chủ nhân, quả thật tội không thể tha, xin chủ nhân cho lão nô lấy cái chết để tạ tội.

Huyết Y Lão Tổ vô cùng đau đớn, tự trách bản thân, đau khổ quỷ xuống, nước mắt ròng ròng.

- Mịa, bổn Đại Thiếu bỏ bao tâm huyết mới bắt được ngươi, thu phục ngươi, giờ con mịa ngươi đòi chết, ngươi chết thì ta thiệt to rồi. Nô Phù này quả nhiên rất có hiệu quả, sảng khoái thật, đáng tiếc năm xưa ta không học được cách chế tạo ra nó, nếu không cứ dùng nó khống chế kẻ địch, sau đó nghĩ biện pháp chơi bọn chúng, được thế thì thích thật.

- Không có mệnh lệnh của bổn Đại Thiếu, ngươi tuyệt đối không thể chết được. Chết là hành động nhát gan ngu xuẩn, là hành vi trốn tránh sự thật, biết mình sai thì phải sửa sai, sau này ngươi phải dốc lòng giúp đỡ bổn Đại Thiếu, lấy công chuộc tội. Nửa viên Ngưng Anh Đan này ta cho ngươi, mau chóng phục dùng để nâng cao lực lượng, chốc nữa ta còn có việc cho ngươi đi làm.

Trí nhớ, thần thông, thậm chí là trí tuệ của Huyết Y Lão Tổ vẫn còn đó, hắn vẫn có thể tu luyện, vẫn có thể tự mình quyết định mọi việc, nhưng đối mặt với Trình Cung thì lại chung thành vô đối.

Đây là điểm đáng sợ của Nô Phù, đoán chừng đây chính là nguyên do vì sao năm xưa cả gia tộc đó bị tiêu diệt, bởi vì thứ đồ chơi này quá nguy hiểm, nghĩ tới thôi đã khiến người ta rợn gai óc.

- Ngưng Anh Đan, chủ nhật lại cho lão nô thứ bảo bối quý giá thế này, lão nô nào có tài đức gì.

Huyết Y Lão Tổ hai tay run rẫy nhận lấy Ngưng Anh đan, thần thái vô cùng kích động.

- Đừng con mẹ nó nhiều lời nữa, mau dùng đi.

- Vâng.

Có lệnh của Trình Cung, Huyết Y Lão Tổ lập tức nuốt Ngưng Anh đan vào, lực lượng của Ngưng Anh đan to lớn vô cùng, ngay cả lực lượng phong tỏa của Trình lão gia tử trên người Huyết Y Lão Tổ, cũng bị dược lực của Ngưng Anh Đan dần dần hóa giải. Mà vết thương trên người của Huyết Y Lão Tổ lúc này cũng đang khôi phục một cách nhanh chóng, lực lượng của hắn cũng không ngừng được ngưng tụ, từ Thoát Tục Kỳ xông phá lên thành Lục Địa Thần Tiên, trở thành cảnh giới Nhân Anh là một ải khó khăn, xông phá qua thì một bước thăng thiên, xông qua không nỗi thì chỉ có đường chết.

Huyết Y Lão Tổ tích lũy lực lượng hơn hai trăm năm, kỳ ngộ của hắn trong hai trăm năm này cũng không ít, nếu không hắn cũng không có thể đạt tới ngày hôm nay. Thậm chí ngay cả động phủ Vạn Độc Tán cũng bị lão chiếm làm của riêng, chỉ là chưa phát hiện ra Thần Pháp Tinh và Hỗn Nguyên Đan, nếu không hắn đã sớm trở thành Lục Địa Thần Tiên, thế thì chẳng có chuyện của ngày hôm nay rồi.

Nhưng lợi ích bên trên cũng không nhỏ, vơ vét giết chóc suốt hai trăm năm, lợi ích có được vô cùng to lớn, lúc này dưới sự trợ giúp của Ngưng Anh Đan, thoáng chốc tất cả như một cơn nước lũ trôi qua, xông phá Nhân Anh.

Kỳ thật lực lượng bản thân của Huyết Y Lão Tổ đã đủ để xông phá Lục Địa Thần Tiên rồi, tuy Trình Cung chỉ nắm chắc một nửa, nhưng như vậy đã là vô cùng cao rồi. Nên biết rằng, rất nhiều người muốn xông kích Lục Địa Thần Tiên, thậm chí chỉ cần có một hai phần nắm chắt trong tay, họ cũng dám liều mình. Chỉ có điều Huyết Y lão Tổ này tuổi thọ còn dài, hắn lại sợ chết nên thà rằng đạt tới Bán Thần Tiên, cũng không dám liều xông phá Nhân Anh.

Lúc này bị Nô phù của Trình Cung khống chế, lời của Trình Cung là mệnh lệnh tối cao, Trình Cung hạ lệnh bảo hắn xông phá, trong lòng hắn có sợ sệt đến đâu cũng không dám cãi lệnh, hiệu quả của Ngưng Anh đan còn chưa phát huy hết một phần mười, thì hắn đã đạt tới cảnh giới Lục Địa Thần Tiên rồi.

Nửa viên Ngưng Anh Đan này nếu đem cho Hoàng đế đạt tới Thoát Tục Kỳ đỉnh phong nhờ phục dùng đan dược kia, cùng lắm chỉ có thể giúp hắn đạt tới Nhân Anh tầng thứ nhất đỉnh phong mà thôi, tiếp sau đó thì cả đời cũng khó lòng lên nữa, còn Huyết Y Lão Tổ thì trái ngược hoàn toàn.

Lực lượng kinh người liên tiếp được xông phá, một hơi đạt tới Nhân Anh Kỳ tầng thứ ba mới dừng lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.