[Dịch] Bất Hủ Đan Thần

Chương 152 : Trò hay mở màn




- Thật tốt quá, thật tốt quá, thắng.

Ở trong phòng Tống gia, Đông Phương Thanh Mai hưng phấn nói.

- Thiếu gia sẽ không thua.

Tiểu Tuyết rất kiên định gật đầu.

người không có khái niệm quá lớn đối với tiền, một người từ nhỏ gặp qua vô số dược liệu trân quý, rất nhiều thứ đều là dùng tiền mua không được, một người khác mất trí nhớ lấy Trình Cung làm trung tâm, hai người bọn họ chỉ vui khi thấy Trình Cung thắng.

Nhưng mà rất nhiều người càng đau lòng hơn so với Trình Cung, đối với hành vi phá sản này của Trình Cung, bọn hắn hận thấu xương. Sớm biết như vậy, trước hết mua Hoang Thú Bút, Linh Đài Thánh Mặc này, sau đó đưa đến đấu giá, vậy cũng phát đạt.

- Bịch!

- Sao vậy, sao người này lại té xỉu, không hay, người này đã hôn mê.

- Không có việc gì, không có việc gì, hắn chỉ là hối hận mà thôi. Hắn chính là người giao Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc này cho phòng đấu giá, vốn phòng đấu giá chỉ đòi hắn một phần mười tiền bán ra, nhưng lúc ấy hắn muốn bán luôn.

Lúc này có một bằng hữu bên cạnh hắn thở dài nói, mọi người mới minh bạch người dị quốc có tướng mạo kỳ quái, màu mắt có chút khác người Lam Vân Đế Quốc kia vì sao đột nhiên té xỉu. Có ít người thậm chí ở đằng kia nói, hắn xem như tốt, nếu như gặp phải vài tên coi tiền như mạng, có khi đã tức chết rồi. Bảy ngàn vạn lượng hoàng kim, sau khi trở về quốc gia mình, trực tiếp trở thành đệ nhất phú gia cũng rất bình thường.

- Bảy ngàn vạn lượng lần thứ ba, thành giao.

Nhưng vào lúc này, đấu giá sư kia rốt cục gõ chùy, thời điểm gõ chùy hắn cũng rất kích động, tình huống hôm nay là chưa từng có, tiền thưởng một ngày hôm nay cũng nhiều hơn vài lần so với thu nhập một năm.

- Trước kia là ai kêu gào, nói nhất định phải lấy hết các vật đấu giá, ta thấy ba người các ngươi là làm xiếc, nói này nói kia, hiện tại thế nào. Cho dù bán tất cả các ngươi đi, cũng không tranh giành được với ta. Lão tử sẽ dẫm nát bọn ngươi dưới chân, sau đó bán đi như vật không đáng giá. Về sau cho dù có người gọi lão tử là hoàn khố, vậy các ngươi ngay cả hoàn khố cũng không bằng.

Sau khi đấu giá sư gõ chùy, Trình Cung vô cùng hung hăng càn quấy nhìn qua bên Chu Dật Phàm, Âu Dương Ngọc Bảo, Trình Lam.

- Về sau gặp được bản đại thiếu thì trốn xa một chút, các ngươi không phải còn muốn dùng mấy vật này đi tham gia kỳ thi cuối năm sao, muốn giành vị trí trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa đúng không, bản đại thiếu nói cho các ngươi biết, cái này các ngươi cũng đừng suy nghĩ nữa, hiện tại tâm tình của bản đại thiếu rất tốt, vài ngày trước tiêu tốn trăm vạn lượng mua công danh không thể uổng phí a, cho nên quyết định thuận tiện đi lấy danh hiệu trạng nguyên chơi đùa. Đến lúc đó lão tử cho các ngươi biết rõ, cùng ta đấu, các ngươi còn chưa có cửa. Chỉ bằng đám phế vật các ngươi, căn bản không phải đối thủ lão tử.

Trình Cung hoàn toàn phát huy trạng thái sau khi đắc thắng vô cùng tinh tế, có thể nói, loại trạng thái cùng tâm tư này, có khả năng là suy nghĩ nội tâm của rất nhiều người sau khi đắc thắng.

Nhưng mà có rất ít người sẽ thật sự nói ra, thực tế sẽ không giống như Trình Cung, không kiêng nể gì cả, vênh váo tự đắc, hung hăng càn quấy tới cực điểm.

- Hừ!

Chu Dật Phàm tự phụ xem nhạt hết thảy, nhưng nghe Trình Cung nói vậy, nhìn bộ dạng Trình Cung ngang ngược, hung hăng càn quấy tới cực điểm, lửa giận trong lòng của hắn cũng bị nâng lên, tức giận hừ một tiếng, trực tiếp quay người rời đi.

- Trình Cung... quả thực tiểu nhân đắc chí, hắn còn đi kỳ thi cuối năm, hắn cho rằng kỳ thi cuối năm là địa phương nào, hắn cũng muốn giành trạng nguyên, ta nhổ vào. . .

Âu Dương Ngọc Bảo cũng tức giận đến há mồm thở dốc, cuối cùng còn làm ra một động tác mà hắn cho rằng rất hung ác… hứ một ngụm.

- Ta là soái, ngươi chỉ là tốt… ngươi chỉ là tốt.

Trong mắt Trình Lam hiện lên vẻ căm giận ngút trời, trong nội tâm điên cuồng hò hét, sau đó cũng xoay người rời đi. Hắn sợ mình ở lại chỗ này lâu, sẽ nhịn không được xông lên liều mạng với Trình Cung. Đồng thời trong lòng của hắn đang nghĩ tới một việc, Chu Dật Phàm cùng Âu Dương Ngọc Bảo khác mình, hắn nhất định phải có Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc, chuyện này đối với hắn có quan hệ quá lớn, nhất định phải đoạt được, vô luận như thế nào, đều phải có Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc.

- Đại thiếu ah!

Nhưng vào lúc này, Bàn Tử cơ hồ là rơi lệ đầy mặt tiến đến:

- Bảy ngàn vạn lượng hoàng kim, ta vừa mới nghe được mà ba cái chân thiếu chút nữa cũng bị dọa mềm nhũn, cái đồ chơi này thật không có trân quý như vậy, chỉ cần ra giá vượt qua năm trăm vạn lượng, cam đoan trong vòng ba tháng có thể lấy được. Bảy ngàn vạn lượng hoàng kim, chúng ta phải thu lợi nhuận bao lâu, sớm biết như vậy, thực không nên cho ngươi đến đấu giá hội. Ta cũng sẽ không mất bảy ngàn vạn lượng hoàng kim.

Sắc Quỷ thì híp mắt liếc nhìn Trình Cung, vì mặt mũi sao, đại thiếu không phải là người như vậy.

- Lăn qua một bên đi.

Trình Cung thấy Bàn Tử nước mắt nước mũi giàn dụa, lại muốn bôi lên người mình, nhấc chân đạp hắn qua một bên, nhìn người chung quanh bị chấn kinh, sợ hãi thán phục, thậm chí mang theo ánh mắt mê mang, Trình Cung cười nói:

- Đó là các ngươi không biết tầm quan trọng của Hoang Thú Bút cùng Linh Đài Thánh Mặc này, muộn nhất ba ngày sau, bảy ngàn vạn này sẽ có người tính giúp chúng ta.

- Cái gì, ngươi nói thật, không có nói đùa.

Bàn Tử nghe xong, lập tức ngẩng đầu, nước mắt nước mũi biến đâu mất, những người chung quanh sợ tới mức tránh chỗ khác, Bàn Tử thì hưng phấn xông lên trước.

- Ta có lừa ngươi sao?

Trình Cung rất tự tin nói.

Nhưng mà vào lúc này, phía dưới đã bắt đầu một vòng đấu giá mới.

- Được rồi, hiện tại có người ra giá khởi điểm chín trăm vạn. Đây chính là mảnh vỡ Đan Đỉnh Linh khí ngoài cấp ba, chỉ cần một khối rất nhỏ cũng có thể bán mấy trăm vạn lượng hoàng kim, đây chính là Đan Đỉnh nguyên vẹn hơn phân nửa. Tuy đã hoàn toàn bị hủy diệt, nhưng tài liệu trân quý vô cùng. Quan trọng nhất là, hủy diệt đan đỉnh này là một khối thiên ngoại vẫn thạch, giá trị khối vẫn thạch này cũng không bình thường, có lẽ bên trong còn có một ít gì đó khác, đương nhiên, cái này phải xem vận khí của ngươi. Đan Đỉnh này vốn là áp trục lần này của đấu giá hội chúng ta, nhưng bởi vì có Trú Nhan Đan ba mươi năm xuất hiện, nên cái này sớm đẩy ra trước một ít. Tuy nó rất trân quý, nhưng tính hi hữu vẫn không bằng Trú Nhan Đan ba mươi năm. Các vị nhìn xem, cái này là chân diện mục của khối vẫn thạch kia, nếu như vị nào phát hiện trong khối vẫn thạch này có thành phần đặc thù, vậy thì mau mua lại, có khi dung hợp Linh khí Đan Đỉnh này luyện chế ra một Linh khí mới, giá trị của Linh khí cũng không phải là hoàng kim có khả năng mua được.

Đấu giá sư miệng lưỡi lưu loát nói, thời điểm cao thủ trận pháp của Nhất Chùy Định Âm Đường triệt tiêu trận pháp tầng ngoài của Đan Đỉnh, Trình Cung đang cùng bọn người Bàn Tử nói chuyện cả kinh, cảm giác Hư Không Âm Dương Đỉnh trong cơ thể vận chuyển điên cuồng, một cảm giác vô cùng quen thuộc xuất hiện.

Thần sắc Trình Cung không có thay đổi gì, như cũ là khí thế rất hoàn khố, hung hăng càn quấy, nhìn thoáng qua phía dưới. Chỉ thấy có người lấy ra một cái Đan Đỉnh hoàn toàn bị nện bể, địa phương bị vẫn thạch nện vào đã nát bấy, những địa phương khác cũng bị hư hại nghiêm trọng.

Nhất Chùy Định Âm Đường mua bán trải rộng các lục địa, bọn hắn cũng không chỉ là mua bán với người bình thường, bọn hắn còn mua bán cùng những tông môn nhất lưu, hoặc là môn phái tu chân chính thức. Bọn hắn cũng có một chợ giao dịch khác, chỉ là loại địa phương kia không phải người bình thường có thể đi vào. Như loại mảnh vỡ Linh khí không có giá trị quá lớn này hoặc là Linh khí hủy diệt, sẽ bán ra đổi lấy tiền tài sử dụng.

Về phần vẫn thạch, bên ngoài vẫn thạch xác thực rất khó coi ra tốt xấu, bên ngoài là Kim Cương Vẫn Thiết, nhưng có khi bên trong lại có Lưu Kim Thạch, hay ẩn chứa một ít Thiết Thạch đặc thù, đều là vô cùng quý trọng. Nhưng mà tỷ lệ này rất thấp, cơ hội mua sắm thiên ngoại vẫn thạch tìm linh thiết là cực nhỏ, như hiện tại có một Linh khí hư hao, còn có vẫn thạch, loại vật này Nhất Chùy Định Âm Đường buôn bán không ít.

Giờ phút này Trình Cung lại tiến nhập trong cảm giác phi thường huyền diệu, sau khi trận pháp bên ngoài triệt tiêu, Trình Cung rõ ràng cảm nhận được bên trong đỉnh có một vật lớn bằng lòng bàn tay, cũng chính là vẫn thạch hủy diệt đan đỉnh kia. Nếu nhìn từ bề ngoài thì thấy nó không có gì khác, nhưng mà khi chú ý sẽ thấy có một mảnh vỡ của đan đỉnh ghim sâu vào. Mà mượn nhờ mảnh vỡ ngoại đỉnh này, Trình Cung cảm nhận được bên trong khối vẫn thạch còn có khảm một vật thể đen kịt, vật thể này bị mảnh vỡ ngoại đỉnh bao vây, sau đó không biết vì cái gì mà tiến vào bên trong vẫn thạch.

Trách không được cảm giác không rõ ràng, Nhất Chùy Định Âm Đường sử dụng trận pháp là một phương diện, mà trọng yếu hơn là tầng ngoài vật thể đen kịt này cũng có tác dụng ngăn cản. Mười ba đạo Hư Không Âm Dương Kiếp đánh nát Hư Không Âm Dương Đỉnh, uy lực này kinh thiên động địa ra sao. Vậy mà khi nó bao trùm mảnh vỡ kia, lại bị mảnh vỡ kia ngăn cản, có thể thấy được vật kia cũng không phải tầm thường. Hơn nữa Nhất Chùy Định Âm Đường có thể lấy ra đấu giá, khẳng định đã tìm người điều tra qua, hiển nhiên bọn hắn cũng không có phát hiện đồ vật bên trong.

- Một ngàn vạn.

Lúc này, Tô Liệt một mực không có lên tiếng, rốt cục tự mình mở miệng, ánh mắt của hắn nhìn qua Đan Đỉnh bị hủy diệt này. Đối với người bình thường mà nói, coi như là Siêu Phàm kỳ thậm chí Thoát Tục kỳ, có lẽ bọn hắn sẽ vì một mảnh vỡ Linh khí mà tranh đoạt chém giết, nhưng Đan Đỉnh đối với bọn họ lại vô dụng.

Nhưng đối với Tô Liệt thì bất đồng, lần này hắn đến là vì cái này mà đến, nếu như không vì vậy. Địa cấp thượng phẩm Liệu Thương Đan của hắn đã bán xong, còn có Trình Cung kiêu ngạo như vậy kích thích, hắn đã sớm rời đi. Trước thời điểm hắn đột phá, cũng là thời điểm hắn luyện chế ra khỏa đan dược Địa cấp siêu phẩm, hắn mượn nhờ Đan Đỉnh trấn phái luyện chế, đột nhiên cảm nhận được một đồ vật đặc thù, lúc ấy Đan Đỉnh trấn phái tựa hồ có một loại khao khát đạt được đồ vật này. Loại cảm giác này, chỉ có Linh khí mới có, những Linh khí này đã không giống bình thường, nếu như gặp được một ít đồ vật có thể trợ giúp nó, thậm chí có thể giúp nó tấn cấp, sẽ sinh ra một ít phản ứng.

Bình thường Tô Liệt cũng cảm thụ không được, vừa vặn lực lượng hắn tăng lên, luyện chế ra đan dược Địa cấp siêu phẩm, sau đó mượn nhờ lực lượng của tổ sư khai phái mới có thể phát huy bảo vật trấn phái đến cực hạn, cảm nhận được thứ này. Hắn lập tức tự mình hạ sơn điều tra, kết quả lúc ấy phát hiện đang có thương đội đi qua, vốn là hắn định âm thầm chặn giết toàn bộ, nhưng về sau phát hiện thương đội này là của Nhất Chùy Định Âm Đường, hắn mới không dám động thủ, về sau trải qua tìm hiểu mới mượn cơ hội này tới.

- Ồ, ngươi vẫn chưa có chạy, bà mẹ nó, chẳng lẽ người đã già da mặt cũng dầy, còn tưởng rằng ngươi xấu hổ nên đi mất rồi chứ.

Trình Cung nghe Tô Liệt hô giá, lập tức thu hồi cảm ứng, nhìn về phía Tô Liệt nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.